Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pháp Sư Harry Truyện

Chương 139 : Trên Đường Đi .




Chương 139 : Trên Đường Đi .

Chương 139 : Trên Đường Đi .

Hôm nay là một ngày trời xanh mây trắng những tia nắng vàng từ trên mặt trời chiếu xuống mặt cỏ xanh tươi tốt của một đồng cỏ trên cánh đồng đám trẻ con vừa mới tan học vứt bỏ cặp sách ngã ra nằm xuống mặt đất vừa thư giãn sau một buổi học tập vất vả vừa đưa mắt của mình nhìn lên bầu trời ngắm nhìn cảnh quan trên đó .

Giữa bầu trời những đám mây bị từng cơn gió lớn đẩy tới đẩy lui mà bay đi lúc ngưng tụ lại lúc thì tan đi tạo thành đủ loại hình dáng thoạt nhìn qua kỳ thú vô cùng làm những đứa trẻ trên mặt đất khi ngước đầu nhìn lên đều phải say mê quan sát không thể dứt ra được .

Đối với những đứa trẻ sống ở một cái thôn nhỏ nghèo nàn như bọn chúng thì đây có thể xem là một hình thức giải trí không tệ .

" Vút ! "

Nhưng đột nhiên ở cuối chân trời lại có một đạo hào quang màu xanh xuất hiện phá không bay tới xé tan biển mây làm mất đi khung cảnh mỹ lệ đó .

Những đứa trẻ con đang nằm trên mặt đất nhìn thấy cảnh đó thì đều nhíu mày lại tỏ vẻ khó chịu .

" Có chuyện gì vậy ? Tại sao giữa trời đột nhiên xuất hiện một đạo hào quang màu xanh như vậy chứ ? " Một đứa trẻ lên tiếng dò hỏi bạn mình .

" Có thể là sấm sét đi ! " Một đứa trẻ khác ở bên cạnh lên tiếng nói .

" Sấm sét ? Không giống cho lắm ! Bầu trời đang trong xanh đẹp đẽ như thế này lấy đâu ra sấm sét cơ chứ ? Hơn nữa nếu là sấm sét thì phải có âm thanh t·iếng n·ổ đì đùng to lớn kèm theo mới đúng đằng này khi đạo hào quang màu xanh đó xuất hiện trên bầu trời ngoài âm thanh xé gió ra thì không có thêm bất cứ âm thanh nào khác nữa cho nên theo ta thấy thì đó tuyệt đối không phải sấm sét mà là một thứ gì đó hoàn toàn khác mới đúng ! " Đứa trẻ thứ nhất suy luận một lát rồi nói .

" Thứ khác ? Theo ngươi thấy thì thứ đó có thể là là thứ gì được cơ chứ ? " Đứa trẻ thứ hai nghe vậy lên tiếng hỏi .

" Cái này sao ? Ngoài chim ra từ trước đến nay ta chưa từng thấy có thứ gì bay được trên trời cả ngươi có hỏi ta cũng vô ích mà thôi ! " Đứa trẻ thứ nhất lắc đầu nói .

" Hừ ! Vậy mà cũng làm ra vẻ mình thông minh lắm ! " Đứa trẻ thứ hai hừ nhẹ một tiếng rồi nói .

" Này ngươi nói cái gì ? Có tin là ta sẽ nói với mẹ ngươi không hả ? " Đứa trẻ thứ nhất nghe được lời đó thì có chút bất mãn kêu lên .

Nhưng đứa trẻ thứ hai vẫn dửng dưng như không có việc gì nói : " Muốn nói thì cứ nói đi dù sao ta cũng không nói sai cái gì không việc gì phải sợ ngươi nói với mẹ ta đâu ! "

" Ngươi ... " Đứa trẻ thứ nhất thấy vậy thì nhất thời không biết phải nói cái gì chỉ có thể lạnh lùng nhìn chằm chằm đứa trẻ thứ hai .



" Ngươi cái gì mà ngươi ! " Đứa trẻ thứ hai cũng không sợ hãi chút nào mà nhìn chằm chằm lại .

Trong lúc hai đứa trẻ đang giằng co với nhau bằng ánh mắt thì một đứa trẻ khác đứng bên cạnh lại lên tiếng nói : " Các ngươi xem kìa ... đạo ánh sáng đó có phải đang tiến tới chỗ chúng ta hay không vậy ? "

" Cái gì ? "

Đứa trẻ thứ nhất và đứa trẻ thứ hai nghe thấy lời nói của đứa trẻ thứ ba thì đồng thời thu lại ánh mắt đang nhìn về phía đối phương cùng nhau nhìn lên bầu trời kết quả phát hiện ra đúng như lời đồng bạn của mình đã nói đạo hào quang phá tan biển mây lúc này đang từ trên bầu trời từ từ hạ xuống mà mục tiêu của nó lại đúng là chỗ bọn họ đang đứng .

" Tại sao nó lại xuống chỗ chúng ta ? "

" Chẳng lẽ nó là một loại Ma Thú hung tợn nào đó muốn đến đây để b·ắt c·óc chúng ta ? "

Nhìn thấy cảnh đó nhất thời những đứa trẻ đều run sợ vô cùng theo bản năng lập tức muốn quay đầu bỏ chạy nhưng bọn họ lại phát hiện ra lúc này hai chân của bản thân đã bị sợ hãi làm cho mềm nhũn ra căn bản không cách nào cử động được chỉ có thể trơ mắt nhìn đạo tia sáng ở trên trời mỗi lúc một gần .

Chẳng bao lâu sau đạo tia sáng đã đến gần sát trước mặt bọn họ ba đứa trẻ sợ đến mức chỉ còn biết tuyệt vọng nhắm hai mắt lại im lặng chờ đợi c·ái c·hết đến gần có điều qua một lát ba người vẫn không cảm giác được cơ thể của mình có gì thay đổi .

" Sao lại như vậy ? Chẳng lẽ đây không phải là Ma Thú hay sao ? Như vậy thì nó rốt cuộc là cái gì ? "

Đứa trẻ thứ nhất âm thầm suy nghĩ trong lòng một chút rồi lấy hết cam đảm mở hai mắt thử quan sát vật trước mắt của mình .

Thứ nó nhìn thấy thật sự không phải là Ma Thú đáng sợ gì thậm chí có thể nói là không phải sinh vật sống mà là một chiếc tàu lớn hơn mười mét có độ cao ba tầng .

" Con tàu thật lớn a ! "

Khi nhìn thấy con tàu trước mắt đứa trẻ thứ nhất không nhịn được kêu lên một tiếng .

" Tàu ? "

" Đúng thật là tàu ! Thật là to lớn ! Đây là lần đầu tiên ta thấy một con tàu to lớn đến như vậy đó ! "



" Ta cũng vậy ! "

Hai đứa trẻ ở bên cạnh nghe được tiếng kêu của nó thì cũng mở to mắt của mình ra khi nhìn thấy chiếc tàu chúng cũng không nhịn được kinh hô lên .

Cũng khó mà trách được bọn chúng lại kinh ngạc như vậy xung quanh khu vực sinh sống của chúng không có con sông hay hồ nào có thể gọi là quá to lớn tất cả đều được nối với nhau bằng những cây cầu làm bằng ghỗ hoặc đá cho nên từ khi sinh ra đến nay thứ lớn nhất để đi lại ở trên mặt nước mà bọn chúng có thể thấy được chỉ là những con thuyền độc mộc mà ngư dân dùng để đi chày lưới bắt cá mà với kích cỡ của thuyền độc mộc thì làm sao có thể so sánh được với con quái vật khổng lồ trước mắt cho được ?

" Này hai người các ngươi nói xem tại sao một con tàu lớn như thế này lại có thể từ trên trời giáng xuống xuất hiện ở trước mặt của chúng ta vậy ? "

Qua đi một lúc lâu đứa trẻ thứ hai là người đầu tiên lấy lại bình tĩnh nhìn hai người bạn ở bên cạnh mình đặt câu hỏi .

" Cái này thì ta biết này ! Có thể con tàu này là một món Ma Đạo Khí nào đó được người ta phù phép để có thể tự do bay lượn trên không trung đó mà Ông Trưởng thôn hay kể cho chúng ta nghe đó ! " Đứa trẻ thứ nhất là người đầu tiên đưa ra câu trả lời .

" Ma Đạo Khí ? Nếu con tàu này thật sự là một Ma Đạo Khí như ngươi nói thì tất nhiên là cần phải có một hoặc là nhiều người điều khiển mới có thể hoạt động được như vậy không lẽ trên tàu đang có một vị Pháp Sư đại nhân hoặc là Chiến Sĩ đại nhân nào đó hay sao ? " Đứa trẻ thứ ba nghe vậy theo bản năng kêu lên một tiếng dựa vào những gì ông Thôn trưởng của bọn chúng nói cho chúng biết thì Ma Đạo Khí bắt buộc phải có Pháp Sư hoặc Chiến Sĩ ở bên cạnh cung cấp năng lượng cho mới có thể hoạt động bình thường được hơn nữa càng là Ma Đạo Khí lợi hại thì càng cần nhiều người điều khiển .

Tuy rằng dựa vào kiến thức bây giờ của bọn chúng không thể nào biết được cấp bậc thật sự của chiếc tàu trước mặt là gì nhưng chỉ cần nhìn vào thể tích khổng lồ của nó thôi cũng đủ để biết nó tuyệt đối không phải là một loại Ma Đạo Khí bình thường rồi như vậy ở bên trên đó có một hoặc là nhiều Pháp Sư và Chiến Sĩ cũng là chuyện hiển nhiên thôi .

" Rất có khả năng là vậy ! "

Nghĩ đến đây đứa trẻ thứ nhất gật đầu một cái sau đó đưa mắt lên thử quan sát con tàu trước mắt một lát rất nhanh nó đã phát hiện ra ở vị trí mũi tàu của con tàu có một người đang khoanh tay mà đứng do ở khoảng cách quá xa và ánh nắng gắt phản chiếu đứa trẻ không thể nhìn thấy rõ ràng được khuôn mặt của người đó nhưng nó lại có thể thấy được Ma Pháp Bào mà người đó đang mặt qua đó biết được thân phận của đối phương .

" Người này là một tên Pháp Sư ! Có thể điều khiển được một Ma Đạo Khí to lớn như vậy cấp bậc của người này nhất định không thấp ! "

Đứa trẻ thầm nghĩ trong đầu sau đó không dám chậm trễ một chút nào lập tức theo quy củ hành lễ nói : " Jit của Thôn Hòa Bình xin được bái kiến Pháp Sư đại nhân ! "

" Luk của Thôn Hòa Bình xin được bái kiến Pháp Sư đại nhân ! "

" Er của Thôn Hòa Bình xin được bái kiến Pháp Sư đại nhân ! "

Đứa trẻ thứ hai và đứa trẻ thứ ba cũng lập tức hướng về phía Pháp Sư đang đứng trên mũi tàu mà hành lễ .

" Các ngươi không cần phải hành lễ như vậy ! " Pháp Sư đang đứng trên mũi tàu thấy vậy trầm giọng nói một tiếng sau đó búng người một cái từ trên cao phóng xuống nhẹ nhàng đáp trước mặt ba người .

" Con tàu này cao tới ba tầng mà vị Pháp Sư đại nhân này lại có thể dễ dàng phóng xuống như vậy thật là lợi hại ! " Ba đứa trẻ Jit Luk cùng Er nhìn thấy cảnh đó trong lòng không khỏi cảm thán một tiếng đồng thời nhân cơ hội Pháp Sư đang ở trước mặt mình không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn lên muốn trông thấy khuôn mặt của hắn .



Lúc này ba người đã không bị mặt trời làm cho lóa mắt nữa tự nhiên có thể dễ dàng nhìn thấy hình dáng thật sự của Pháp Sư chỉ thấy hắn là một thanh niên khoảng mười sáu mười bảy tuổi cao hơn một mét bảy một mét tám khuôn mặt tuấn tú đẹp trai toát lên vẻ hòa ái dễ gần .

" Jit Luk Er chào các ngươi ta tên là Harry ! Hiện tại ta đang cần các ngươi trợ giúp không biết có được hay không ? " Pháp Sư nhìn thấy ba người bọn chúng đưa mắt nhìn mình thì lên tiếng giới thiệu nói .

Không sai ! Người này chính xác chính là Harry của chúng ta !

Không lâu sau ở phía sau lưng hắn lại có một người con gái từ trên tàu nhảy xuống nữa người đó đương nhiên chính là Elizabeth rồi !

" Pháp Sư Harry đại nhân không biết ngài có chuyện gì muốn chúng ta trợ giúp nếu biết thì nhất định sẽ không từ chối ! " Ba đứa trẻ nghe vậy đưa mắt nhìn nhau một chút rồi do Jit đứng ra nói .

" Đầu tiên ta muốn gặp Thôn trưởng ở đây một lát được hay không vậy ? " Harry nói .

" Đương nhiên là được ! " Jit gật đầu một cái sau đó quay sang nhìn Er nói : " Er ngươi mau đi mời ông Thôn trưởng đến đây nói với ông ấy là có một vị Pháp Sư đại nhân muốn gặp ! "

" Ta biết rồi ! " Er lập tức ba chân bốn cẳng chạy vào bên trong thôn .

Harry Elizabeth và Jit cùng với Luk đứng tại chỗ chờ đợi .

Một lát sau Er đã dẫn theo một ông lão trở lại ông lão này nhìn qua khoảng chừng bảy mươi tuổi tóc trên đầu đã bạc trắng hết cả nhìn qua rất là già cả nhưng Harry lại có thể nhìn ra từ trên cơ thể của ông ta phát ra một loại khí thế của Bạch Ngân cấp cao thủ .

Đồng dạng ông lão cũng có thể cảm nhận được khí thế của Hoàng Kim cấp cường giả trên người hắn .

Vì vậy khi vừa nhìn thấy hắn ông ta đã không dám sơ xuất một chút nào bước lên nói : " Ta là Oron là Thôn trưởng của Thôn Hòa Bình này xin được gặp qua hai vị Pháp Sư đại nhân không biết Pháp Sư đại nhân muốn tìm ta là có chuyện gì ? "

" Thôn trưởng Oron ngươi có thể gọi ta Harry hiện tại ta đang cần hỏi ngươi một vài câu hỏi không biết các ngươi có thể trả lời ta được hay không ? " Harry không vòng vo nhìn Thôn trưởng Oron nói .

" Câu hỏi ? Không biết Pháp Sư Harry đại nhân muốn hỏi ta câu hỏi gì ? " Thôn trưởng Oron hỏi .

" Ta muốn biết từ đây đến Thành phố Sư Tâm còn có bao xa nữa vậy ? " Harry lên tiếng hỏi .

Thì ra kể từ lúc Harry và Elizabeth lên đường từ Thành phố Hoàng Kim đến bây giờ thì đã được ba bốn ngày rồi chừng đó thời gian dựa vào tốc độ của Tàu Liệt Phong thì bọn họ vốn dĩ đã phải đến Thành phố Sư Tâm từ lâu nhưng do đây là lần đầu tiên hai người sử dụng phi thuyền để ra ngoài đi lại còn chưa quen với việc xác định phương hướng từ trên cao cho nên trời xui đất khiến thế nào mà đã đi lạc khỏi tuyến đường ban đầu chỉ biết một đường bay về phía Tây dẫn đến tình trạng không thể không tìm một nơi để hỏi đường như bây giờ .

PS : Thủy chương vì sắp bước vào kịch bản chính ở Rừng Ma Thú khá khó viết cần thời gian suy nghĩ nhiều mong các bạn thông cảm !