Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pháo Hôi Tay Xé Hào Quang Vai Chính

Chương 101




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đây là lần đầu tiên sau khi dị năng hệ thủy của Không Thanh lên tới cấp bốn, sử dụng dị năng hệ băng phát động tấn công phạm vi lớn, hiệu quả thật ra không tồi, nhưng độ chính xác vẫn kém một ít, vốn cho rằng có thể một lưới bắt hết mấy con tang thi kia, kết quả lại để lại không ít cá lọt lưới, xem ra, mình phải nỗ lực luyện tập hơn nữa.

Sau khi biết được thực lực của Không Thanh, Lữ Siêu càng hạ quyết tâm, sau này cho dù không thể thành lập giao tình tốt đẹp cùng vị đại lão này thì cũng không thể đắc tội.

"Còn thất thần làm gì? Nhanh tay giết tang thi đi!"

Đại lão còn đang ngồi trên ban công lầu hai nhìn đấy, đám bọn họ lại không làm gì cả, toàn bộ quá trình ngây ngốc đứng một bên xem náo nhiệt, nếu làm đại lão hiểu lầm bọn họ lười biếng, vậy phải làm sao bây giờ?

Bị Lữ Siêu nhắc nhở, bốn người khác mới hoàn hồn, người có dị năng thì dùng dị năng, người dùng vũ khí thì chộp vũ khí, nhắm chuẩn những con tang thi may mắn thoát được một kiếp, một người tiếp một người bắt đầu công kích.

Không Thanh thấy đám người Lữ Siêu bọn họ dư sức đối phó những tang thi còn dư, nên cũng không tiếp tục ra tay.

Chiêu lớn vừa rồi làm dị năng của cậu tiêu hao quá nhiều, cần phải chậm rãi.

Không bao lâu sau đám Lữ Siêu tiêu diệt gần hết đợt tang thi này.

Nhìn đầy đất thi thể tang thi, tưởng tượng đến chốc nữa phải moi tinh hạch từ cái đầu rách nát của tang thi, Không Thanh cảm thấy ghét bỏ.

Trước đó là hết cách, Không Thanh muốn tinh hạch, chỉ có thể tự mình động thủ, hiện tại, có sẵn sức lao động, phản ứng đầu tiên của Không Thanh là lười biếng.

"Anh Siêu!"

Lữ Siêu và các đội viên của anh giết xong tang thi, một đám mệt như chó, ngồi bên bên đường mất hình tượng há mồm thở dốc, nghe được tiếng Không Thanh, Lữ Siêu cơ hồ đứng lên theo bản năng, quay đầu nhìn về phía Không Thanh, lớn tiếng đáp lời: "Bạn học Cố, có chuyện gì sao?"

"Anh Siêu, chúng ta thương lượng chút đi, anh và đội viên các anh giúp tôi moi tinh hạch, tôi tặng một phần ba tinh hạch cho các anh."

Tang thi nằm đầy đất, hơn phân nửa đều là bị một chiêu của Không Thanh giết chết, hiện tại, chỉ cần đồng ý giúp Không Thanh moi tinh hạch, Không Thanh sẽ bằng lòng cho bọn anh một phần ba toàn bộ tinh hạch, đây tuyệt đối được xưng là cực kì hào phóng.

Lữ Siêu nghe vậy, không khỏi vui mừng quá đỗi. "Thật vậy chăng?"


"Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy."

"Được, chúng tôi đồng ý."

Lữ Siêu đồng ý không chút nghĩ ngợi, còn sợ Không Thanh đổi ý, nhanh chóng réo đồng đội cùng nhau thở hổn hển bật dậy, chẳng sợ mệt đến mồ hôi đầy đầu, vẫn không có một câu oán hận như cũ.

Chờ đến khi đội ngũ đặt bẫy chạy tới, tình cảnh nhìn thấy là bọn người Lữ Siêu giết xong hết tang thi, đang đồng tâm hiệp lực, khí thế ngất trời moi tinh hạch.

"Hả! Mấy người là ai? Tại sao lại ăn trộm tinh hạch của bọn tao?"

Lời này quá khó nghe.

Lữ Siêu quay đầu, liếc nhìn Không Thanh vẫn bình tĩnh ngồi trên ban công lầu hai như cũ một cái, trong lòng tự tin thêm một ít, lớn tiếng phản bác: "Nói hươu nói vượn cái gì? Sao lại nói là trộm tinh hạch của bọn mày, mấy con tang thi kia đều là bọn tao giết, theo quy củ mạt thế, đứa nào giết tang thi tinh hạch là của đứa đó, mấy thứ này đương nhiên là tinh hạch của bọn tao."

Cầm đầu là một thanh niên trẻ tuổi tóc xù, chỉ đơn giản nhìn bề ngoài đã biết là một người nóng tính không dễ chọc.

Quả nhiên, nghe xong Lữ Siêu nói, người kia lập tức nổi giận.

"Thằng chó! Mày tìm chết!"

Vừa dứt lời, một quả cầu lửa lớn chừng nắm tay bỗng xuất hiện trong tay thanh niên tóc xù.

Lữ Siêu thấy thế, trong lòng đã có cảnh giác, nhưng là anh sao cũng không nghĩ tới, đối phương nói động thủ là động thủ, còn chưa đợi anh phản ứng được, cầu lửa lớn bằng nắm tay đã bay về phía anh.

Đội viên của Lữ Siêu thấy thế, nhịn không được kinh hô.

"Anh Siêu, cẩn thận."

Lữ Siêu tuy rằng đã ý thức được không ổn, nhưng đối phương ra tay quá nhanh, Lữ Siêu lúc này căn bản không kịp phản ứng, thậm chí ngay cả né cũng không né được.


Ngay giây lát đối phương Lữ Siêu cũng đã phát hiện, tuy rằng đều là dị năng giả hệ hỏa, nhưng cấp bậc dị năng của đối phương hẳn là đã lên tới cấp hai, am hiểu dùng lửa hơn nhiều so với cấp bậc dị năng mới bậc một của hắn.

Má nó!

Lúc này dù có bất tử thì cũng hoàn toàn bị hủy dung.

Lữ Siêu tuyệt vọng nhắm mắt lại, đau đớn trong dự đoán lại rất lâu chưa tới, chẳng lẽ là?. ngôn tình tổng tài

Lữ Siêu đột nhiên mở mắt, vừa lúc nhìn thấy cầu lửa bay về phía anh bị va chạm với một cầu nước bay từ sau anh, sau đó cầu lửa và cầu nước cùng nhau nện xuống đất, đập ra một cái hố lớn chừng quả bóng dưới đất

Căn bản không cần suy nghĩ nhiều, người ra tay cứu Lữ Siêu chính là Không Thanh.

Lữ Siêu nghĩ mà sợ vỗ ngực mình, quay đầu nhìn về phía Không Thanh, lớn tiếng nói lời cảm tạ: "Bạn học Cố, cảm ơn cậu kịp thời ra tay tương trợ."

Không Thanh nâng tay, tùy ý vẫy vẫy, không để ý mà nói: "Không cần cảm ơn, nhanh tay moi tinh hạch cho tôi đi."

Đại lão lên tiếng, Lữ Siêu không dám không nghe, nhanh chân bảo đồng đội mình làm việc.

Còn cái đám người chạy tới tìm bọn họ gây sự kia, giao cho đại lão tự mình giải quyết đi.

"Mày là thằng nào? Mắc mẹ gì lén trốn trên đấy, ngon thì mày xuống đây, tao với mày chọi nhau một trận."

Không Thanh ngồi trên ban công, không động, thậm chí đến một ánh mắt cũng không thèm bố thí cho thanh niên tóc quắn đang ra sức khiêu khích cậu.

Thanh niên tóc xoăn từ khi trở thành dị năng giả hệ hỏa, dù đi đến nơi nào cũng là tồn tại được người ta tôn kính và sợ hãi, đây là lần đầu tiên hắn bị người ta khinh mạn như thế, không khỏi nổi lửa, mắt nhíu lại, giọng điệu ác liệt nói: "Vốn nể cái mặt mày lớn lên còn khá đẹp, không muốn chấp mày, nếu mày một hai phải rượu mời không uống thích uống rượu phạt, vậy thì đừng có trách tao xuống tay không lưu tình, chỉ là một thằng hèn dị năng giả hệ thủy, còn dám kiêu ngạo như vậy, hôm nay tao phải cho mày nhìn xem sự lợi hại của một dị năng giả hệ công kích."

Từ lần ra tay của Không Thanh vừa rồi, đầu xoăn đã đoán được Không Thanh là dị năng giả hệ thủy, nhưng là hắn không biết cấp bậc dị năng của Không Thanh, cho nên hôm nay hắn chú định sẽ thua trên tay Không Thanh.


Hai tay đầu xoăn nâng lên phía trước, mặt căng đỏ bừng, cuối cùng cũng tụ được một quả cầu lửa lớn cỡ quả bóng đá, sau đó, chỉ thấy hắn đột nhiên chạy về phía trước vài bước, gầm lên giận dữ, quả cầu lửa lớn cỡ quả bóng đá bay nhanh về phía Không Thanh.

Không Thanh không tránh không né, thậm chí mí mắt cũng không nâng dù chỉ một chút, vẫn không chút hoang mang, bình tĩnh như cũ.

Lữ Siêu cùng đồng đội của anh thấy thế, cả đám tim vọt hẳn lên cổ.

Mắt thấy quả cầu lửa lớn cỡ quả bóng đá kia sắp đánh trúng mặt Không Thanh, Không Thanh cuối cùng cũng ra tay, chẳng qua chỉ tùy tay vung lên, một tấm chắn băng nhỏ màu bạc trắng xuất hiện trước mặt Không Thanh, vừa lúc chặn công kích từ cầu lửa.

Trải qua lần luyện tập chiêu lớn vừa rồi kia, Không Thanh khống chế dị năng hệ thủy tinh chuẩn hơn, ngay cả sử dụng dị năng hệ băng, cậu cũng am hiểu rất sâu, hoàn toàn có thể tùy tâm sở dục công kích và phòng thủ.

Rõ ràng chỉ là một lớp băng dày không bằng ngón tay, lại có thể chống đỡ thế công từ cầu lửa, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Lữ Siêu và các đồng đội của anh đều căn bản không dám tưởng tượng.

Đầu quắn lộ vẻ mặt khó tin, nhịn không được nói thầm: "Sao có thể? Dị năng giả hệ thủy sao có thể mạnh như vậy? Chẳng lẽ mày không phải dị năng giả hệ thủy?"

"Tôi đương nhiên là dị năng giả hệ thủy, không thì hiện tại cho anh nhìn một chút nhé?"

Không Thanh cười nói xong lời này, giơ tay, một con rồng nước thon dài rít gào nhào tới đầu xoăn, nháy mắt tưới đầu xoăn thành gà rớt nồi canh.

"Thằng mặt trắng, mày đừng có mà quá đáng!"

Tóc xoăn cả người ướt dầm dề nổi trận lôi đình, phải biết rằng, điều dị năng giả hệ hỏa bọn họ ghét nhất chính là cả người ướt dầm dề.

Lữ Siêu nhìn thảm dạng của tóc xoăn, cảm thấy lạnh run như thể mình cũng bị, quá thảm, anh cũng sắp nhịn không được đồng tình với thằng tóc xoăn kia.

Không Thanh vẫn giữ bộ dáng xinh đẹp vẫn nở nụ cười như cũ, tuy rằng cậu không giận, nhưng cậu rất không thích tóc xoăn mở miệng ra gọi cậu là thằng mặt trắng, để giúp đầu xoăn tăng trí nhớ, Không Thanh cảm thấy nên cho hắn ta một trận giáo huấn cả đời khó quên.

"Có một câu gọi là họa là từ miệng mà ra, hy vọng anh có thể nhớ kỹ giáo huấn ngày hôm nay."

Đầu xoắn không hiểu ra sao, không rõ nguyên do mà ngẩng đầu nhìn Không Thanh, nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện điểm không thích hợp, thân thể hắn ta không thể động đậy.

"Thằng mặt trắng, mày đã làm gì?"

Không Thanh không trả lời, chỉ sử dụng dị năng nhanh hơn.

Lúc này, tóc xoăn gặp xui.


Tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy hai chân tóc xoăn đông cứng trên mặt đất, sau đó, từng chút một lan lên trên, đầu tiên là hai chân, sau đó là nửa người trên, lại đến hai đầu cánh tay, cuối cùng là đầu, cho đến khi cả người hoàn toàn đông thành khối băng mới thôi.

Đồng đội của tóc xoăn đều bị dọa choáng váng.

"Dị năng giả hệ băng sao?"

Thực lực thật là khủng khiếp.

Nỗi sợ qua đi, các đồng bạn của tóc xoăn muốn thử làm tan băng cho tóc xoăn, một dị năng giả hệ hỏa trong đó mới vừa ngưng được một quả cầu lửa trong lòng bàn tay, lại nghe được cái thanh âm lạnh băng làm bọn họ sởn tóc gáy kia.

"Tôi khuyên các người tốt nhất không nên hành động thiếu suy nghĩ, nếu không, tôi cũng không thể bảo đảm, một khi không cẩn thận lỡ làm hắn ta vỡ vụn hoàn toàn, các người cũng không muốn sau khi phá băng, thứ nhìn lại là thịt nát đầy đất nhỉ."

Ma quỷ!

Tuy khuôn mặt lớn lên đẹp như vậy, nhưng người này chính là ma quỷ hàng thật giá thật.

Trong lúc đồng bạn tóc xoăn hai mặt nhìn nhau, không biết nên làm thế nào cho phải, một tiếng sang sảng như ánh mặt trời vang lên.

"Xảy ra chuyện gì thế?"

Nhận thấy được dị năng giả thực lực cường đại đang tiếp cận, Không Thanh tuy không đứng lên nhưng cũng âm thầm đề cao cảnh giác.

Đồng đội tóc xoăn nhìn thấy người tới, tất cả đều quy củ đứng qua một bên, bộ dáng cuối cùng cũng được cứu này, khiến cho Không Thanh vừa liếc mắt một cái đã kết luận thân phận người tới nhất định không bình thường.

Chính như Không Thanh nhờ vào trực giác nhạy bén nhận định đối phương đầu tiên, đối phương cũng chú ý tới Không Thanh đầu tiên, chẳng qua hắn có trực tiếp làm khó Không Thanh, mà lập tức đi nhìn tình huống của tóc xoăn.

"Dị năng giả hệ băng?" Người tới vươn tay, nhẹ nhàng sờ tầng băng mỏng bao bên ngoài cơ thể tóc xoăn, mày nhăn lại, không chắc chắn mà nói: "Không, đây hẳn là thực lực dị năng giả hệ thủy cấp bốn."

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây đều bị chấn kinh mạnh.

Dị năng giả hệ thủy cũng không hiếm thấy, nhưng dị năng giả hệ thủy cấp bậc cao như vậy, chính là lông phượng sừng lân.

Cấp bốn đấy, trong cái thế giới dị năng giả phổ biến chỉ có cấp một hoặc cấp hai này, dị năng giả cấp ba cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, có thể tung hoành ngang dọc khắp nơi, đại sát tứ phương, càng đừng nói tới dị năng giả cấp bốn.