Pháo Hôi Là Boss Phản Diện???

Chương 2: 2: Vậy Là Xuyên Rồi !




Sau khi nhớ lại chuyện ngày hôm qua, Thẩm Gia Ý liền biết được bản thân đã xuyên thành nhân vật trong cuốn tiểu thuyết máu chó kia rồi. Mà người chụp trộm rồi viết mấy câu yêu thương như này với nữ chính thì chỉ có nam phụ si tình - Thẩm Gia Ý - người anh em sinh đôi khác cha khác mẹ của cậu :)))

Cuốn tiểu thuyết này viết về việc nam nữ chính vượt qua muôn ngàn khó khăn, thử thách để mà đến được với nhau. Vậy nên mới có cái tên nghe rộng lớn "Vượt qua DẢI NGÂN HÀ để yêu em".

Nam chính vốn là một tên thiếu gia nhà giàu, có gương mặt được ví như tượng tạc. Phải nói là vô cùng nam tính. Với cái tính lạnh lùng được bà tác giả miêu tả thì lần gặp mặt nữ chính khá khó khăn và đầy bất ổn.

Còn nữ chính là một cô gái có hoàn cảnh khó khăn, mang trên mình đầy gánh nặng trong cuộc sống nên phải vừa học vừa làm. Được cái là nhan sắc nữ chính cũng không phải hạng xoàng. Trong nguyên tác, nữ chính Cẩn Bạch Dương nhìn thì lạnh nhạt nhưng thật chất lại là một người vô cùng tình cảm.

Hai người họ tuy có ấn tượng không tốt về nhau nhưng sau bao tình huống, hoàn cảnh éo le thì cuối cùng cũng nhận ra được đối phương là người tốt và đến với nhau.

Nhưng mấy khúc thanh xuân ngọt ngào kia chỉ được xem như bước nhạc đệm cho cuốn tiểu thuyết thôi. Tại vì còn có boss phản diện, người say mê nữ chính đến điên cuồng, cảm giác như là bệnh ....\=.\=

Thân phận boss phản diện cho đến bây giờ vẫn là một ẩn số vì tác giả chưa ra chương mới :))) Tuy nhiên, nhìn vào những việc trước đó mà cái "con rắn đen" này làm thì có thể thấy được đó là những lần chia ly vô cùng lấy nước mắt người đọc.

Điểm qua một vài việc khốn nạn mà thanh niên kia làm là: đứng sau dật dây cho tiểu tam phá hoại hạnh phúc nam nữ chính, sau khi bọn họ lớn lên rồi thì lại đánh vào nền kinh tế gia tộc của nam chính, rồi việc kinh khủng nhất là bắt cóc nữ chính rồi có ý định ăn thịt mỹ nữ để được bên mau mãi mãi....

Eo, đáng sợ ghê. Thẩm Gia Ý nhớ lại lý do vì sao mà boss phản diện lại cố chấp với món "mỹ nữ" kia thì nhớ ra được, trong lúc boss phản diện chưa hắc hóa bị người khác coi thường thì nữ chính đã cho hắn một cái bánh bao. Vì sự nhiệt tình và không có người trong trường ở gần đấy nên Cẩn Bạch Dương đã khuyến mãi cho "con rắn đen" kia một nụ cười nhẹ nhàng mà ấm áp.

Chà....Và thế là chú rắn con ngây thơ kia đã bị say nữ chính từ ngay lần đầu gặp mặt. Nhưng do tâm lí vốn bất ổn giống người cha quá cố nên ... yêu quá hóa điên. Hắn không có được nữ chính liền mang ý nghĩ hủy hoại bông hồng mà hắn cho là đẹp nhất.

Còn về nam phụ si tình Thẩm Gia Ý thì chính là cái kiểu trái ngược hoàn toàn với boss phản diện. Nếu boss phản diện là kiểu "không có được sẽ phá" thì nam phụ lại là "chỉ cần em hạnh phúc".

Wao, đúng là si tình boi !

Thẩm Gia Ý đứng như bị đóng cọc được một lúc thì đặt quyển sổ nhỏ xuống bàn và kéo cái ghế qua để ngồi. Vì cậu mỏi chân quá, đứng nãy giờ rồi mà :)))

Thẩm Gia Ý mân mê cằm, bày ra bộ dáng nghiêm túc, sau đó...

'Vậy là... mình trở thành thanh niên cao thượng, vì tình mà làm tất cả. Hừm..... Nam phụ là con nhà giàu, nếu thế thì.... Há há há, một buổi sáng tỉnh dậy, tôi bỗng trở nên giàu có lúc nào không hay 😎'

Bỗng nhớ đến cái gì đó, cậu lập tức ngồi bật dậy, chạy đến bên giường mà lục lọi tìm điện thoại nguyên chủ. Tìm được điện thoại, dựa vào kí ức nguyên chủ thì mở được mật khẩu. Thấy tin nhắn trong một nhóm có tên "Đại ca là số một" báo lên hơn 99 tin. Thẩm Gia Ý trầm mặc. Cậu nhấn vào thì thấy.

Không phải Giang Tu Kiệt của mấy người đâu: '@Đệ tử thân truyền của Tề Thiên Đại Thánh anh Thẩm, em tìm được địa chỉ nhà chị dâu rồi nè'

Đi kèm sau đó là một bức ảnh chụp một căn nhà cấp 4 khá xập xệ.

Những người trong nhóm cũng lần lượt lên tiếng, cho "chiến tích" mới này.

Củ cải đào lên từ vườn nhà lão Trần: 'Tìm được nhà chị dâu rồi sao? Hay chúng ta đến đó nói chị dâu chuyển nhà đi, chứ cái đó nhìn không khác ổ chuột, sao mà sống được ???'

Các người là đồ ngốc: 'Cậu bị ngốc sao? Bây giờ bảo Cẩn Bạch Dương chuyển nhà thì để cô ấy ở đâu? Cậu cho người ta nhà chắc 😒'

Củ cải đào lên từ vườn nhà lão Trần: 'Cậu mới là đồ ngốc ! Chị dâu chuyển nhà rồi thì sẽ ở nhà của anh Thẩm như vậy thì hai người mới có không gian riêng !'

Không phải Giang Tu Kiệt của mấy người đâu: 'Tôi thấy Tạ Minh Triết nói đúng đấy, cậu nghĩ xem chị dâu có chịu ở lại nhà anh Thẩm không? Chắc chắn là không !'

Củ cải đào lên từ vườn nhà lão Trần: 'Vậy ý cậu là tôi ngốc?'

Không phải Giang Tu Kiệt của mấy người đâu: '........'

Các người là đồ ngốc: 'Ồ, cậu có cùng ý nghĩ với tôi à 😏'

Củ cải đào lên từ vườn nhà lão Trần: 'Các cậu đều chê tôi ngốc???'

Củ cải đào lên từ vườn nhà lão Trần: 'Mấy người đáng ghét thế à??? @Đệ tử thân truyền của Tề Thiên Đại Thánh anh Thẩm, anh nói gì đi chứ!'

Không phải Giang Tu Kiệt của mấy người đâu: '@Đệ tử thân truyền của Tề Thiên Đại Thánh'

Các người là đồ ngốc: '...'

Thẩm Gia Ý trầm mặc nhìn một đám loắt choắt này rồi lại nhìn qua dòng tin nhắn mà Giang Tu Kiệt đã gửi. Dứt khoát tắt điện thoại.

..........Không ngờ được thanh niên si tình này lại mê nữ chính đến mức cho người theo dõi rồi tìm địa chỉ nhà người ta luôn cơ đấy. Đáng ra phải ở cùng phe với boss phản diện mới phải.

Nhưng mà cũng phải nói một chút, cái đám đang ồn ào ở trên chính là hồ bằng hữu của nguyên chủ. Bọn họ đều là bạn bè chân chính. Theo nguyên tác thì ngay cả khi nam chính cho người cảnh cáo từ phía nền kinh tế của Thẩm gia thì nguyên chủ đều nhận được sự giúp đỡ của những người bạn này.

Ôi tình bạn đẹp làm sao !!!!

Sao lại chết vì tình yêu hèn mọn kia cơ chứ, sống cùng anh em không tốt sao??? Độc thân không tốt sao???

Phun trào lửa giận bất công cho nguyên chủ xong thì đến lượt Thẩm Gia Ý cảm thấy bất công cho mình.

Nguyên chủ hiện đang học lớp 11, mà cậu - người đàn ông đã rời xa mái trường mến yêu, tiến vào xã hội với danh xưng "công dân ưu tú" lại phải quay trở về những ngày tháng tiếp nhận tri thức một lần nữa !!!

Nhìn biểu hiện chán chả buồn nói của Thẩm Gia Ý khi nghĩ về mái trường thì có thể chắc chắn một điều là: Thẩm Gia Ý ghét đến trường !

Lúc trước, khi còn là học sinh, Thẩm Gia Ý với thành tích bình thường đã dùng hết sự may mắn của bản thân từ lúc sinh thì mới có thể thi đậu một trường đại học tạm ổn. Lý do cậu được thăng chức trong công việc không phải do những kiến thức đã được học mà là do bản thân Thẩm Gia Ý có sự nhạy bén với công việc văn phòng và thị trường.

Như vậy thôi, chứ thật sự Thẩm Gia Ý chẳng muốn tiếp tục đi học. Nhưng không đi không được. Theo kí ức của nguyên chủ thì cậu đã tiến hành các bước theo đuổi nữ chính rồi, bây giờ không đi thì chỉ có nước người khác nghĩ cậu bị đần thôi. Tại sao lại đần à??? Tại vì cờ rút ở ngay trước mắt, chỉ có tên đần mới bỏ đi chỗ khác !!!

Sau bao phút suy nghĩ kĩ càng, Thẩm Gia Ý quyết định.... phải xuống lầu xem có cái gì ăn không đã chứ từ tối qua đến giờ đã có miếng nào vào bụng đâu.

Dù sao cậu cũng có kí ức nguyên chủ có lẽ là sẽ không sao đâu..... nhỉ???

Nói là làm. Thẩm Gia Ý vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt sau đó thay đồ rồi mang ý chí sắt đá và tâm lí vững vàng đi xuống lầu.

'Đệt !!!'

Chửi thầm một câu trong lòng, Thẩm Gia Ý ngoài mặt bình tĩnh nhưng nội tâm đang phun trào như núi lửa.

Sao nhà căn nhà của nguyên chủ lại to thế nhỉ???

To hơn cái biệt thự đầu đường gần nhà cậu luôn !!!

'Tiểu Ý dậy rồi sao? Xuống ăn sáng kẻo nguội mất đấy.'

Là dì Vương???

Đây là một dì giúp việc làm lâu năm nhất ở Thẩm gia. Dì Vương là người đã chăm sóc cho nguyên chủ từ khi cậu chưa chào đời, cụ thể là khi Thẩm phu nhân mang thai.

'Dì Vương.'

Thẩm Gia Ý khẽ nhỏ giọng chào dì Vương. Chỉ thấy bà kinh ngạc nhưng rất nhanh sau đó liền trở lại bình thường.

Ừm, cũng dễ hiểu thôi. Vốn nguyên chủ là một thằng nhóc loai choai loắt choắt chẳng coi ai ra gì, học hành điểm số thì be bét, đã thế còn hay bắt nạt bạn học nữa. Nếu nói điểm tốt duy nhất thì có lẽ là cậu không đụng chạm đến mấy cái vi phạm pháp luật và yêu nữ chính một cách chân chính, quân tử.... hết rồi.

Trái ngược với nguyên chủ, Thẩm Gia Ý ngay từ nhỏ đã được mẹ dạy là phải lễ phép, tôn trọng với người khác, đặc biệt là người lớn tuổi nên cậu cảm thấy việc mình chào dì Vương là một điều hiển nhiên.