Vì những ngày này Tang Tiếu đều ở đây bị Quý Lâm Xuyên đốc thúc luyện tập bật hơi và luyện thanh nên giọng hơi khàn, nói được một nửa thì cô nhanh chóng nhận ly nước ấm của Quất Tử, sau khi uống vài ngụm lại ngậm một viên kẹo nhuận giọng, cô ậm ờ đáp: "Cảm ơn mấy chị ạ."
Quất Tử thấy Miêu Miêu và Tam Thủy chuẩn bị khen chuyện ở "Năng lượng cao, lao đến đích" bèn lời ít ý nhiều bổ sung một câu: "Tang Tiếu, vừa nãy em hát hay lắm."
Một câu như vậy thoáng chốc là hai người kia hoàn hồn, hai người ném show đi, rối rít khen Tang Tiếu ca hát.
"Tang Tiếu, lúc em hát, lỗ tai chị cũng muốn mang thai."
"Chị nghi ngờ em bị thần ca hát bám vào người!"
"Tang Tiếu, cổ họng của em bị thiên thần hôn chứ gì! Hoàn toàn là âm thanh đến từ trời cao!"
"Lúc hát y như nuốt đĩa! Chỉnh âm cũng chả cần dùng!"
Tang Tiếu: "?"
Tang Tiếu bị bọn họ cô một lời tôi một lời khen đến độ chột dạ, nhưng không thể từ chối được, sự bất an khi luyện tập đã vô thức tiêu tan, cô theo bản năng sờ cổ họng: "Có hay như mọi người nói thật không ạ?"
Miêu Miêu và Tam Thủy đồng thời gật đầu: "Đương nhiên! Mớ ngôn ngữ nghèo túng kia của bọn chị hoàn toàn không thể mô tả giọng hát của em một phần ngàn!"
"Dạ hỏng có đâu." Ngoài miệng Tang Tiếu nói không có, song gương mặt vẫn luôn nở nụ cười, cô quay đầu nhìn Quý Lâm Xuyên vừa ra khỏi buồng thu âm, nhanh nhẹn bảo: "Sư huynh, em đến nhà WC cái ạ!"
Tang Tiếu nói xong thì ngửa đầu uống nốt ly nước, mặt mày hớn hở chạy đi, cô mới ra khỏi phòng thì lập tức dùng tay che miệng, kích động nhảy về phía trước mấy cái.
Aaaaaaaa! Thì ra được mọi người vây quanh thổi phồng vui như vậy!!!
Quý Lâm Xuyên thu lại ánh mắt nhìn Tang Tiếu, khi anh nhìn về phía ba người Quất Tử thì trở lại dáng vẻ lạnh nhạt: "Các người đang tung hô học sinh học bổ túc?" Miêu Miêu trong ba người từng là trợ lý của anh, anh không nhớ trước đây Miêu Miêu có thể thổi phồng như thế.
"Vậy thì không ạ." Miêu Miêu lấy điện thoại ra, tìm tin nhắn wechat: "Quản lý Quý nói nhiệm vụ hàng đầu mỗi ngày của chúng em là chăm sóc Tang Tiếu cẩn thận, nhiệm vụ bớt quan trọng hơn chính là điên cuồng thổi phồng Tang Tiếu."
Quý Lâm Xuyên:?
Anh cụp mắt xem, thấy avatar chủ phòng vô cùng quen thuộc, ngọn núi tuyết, không phải Quý Kỳ Tây sao: "Sao bên trong có 8 người?"
Miêu Miêu thu điện thoại về: "Dạ có em, Tam Thủy, Quất Tử, thợ makeup, stylist, tài xế, Tuyên Phát (宣发: đoạn này em hỏng hiểu, bạn nào biết thì cmt giúp em với nhaaa), nói chung là những người ngày thường có thể nói chuyện với Tang Tiếu đều ở đây."
Tam Thủy chờ Miêu Miêu nói xong thì nhỏ giọng bổ sung: "Vốn tụi em thấy nhiệm vụ rất khó, kết quả tiếp xúc với Tang Tiếu rồi thì chúng em phát hiện nhiệm vụ này siêu dễ!"
"Đúng!" Miêu Miêu vô cùng đồng ý: "Xem show của Tang Tiếu, nghe Tang Tiếu hát, dù không có quản lý Quý lì xì thì chúng em vẫn tung hô được."
Quất Tử ít nói nhưng yêu tiền, lặng lẽ bổ sung: "Dĩ nhiên nếu có lì xì thì sự thổi phồng của tụi em có thể bay lên gấp mấy lần, hơn nữa cũng sẽ không giấu lời khen ở trong lòng."
Miêu Miêu và Tam Thủy hai miệng đồng thanh: "Đồng ý!"
Quý Lâm Xuyên: "..."
Tang Tiếu không biết chuyện ở buồng thu âm, trên đường đến WC, cô lén lén lút lút lấy điện thoại ra, hồi phục lại tâm trạng hớn hở vì được ca ngợi, cô bấm vào Wechat, thấy dòng chữ đã vào nhóm, hai mắt cô cũng cong cong.
Lúc Tang Tiếu chuẩn bị nhét điện thoại vào túi, trưởng nhóm của nhóm Wechat ban nãy addfriend Tang Tiếu, cùng lúc gửi tin nhắn tới.
Hôm nay Tang hãm lờ đã giải nghệ chưa:【Mời bà nói ra khuyết điểm lớn nhất của Tang Tiếu.】
Tang Tiếu tựa lưng vào tường, rất nghiêm túc nghĩ ngợi một hồi, sau đó cô cúi đầu, cô nhập từng chữ vào ô trả lời, hết sức tự tin mà reply:【Tang Tiếu siêu thích nghe người ta khen ngợi!!!】