Thời gian trôi qua từng giây, trái tim mọi người cũng treo lơ lửng, song NPC nói chuyện quá chậm, bọn họ có giục cũng vô ích.
"Hai mươi năm qua, ta ngày đêm canh giữ những món đồ chơi nhỏ của thằng bé để hoài niệm, nhưng mấy hôm trước trong phủ bỗng xuất hiện bọn trộm cắp lấy đi một số đồ đạc..."
Nhanh đi nhanh đi.
Mọi người nghĩ.
Nói bà làm mất thứ gì, chúng tôi lập tức đồng ý giúp bà đi tìm!
Song NPC Bàng phu nhân vẫn đi theo tuyến truyện.
Dưới ánh nhìn nóng bỏng của năm người, bà yếu giọng, vòng vo đề tài: "Ta thật sự nhớ Tiểu Bảo, nó đáng yêu như vậy, ngoan như vậy, các ngươi biết không, mỗi ngày nó sẽ học thuộc một bài thơ, các ngươi biết không, nó—— "
Mọi người lạnh mặt.
Không, bọn họ không muốn biết.
"Chúng tôi chỉ muốn biết bà mất thứ gì, có dặn gì thôi ạ?"
Đúng, bọn họ chỉ muốn biết điều này.
Ủa đợi chút.
Bốn người còn lại nhìn nhau mấy lần, cuối cùng xác định mục tiêu.
Tang Tiếu canh giữ ở cửa, bởi vì căng thẳng nên sợ hãi siết chặt vạt áo, cô ngước mắt nhìn chằm chằm Bàng phu nhân: "Chúng tôi rất vội, vội lắm."
Bàng phu nhân: "..."
Những người khác: "..."
Chỉ số ra vẻ: 362/9999.
Tang Tiếu nhìn điểm hãm lờ sắp được 400, trong lòng thở phào, mỗi đoạn thời gian đều có một ngưỡng yêu cầu, mà ngưỡng cửa đầu tiên của Tang Tiếu chính là trong vòng 1 tháng tích lũy 500 điểm, nếu không sẽ bị xóa sổ.
Nhưng... Cắt ngang người ta cũng không tính là trong phạm vi đáng yêu mà? Không đáng yêu cũng tính sao?
Vẻ mặt Bàng phu nhân hơi cứng lại, thầm nghĩ sao bọn họ không đi theo kịch bản vậy: "Các vị nghe ta nói tỉ mỉ, đừng gấp." Nghe vậy, bốn người khác đồng thanh: "Chúng tôi thật sự rất gấp."
Bàng phu nhân: "..."
Mấy người có còn chơi nữa không?!
Cư dân mạng xem hình ảnh này trên livestream chính, người nào người nấy cười muốn khùng, không ngờ thành viên cố định bình thường thích phá luật bị bắt, lại tới thêm một Tang Tiếu!
Diệp Doãn Đồng đang nhìn ngoài cửa, thoáng chốc thấp giọng đờ mờ một câu: "Tới rồi tới rồi, kẻ bắt giữ tới, chúng ta chạy trước! Bỏ rơi bọn họ rồi vòng ngược lại!"
Đây là một cách rất bình thường cũng rất hay xài, ở nhiệm vụ đầu tiên, khách mời Lộ Chúc Chúc vì chạy chậm nên mới bị bắt.
Thế nên Diệp Doãn Đồng vừa dứt lời, Ngụy Khai Vũ và Cao Trục đều tăng tốc, vọt ra khỏi nhà!
Diệp Doãn Đồng cũng muốn chạy song chị vừa mới nhúc nhích đã phát hiện bên tai thổi tới một ngọn gió, nhìn lại, không thấy Tang Tiếu đâu!
Một giây sau, Tang Tiếu lại xuất hiện!
Trên vai vác bao tải... Không không không, vác Bàng phu nhân chạy ra ngoài.
Quý Lâm Xuyên cũng chẳng ngờ Tang Tiếu có thể vác người, cứ thế chậm nửa giây, không thể nhận lấy người, chỉ đành theo sát bên cạnh Tang Tiếu, rất sợ cô đang vác giữa chừng sẽ xuất hiện điều bất trắc.
Hồi lâu sau Diệp Doãn Đồng mới nhớ để chạy theo, chạy được một nửa, chị ấy hoàn hồn rồi gào khóc: "Đù má bắt cóc NPC được luôn hả?!!!" =))))))))
"Tôi cũng muốn hỏi." Bàng phu nhân không bệnh cũng không yếu, tràn trề sức lực la to, nghe vào cực kỳ đáng thương, vừa có chút hề hước.
Tang Tiếu chạy một mình, hoàn toàn không kiểm soát tốc độ, song phía trước có Ngụy Khai Vũ và Cao Trục, phía sau có Quý Lâm Xuyên và Diệp Doãn Đồng.
Coi như người ở giữa, lần đầu tiên Tang Tiếu biết bản thân rất an toàn, vì vậy cô theo bản năng điều chỉnh tốc độ tới mức bình thường, chính mình cũng chẳng phát hiện có chỗ nào không giống.
Cư dân mạng nhìn hiện trường bỗng dưng xảy ra như vậy, không khỏi c.h.ế.t lặng.
Bọn họ thật sự không ngờ lúc những người khác chạy trốn, thời điểm sinh tử ngàn cân treo sợi tóc như vậy, Tang Tiếu còn có tâm trạng xông lên bắt cóc NPC!!!
Quan trọng nhất là cô còn vác người?!
Trước mắt, bốn người khác đều thở hổn hển, chỉ có Tang Tiếu mặt không đỏ, thở không gấp, hùng dũng oai vệ, khí thế bừng bừng vác NPC, hai chân nhỏ quét nhanh trên đất.