“Tang Tiếu.” Quý Kỳ Tây nửa dựa vào trước cửa, duỗi tay gõ gõ cửa. Anh vừa thấy Tang Tiếu, trên mặt đầy ý cưới: “Làm tượng gốm à?”
Ngón tay Tang Tiếu ngừng ở trên màn hình di động. Cô theo tiếng nhìn lại, sau khi thấy Quý Kỳ Tây, trên mặt tràn ra nụ cười xán lạn: “Anh đi làm về rồi.”
Quý Kỳ Tây treo áo khoác của anh lên giá áo trước cửa, vừa xắn tay áo vừa giải thích: “Về từ sớm rồi, bị mấy người cháu trai lớn giữ lại hỏi chuyện.”
“Hỏi chuyện?” Tang Tiếu chớp chớp mắt. Cô nhìn Quý Kỳ Tây đã ngồi xuống ghế đối diện, khó hiểu nói: “Hỏi cái gì?”
“Hỏi...”
Quý Kỳ Tây trả lời đến một nửa, bỗng hơi dừng lại. Anh một lần nữa đứng dậy, cách bàn nặn gốm ở giữa, khom lưng sang bên Tang Tiếu. Đôi mắt đen nhánh cong cong, anh dụ dỗ nói: “Bọn họ hỏi sao sáng nay anh không có được nụ hôn ngọt ngào của bạn gái.”
Mặt Tang Tiếu nóng bừng, nhỏ giọng nói thầm: “Anh lừa người.”
“Đúng vậy, anh lừa người.” Quý Kỳ Tây theo Tang Tiếu nói, thừa nhận sai lầm: “Vậy bạn gái đáng yêu, em có thể giả vờ tin tưởng một chút không?”
Tang Tiếu:...
Từ sau khi đ.â.m thủng cửa sổ giấy, da mặt ngũ sư huynh đều dày hơn trước!
Tang Tiếu lẩm bẩm trong lòng xong, hạ quyết tâm. Cô đỏ mặt, nhắm mắt lại hôn chút một cái trên má Quý Kỳ Tây, rồi dời ánh mắt đi: “Hôn rồi!”
Quý Kỳ Tây xem Tang Tiếu thẹn thùng như vậy, cũng không đành lòng trêu cô nữa. Khi anh ngồi trở lại ghế, ám chỉ nói: “Tang Tiếu, sau này em có hôn nên bá đạo một chút.”
Ví dụ như, lần trước nhào lên kiss bá đạo có thể nhiều thêm vài lần.
Tang Tiếu:...
Quý Kỳ Tây sợ Tang Tiếu thẹn thùng mà tàn nhẫn không quan tâm anh, vội khụ hai tiếng: “Đúng rồi, Tang Tiếu! Lần trước tượng gốm đại bàng lần trước em làm khi quay 'Xin nhờ! Đại sư' ở thành phố Tiêu đâu? Chẳng lẽ em có ngũ sư huynh thứ hai à?”
Khi anh nghe được Tang Tiếu nói chuẩn bị đại bàng làm quà sinh nhật cho mình trên livestream, nằm mơ đều mơ thấy ngày sinh nhật đó. Kết quả chờ tới chờ đi, sinh nhật qua gần một tháng, anh cũng từ ngũ sư huynh chính thức chuyển thành bạn trai, cũng không chờ đến con đại bàng kia.
“Đại bàng?” Tang Tiếu bị Quý Kỳ Tây hỏi, lập tức rời ra khỏi cảm xúc thẹn thùng, do dự nói: “Quà sinh nhật không cần kinh ngạc vui mừng à? Anh đã nhìn thấy nó, lại tặng anh thì không tính là kinh ngạc vui mừng.”
Quý Kỳ Tây cười: “Hai chúng ta đi sân trượt băng không phải cũng là kế hoạch sớm à?”
“Không giống.” Tang Tiếu lắc đầu: “Em ở trong sân trượt băng chọc thủng cửa sổ giấy với anh. Điều này cũng coi như kinh ngạc vui mừng.”
Quý Kỳ Tây:... Thế mà anh cũng có ngày bị Tang Tiếu vượt qua.
Tuy Tang Tiếu nói như vậy nhưng cô vẫn đứng dậy lấy tượng gốm đại bàng cô đặt ở trong ngăn tủ ra.
Một con đại bàng rất sống động, đang muốn giương cánh bay lượn cứ như vậy ngoan ngoãn được đặt trong lòng bàn tay Tang Tiếu, đột ngột lại hài hòa.
Chờ Tang Tiếu đi đến gần, Quý Kỳ Tây mới thấy rõ ở chân trước đại bàng buộc một dây tơ hồng rất nhỏ, các nút kết thành nút lớn cỡ hạt đậu nành.
Sau lần trước Quý Kỳ Tây nhận được nút bình an Tang Tiếu làm, đêm đó anh khoe khoang với bạn bè trong nhóm WeChat xong thì lên mạng tra các nút tết khác. Anh vừa thấy nút thắt trên chân đại bàng thì lập tức nhận ra. Trong lòng anh hơi nghẹn lại đồng thời nghiêm túc hỏi Tang Tiếu từng chữ từng chữ như xác nhận: “Đồng tâm kết?”
“Ừm ừm.” Tang Tiếu trả lời xong. Cô ôm tượng gốm đại bàng đưa cho Quý Kỳ Tây, mi mắt cong cong: “Tuy rằng đại bàng không thể coi là kinh ngạc vui mừng, nhưng đồng tâm kết ở trên có thể coi là kinh ngạc vui mừng đó.”
Quý Kỳ Tây thật cẩn thận cầm lấy đại bàng, sợ không cẩn thận làm vỡ nó. Rõ ràng sáng sớm anh đã thấy toàn bộ quá trình Tang Tiếu chế tạo đại bàng ở trong video, nhưng khi tận tay chạm vào, tận mắt nhìn thấy đồng tâm kết buộc vào nó, trong lòng anh vẫn có kích động khó có thể nói nên lời.
Anh nhìn về phía Tang Tiếu, trịnh trọng hứa hẹn: “Anh chắc chắn sẽ giữ thật kỹ.” Giống như nuôi một đứa con vậy.
Tang Tiếu cười xán lạn: “Em tin tưởng bạn trai!”
Mười hai giờ đêm, Tang Tiếu không ngủ được từ trong ổ chăn bò ra. Cô mở to mắt ở trong phòng tối om, do dự mãi rồi lấy di động đặt ở tủ đầu giường. Cô cúi đầu nhìn app [Tiên Duyên] mới download mấy tiếng trước trên màn hình di động, mím môi.
Một khi chuyện nửa đêm không ngủ được chơi game bị mấy người đại sư huynh biết, sáng mai, chắc chắn cô sẽ bị dạy dỗ nhỉ? Nhưng mà không chơi thì cô vẫn không ngủ được.
Tang Tiếu nhăn đôi mày nhỏ rối rắm bốn năm giây, thuận theo ý muốn của bản thân mở app [Tiên Duyên].
Phong cách [Tiên Duyên] hoàn mỹ tuyệt đẹp. Đúng theo quy trình, phía trước có một đoạn video bối cảnh cốt truyện. Tang Tiếu sợ quá muộn bị những người khác nhận thấy nên cũng không thèm xem mà nhấn vào [Bỏ qua cốt truyện] ở góc trên bên phải. Ngay sau đó, giao diện trò chơi đổi mới.
Bên trái có bốn loại hình thể, nam trưởng thành, nữ trưởng thành, thiếu nam, thiếu nữ. Mà phía bên phải thì có một loạt chỉ số để nặn mặt từ tạo hình mặt đến mắt mũi ngũ quan vân vân...
Trái tim Tang Tiếu đập thình thịch. Cô căn bản không dám lãng phí thời gian, vội chọn hình thể thiếu nữ, dùng một gương mặt hệ thống và một nickname hệ thống chọn sẵn đi vào trong trò chơi.
Hình ảnh mở màn, toàn bộ người chơi mới đều xuất hiện ở điểm truyền tống Tân Thủ thôn. Sau khi người chơi làm nhiệm vụ ở Tân Thủ thôn lên đến cấp mười lăm là có thể rời khỏi Tân Thủ thôn, đi đến tông môn mình thích bái sư.
Tang Tiếu cũng không xa lạ gì với thiết kế của Tân Thủ thôn. Dù sao, cô đã từng hợp tác quay MV cốt truyện trò chơi [Tranh Lưu] với Thẩm Thư Triệt. Buổi tối cũng tổ đội phát sóng trực tiếp một lúc.
Trước khi quay MV [Tranh Lưu], Tang Tiếu có ở nhà chơi [Tranh Lưu] mấy ngày để hiểu biết sản phẩm của nhà tài trợ. Nếu không sớm làm chuẩn bị, lúc phát sóng trực tiếp, Tang Tiếu cũng không có thể vừa làm ra vẻ vừa không lãng phí một tý lượng trị liệu nào.
Nhiệm vụ Tân Thủ thôn của [Tiên Duyên] không khó, cũng không quá yêu cầu người chơi dùng kỹ thuật. Người chơi biết chạy biết nhảy biết ấn kỹ năng là có thể thuận lợi lên tới cấp mười lăm.
Tang Tiếu thao tác thành lập nhân vật, từng bước một làm nhiệm vụ NPC tuyên bố, tu vi cũng vèo vèo vèo tăng lên. Khi Tang Tiếu chạy xong nhiệm vụ ở Tân Thủ thôn, trong màn hình nở rộ ra năm chữ ánh vàng lấp lánh: [Tăng đến cấp mười lăm].
Đồng thời, nhảy ra một hàng nhắc nhở: [Có đến tông môn bạn thích cầu học không? Có / Có]