Hai người đứng ngoài cũng nhìn thấy tình hình, nhưng bị Nhậm Tương hét lên một tiếng cũng thành thật dừng lại.
Quý Kỳ Tây nhìn Tang Tiếu trước: “Tang Tiếu, lùi lại một chút, đừng để giẫm lên thủy tinh trên đất.”
Chờ sau khi Tang Tiếu rời khỏi phạm vi có thể giẫm vào thủy tinh, anh lại nhìn về phía Tịch Ngôn Vãn và Nhậm Tương, dò hỏi: “Nếu hai người muốn đánh nhau, tôi dẫn Tang Tiếu ra ngoài trước?”
Những người khác:...
Đời trước anh chính là một tên thiếu đạo đức đúng không?
Tang Tiếu cũng không ngờ hai sư tỷ lại phản ứng lớn như thế, dù sao sau buổi lễ trao giải âm nhạc hôm đó, khi Thẩm Ngư nói đến việc hôn môi và ngủ thì biểu hiện cũng rất thản nhiên như bình thường, không hề giống như đang nói một chuyện gì rất ghê gớm.
Dưới sự uy h.i.ế.p của Tịch Ngôn Vãn và Nhậm Tương, Quý Kỳ Tây bị Quý Lâm Xuyên kéo lên lầu trước, anh ấy ló đầu ra: “Tang Tiếu, tài nghệ của đại sư huynh rất cùi bắp, không sánh được với em, lúc nào em hết bận, hai chúng ta cùng xoá sạch bản đồ.”
“Đại sư huynh rất cùi bắp sao?” Tang Tiếu biết rõ Quý Lâm Xuyên không học thuộc lòng sách vở được, hôm nay, lần đầu tiên cô nghe thấy Quý Lâm Xuyên không chơi được game online.
Quý Kỳ Tây vừa nhìn thấy Tang Tiếu trả lời anh ấy, lập tức bán đứng Quý Lâm Xuyên: “Đại sư huynh của em chơi sáu trận, không một lần nào vào tới vòng chung kết, hai lần bị độc chết, hai lần bị đ.â.m chết, hai lần bị nổ chết, anh rất hoài nghi cậu ta cố tình gây rối tâm lý của anh.”
“Quý Kỳ Tây!” Quý Lâm Xuyên hận không thể đ.â.m c.h.ế.t người thân: “Sáu trận của cháu đều bị chú bán đứng, chú nói mà không thấy ngại sao!”
Quý Kỳ Tây rướn người xuống, giọng nói anh truyền xuống từ trên lầu: “Cháu không cùi bắp thì có thể bị chú bán không? Tang Tiếu chưa bao giờ bị chú bán.”
Những người khác...
Anh không nỡ bán Tang Tiếu thì đúng hơn, một khi Tang Tiếu gặp nguy hiểm, nói không chừng anh có thể hùng hục đi qua làm người c.h.ế.t thay.
Những mảnh thủy tinh vỡ nát đã được người giúp việc trong biệt thự quét dọn, Tịch Ngôn Vãn và Nhậm Tương kéo Tang Tiếu ra ngoài, hai người liếc mắt nhìn nhau, cẩn thận mà hỏi dò: “Tang Tiếu, việc đó... ai nói với em?”
Sáu người bọn họ ở cùng dưới một mái nhà mấy tháng trời, cũng biết khá rõ về tính tình của nhau, hai từ hôn môi và ngủ cùng này, mặc dù Tịch Ngôn Vãn không dám khẳng định tương lai Quý Kỳ Tây có nói hay không, nhưng ít nhất bây giờ anh không thể nói trước mặt Tang Tiếu.
"Tiểu Ngư Nhi nói." Tang Tiếu gãi đầu một cái, nhỏ giọng trả lời: "Tiểu Ngư Nhi hỏi em có người mình thích hay không.”
Tang Tiếu nói xong, cô quay đầu lại nhìn cầu thang một chút, thấy Quý Kỳ Tây và Quý Lâm Xuyên không có đây, cô lại hạ thấp giọng: “Nhị sư tỷ, tứ sư tỷ, hóa ra ở thế giới tương lai con người biểu hiện lòng mình đều to gan như vậy sao? Lúc em nghe thấy Tiểu Ngư Nhi nói như vậy cũng phát sợ.”
Tịch Ngôn Vãn và Nhậm Tương:... Tịch Ngôn Vãn nhìn vào ánh mắt ngây ngô và hồn nhiên của Tang Tiếu, trong lòng cô ấy thở dài, xem ra tiểu sư muội đúng là lớn rồi, hơn nữa cũng nên có cuộc sống tình cảm cá nhân.
Nhậm Tương: “Tang Tiếu, em thích ngũ sư huynh của em sao?”
“Chắc là vậy.” Tang Tiếu nhìn sư tỷ thì lá gan cũng tương đối lớn, có vài điều vẫn dám nói: “Nhưng hình như em cũng không muốn cùng với ngũ sư huynh hôn... á.”
Nhậm Tương vội bịt miệng Tang Tiếu lại, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, sư tỷ hiểu rõ rồi.” Tiến độ đến bây giờ, em đều có thể dùng mấy từ không chắc chắn kiểu “hình như”, nhưng đến ngày nào đó hai người thẳng thắn với nhau, cả ngày nhìn mặt nhau, có khi sẽ nghĩ đến thôi.
Tịch Ngôn Vãn và Nhậm Tương liếc mắt nhìn nhau, cùng nhau buông ra một hơi thở dài.
Thực ra, nếu thật sự để cho các các cô tìm kiếm trong đám người họ quen biết và sau đó xếp hạng những người đó thì Quý Kỳ Tây chắc chắn sẽ đứng hàng đầu. Trước tiên không bàn tới ngoại hình và điều kiện của anh, ít nhất, anh hiểu Tang Tiếu, thậm chí anh còn hiểu Tang Tiếu nhiều hơn cả những người khác trong sư môn. Hơn nữa, anh cũng có thể dùng những biện pháp thích hợp để giúp đỡ Tang Tiếu, không giống như bốn người bọn họ, luôn cố gắng xử lý mọi thứ, điều này trái lại chính là cướp đi cơ hội tự mình trưởng thành của Tang Tiếu.
Bởi vậy, mặc dù bọn họ nhìn ra ý đồ riêng của Quý Kỳ Tây đối với Tang Tiếu thì cũng không đặc biệt cản trở nhiều lần, đương nhiên, nếu không cản trở một chút thì trong lòng bọn họ cũng cảm thấy không thoải mái.
Xưa nay tình yêu không phải là thứ thật sự cần thiết trong cuộc sống, nếu như Tang Tiếu vẫn không thông suốt, thì có thể một mình xinh đẹp, hưởng thụ cuộc sống, nhưng nếu như Tang Tiếu thông suốt, có người mình yêu thích, đương nhiên bọn họ sẽ thành tâm chúc phúc, nhưng mà...
Rốt cuộc vẫn không thoải mái.
Nhậm Tương nhìn dáng vẻ hơi mờ mịt của Tang Tiếu, trong lòng cô cực kỳ chua xót, chẳng trách năm xưa đại tỷ xuất giá, trong hôn lễ khi được ba cõng lên thì những người khác đều gào lên chực khóc, bây giờ Tang Tiếu ở trước mắt, còn chưa gả cô ấy đã muốn khóc rồi.
Tang Tiếu bị Nhậm Tương che miệng thì mở lớn mắt nhìn: “Ưm ưm ưm?”
“Tang Tiếu, ở thế giới tương lai nếu muốn biểu thị sự yêu thích với một người thì không chỉ... có hai cách kia.” Tịch Ngôn Vãn bảo Nhậm Tương buông tay: “Em cũng chưa gặp được nhiều người, những chuyện trải qua cũng không nhiều, bây giờ không hiểu cũng rất bình thường.”
Tang Tiếu rất có tinh thần nghiên cứu: “Sư tỷ, em phải gặp được bao nhiêu người, trải qua bao nhiêu việc thì mới có thể hiểu được vậy?”
Tịch Ngôn Vãn:...
Mặc dù cô ấy cũng từng có vài mối tình ngắn ngủi, nhưng nếu thật sự để cho cô giải thích việc này với Tang Tiếu thì cảm thấy có chút hơi kỳ quái: “Tang Tiếu, bạn của chị có một show thực tế liên quan, nếu không thì em đi làm khách mời một tập xem sao, học tập một chút?”
“Có show thực tế như vậy sao?!” Tang Tiếu vui vẻ lên tiếng, không hề suy nghĩ mà gật đầu đồng ý: “Hay lắm! Có thể lúc quay xong chương trình thì em có thể hiểu rõ ràng rồi!”
Mấy phút sau, tâm sự trong lòng Tang Tiếu cũng buông xuống, vừa rồi nói tìm Quý Kỳ Tây tổ đội chơi game để kéo đại sư huynh, cô rất vui vẻ chạy lên trên lầu, đến khi không nhìn thấy bóng lưng của Tang Tiếu nữa, Nhậm Tương lại kéo cánh tay của Tịch Ngôn Vãn: “Sao chị không nói thẳng với A Tửu là nó thật sự thích Quý Kỳ Tây chứ?”
Lúc Tang Tiếu nhắc đến Quý Kỳ tây, tâm tình trên mặt thể hiện rõ ràng, là người từng trải, Nhậm Tương và Tịch Ngôn Vãn liếc mắt đã nhìn thấy tình ý trong lòng Tang Tiếu đang nảy mầm.