Mười phút sau, khi mấy người Tang Tiếu xuống dưới, một đám người đột nhiên vây quanh bọn họ. Mọi người mồm năm miệng mười. Có người hỏi Tang Tiếu ở trên giá cao là cảm nhận thế nào, có người hỏi Thương Mạt thiếu chút nữa rơi xuống là cảm nhận thế nào, còn có người hỏi đám người Dương Thiều Quang đứng xem là cảm nhận thế nào.
Tang Tiếu nghe bọn họ nói hỏi cảm nhận giống Đường Tăng niệm kinh, không khỏi tò mò hỏi: “Mọi người cũng muốn đi lên cảm nhận một chút à?”
Soạt.
Người vây quanh đồng loạt lùi ra sau một bước.
Tang Tiếu chớp mắt khó hiểu: “Chớ sợ! Chớ sợ! Nếu mọi người muốn cảm nhận thì chúng ta đi lên. Tôi chắc chắn sẽ tranh thủ lúc mọi người ngã xuống mà kéo lên!”
Soạt soạt.
Người vây quanh đồng loạt lùi ra sau hai bước. Rất nhanh, bốn phía xung quanh mấy người Tang Tiếu xuất hiện một khoảng đất trống.
[Chỉ số ra vẻ: 5031/9999]
Tang Tiếu:???
Những người khác: Tang Tiếu không chỉ thích mạo hiểm kích thích tìm đường c.h.ế.t một mình, thậm chí còn muốn lôi kéo bọn họ tìm đường chết!!!
Soạt soạt soạt.
Bọn họ khinh bỉ ở trong lòng xong, lại lần nữa đồng loạt lùi ra sau ba bước.
Tang Tiếu:???
Hóa ra thích giúp đỡ mọi người cũng có thể lấy được chỉ số ra vẻ? Nhưng ngày thường cô cũng rất thích giúp đỡ mọi người mà?
Tang Tiếu không nghĩ ra, đơn giản đặt thẳng câu hỏi: “Không phải mọi người muốn biết có cảm nhận gì à? Mọi người không lên, chỉ bằng lời tôi nói thì mọi người cũng không cảm nhận được mà.”
Những người khác:...
Giờ này phút này, có người trong bọn họ đột nhiên cảm thấy hình ảnh trước mắt hơi quen.
Sau một lúc lâu, có người phản ứng lại, lời Tang Tiếu vừa nói không phải có hiệu quả giống lúc trước cô chơi xong cánh tam giác bị hỏi muốn nói gì với cư dân mạng không à?!
Cô không chỉ muốn mang chúng tôi tìm đường chết, cô còn đang trào phúng chúng tôi!
[Chỉ số ra vẻ: 5111/9999]
Tang Tiếu:???
Tuy rất nghi hoặc, nhưng không thể không nói, nhìn chỉ số ra vẻ bò lên trên từng đoạn, Tang Tiếu thật sự hy vọng ê-kíp bọn họ có thể lại có thêm mấy trăm mấy ngàn người. Đến lúc đó, cô hoàn thành nhiệm vụ không phải là chuyện trong vài phút à?
Lúc Miêu Miêu đến thì thấy Tang Tiếu đang đứng đó với mấy diễn viên khác, giữa những người khác và bọn họ có một khoảng đất trống. Tuy rằng khó hiểu nhưng Miêu Miêu cũng không hỏi, mà đưa thư mang từ công ty đến đưa cho Tang Tiếu: “Tang Tiếu, thư của em.”
“Cảm ơn.” Tang Tiếu cầm thư chuẩn bị về khu nghỉ ngơi. Dù sao cô có ít nhất một tiếng mới đến cảnh quay tiếp theo của mình.
“Tang Tiếu, từ từ.” Đinh Chiêu Dương cầm một ly cà phê chạy chậm lên. Cậu ta hơi co quắp đưa ly giấy cho Tang Tiếu: “Cố ý gọi một cốc Cappuccino cho chị.”
Không đợi Tang Tiếu tỏ vẻ gì, Thương Mạt đã nhào lại, vẻ mặt bát quái nhìn Đinh Chiêu Dương: “Những người khác đều uống cà phê đen giống nhau, sao chỉ có mình Tang Tiếu có Cappuccino hả?”
Đinh Chiêu Dương bị Thương Mạt trêu chọc mà đỏ mặt: “Tôi… tôi nghe nói con gái đều thích uống Cappuccino, muốn cảm ơn Tang Tiếu ngày hôm qua giúp tôi nhắc thoại.”
Cậu ta nói xong, sợ Tang Tiếu không nhận, vội nhét ly giấy cho Miêu Miêu, rồi sau đó chạy đi mất.
Thương Mạt cười xấu xa huých cánh tay Tang Tiếu: “Đáng tiếc hai ngươi ở trong phim thuần túy chỉ là tình đồng đội. Nếu thực sự có chút yếu tố tình yêu thì có lẽ cậu ta sẽ cười đến c.h.ế.t luôn.”
“Cười chết?” Tang Tiếu khó hiểu nhìn về phía Thương Mạt: “Vì sao cậu ta sẽ cười chết?” Thương Mạt uống một ngụm cà phê, giải khát. Cô quay lưng về phía những người khác, nhỏ giọng nói: “Cậu ngốc thật. Hai ngày trước cậu ta đã biểu hiện rất rõ ràng. Trái cây, trà sữa, cà phê, chỉ có mình cậu khác với bọn mình. Cậu ta chắc chắn thích cậu. Cậu ta đang lén lút biểu đạt tình cảm với cậu.”
Tang Tiếu:???
Từ nhỏ Tang Tiếu không được người lớn dạy dỗ, cho dù sau này quen biết Tịch Ngôn Vãn và Nhậm Tương, hai người cũng chưa từng dạy Tang Tiếu chuyện yêu đương gì cả.
Chờ sau khi đi vào thế giới tương lai, tuy Tang Tiếu biết nguyên chủ có chút thích hai người Lương Dư Hành, Ngụy Khai Vũ. Nhưng dù sao đó vẫn là ký ức của nguyên chủ, không để lại chút dấu vết nào trên linh hồn Tang Tiếu cả.
Hơn nữa chỉ cần xem ký ức thì Tang Tiếu không quá hiểu lý do nguyên chủ thích bọn họ. Bọn họ không tốt với nguyên chủ, cũng không quan tâm chăm sóc nguyên chủ, không hề phù hợp với mấy cái yếu tố làm người ta động tâm mà Tang Tiếu xem trên mạng.
Nói chính xác ra, từ nhỏ đến lớn, Tang Tiếu hiểu thích của thân tình, giống tình sư môn, cũng hiểu thích của bạn bè, giống đám người Đồng Đồng, Nguyệt Nguyệt, lại không hiểu thích của tình yêu. Đây là lĩnh vực hoàn toàn xa lạ, xa lạ đến Tang Tiếu căn bản không muốn xem qua trước khi dán đầy được kim tự tháp.
Tang Tiếu nghe Thương Mạt giải thích xong, vẫn không rõ: “Cậu ta cho mình đồ khác là thích mình à?”
“Đúng vậy, tin mình đi.” Thương Mạt dùng một tay khoác lên cổ Tang Tiếu, nhướn mày khẽ nói với Tang Tiếu: “Mình có đến bảy, tám bạn trai cũ đó. Kinh nghiệm phong phú! Cậu ta đối xử với cậu khác người khác. Nhưng mình thấy khí chất của cậu ta vẫn còn dáng vẻ sinh viên lắm, hơn nữa tính tình cũng hướng nội, ngày thường đều không hay nói chuyện.”
Tang Tiếu lắc đầu: “Mình cảm thấy không giống.”
Thương Mạt: “Hử?”
Thấy thế, Tang Tiếu đương nhiên đưa ra câu trả lời: “Đồ cậu ta mua, mình đều không thích.”
Thương Mạt ngẩn người: “Cậu không thích?”
Miêu Miêu ở một bên phụ họa: “Tang Tiếu không quá thích các loại cà phê, đắng ngọt đều rất bình thường. Trái cây thì trừ quả xoài ra, quả kiwi cũng không quá thích.”
Hai ngày trước, Miêu Miêu và Quất Tử, Tam Thủy thấy Đinh Chiêu Dương đưa đĩa xoài cho những người khác, lại nhìn đĩa kiwi của Tang Tiếu, suýt nữa nghẹn cười chết
Bạn nói Đinh Chiêu Dương không coi trọng thì cậu ta nhớ rõ trên mạng nói Tang Tiếu dị ứng quả xoài. Bạn nói Đinh Chiêu Dương coi trọng thì cậu ta thế mà không lén xin kinh nghiệm của đám người Miêu Miêu.
Thật ra, không chỉ Thương Mạt đoán như vậy, ba người Miêu Miêu cũng từng lén lút suy đoán. Sau đó, các cô ra một cái kết luận. Mặc kệ Đinh Chiêu Dương thích hay không thích Tang Tiếu, có phải đang theo đuổi Tang Tiếu hay không thì trước mắt xác suất để cậu ta có thể thành công đều là con số 0.
Thương Mạt nghe Miêu Miêu nói xong, cả người trầm mặc. Cô không nghĩ tới Đinh Chiêu Dương mua đồ ba lần, có thể có hai lần trúng vào đồ Tang Tiếu không thích. Cô nghĩ cho dù Đinh Chiêu Dương trực tiếp mua đồ Tang Tiếu thường ăn ở phim trường cũng không đến mức xui xẻo như vậy.
Tang Tiếu vừa mở thư vừa nói: “Tuy rằng mình không biết theo đuổi một người ra sao, nhưng mình cũng sẽ không đưa đối phương đồ mà đối phương không thích trong lúc theo đuổi người ta. Chắc chắn cậu đã đoán sai.”
Thương Mạt:...
Cô lén liếc Đinh Chiêu Dương ở bên kia đang nhìn sang đây, khẽ thở dài. Lão Đinh à, khó trách cậu còn độc thân.
“Mạt Mạt.”
Thương Mạt hoàn hồn: “Chuyện gì?”
Tang Tiếu nhìn thư trong tay, hơi nhăn đôi lông mày nhỏ. Ngay sau đó, cô đưa thư cho Thương Mạt xem, trong ánh mắt toát ra một chút chờ mong: “Cậu có thể giải giúp mình không?”
Giải giúp?
Giải cái gì???
Thương Mạt ôm tò mò cúi đầu nhìn thư trong tay Tang Tiếu. Ánh mắt đầu tiên vừa nhìn, cô cảm thấy cà phê đen trong tay không còn ngon nữa.
Ai thiếu đạo đức như vậy gửi đề toán Olympic cho Tang Tiếu?
Anti-fans bị kiện à?!
Tác giả có lời muốn nói:
Thương Mạt: Tôi không nên lắm miệng tò mò!