Rất nhanh, phần bình luận của cái tin Weibo mà A Tửu đăng kia đã bị từng hàng bình luận sinh nhật vui vẻ phủ kín.
Sáng sớm hôm sau, chỉ riêng lượt like của Weibo đó đã vượt mười triệu, trực tiếp phá vỡ kỷ lục lượng like trên Weibo của A Tửu từ trước tới nay. Dưới sự cố gắng của các Dâu Tằm, một người bình luận mười thậm chí một trăm, lượng bình luận cũng vượt mười triệu vào đêm đó.
Lượng like và bình luận này, không nói so với các sao nữ nổi tiếng cùng năm mà kể cả các sao nam nổi tiếng cũng có thể thắng hoàn toàn.
Trong phòng họp công ty Thước Kiều, Tang Tiếu gục xuống bàn, mặt mày cong cong nhìn số liệu Weibo, lúc nói chuyện còn mang sự vui vẻ rõ rệt: "Trên Weibo có mười triệu người cói sinh nhật vui vẻ với em, mọi người xem, bọn họ đều đang chúc em sinh nhật vui vẻ, có tận mười triệu đó."
"Có gì mà ngạc nhiên." Quý Kỳ Tây đưa tay chọc lên trán A Tửu một cái, giọng điệu chắc chắn: "Sang năm cũng sẽ có mười triệu người chúc em sinh nhật vui vẻ, năm sau cũng sẽ có, không đúng, năm sau có thể sẽ có hai mươi triệu người nói sinh nhật vui vẻ với em."
Khi anh một tuổi đã tổ chức tiệc sinh nhật, sau khi lớn lên có mấy năm thấy phiền quá, bản thân còn không tới hiện trường.
Bởi vậy, Quý Kỳ Tây thật sự không nghĩ tới việc anh thấy phi thường nhàm chán, vào một ngày rơi xuống trên người A Tửu sẽ khiến cô vui vẻ như vậy, lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần.
Nhìn đôi mắt hạnh đang cười của A Tửu, ngoại trừ ngoài ý muốn ra thì anh càng đau lòng hơn, ở trong game A Tửu chờ đợi hai mươi hai năm lại lần đầu tiên có sinh nhật.
"Bé Tang Tiếu, chờ sang năm em sinh nhật thì để công ty chuẩn bị cho em một tiệc sinh nhật to thì thế nào? Cái loại tiệc sinh nhật mà fans có thể chúc mừng chung với em ấy."
"Em có thể chúc mừng sinh nhật cùng với fans?" Mắt Tang Tiếu sáng long lanh nhìn Quý Kỳ Tây, hiển nhiên rất động lòng với đề nghị của anh: "Bọn họ sẽ cùng nhau hát chúc mừng sinh nhật cho em hả?"
Quý Kỳ Tây nhẹ gật đầu: "Đương nhiên có thể, đừng nói bài hát sinh nhật vui vẻ, em muốn nghe chúc mừng phát tài cũng được. Thật ra một vài minh tinh đều có tiệc sinh nhật kiểu thế, có đôi khi một bữa sinh nhật bọn họ có thể làm cả một tháng, mỗi ngày một nơi, em thích thì cũng làm cho em một tháng."
"Không được." Tang Tiếu lắc đầu, tuyệt không lòng tham: "Một ngày là được, lại nhiều thì đã không còn ý nghĩa của sinh nhật nữa."
Quý Kỳ Tây hoàn toàn tôn trọng ý kiến của Tang Tiếu, nghe vậy anh cũng không cưỡng cầu. Anh quay lại lấy túi giấy trên ghế ra: "Món quà thứ hai."
Tang Tiếu hơi ngớ người: "Món thứ hai?"
"Cũng có món thứ ba, nhưng chưa tới thời gian nhìn." Quý Kỳ Tây lười biếng tựa trước bàn dài, hai tay ôm ngực, hất cằm về phía cái túi giấy trước mặt A Tửu: "Mở ra xem đi, không đắt, giá tổng cộng có mười đồng, không cần khách khí."
Ba người Quất Tử đang vây xem:...
Quất Tử xoa lỗ tai, nhỏ giọng hỏi Miêu Miêu và Tam Thuỷ: "Chị nghe nhầm à? Người đại diện Quý nói bao nhiêu tiền?"
Miêu Miêu và Tam Thước dùng cùng một vẻ mặt ngơ ngác: "Mười đồng."
Ai có thể ngờ tới, người đại diện Quý bình thường có thể phát một lúc mười cái lì xì trong nhóm WeChat, vậy mà chuẩn bị một món quà mười đồng cho A Tửu chứ?
Ba người liếc nhau, đều trong ánh mắt của lẫn nhau đọc ra một từ: Keo kiệt.
"Em cảm thấy..." Miêu Miêu trốn tránh Quý Kỳ Tây và Tang Tiếu, thấp giọng hóng hớt: "Người đại diện Quý chắc là có bạn gái, bình thường vung tay quá trán, hiện tại không độc thân, tự nhiên bị quản thẻ tín dụng."
Tam Thuỷ cũng hơi đồng ý: "Chị nhất định phải nói một câu, cho dù về sau người đại diện không phát bao lì xì nữa thì chị cũng sẽ không rời khỏi A Tửu."
Miêu Miêu lập tức phụ họa: "Em cũng sẽ không."
Hai người nói xong, đồng thời nhìn về phía Quất Tử, trong mắt loé ánh sáng không tín nhiệm, ai bảo Quất Tử có thuộc tính tham tiền chứ.
Quất Tử liếc hai người: "Em cũng nói rõ với hai người đi, chỉ cần có thể đi theo A Tửu, em cho thêm tiền cũng được." Vào ngành hai năm, trước trước sau sau Quất Tử cũng đi theo ba nghệ sĩ, nghệ sĩ thứ nhất bởi vì không vui nên có thể giội canh nóng lên tay của cô, nghệ sĩ thứ hai ỷ vào gia thế không coi họ như con người, nghệ sĩ thứ ba chính là A Tửu.
Có thể nhìn ra thân thể cô ấy không thoải mái cho cô về nhà nghỉ ngơi, có thể vào lúc trời đang đổ mưa nghiêng dù không cho cô ấy dính mưa, có thể vào lúc ra nước ngoài tỉ mỉ chọn quà tặng cho cô ấy.
Quất Tử rất thích Tang Tiếu, cũng hi vọng có thể hi vọng có thể che chở Tang Tiếu vẫn luôn đơn thuần vui sướng, không bị rằng buộc mà sống.
Miêu Miêu và Tam Thuỷ nghe Quất Tử nói, không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm, xem ra nhóm nhỏ ba người bọn họ sẽ rất bền vững, hơn nữa A Tửu cũng có thể tiết kiệm tiền á!
Trong lúc ba người nhỏ giọng tám chuyện, Tang Tiếu đã mở túi giấy ra, cúi đầu xuống là thấy một hộp giấy nhỏ và một ống tròn bên trong.
"Kim tự tháp?" Tang Tiếu lấy ra tờ giấy trắng cao nửa người từ trong ống ra, nhìn vào kim tự tháp trống không trên đó mà hơi giật mình: "Kim tự tháp màu trắng?"
Quý Kỳ Tây mở hộp giấy ra, ra hiệu cho A Tửu nhìn món đồ bên trong, cười nói: "Bé Tang Tiếu, chờ em lấp kín kim tự tháp là em đã lợi hại giống như các sư huynh sư tỷ của em rồi."
Tang Tiếu chớp chớp mắt, lần đầu tiên nghi ngờ Quý Kỳ Tây: "Anh không cần lừa em, giữa em và sư huynh tỷ kém một khoảng cách rất rất rất sâu."
Khoảng cách?
Quý Kỳ Tây cười lạnh trong lòng, bọn họ rõ ràng là ỷ vào có thể nạp tiền coi như bật hack.
"Anh chưa gạt em bao giờ." Quý Kỳ Tây trịnh trọng nói hươu nói vượn: "Em không tin thì về hỏi các sư huynh tỷ cùa em xem, bọn họ khẳng định cũng sẽ nói giống anh."
Anh nói xong thì lấy lại tờ giấy vẽ kim tự tháp từ trong tay A Tửu, cuộn lại gọn gàng: "Em cảm thấy lấp đầy nó rất dễ hả? Anh nói cho em biết khó lắm đó, cả công ty mình cũng không có vài người có thể hoàn thành.
Trong lòng ba người Quất Tử tò mò, nhao nhao tiến lên lén nhìn món đồ trong hộp giấy, vừa nhìn thấy xong thì vẻ mặt nhẹ nhõm bỗng cứng đờ.
Miêu Miêu vô thức lên án Quý Kỳ Tây: "Người đại diện Quý, anh không thể bởi vì yêu đương sợ công việc chậm trễ mà dùng những món đồ này qua loa với A Tửu chứ, bụng dạ anh cũng hiểm độc thật!"
"Ai yêu đương rồi cơ?" Quý Kỳ Tây tức cười, không chút suy nghĩ đã làm sáng tỏ nói: "Thanh danh trong sạch hai mươi bảy năm của tôi là để các cô tới bêu riếu à?"
Quý Kỳ Tây thanh minh xong lại giương mắt nhìn về phía A Tửu, nghiêm túc cường điệu lần nữa: "Anh không yêu đương."
"Há?" Tang Tiếu không biết sao Quý Kỳ Tây lại để ý chuyện yêu thương như vậy, ngẫm nghĩ, cô nhỏ giọng nói: "Em cũng chưa từng yêu đương, chúng ta là đồng minh, không mất mặt."
Quý Kỳ Tây:...
Tại sao vừa rồi anh lặp lại một lần nữa vậy?
Ba người khác:...
Có trong chớp mắt các cô đều cảm thấy mình hơi thừa thãi.
Thời gian nhoáng qua một cái, khoảng cách tiệc sinh nhật của Tang Tiếu đã qua nửa tháng, dù vậy trên Weibo vẫn thỉnh thoảng có người nói đến sự rầm rộ trên Weibo ngày đó như cũ, nói đến việc A Tửu nhận được danh hiệu người phát ngôn toàn cầu của Amber sau tiệc sinh nhật.
Về phần hai người Bạch Dao và Ngụy Khai Vũ thì đều không ngoại lệ bị đám dân mạng đẩy ra ngoài tử hình công khai. Nhất là Ngụy Khai Vũ, bởi vì cuộc đối thoại của anh ta và A Tửu trong show thời trang hôm đó mà bị đám dân mạng chế giễu đến quần cũng chẳng còn, hạng mục IP lớn đã mong ngóng đêm ngày cũng thất bại triệt để.
Tuần cuối của tháng mười hai, thời gian qua đi hơn nửa tháng đám dân mạng rốt cục lại một lần nữa gặp được Tang Tiếu trong một chương trình thể loại quan sát sinh hoạt.
@Nhật ký quan sát cuộc sống độc thân V: #Nhật ký quan sát cuộc sống độc thân# độc thân không có nghĩa là cô độc, cũng có thể phong phú, vui sướng lại rực rỡ, hoan nghênh khách mời tham gia @Tang Tiếu@Cố Ly Nguyệt, để để chúng tôi cùng nhau ghi lại cuộc sống của bạn, ghi lại niềm vui của bạn.