“Chíu Chiu!”
Anh mới hỏi đến một nửa, đột nhiên bị một người ngồi hàng trước ngắt lời.
Quý Kỳ Tây theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một cô gái có khuôn mặt trẻ con với mái tóc xoăn màu hồng anh đào đang dùng ánh mắt sáng quắc nhìn Tang Tiếu.
Dường như cô ta sợ mình nói lớn quá làm Tang Tiếu bị vây xem. Cô ta vội hạ giọng nhưng cũng khó kìm được hưng phấn: “Chíu Chiu, chị chơi ván trượt ở 'Tốc độ cao lao về đích' thật tốt! Buổi sáng em vừa xem phát sóng trực tiếp 'Sinh tồn trong phòng kín' xong. Em bình chọn tất cả phiếu bầu cho chị đó. Chị… chị có thể ký tên cho em được không?”
“Em có thể nhận ra chị à?” Tang Tiếu chỉ vào mũ và khẩu trang, đôi mắt ngập nước lộ ra mờ mịt: “Hơn nữa em cảm thấy chị giỏi trong 'Tốc độ cao lao về đích' à?” [2]
Quý Kỳ Tây nhẹ nhàng quay mặt đi nhìn ra bên ngoài cửa sổ, đồng thời duỗi tay nhẹ nhàng chạm vào khóe môi dưới, để anh có thể cười mà không quá lộ liễu.
Anh phát hiện Tang Tiếu luôn luôn ăn nói nhẹ nhàng bị câu nói đầu tiên của người ta đưa đi chệch hướng.
Vốn dĩ lúc người trước mặt nói, anh không để ý lắm, nhưng nghe được từ trong miệng Tang Tiếu, thế mà anh lại cảm thấy có chút đáng yêu. [2]
[2]: Nguyên văn 老好了 là tiếng Quan Thoại nghĩa là rất tốt, rất giỏi. Thường tiếng Quan Thoại nghe thô và hơi buồn cười nên khi Quý Kỳ Tây nghe câu này qua giọng của A Tửu mới cảm thấy buồn cười.
“Cực giỏi! Cực giỏi! Siêu cấp vô địch đỉnh nhất!”
“Cảm ơn em!” Tang Tiếu đầy ý cười: “Em có mang bút không?”
“Có chứ ạ!” Cô gái có khuôn mặt trẻ con nói xong, vội ngẩng đầu duỗi tay lấy bút ký tên, vở và hai tấm poster từ trong ba lô hành lý ra đều hết đưa cho Tang Tiếu. Cô ta thấy ánh mắt kinh ngạc của Tang Tiếu, dày mặt giải thích: “Bạn cùng phòng của em cũng rất thích chị.”
Tính tình Tang Tiếu vốn luôn mềm lòng, huống chi ký tên cũng không lãng phí thời gian. Vì thế cô rất nhanh ký lên hai chữ [Tang Tiếu] lên vở và poster. Trong lúc đó, Quý Kỳ Tây cúi đầu liếc nhìn, hơi khựng lại. Sau đó anh nghiêng đầu sang bên khác nhướng mày. Dường như đây là lần đầu tiên anh nghiêm túc thưởng thức chữ ký của Tang Tiếu. Thế mà lại là nét chữ nước chảy mây trôi, ngây thơ tự nhiên theo lối viết hành thư.
“Chíu Chiu, chị đổi cách ký rồi à?”
Tay Tang Tiếu khựng lại. Cô không để sự chột dạ hiện lên trên mặt: “À, đổi cách ký khác thôi. Trước kia em có chữ ký của chị rồi à?”
Cô gái mặt trẻ con xua tay: “Cái đó thì không có. Em xem 'Tốc độ cao lao về đích' mới thành fan của chị. Nhưng trước đó trên nền tảng đấu giá second-hand có mấy ảnh chụp đấu giá chữ ký của chị.”
Nghe vậy, Tang Tiếu trả lại quyển vở đã ký tên. Cô đầy chờ mong, nhẹ giọng hỏi: “Em cảm thấy chị ở 'Tốc độ cao lao về đích' và 'Sinh tồn trong phòng kín' có giỏi không? Có thể xếp hạng mấy?”
“Cực kỳ giỏi đó!” Cô gái mặt trẻ con vừa bị tiếp viên hàng không vỗ vai bảo cô ta ngồi về chỗ. Trước khi về chỗ, cô ta nhanh chóng nhấn mạnh từng chữ nói với Tang Tiếu: “Hạng nhất! Hạng nhất thỏa đáng! Em thấy mọi người đều kém chị. Một đám người sợ tới mức hu hu gọi bậy, không ra gì cả.”
Không hề nghi ngờ, đánh giá của cô gái có khuôn mặt trẻ con tuyệt đối mang theo sắc thái chủ quan. Rất giống một vài người làm bố mẹ, trong lòng cảm thấy con nhà mình là giỏi nhất, con nhà khác đều kém con nhà mình.
Tang Tiếu mặc kệ chủ quan hay không chủ quan, dù sao sau khi nghe thấy mấy chữ “Bọn họ không ra gì cả”, lòng tự tin trong lòng lại lần nữa bùm bùm bùm tăng một khoảng lớn.
Đánh giá bằng trực quan đã từ -10 tăng lên 60, vừa hay ở ngưỡng tiêu chuẩn!!!
Chờ đến khi fan ngồi trở lại chỗ mình, máy bay cất cánh, nụ cười trên môi Tang Tiếu vẫn chưa mất đi. Trong chốc lát cô đếm số kỹ năng cô có thể sánh với người trên đầu ngón tay, trong chốc lát lại chống cằm nằm mơ có một ngày trong tương lai cô có thể đánh khắp thiên hạ không có đối thủ giống sư huynh sư tỷ.
Cũng… cũng quá đẹp rồi!
Quý Kỳ Tây một tay chống cằm, rất có hứng thú nhìn Tang Tiếu cười một cái, đắc ý một chút, cười hai cái, đắc ý hai chút giống thỏ con rơi vào đống cà rốt. Từ đầu đến chân đều đắc ý đến ứa ra bong bóng mà còn là bong bóng màu cà rốt.
“Bé Tang Tiếu, chuyện gì mà vui thế?”