Tam Thủy cũng vừa về đến nhà, nghe tiếng than của Tang Tiếu, bỗng dở khóc dở cười, vừa mở máy tính vừa nói: “Cố Ly Nguyệt là nghệ sĩ của công ty chúng ta nên chắc chắn em ấy sẽ không chủ động gây sự. Hơn nữa với bản tính của em ấy... Nếu thật sự có thể chủ động ra tay, trừ khi mặt trời mọc đằng Tây ấy.”
Màn hình máy vi tính sáng lên. Tam Thủy một tay cầm điện thoại di động, tay kia gõ bàn phím, nhấp hai ba lần, đăng nhập vào email, kiểm tra và nhận thư điện tử do bộ phận quan hệ công chúng của công ty gửi tới.
“Bộ phận PR nói do đoàn đội của những minh tinh khác khuấy nước đục, muốn fan của Cố Ly Nguyệt công kích chúng ta, thế nên bộ phận PR mong rằng ngày mai hai đứa có thể chụp một tấm ảnh, hoặc giả vờ nói chuyện trên WeChat như bạn thân. Nếu người trong cuộc lên tiếng thì fan sẽ không quậy nữa.”
Còn chuyện lùm xùm nho nhỏ giữa fan, dù cho hai nghệ sĩ là vợ chồng thì fan cũng cấu xé được, huống hồ là mối quan hệ bạn thân luôn được ca tụng là mối quan hệ plastic, miễn sao có thể diện là được, phần lớn để trưng ra cho những người không phải fan xem mà thôi.
“Cố Ly Nguyệt?” Tang Tiếu ngẫm nghĩ rồi chợt nhớ ra. Lúc đó, cô nhìn gò má cô ấy mà tự nhủ sao trông quen mắt thế. Thầm nghĩ, quả thật hệt như sư tỷ đã nói, xưa nay mặt mày của người đẹp luôn có một hai nét tương tự nhau.
Hiện tại, nghe Tam Thủy vừa nhắc đến Cố Ly Nguyệt, cô lập tức nhớ tới Cố Ly Nguyệt đã ra mắt hai năm trước với một bộ phim hài cổ trang nhẹ nhàng, trong đó nhân vật của cô ấy vừa không tranh đoạt, vừa làm biếng, vừa thích ngủ. Cư dân mạng xem phim xong đã không ngớt lời khen ngợi kỹ năng diễn xuất của Cố Ly Nguyệt, hơn nữa nhờ vẻ ngoài độc đáo và khác lạ của Cố Ly Nguyệt nên số lượng người theo dõi Weibo của cô ấy đã tăng lên chóng mặt.
Và rồi, fan và cư dân mạng đột nhiên phát hiện ra rằng Cố Ly Nguyệt đã diễn chính bản thân mình trong bộ phim đầu tay đó! Tính cách của Cố Ly Nguyệt vừa không ganh đua, vừa làm biếng!! Công việc nào có thể đẩy được thì cô ấy sẽ đẩy hết, nên nhiều lần bị bắt gặp ngủ gục trong các buổi lễ khiến fan phải tức tối bởi sự thờ ơ của cô ấy!!!
Bởi vậy, người ta thường cho rằng Cố Ly Nguyệt có thể nổi tiếng đến bây giờ đúng là một kỳ tích.
Nhớ đến cái bụng phẳng lì của Cố Ly Nguyệt, Tang Tiếu lại xuýt xoa hâm mộ, đồng thời hỏi thăm Tam Thủy: “Tỏ vẻ thân thiết á??” “Đúng, marketing ấy mà, kiểu như nhắn tin WeChat cho nhau để càm ràm về cái hot search trên Weibo kia một cách thân thiết, rồi hẹn nhau ra ngoài ăn một bữa nữa.” Tam Thủy trả lời, vừa lướt xem hồ sơ cực nhanh: “Tang Tiếu, chị đã sắp xếp lại các hồ sơ mà bộ phận PR gửi qua rồi, em xem thử đi, nếu hai đứa nghĩ thêm WeChat tám chuyện là cách hay thì nhớ chụp lại vài đoạn chat nhé.”
Tam Thủy không lo Tang Tiếu sẽ bị Cố Ly Nguyệt chơi khăm, nhưng nếu phải so sánh cả hai với nhau thì có lẽ Cố Ly Nguyệt ngây thơ hơn Tang Tiếu, dẫu sao người trong đoàn đội đều thấy rõ mồn một rằng trong sự thơ ngây của Tang Tiếu có vài phần “hắc ám” [1].
[1] Nguyên văn 天然黑: Ý nói một người trông có vẻ ngây thơ, nhưng thực ra lại là một kẻ hơi “xấu xa đen tối”, nhưng họ không nhận thức được khi hố người khác.
Tang Tiếu vừa gật đầu đồng ý thì đã nhận được lời mời kết bạn WeChat từ Cố Ly Nguyệt. Có lẽ Cố Ly Nguyệt đánh được một giấc ngon lành ở buổi lễ trao giải, nên khi vừa thêm WeChat, cô ấy tức khắc gửi tin nhắn qua.
[Cố Ly Nguyệt: U là trời!! Cậu làm được luôn á hả!]
[Cố Ly Nguyệt: Tôi có thể gọi cậu là Tang Tiếu không? Suốt buổi cậu luôn giữ nguyên tư thế đoan trang đó à, không mệt sao? Tôi mới cố ngồi một phút đã mệt c.h.ế.t khiếp rồi, đừ quá nên tôi quyết định từ bỏ cuộc chơi.]
[Cố Ly Nguyệt: Đúng rồi, tôi cảm thấy nội dung trên văn kiện công ty hơi cứng nhắc quá, vừa xem là biết ảo ma rồi. Tôi nghe nói cậu đã nấu lẩu ở hậu trường hả, có thời gian rảnh tôi sẽ dẫn cậu đến một quán lẩu lâu năm nha. Bọn mình sẽ chụp một tấm ăn lẩu chung rồi đăng lên Weibo, khỏi làm mấy cách rập khuôn kia há.]
Tang Tiếu đọc nội dung tin nhắn Cố Ly Nguyệt gửi đến, rồi buông tiếng thở dài khe khẽ. Cô thành thật trả lời: [Phải ngồi thẳng lưng đó, ăn lẩu xong nên bụng tôi hơi bự không giấu được á. Cậu cũng hay thật đó, có thể ngủ một giấc say sưa luôn, không mỏi cổ hả.]
Thú thực, lúc ấy Tang Tiếu chứng kiến Cố Ly Nguyệt ngủ từ đầu đến cuối, lòng vừa hâm mộ vừa bội phục. Trên sân khấu MC đang nói, thỉnh thoảng chen vào một đoạn nhạc trao thưởng, ca hát hoặc nhảy múa, nhưng dường như Cố Ly Nguyệt hoàn toàn không bị quấy nhiễu với những thứ đó. Trái lại, tiếng ngáy khò khè nhỏ bé của cô ấy cứ kéo dài không dứt, vô cùng có quy luật.