Phản Thiên [Thượng Thương Nhân]

Chương 60






Mộng Quân vừa mới bưng cơm vào, chưa kịp hiển gì nên cũng chả biết phản ứng ra sao.
“Chàng nhờ gì ta?”
Nam chỉ tay vào cái trận pháp dưới chân Phản Thiên Thần Lô nói.
“Ta muốn nhờ nàng khởi động trận pháp giúp ta luyện đan”
Nói rồi, chưa kịp cho Mộng Quân nói đồng ý hay không, thì Nam đã kéo nàng lại ngồi kế bên lò đan.

Anh lấy ra đủ loại dược liệu từ hệ thống, bắt đầu luyện chế từng loại cho đến khi nó hỗn hợp trong lò đan đặc lại thành một chất lỏng màu vàng nhạt.
Đến khi này anh mới nhờ Mộng Quân khởi động pháp trận.

Tất cả linh khí trong bán kính 10 000km tính từ nơi luyện đan, đều bị trận pháp hút đến cạn sạch.

Bọn chúng tụ lại một điểm tạo nên một cột sáng màu vàng óng bóc thẳng lên trời.
Chứng kiến một cảnh này, Mạc Phàm kêu Nam nhanh chóng luyện thành đan nếu không thì sẽ lãng phí.

Anh cũng không phải là kẻ ngu ngốc gì, liền khởi động lô, khiến nó thô phệ toàn bộ đống linh khí trở thành một dung dịch màu vàng kim.
Sau đó Nam từ từ nhỏ từng giọt linh khí vào lò, để cho hai chất lỏng màu vàng bắt đầu làm quen với sự hiện diện của đối phương.

Rồi, anh đổ toàn bộ linh thủy vào lô, đóng nắp lại, bật hết công suất của Hắc Liễm Chân Hỏa để đốt cháy đen cái hỗn hợp này.
Mộng Quân những tưởng lần này sẽ thất bại, nhưng đột nhiên một mùi hương nhè nhẹ của đang dược bắt đầu bốc lên từ lô của Nam.

Anh nở ra một nụ cười tự tin rồi mở lô ra, khai lô.

“BÙM”
Phản Thiên Thần Lô nổ một cái, hơn chục ngàn viên Linh Thốn Đan nhị phẩm trào ra khỏi lò.

Chứng kiến một màn nổ lô mà như nổ bổng ngô này, quả thực khiến Nam bội phục khả năng của hệ thống.

Nó không những có thể luyện từ một thành vật liệu ra sáu thành, mà có thể luyện từ một thành vật liệu thành cả chục ngàn thành… Như thế là quá bá đạo rồi.
Nam cùng Phản Phản nhanh tay thu lại tất cả đang dược vào kho đồ trước khi định luật năm giây mất hết tác dụng.

Thở phào một cái, 2 cái lu lớn đều được Nam dùng để chứa toàn bộ 21 213 viên Linh Thốn Đan, đây đúng là một thành tựu to lớn mà không có bất kỳ luyện đan sư nào có thể dễ dàng đạt được.

— QUẢNG CÁO —
Chưa được chia sẻ niềm vui với Mộng Quân thì Nam đã bị Mạc Phàm ném thẳng vào trong Thức Hải.

Hắn bước đến hai cái lô lấy một viên Linh Thốn Đan lên xem xét.

Mùi đan dược của mấy viên này tuy không phải dạt dào gì, nhưng chúng nó đều đồng nhất là Nhị Phẩm đan dược, với lại tạp chất trong mỗi viên đan đều ở mức rất thấp, còn có cả những viên được luyện tới mức hoàn hảo không có một loại tạp nham nào.
Mạc Phàm rất hài lòng về lô đan này của Nam, hắn liền lấy một viên quăng về phía Mộng Quân nói.
“Đồ nhi, hôm nay mục tiêu của con chính là đột phá lên Ngưng Linh tầng 7 sơ kỳ, còn ngày mai chính là ngưng tụ ra một tia Niết Bàn Hỏa Diễm”
Nghe thế Mộng Quân liền trợn mắt kinh ngạc hỏi lại.
“Sư phụ nói gì thế? Con khó khăn lắm, trong ba tháng mới đột phá được Ngưng Linh tầng 5 sơ kỳ, người lại kêu con trong vòng một ngày đột phá những hai tầng? Vả lại còn ngưng ra một tia Niết Bàn Hỏa Diễm nữa?”
Mạc Phàm không phản ứng gì, chỉ trừng mắt nhìn Mộng Quân với một ánh mắt mang đầy sát khí nói.
“Đồ nhi, từ khi nào mà con yếu đuối vậy? Bộ con muốn huynh ấy gặp nguy hiểm gì sao? Trong cái thế giới này, thực lực mới là trên hết.

Con không muốn mình chết, lại càng không muốn Thành Nam chết.

Vậy những đột phá đó liệu có quá khó khăn để con đánh đổi?”
Đối với Ma Vương Thiên Tọa thì một khoảng khắc tu luyện thôi cũng chính là tự thăng cấp chính bản thân mình, đây cũng chính là một trong những tôn chỉ của hắn: “Không ngừng mưu cầu, không ngừng chạy theo”.

Không từ một thủ đoạn nào mà đoạt lấy thứ mình mưu cầu.
Mộng Quân nghe những lời này của Mạc Phàm bỗng trầm mặc, lấy một viên đan bỏ vào miệng rồi bắt đầu tu luyện.
“Đồ nhi sẽ không làm sư phụ thất vọng”
Nói rồi, Mạc Phàm bước ra khỏi căn phòng trống để tránh làm phiền Mộng Quân tu luyện.
— QUẢNG CÁO —

Nhờ đống đan dược của Nam luyện chế, Mộng Quân có thể nhanh chóng mở rộng mức độ hấp thu linh khí trong cơ thể của mình ra.

Từ 5 điểm đã được linh khí đả thông trong cơ thể, nàng nhờ ăn Linh Thốn Đan đã đả thông được 7 điểm chính thức trở thành Ngưng Linh tầng 7 sơ kỳ.
Khi Mộng Quân vừa tỉnh dậy đã thấy một phần ăn được đặt ngay ngắn trước mặt nàng, trên đó còn có ghi thời gian mang vừa bế quan qua.


Mộng Quân mỉm cười một cách nhẹ nhàng cầm bát cơm ấy lên ăn.
‘Chàng đúng là chu đáo mà’
Ăn xong thì lại tiếp tục tu luyện.

Lần này Mộng Quân mới thực sự bắt đầu tu luyện Niết Bàn Hóa Quyết mà Mạc Phàm đưa cho.
Quyển sách này thực sự vi diệu.

Chỉ bằng một vài dòng chữ ngắn ngủi đã đem tất thảy loại hỏa diễm trong nhân gian này nói rõ, còn đem cả tiên giới gom về một lượt.

Tất cả trên đời có hơn ngàn loại hỏa diễm, lam, lục, ngọc,… Đa phần các loại đó đều dùng để luyện chế đan dược, rất ít loại có sở trường công kích, Niết Bàn Hỏa Diễm của Mộng Quân cũng không ngoại lệ.

Nó là một loại hỏa diễm thiên hẳn về phòng ngự, ban cho người sử dụng một nguồn sinh mệnh gần như vô tận, mỗi lần bị thương hay bị giết thì thực lực sẽ nhờ vào Niết Bàn Hỏa Diễm mà đột phá.
Đây chính là một trong những thứ cực kỳ nghịch thiên, nếu khống chế tốt thì người sử dụng có thể dưới ngàn năm mà hóa thành Chân Tiên thọ ngang trời đất.

Đọc xong phần thứ nhất, Ngưng, của Niết Bàn Hóa Quyết.

Mộng Quân bắt đầu thôi động sợi dây chuyền của mình, dần dần ngưng tụ ra một tia hỏa diễm.

Nhưng mới ngưng tụ chưa được bao lâu thì nó ngay lập tức tắt ngụp.
Mộng Quân khi thấy nó tắt thì đột ngột rời khỏi trạng thái tu luyện.

Trên tờ giấy mà Nam đưa cho thì đã ghi thông báo cực kỳ khẩn cấp, đó là quân của Lưu U Quốc trong một tuần nữa sẽ tới.

— QUẢNG CÁO —
Nhưng anh cũng khuyên nàng là nên chuyên tâm tu luyện, tuyệt đối không được sao nhãn.

Tất thảy mọi công chuyện đều nằm trong sự tính toán của anh, Thủy Tứ cùng Mạc Phàm rồi.


Việc của Mộng Quân hiện giờ là tu luyện để đột phá mà thôi.
Nàng đọc xong tờ giấy thì cắn răng, lấy hơn chục viên đan bỏ vào miệng bắt đầu tu luyện tiếp.

Nàng không thể phụ lòng Mạc Phàm, càng không thể phụ công sức của Nam được.

Nhất định trong một tuần nữa phải ngưng ra một tia hỏa diễm bảo toàn sinh mệnh cho chính bản thân của mình.
Thời gian lại tiếp tục trôi đi, một lần thất bại, hai lần thất bại, ba lần thất bại, bốn lần thất bại… Cuối cùng hơn 15 lần thất bại thì Mộng Quân cũng ngưng ra một tia Niết Bàn Hỏa Diễm, nhưng để đổi lại sự đột phá đó, chính là hai lu đan to đã bị Mộng Quân gặm hết một nửa lu.
Mặc dù tư chất của Mộng Quân không phải loại ngu dốt gì, có thể nói là thuộc loại thiên tài loại hai, nhưng mà cùng lúc cả hai loại hỏa linh căn và Phụng Hoàng Niết Bàn Thạch cắn nuốt như thế, đan dược hiển nhiên phải tiêu tốn nhiều hơn bình thường.
Mộng Quân tỉnh dậy.

Nàng thử giương một ngón tay lên trước mặt.

Một tia lửa màu vàng cam như ngọn nến cháy trên đầu ngón tay của nàng, đây chính là Niết Bản Hỏa Diễm, một trong những loại hỏa diễm đứng đầu của 10 hạng hỏa diễm bá đạo nhất tam giới.
Tuy bây giờ chỉ có thể ngưng tự lại tia sáng bằng ngọn nến như thế, nhưng cũng thuộc dàng bá đạo trong tán tu rồi.

Ít nhất có thể đứng dậy sau một quyền toàn lực của Mạc Phàm.
Nhưng vừa đột phá xong thì một tiếng còi vang lên.
“Tất cả chuẩn bị vào vị trí.

Thuyền của quân địch đã đới! Tu tu”.