Chương 76: Bị lừa thảm
Ngay khi Thiên Hỏa Nữ Đế và Dao Trì Nữ Đế đang đánh đến khó phân thắng bại.
Nữ đế Long tộc từ sau khi hiện thân vẫn chưa nói bất cứ lời nào, đột nhiên hiện thân ở trong chiến cuộc của hai người.
Trên mặt nàng không có bất kỳ biểu lộ gì, làm người ta khó nắm bắt.
Một vị cường giả Đế cấp nhúng tay, tự nhiên không thể xem thường.
Thiên Hỏa Nữ Đế và Dao Trì Nữ Đế đang giao chiến, đồng thời còn phải lưu lại Nữ Đế của Thần Long tộc.
Bởi vì các nàng cũng không biết Nữ Đế Long tộc đến tột cùng là muốn giúp bên nào?
Cuối cùng, Nữ đế Long tộc cũng ra tay.
Mà mục tiêu của nàng là Nữ Đế Dao Trì.
"Hừ! Muốn c·hết!" Dao Trì Nữ Đế hừ lạnh một tiếng, không cảm thấy bất ngờ chút nào.
Dù sao lúc trước thông qua Hạo Thiên Kính nàng cũng nhìn thấy, khi còn nhỏ Long tộc Nữ Đế một mực ỷ lại vào Tiêu Phàm.
Lúc này sẽ lựa chọn trợ giúp Thiên Hỏa Nữ Đế cùng nhau vây công nàng, cũng không phải là chuyện khó có thể đoán trước.
Đám quần chúng hóng hớt phía dưới cũng nghĩ như vậy.
Chỉ là khiến bọn họ vô cùng khó hiểu chính là.
Nếu như Nữ Đế Long tộc ngay từ đầu đã muốn cứu U Minh Ma Đế Tiêu Phàm, vậy lúc trước tại sao lại liên thủ với sáu vị Nữ Đế trấn áp Tiêu Phàm?
Nếu như Nữ Đế Long tộc muốn cứu Tiêu Phàm, cũng không cần liên thủ với sáu vị Nữ Đế khác.
Mặc dù bây giờ Thiên Hỏa Nữ Đế đã lâm trận phản chiến với Bắc Minh Nữ Đế và Thái Âm Nữ Đế lúc trước.
Nhưng đó cũng là tại U Minh Ma Đế Tiêu Phàm trí nhớ bị phơi bày, các nàng biết được chân tướng năm đó về sau, mới hướng về U Minh Ma Đế Tiêu Phàm bên kia.
Mặc dù không biết năm đó nữ đế Long tộc này cùng U Minh Ma Đế Tiêu Phàm có phát sinh chuyện gì khác hay không.
Nhưng cách làm mâu thuẫn trước sau của Nữ đế Long tộc, quả thực khiến bọn họ nghi hoặc khó hiểu.
Lúc này chiến cuộc trên hư không kịch liệt, Thiên Hỏa Nữ Đế Hỏa Linh Nhi thấy Long tộc Nữ Đế giúp chính là mình bên này, trong lòng mặc dù có chỗ nghi ngờ, nhưng lúc này cũng không bận tâm được nhiều như vậy.
Nếu có thể nhất cổ tác khí thành công bắt Dao Trì Nữ Đế, vậy liền có thể điều khiển Hạo Thiên Kính cứu Tiêu Phàm.
Gặp phải hai người vây công, cho dù là Dao Trì Nữ Đế cũng dần dần rơi vào hạ phong.
Nếu Thiên Hỏa Nữ Đế và Long tộc Nữ Đế ngay cả mặt mũi cũng không cần, vậy nàng cũng không cần phải bận tâm mặt mũi.
Hai người vây công nàng thì như thế nào?
Chỉ cần có Hạo Thiên kính trong tay, cho dù là đến nhiều người hơn nữa nàng cũng không sợ chút nào.
Thiên Hỏa Nữ Đế Hỏa Linh Nhi nhìn ra ý đồ của Dao Trì Nữ Đế, nếu thành công để Dao Trì Nữ Đế thôi động Hạo Thiên Kính, vậy các nàng sẽ không có cơ hội.
"Nhất định phải ngăn cản Nữ Đế Dao Trì thôi động Hạo Thiên kính!"
Thiên Hỏa Nữ Đế Hỏa Linh Nhi hướng Long tộc Nữ Đế gấp gáp hô một tiếng, sau đó hướng về phía Dao Trì Nữ Đế ép sát tới.
Thấy thế, trong lòng Dao Trì Nữ Đế cũng có chút cấp bách, thần sắc cũng không còn ung dung bình tĩnh, khí định thần nhàn như lúc trước.
Mặc dù không kịp chờ đợi muốn thôi động Hạo Thiên Kính, nhưng Thiên Hỏa Nữ Đế đã ép tới, nàng chỉ có thể đi trước tránh đi công kích của Thiên Hỏa Nữ Đế.
Một bên lại có một Long tộc Nữ Đế nhìn chằm chằm.
Nếu như tiếp tục kéo dài chiến cuộc, đối với nàng cực kỳ bất lợi.
"Có cơ hội!" Trong lòng Thiên Hỏa Nữ Đế Hỏa Linh Nhi mừng rỡ, nàng cảm nhận được một tia bối rối từ trên người Dao Trì Nữ Đế.
"Mau tới giúp ta một tay!" Thiên Hỏa Nữ Đế Hỏa Linh Nhi vội vàng gọi với Long tộc Nữ Đế.
Nhưng mà đúng lúc này, Nữ đế Long tộc lại đột nhiên đứng tại chỗ, không có bất kỳ động tác gì.
Sau đó chỉ thấy Long tộc Nữ Đế mặt không b·iểu t·ình nói: "Lúc trước giúp ngươi, chỉ vì báo ân cứu mạng năm đó của ngươi, bây giờ chúng ta hai bên không thiếu nợ nhau."
Nghe vậy, Thiên Hỏa Nữ Đế Hỏa Linh Nhi suýt chút nữa tức giận đến hộc máu.
Đây là báo ân gì?
Ngươi nếu không giúp, muốn giúp liền giúp đến cùng.
Bây giờ giúp được một nửa thì im bặt mà không giúp nữa.
Đó đâu phải báo ân?
Rõ ràng là đang lừa người!
Ngay trong nháy mắt Thiên Hỏa Nữ Đế Hỏa Linh Nhi hoảng hồn, bị Dao Trì Nữ Đế bắt lấy cơ hội.
"Hạo Thiên kính, trấn áp cho ta!"
Trên hư không, Hạo Thiên kính tản ra thần uy vô thượng, không ngừng áp bách Thiên Hỏa Nữ Đế Hỏa Linh Nhi.
Bất đắc dĩ, Thiên Hỏa Nữ Đế Hỏa Linh Nhi chỉ có thể lập tức vận chuyển toàn bộ lực lượng đi chống lại Hạo Thiên Kính.
Nhưng đối mặt với Hỗn Độn Thần Khí trong truyền thuyết này, nàng cũng chỉ có thể bị động chống cự, đau khổ chống đỡ.
Bị trấn áp triệt để chỉ sợ cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.
"Hoàng tỷ!" Thiên Hỏa Vương Hỏa Dương thấy thế, làm bộ muốn xông lên giúp Thiên Hỏa Nữ Đế Hỏa Linh Nhi cùng nhau chống cự Hạo Thiên Kính thần uy.
"Đừng làm chuyện ngu ngốc, đi mau!" Thiên Hỏa Nữ Đế Hỏa Linh Nhi lớn tiếng quát.
Thiên Hỏa Vương Hỏa Dương tuy có tu vi cấp Chuẩn Đế, nhưng chênh lệch với cường giả cấp Đế chân chính như là Thiên Uyên.
Thiên Hỏa Vương Hỏa Dương xông lên cũng chẳng qua là chịu c·hết.
Trong lòng nàng rất rõ ràng, bỏ lỡ cơ hội lần này, Dao Trì Nữ Đế tất nhiên sẽ không lại lớn ý như vậy.
Hận chỉ hận cái tên Long tộc Nữ Đế hố người này.
Nếu như một mình nàng đối mặt với Nữ đế Dao Trì, tất nhiên sẽ lưu lại đường lui, sẽ không liều lĩnh xông lên.
Cho dù không thành công, cũng có thể toàn thân trở ra.
Nhưng bởi vì có sự gia nhập của Nữ đế Long tộc lúc trước, khiến nàng nhìn thấy cơ hội, liều lĩnh muốn hoàn toàn bắt lấy Nữ đế Dao Trì.
Chỉ tiếc bị Long tộc Nữ Đế lừa gạt, bằng không nàng cũng không đến mức như thế.
"Không!" Thiên Hỏa Vương Hỏa Dương khàn giọng gào thét.
Chiến cuộc phát sinh chuyển biến quá nhanh, quần chúng ăn dưa phía dưới đều có chút phản ứng không kịp.
Điều khiến bọn họ không hiểu nhất vẫn là Nữ Đế Long tộc.
Cái này không khỏi cũng quá hố.
Nhưng đối với bọn họ mà nói, đây cũng là chuyện tốt, Dao Trì Nữ Đế thắng.
Sau này tất nhiên cũng sẽ càng thêm cẩn thận, sẽ không kéo dài thêm nữa.
Điều này cũng có nghĩa là U Minh Ma Đế Tiêu Phàm gần như không có khả năng được cứu đi.
Đây là chuyện mà tất cả mọi người đều muốn nhìn thấy hơn.
Quả thật nhìn thấy U Minh Ma Đế Tiêu Phàm cho tới bây giờ đều không có làm qua bất luận chuyện gì thương thiên hại lý.
Thậm chí những chuyện U Minh Ma Đế Tiêu Phàm làm, khiến bọn hắn đều cảm thấy có chút mặc cảm.
Cho dù xưng một câu thánh hiền trên đời cũng không quá chút nào.
Nhưng ngươi phải biết, U Minh Ma Đế Tiêu Phàm sống gần vạn năm.
Mà bọn hắn bây giờ nhìn thấy chẳng qua là Tiêu Phàm hai ba mươi năm thời gian mà thôi.
Cho tới bây giờ Tiêu Phàm là một người tốt không sai, nhưng không có nghĩa là hắn vĩnh viễn đều là một người tốt.
Chẳng lẽ mấy ngàn năm sau, U Minh Ma Đế Tiêu Phàm phạm phải tội ác ngập trời, những oan hồn vô tội bị hại kia, cũng đều có ẩn tình khác sao?
Ngẫm lại cũng biết không có khả năng.
Bọn họ không thể bởi vì nhìn thấy những việc thiện U Minh Ma Đế Tiêu Phàm làm trong hai ba mươi năm trước, liền không để mắt đến những tội ác người người oán U Minh Ma Đế Tiêu Phàm phạm vào sau đó.
Cho nên cho dù trong lúc nhất thời bọn họ sinh ra một tia đồng tình cùng tôn kính đối với những gì U Minh Ma Đế Tiêu Phàm đã trải qua.
Nhưng cũng không thể mất lý trí và phán đoán.
Cho dù U Minh Ma Đế Tiêu Phàm bây giờ đã là một phế nhân, không có khả năng xoay người.
Vậy cũng phải c·hết!
Chỉ có như vậy mới xứng đáng với vô số sinh linh đã từng bị U Minh Ma Đế Tiêu Phàm hãm hại.
Chỉ tiếc một đạo lý đơn giản như vậy.
Thiên Hỏa Nữ Đế cùng với Bắc Minh Nữ Đế và Thái Âm Nữ Đế lúc trước lại không hiểu.
Vẫn là cảm tính ngả về phía U Minh Ma Đế Tiêu Phàm.
Điều này làm vô số người tu hành và phàm nhân đã từng kính ngưỡng Nữ Đế đều cảm thấy vô cùng đau đớn, bi thống không thôi.
Chỉ hy vọng sau chuyện như vậy sẽ không xảy ra nữa.
Nếu sau này lại có vị Nữ Đế nào trắng đen không phân biệt, cảm tính đảo hướng về phía U Minh Ma Đế Tiêu Phàm.
Không khác gì lại hung hăng đâm một đao vào ngực tất cả bọn họ.