Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 846




Uy lực của ba Đạo bảo bản mệnh này chỉ tỏa ra một luồng khí thế nhỏ cũng đủ

để chém trăng phá mặt trời, hủy thế giới dễ dàng như trở lòng bàn tay.

Khi toàn bộ sức mạnh bộc phát ra, đủ để ảnh hưởng đến toàn bộ biển vũ trụ Hư

Không.

“Tốt quá rồi.”

Tề Minh hài lòng gật đầu, rồi trầm ngâm nói: “Hình như ba Đạo bảo bản mệnh

này đã luyện đến cấp cao nhất rồi, nhưng chắc cũng còn chỗ nào đó để tăng cấp

nữa.”

“Nạp đạo nguyên cực phẩm, tiếp tục tế luyện Đạo bảo bản mệnh!”

Tề Minh nói.

“Ting!”

“Kí chủ tôn kín, kiểm tra thấy Đạo bảo bản mệnh của ngươi đã đạt cấp cao nhất,

không thể tăng cấp thêm nữa, không tế luyện được.”

“Mời ngươi tăng tu vi lên tới Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên trước.”

“Đến lúc đó.”

“Hệ thống phần mềm của treo máy sẽ bắt đầu đổi mới, mở ra tính năng dung

hợp.”

Lúc này.

Tề Minh nhận được thông báo của hệ thống.

“Chuyện này?

Tề Minh nhíu mày: “Thật sự không thể tế luyện để tăng cấp nữa rồi. Nhưng mà

phần mềm treo máy còn có thể mở ra tính năng mới được nữa hả?”

“Phù…”

Tề Minh hít sâu một hơi.

Rồi im lặng suy nghĩ.

Sau nửa ngày trời.

Tề Minh mới nói: “Vậy thì bắt đầu đi.”

Hắn đưa ra quyết định: “Đột phá tu vi lên trước đã.

“Nạp đạo nguyên cực phẩm, treo máy tu luyện Hồng Mông Đại Đạo Chân

Kinh.”

Tề Minh nói.

“Ting!”

“Hồng Mông Đại Đạo Chân Kinh: Phần Căn nguyên treo máy tu luyện trong

trạng thái tăng tốc một ngàn tỷ lần…”

Thông báo xuất hiện.

“Ừm.”

Tề Minh gật đầu, lấy bốn bản phục chế Nguyên Giới Chí Bảo ra, lần lượt là

Chư Thiên Vạn Giới Đồ, tiếp theo là Vĩnh Hằng Chi Nguyên Tháp, thứ ba là

Hạo Thiên Đế Tuấn và cuối cùng là Nhân Quả Nguyên Thân.

Vù! Vù!!

Uy lực của bốn bản phục chế Nguyên Giới Chí Bảo không thể nào xem thường

được, cảm nhận kỹ một xíu thì uy lực này gần giống với Nguyên Giới chi lực

thậm chí còn không kém Đạo bảo bản mệnh của Tề Minh.

Sau đó.

Tề Minh lại tế luyện bốn Nguyên Giới Chí Bảo, nắm chắc lực lượng của bốn

Nguyên Giới Chí Bảo này.

Ở bên ngoài, cũng đã trôi qua hơn hai triệu năm rồi.

Nhưng họ vẫn chưa thấy Tề Minh đột phá.

“Tề Minh.”

Ở một góc nào đó của biển hư không vũ trụ, đôi mắt Chí Tiên mở ra nhìn về

hướng Ma Giới, trầm ngâm nói: “Đã hơn hai trăm ngàn năm rồi, sao người vẫn

chưa đột phá, có chuyện gì xảy ra à?”

“Hay là ngươi.”

“Đang ở bên trong bình cảnh khó khăn không thể đột phá được?”

“Tề Minh!”

Chí Tiên thấp giọng nói: “Ngươi đừng làm cho ta thất vọng, ta vẫn đang chờ

ngươi chiến một trận ra trò đấy, nếu ngươi chậm chạp không chịu đột phá thì

ngươi đã khiến ta quá thất vọng về ngươi rồi.”

Đồng thời.

Chín vị chủ Thượng Giới cũng cso phần mất kiên nhẫn.

Tính ra.

Cũng vì trước đây tốc độ đột phá của Tề Minh quá nhanh làm cho họ xuất hiện

ảo giác, nghĩ rằng thời gian ngắn Tề Minh có thể đạt được Chí Tôn Vĩnh hằng

cửu trọng thiên.

Thế mà sau khi thấy Tề Minh không chịu đột phá.

Họ cũng rất ngạc nhiên và có chút khó tiếp thu được.

Tình trạng như vậy mới xuất hiện lần đầu tiên, nhưng Tề Minh lại không biết về

chuyện này, mà dù hắn có biết cũng chẳng đáng nhắc đến, chuyện này cũng

không phải để trong lòng làm gì.

Thời gian trôi qua.

Chớp mắt.

Đã qua một triệu năm.

Rầm rầm rầm!

Chỉ thấy.

Quanh cơ thể Tề Minh chấn động, xuất hiện Hồng Mông Đại Đạo và vô số

Hồng Mông Chân Phù, Thiên Địa Đại Đạo hiển hóa, lực căn nguyên cũng tràn

vào bên trong cơ thể của Tề Minh.

Ầm ầm!

Đầu tiên.

Ma Giới Vĩnh Hằng Chí Cao Thiên bắt đầu chấn động.

Ngay sau đó.

Cửu đại thượng giới, Chư Thiên Vạn Giới và biển Hư Không vũ trụ cũng chịu

ảnh hưởng, những dị tượng xuất hiện ở trên trời và đất, ngay cả dị tượng Cửu

Thiên Đạo cũng xuất hiện.

“Đây là…”

“Tề Minh đột phá rồi hả!”

“Hồng Mông Đại Đạo!”

“Đúng là Tề Minh đã đột phá rồi.”

“Hắn đã đột phá lên Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên.”

“Cuối cùng cũng đột phá rồi.”

“…”

Rất nhiều sinh linh và các chủng tộc tụm lại xôn xao bàn tán ầm ĩ.

“Tốt quá rồi…”

“Quá tốt rồi…”

“Tề Minh! Cuối cùng ngươi cũng chịu đột phá rồi!”

“Ha ha ha…”

“…”

Chín vị chủ Thượng Giới ngửa mặt lên trời cười to.

Vù vù vù!

Sau một khắc.

Toàn bộ chín vị chủ Thượng Giới đều cưỡi không chạy đến, tụ tập ở trên đỉnh

cao nhất của Ma Giới Vĩnh Hằng.

“Cuối cùng cũng chờ được hắn rồi.” Chí Tiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe lên:

“Tề Minh! Cuối cùng ngươi cũng đạt được Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên!

Chiến cùng ta một trận đi!”

Rầm!

Chí Tiên bước ra một chân.

Sau một phút, Chí Tiên đã xuất hiện ở Ma Giới Vĩnh Hằng Chí Cao Thiên.

Nhưng cũng không bao lâu sau.

Chín vị chủ Thượng Giới nhíu mày, sắc mặt rất khó coi, hình như khi thấy Hồng

Mông Đại Đạo càng ngày càng rõ hơn thì sắc mặt của họ càng xanh mét.

“Không phải! Không đúng!”

“Tề Minh hắn…”

“Hắn chỉ bước vào Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên nhưng không bước vào

Thiên Địa Đại Đạo cấp, bây giờ hắn đột phá lên Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng

thiên nhưng chỉ là Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên Đại Đạo Viên Mãn.”

“Cái gì cơ…”

“Đúng là như thế đấy.”

“Tề Minh là Vô Thượng Đạo Quả rồi, nếu như hắn muốn vào Chí Tôn Vĩnh

Hằng cửu trọng thiên cấp Thiên Địa Đại Đạo, đồng thời Mông Đại Đạo hiển

hóa thì sẽ dẫn đến Thiên Địa Đại Đạo dung hợp và triệu hồi ra Nguyên Cấp Chí

Môn.”

“Chúng ta chỉ thấy được vô số dị tượng của Đại Đạo và Hồng Mông Đại Đạo đã

hoàn thiện, cũng nhìn thấy Thiên Địa Đại Đạo dung hợp, nhưng lại không thấy

Nguyên Cấp Chí Môn.”

“Cho nên Tề Minh vẫn chưa đạt tới Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên cấp

Thiên Địa Đại Đạo, chỉ kém xíu nữa thôi.

“Đúng là phiền phức mà.”

“Vẫn chưa bước qua được hả?”

“Xem ra vẫn phải tiếp tục chờ rồi.”

“…”

Chín vị chủ Thượng Giới lũ lượt nói.

“Tề Minh!”

Chí Tiên chắp hai tay sau lưng, quay sát Hồng Mông điện: “Ta mặc kệ ngươi có

đạt được tới cấp Thiên Địa Đại Đạo hay không, nhưng ngươi đã đạt được đến

Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên rồi, lập tức ra đây chiến với ta một trận đi.”

“Chí Tiên kiếm!”

“Keng!”

Chí Tiên vung tay phải lên, một lưỡi kiếm sắc bén lóng lánh xuất hiện trong tay

của hắn ta, lưỡi kiếm chứa sức mạnh Đại Đạo kinh khủng chém thẳng về Hồng

Mông điện.

“Dừng tay lại.”

Rầm!

Chủ Ma Giới đánh một chưởng xuống làm văn lưỡi kiếm Chí Tiên, gằng giọng

quát: “Chí Tiên, ngươi muốn làm gì?”

“Về đây.”