“Đây… Đây là...”
“Đại đạo dị tượng! Dị tượng của Thiên Địa Đại Đạo!”
“Ôi!”
“Tề Minh sắp đột phá rồi sao? Đây là Tề Minh sắp đột phá rồi phải không?”
“Này cũng quá nhanh rồi chứ, mới chỉ qua năm triệu năm năm mà thôi!”
“Làm sao có thể?!”
“.....”
Đám đệ tử thân truyền trợn to hai mắt, nhìn chăm chú vào đại đạo dị tượng xuất
hiện, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng chấn động, trên mặt Đế Tuấn cũng là tràn đầy vẻ
kinh ngạc.
Vù! Vù! Vù!!!
Vô số đại đạo dị tượng xuất hiện.
Lần này.
Nó không chỉ ảnh hưởng đến Ma Giới Vĩnh Hằng Chí Cao Thiên mà còn lan
rộng hơn một bậc nữa, làm cho thiên đạo cửu đại thượng giới đều sinh ra phản
ứng.
Thế là đại đạo dị tượng vô cùng vô tận đều rơi xuống toàn bộ cửu đại thượng
giới gồm Tiên giới, Phật giới, Ma giới, Yêu giới, Chân giới, Thánh giới, Vô
Thượng giới, Vĩnh Hằng giới.
Phía trên vòm trời của cửu đại thượng giới.
Xuất hiện một thân ảnh.
Vô cùng cao ngạo.
Trấn áp chư thiên vạn giới.
Thân ảnh này chính là Tề Minh.
Đang ngồi xếp bằng.
Hồng Mông Đại Đạo bao quanh toàn bộ cơ thể, cùng với Thiên Địa Đại Đạo,
kèm theo hình chiếu của thế giới vô cùng vô tận, chúng sinh quỳ bái, đủ các loại
tình cảnh, trấn nhiếp được vô số chủng tộc và sinh linh.
“Đây là...”
“Tề thân truyền! Là Tề thân truyền.”
“Xùy! ”
“Ôi trời ơi!”
“Tề thân truyền đây là đã đột phá đến cảnh giới Chí Tôn Vĩnh Hằng rồi sao?
Thế mà lại sinh ra đại đạo dị tượng lớn như này, thiên đạo cửu đại thượng giới
cộng hưởng, đồng thời có đại đạo dị tượng vô cùng vô tận ở cửu đại thượng
giới.”
“Quá.... quá là khủng bố rồi!!!”
“...”
Hiển nhiên.
Trong các thế lực lớn của Cửu Đại Thượng Giới đều biết về tình hình của Tề
Minh, khi hình chiếu của Tề Minh xuất hiện, tất cả các cường giả Chí Tôn Vĩnh
Hằng đều nhận ra, lũ lượt kinh ngạc và sửng sốt.
“Hay cho một cái gọi là Hồng Mông Đại Đạo.”
Chủ Tiên giới Trần Trường Sinh ở trên vị trí chí cao khẽ ngẩng đầu nhìn lên
bóng dáng của Tề Minh hiện hoá ra trong đại đạo dị tượng, cảm nhận được sự
uy vũ của Hồng Mông Đại Đạo.
“Rất mạnh! Quả thực là rất mạnh!
“Không hổ là Vô Thượng Đạo Quả thứ mười!”
“Tên tiểu tử Tề Minh này.”
Chủ Ma giới mở mắt, hắn không ở Ma giới mà ở trong Vĩnh Hằng giới, đang
cùng Chủ Vĩnh Hằng giới Mặc Triều Ca chơi cờ.
Chỉ là, những gì họ đánh xuống không phải là cờ, mà là Đạo.
“Chỉ vỏn vẹn trong vài triệu năm mà đã bước vào Chí Tôn Vĩnh Hằng nhất
trọng thiên, với lại đối với cảm ngộ Thiên Địa Đại Đạo lại thâm sâu như này.”
“Chỉ e là đã bước vào cấp bậc Căn Nguyên.”
Theo tình hình này, khi hắn trở thành Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên là có
thể sánh ngang hàng với chúng ta rồi.”
Có thể thấy được, trong ván cờ chính là Đạo của Chủ Ma giới cùng với Đạo của
Chủ Vĩnh Hằng giới đang giao phong với nhau. Trước mặt hai người họ chỉ có
một bàn cờ nhỏ bé, nhưng thực chất bên trong ẩn chứa những bí ẩn vô cùng
khủng bố.
Có thể nói.
Nếu như có thể lĩnh hội một chút nhỏ li ti của ván cờ này thôi là có thể giác ngộ
chỉ trong phút chốc, ngưng tụ ra “đạo quả”, bước vào tầng Tôn Cảnh.
Tất nhiên, để có thể xem được ván cờ này, người yếu nhất cũng cần phải có tu
vi tầng Tôn Cảnh. Nếu như tu vi và cảnh giới không đủ, ngược lại sẽ bị Đạo
được bao hàm trong ván cờ này nuốt chửng, trực tiếp mất mạng.
“Vị Vô Thượng Đạo Quả thứ mười.”
Mặc Triều Ca ngẩng đầu, đôi mắt hơi híp lại, khóe miệng nhếch lên, luôn mang
theo nụ cười hờ hững, áo choàng dài màu lam, khuôn mặt tinh xảo, mái tóc
trắng mềm mại tán loạn sau lưng.
“Đủ mười Thời Kỳ Hư Vô.”
“Nguyên Giới Chi Môn.”
“Cuối cùng cũng có thời cơ mở ra rồi.”
“Ha ha”
Chủ Ma giới nở nụ cười: “Các đạo hữu khác hẳn là sắp không thể chờ đợi được
nữa, chỉ là, Vĩnh Hằng Vô Lượng Lượng Kiếp trong biển Hư Vô sắp mở lại lần
nữa rồi.”
“Rốt cuộc sau cùng sẽ là như thế nào?”
“Ai cũng không biết.”
“Không.”
Mặc Triều Ca lắc đầu: “Đã đợi tận mười kỳ hư vô, cần gì phải để ý việc đợi lâu
thêm một chút nữa chứ? Tiếp theo, chúng ta phải xem sự trưởng thành của Tề
Minh.”
Bộp!
Vừa dứt lời.
Cờ trắng trong tay Mặc Triều Ca hạ xuống, thế cờ biến đổi, có một con bạch
long lao lên trời, nuốt chửng mọi thứ, dường như muốn cuốn sạch toàn bộ thiên
hạ, nhấn chìm toàn bộ ván cờ.
Ngay sau đó.
Chủ Ma giới nhẹ nhàng hạ xuống một con cờ, cờ đen như sương mù, nhưng
không hóa rồng mà ngược lại phảng phất như một cái động đen cắn nuốt lấy cả
bầu trời, càn quét bốn phương, vây chặn lại bạch long.
Trong một thời gian ngắn đã lấy lại tình thế.
Gầm! Gầm!
Bạch long gầm lên rung chuyển cả màn sương dày đặc.
Hai bên ngang tài ngang sức, khó phân định thắng bại.
Rắc! Rắc!
Với lại.
Phía trên vòm trời bắt đầu xuất hiện sự thay đổi kinh ngạc, sấm chớp chớp
động, thời không nứt toác, Đạo Tắc va đập vào nhau, Ma Đạo và Vĩnh Hằng
Đại Đạo dần dần hiện ra, hình thành thế đối lập.
Tiếp tục như này chỉ e rằng sẽ có những thay đổi và động tĩnh rất lớn.
Ầm ầm!
Trong giây phút quan trọng.
Chủ Ma giới và Chủ Vĩnh Hằng giới đồng thời phất tay áo một cái, bạch long
và sương đen cùng nhau biến mất, ván cờ lui tán, Ma Đạo và Vĩnh Hằng Đại
Đạo cũng ngầm rút đi, lúc này mới khôi phục lại yên lặng.
“Ta quay về xem xem.”
Xoẹt!
Chủ Ma giới dứt lời một cái đã lập tức vọt lên hư không, bóng dáng biến mất về
phía Ma Giới Vĩnh Hằng Chí Cao Thiên. Ánh mắt Chủ Vĩnh Hằng giới Mặc
Triều Ca dõi theo Chủ Ma giới rời đi.
Khung cảnh chuyển động một cái.
Phật giới.
“Vị Vô Thượng Đạo Quả thứ mười.”
Chủ Phật giới mở mắt, từ khi Thời kỳ Đệ Cửu Hư Vô kết thúc cho đến nay hắn
chưa từng lộ mặt. Nay vì cơ duyên của Tề Minh, Hồng Mông Đại Đạo hiển hoá,
Vô Thượng Đạo Quả xuất hiện kỳ tích.
“Xuất hiện rồi!”
“Thời cơ đã đến!”
Yêu giới.
Đại Đạo Yêu đình.
Nội điện.
“Phù...!”
Chủ Yêu giới Huyên Vạn Cổ ngồi xếp bằng, vây xung quanh người hắn là mười
hai Tổ Long, thân hình vô cùng to lớn, giống như đang ngồi bên trên một vũ trụ.
“Vị Vô Thượng Đạo Quả thứ mười, thế mà lại trở thành đệ tử thân truyền của
Chủ Ma giới, đã để Chủ Ma giới chiếm lấy thiên cơ trước một bước rồi.”
Đạo giới.