Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 739




Thông báo xuất hiện.

Quả nhiên.

Tề Minh vừa suy nghĩ, mở thanh vật phẩm lấy ra một lượng lớn đạo nguyên hạ

phẩm, hấp thu năng lượng của số đạo nguyên hạ phẩm này, lại hút một lượng

lớn hỗn độn chi khí vào trong cơ thể.

Lại một năm sau.

Ầm!

Toàn thân Tề Minh chấn động, khí thế của hắn tăng lên rất nhiều, thành công

đột phá tới cảnh giới Pháp Tắc Thiên Tôn nhị trọng thiên, Hồng Mông Đạo Quả

nhị chuyển thành công.

Vù! Vù!

Ở ngực Tề Minh.

Hồng Mông Đạo Quả hiện hóa, Hồng Mông Tử Quang lóng lánh, có thể rõ ràng

nhìn đến, Hồng Mông Đạo Quả xuất hiện hai tầng ánh sáng giống như vòng

sáng vậy.

Loại tình huống này.

Có nghĩa là Hồng Mông Đạo Quả nhị chuyển thành công.

Hơn nữa.

Chất lượng và số lượng đạo lực trong cơ thể Tề Minh cũng tăng lên một cấp

bậc, trở nên càng cường đại hơn, nhưng đạo bảo bản mệnh của Tề Minh còn

chưa tiến thêm một bước tế luyện.

Thời gian sau đó.

Tề Minh chỉ củng cố tu vi của bản thân.

Mười năm sau.

Tề Minh mới hoàn toàn củng cố xong, nắm giữ thực lực sau đột phá, thật sự

vượt qua Pháp Tắc Thiên Tôn nhất trọng thiên, nếu lại có Hỗn Độn Ma Thần

Pháp Tắc Thiên Tôn tứ trọng thiên tới, Tề Minh cũng đã đủ thực lực để chém

giết kẻ địch.

Ba ngày sau.

Buổi sáng.

Tề Minh đẩy cánh cửa lớn của điện tu luyện, hai tay vắt ở sau lưng, ánh mắt

như phát ra điện từ bên trong đi ra. Nhóm người Dương Húc, Tam Tiêu huynh

đệ, Lý Thiên Thánh, Tam Thủ Ma Thần đều chạy đến đầu tiên.

“Cung nghênh chủ thượng xuất quan!”

“Chúc mừng chủ thượng xuất quan! Tu vi đại tiến!!”

“…”

Bọn họ cùng kêu lên.

“Ừm.”

Tề Minh khẽ gật đầu, nhìn thoáng qua bọn họ một cái. Một vạn năm trôi qua,

vết thương của Tam Tiêu huynh đệ đã hoàn toàn hồi phục, Tam Thủ Ma Thần

không thay đổi gì nhiều, Dương Húc cũng không thay đổi.

Nhưng Lý Thiên Thánh.

Tề Minh phát hiện Lý Thiên Thánh đã đột phá, trong một vạn năm đại chiến, Lý

Thiên Thánh có chút thu hoạch, hơn nữa hắn vốn dĩ đã đạt tới Pháp Tắc Thiên

Tôn nhị trọng thiên cực hạn.

Dùng thời gian một vạn năm.

Lý Thiên Thánh thành công Đạo Quả tam chuyển, tu vi đột phá đạt tới Pháp

Tắc Thiên Tôn tam trọng thiên.

“Không tồi.”

Tề Minh nói.

“Tạ chủ thượng khen ngợi!”

Lý Thiên Thánh cúi người hành lễ, khuôn mặt lộ vẻ vui mừng.

“Tình hình thế nào?”

Tề Minh hỏi thẳng.

“Hồi bẩm chủ thượng.”

Dương Húc bẩm báo: “Thiên Quật trong Hồng Mông Cảnh đã được tu sửa, tất

cả hư hao do hỗn độn chi khí tràn vào cũng đã phục hồi như cũ.”

“Mặt khác.”

“Đã khai thác xong tất cả mạch khoáng đạo nguyên hạ phẩm, tổng cộng được

3,8 tỷ đạo nguyên hạ phẩm, cùng với một nguyên tinh đạo nguyên hạ phẩm.”

“Toàn bộ đều ở đây, mời chủ thượng xem qua.”

Dương Húc lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật, cung kính đưa cho Tề Minh.

“Ừm.”

Tề Minh khẽ gật đầu, thật sự rất vừa lòng. Hắn duỗi tay cầm lấy nhẫn trữ vật

trong tay Dương Húc, đạo lực đảo qua bên trong, đúng là 3 tỷ đạo nguyên hạ

phẩm và một nguyên tinh đạo nguyên hạ phẩm.

“Làm rất tốt.”

Tề Minh vừa lòng nói.

“Tạ chủ thượng khen ngợi.”

Vẻ mặt Dương Húc có phần vui vẻ.

“Thời gian kế tiếp, bản đế cần các ngươi tiếp tục tọa trấn Hồng Mông Cảnh,

đồng thời phải tuần tra xung quanh Hỗn Độn ngoài Hồng Mông Cảnh, đề phòng

có Hỗn Độn Ma Thần tới đây gây chuyện. Lý Thiên Thánh, ngươi cũng phải

thường xuyên tới Thiên Tôn Cảnh, mượn tai mắt của liên minh Thiên Tôn để

thăm dò về chuyện của Ma Thần điện nhiều hơn.”

Tề Minh phân phó nói.

“Tuân lệnh.”

Nhóm người Lý Thiên Thánh cùng trả lời.

Sau đó.

Vèo! Vèo!

Tay phải Tề Minh dùng một chiêu, Tam Thủ Ma Thần và Dương Húc đồng thời

biến mất, trước mặt chỉ còn lại Tam Tiêu huynh đệ và Lý Thiên Thánh. Tề Minh

thu Dương Húc và Tam Thủ Ma Thần thu vào ô đạo sủng thứ nhất và ô đạo

sủng thứ hai.

Cứ như vậy.

Tam Thủ Ma Thần và Dương Húc có thể trưởng thành nhanh hơn trong ô đạo

sủng.

“Đi thôi.”

Tề Minh phất phất tay.

“Vâng.”

Vèo! Vèo!

Tam Tiêu huynh đệ và Lý Thiên Thánh nhìn nhau một cái, tuy trong lòng có

chút nghi vấn nhưng không dám hỏi nhiều mà nhanh chóng rời đi. Tam Tiêu

huynh đệ tọa trấn Hồng Mông Cảnh, Lý Thiên Thánh đi tới Thiên Tôn Cảnh.

Trong điện tu luyện.

Vèo!

Sau khi tu vi của Tề Minh đã đột phá và củng cố, phần mềm treo máy cũng xảy

ra thay đổi tương ứng, đã có thể sáng lập phó bản trò chơi tôn cảnh hoàn toàn

mới.

“Ting!”

“Chúc mừng ký chủ, tu vi của ngươi đã đột phá tới Pháp Tắc Thiên Tôn nhị

trọng thiên, thông qua phó bản tròn chơi tôn cảnh Pháp Tắc Thiên Tôn nhất

trọng thiên: Thế Giới Thiên Tôn, phần thưởng nhận được giảm đáng kể, có thể

nạp thêm một trăm vạn đạo nguyên hạ phẩm để mở ra phó bản trò chơi tôn cảnh

hoàn toàn mới.”

Thông báo xuất hiện.

“Nạp thêm một trăm vạn đạo nguyên hạ phẩm.”

Tề Minh nói thẳng: “Mở ra phó bản trò chơi tôn cảnh hoàn toàn mới.”

“Ting!”

“Nạp phí thành công.”

“Thành công mở ra phó bản trò chơi tôn cảnh Pháp Tắc Thiên Tôn nhị trọng

thiên: Từ tầng thứ nhất đến tầng thứ chín của Hỗn Độn Chí Cao Tháp.”

“Có thể vào.”

Thông báo xuất hiện.

“Đây…”

Tề Minh trầm ngâm một lát: “Tiến vào.”

Vù!

Đầu tiên.

Trong đầu Tề Minh đột nhiên có thêm một loạt thông tin cơ bản và tình hình

của Hỗn Độn Chí Cao Tháp, giao diện trò chơi cũng xuất hiện.

Tương truyền.

Nơi sâu nhất của biển hư không vũ trụ tồn tại một tòa Hỗn Độn Chí Cao Tháp,

tòa tháp này cao 99 tầng trấn áp biển hư không vũ trụ, trong tháp có vô số

cường giả, ít nhất cũng cần sinh linh tầng Tôn Cảnh sau khi chết mới có thể bị

bắt giữ vào trong toàn Hỗn Độn Chí Cao Tháp này.

Mặt khác.

Ở giữa cửu đại Thượng Giới.

Nếu ai có thể có được tòa Hỗn Độn Chí Cao Tháp này chắc chắn sẽ leo lên

được đỉnh.

Vù! Vù! Vù!

Quả nhiên.

Trong giao diện trò chơi, cảnh tượng ập vào trong mắt chính là cảnh tượng của

biển hư không vũ trụ, cũng lấy một loại tốc độ không tưởng để tới gần nơi sâu

nhất của biển hư không vũ trụ.

Trong khoảnh khắc đó.

Tề Minh đã nhìn thấy được cảnh tượng nơi sâu nhất của biển hư không vũ trụ

ẩn chứa tất cả căn nguyên và áo nghĩa. Tại nơi sâu nhất của biển hư không vũ

trụ cất giấu và nuôi dưỡng một loại tồn tại tên là: Hư Vô Thú

Hư Vô Thú ra đời ở nơi sâu nhất của biển hư không vũ trụ, bất tử bất diệt,

không thể tiêu diệt, không thể tan biến, cho dù là Chí Tôn Vĩnh Hằng cũng

không thể tiêu diệt Hư Vô Thú.