Tề Minh khẽ niệm, trong nháy mắt, hai tay tạo ra đạo đạo ấn quyết, Hồng Mông
Đạo Quả gần như vọt ra từ trong cơ thể, dẫn động uy năng Hồng Mông Đạo
Quả.
“Hồng Mông Đạo Quang!”
Tề Minh thi triển ra “Đại Đạo thần thông thuật”, Thiên Địa Đại Đạo chi lực
mãnh liệt tuôn trào, diễn hóa ra vô số Đại Đạo Chân Phù, hòa tan vào trong
Hồng Mông Đạo Quả.
Tề Minh vận chuyển pháp môn, đạo lực trên người cũng tràn vào bên trong
Hồng Mông Đạo Quả.
Lúc này, Hồng Môn Đạo Quả chấn động, nổi lên một cỗ lực lượng không gì
sánh nổi. Có thể nói, cỗ lực lượng này chỉ cần được thả ra ngoài là có thể tiêu
diệt hết mọi thứ trong thiên địa, quá khủng bố, quá cường đại. Đây chính là một
môn Diệt Đạo Pháp Môn thuần túy.
“Giết!”
Ầm!
Tề Minh ngửa mặt lên trời thét dài, lồng ngực ưỡn lên. Ở vị trí lồng ngực hắn,
Hồng Mông Đạo Quả hiển hóa ra ngoài. Sau đó Hồng Mông Đạo Quang màu
tím sậm, bắt nguồn từ Hồng Mông Đạo Quả, biến thành một chùm ánh sáng
màu tím sẫm nhanh chóng xuyên qua.
Răng rắc! Răng rắc!
Những nơi Hồng Mông Đạo Quang đi qua, thời không mẫn diệt, mọi thứ bị
chôn vùi, không gian nối liền giữa trời đất, từ trên trời giáng xuống Tam Tiêu
Đạo Quang.
Hai loại đạo quang va chạm chính diện.
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Trong chốc lát, đủ loại tiếng nổ vang lên.
Nhưng uy năng của Hồng Mông Đạo Quang mạnh mẽ hơn, ẩn chứa lực lượng
Thiên Địa Đại Đạo chân chính. Còn Tam Tiêu Đạo Quang, mặc dù cũng rất
mạnh nhưng dù sao cũng chỉ là uy năng Thiên Đạo Thượng Giới được dung
hợp và thăng hoa.
Vì thế, trong quá trình đối đầu, Hồng Mông Đạo Quang của Tề Minh dần chiếm
lấy ưu thế.
“Không thể nào! Không thể nào! Không thể nào!” Hai mắt Thần Tiêu Thiên
Tôn trừng to, vẻ mặt tràn đầy kinh hãi.
“Sao… sao có thể như thế được?” Thần sắc Ma Tiêu Thiên Tôn vừa kinh ngạc
lại sợ hãi.
“Khí… khí tức này, cảm giác áp lực này, cảm giác nghiền ép thuần túy này…”
Tiên Tiêu Thiên Tôn toàn thân run rẩy.
Đương nhiên, vào lúc này, Tề Minh đã bạo phát toàn bộ lực lượng, thi triển nên
Đại Đạo thần thông thuật: Hồng Mông Đạo Quang mạnh nhất, không thể nào
tiếp tục che giấu đại đạo khí cơ của bản thân nữa rồi.
Vì vậy, đám người Tiên Tiêu Thiên Tôn lúc này mới cảm nhận được khí tức
Thiên Địa Đại Đạo tồn tại trên người Tề Minh, khiến bọn hắn khiếp sợ và vô
cùng kinh hãi không thôi, đúng là khó có thể tin nổi.
“Thiên… Thiên Địa Đại Đạo…”
Thần Tiêu Thiên Tôn không nhịn được kinh hãi thốt lên: “Đây mới thật sự là
Thiên Địa Đại Đạo khí cơ! Không… không ngờ rằng…, ngươi… ngươi tu Đại
Đạo!”
“!!!”
Con ngươi của Ma Tiêu Thiên Tôn và Tiên Tiêu Thiên Tôn đồng loạt co rụt
vào.
Ầm uỳnh!
Một âm thanh thật lớn vang lên, Hồng Mông Đạo Quang của Tề Minh hoàn
toàn đánh tan Tam Tiêu Đạo Quang, chùm sáng ba màu hoàn toàn vỡ vụn. Còn
dư chấn từ Hồng Mông Đạo Quang thì ập thẳng vào đạo quả Tam Tiêu huynh
đệ, gây nên vụ nổ và tiếng vọng.
“A!”
Sau đó, Tam Tiêu huynh đệ kêu lên thảm thiết, miệng phun máu tươi, sắc mặt
trắng bệch như tờ giấy. Tam Tiêu Đạo Quang vỡ vụn, Đạo Quả của bọn họ cũng
bị tổn thương, thương thế không nhẹ, liên tục lùi về sau.
Đùng!
Ngay sau đó, Tam Tiêu Đại Trận cũng bị ép cho lung lay, đạo đạo quang huy
tiêu tán, tựa như vô số điểm sáng tản mạt ra xung quanh, Tam Tiêu huynh đệ
hiển lộ.
Vụt! Vù! Vù!
Ba đạo quả bay trở về bên trong cơ thể bọn họ.
“Khụ khụ…”
Tam Tiêu huynh đệ liên tục ho ra máu, máu Thiên Tôn chảy xuôi, có đủ loại
công hiệu thần dị, trong ánh mắt nhìn về phía Tề Minh chứa đầy kính sợ.
“Các ngươi thua rồi!”
Soạt! Soạt! Soạt!
Hỗn Độn Cự Phủ trong tay Tề Minh phân hóa thành ba vệt sáng bay múa vây
quanh hắn, quang huy của Hồng Mông Đạo Quả ở trên lồng ngực tỏa ra ánh
sáng lấp lánh, chói mắt.
“Hồng Mông Đạo Quang!”
Vụt!
Ngay sau đó, Tề Minh giơ tay phải lên, trong lòng bàn tay của hắn hội tụ Hồng
Mông Đạo Quang, hào quang màu tím sẫm, tựa như một vòng xoáy, giống như
một quả cầu ánh sáng, có lúc biến ảo liên tục.
“Bọn ta nguyện ý thần phục!”
Bịch!
Thần Tiêu Thiên Tôn, Ma Tiêu Thiên Tôn và cả Tiên Tiêu Thiên Tôn, ba người
bọn hắn liếc nhìn nhau, sau đó cố chịu đựng thương thế trên người, nhao nhao
quỳ rạp xuống trước mặt Tề Minh.
“Phù…”
Lý Thiên Thánh thở phào một hơi, ánh mắt nhìn về phía Tề Minh tràn đầy tôn
kính, cảm khái: “Không hổ là chủ thượng, tu Thiên Địa Đại Đạo lấy một địch
ba. Chỉ cảnh giới Pháp Tắc Thiên Tôn nhất trọng thiên đã có thể hàng phục Tam
Tiêu huynh đệ Pháp Tắc Thiên Tôn tam trọng thiên, khiến Tam Tiêu phải thần
phục.”
Tất nhiên, đối với Tam Tiêu huynh đệ mà nói, bọn họ đã thua, đạo quả bị
thương rồi nên có tiếp túc chiến đấu đi nữa cũng chỉ có một con đường bại
vong. Đương nhiên, bọn hắn cũng có thể nghĩ cách bỏ trốn.
Nhưng Tam Tiêu huynh đệ biết rõ sự tồn tại của tu Đại Đạo nên sau đó đổi ý,
không định bỏ trốn nữa mà là thần phục, trở thành thuộc hạ của Tề Minh.
Bởi thế mới hiểu, đây chính là mị lực của tu Đại Đạo.
Thành thật mà nói, trong lòng Tề Minh cũng thầm kinh ngạc. Đúng là không
ngờ, bản thân hắn tu Đại Đạo, lĩnh hội Thiên Địa Đại Đạo có thể khiến Pháp
Tắc Thiên Tôn liên tiếp thần phục, ngoài dự đoán.
Hoặc nói là, Tề Minh đã đánh giá thấp tiềm lực và mị lực của tu Đại Đạo. Bởi
vì trong Cửu Đại Thượng Giới vô vàn tuế nguyệt, đúng là đã từng xuất hiện
không ít kẻ tu Đại Đạo, từng người một đều được Thiên Địa Đại Đạo hộ thể,
gần như rất khó chết đi. Cho dù họ lâm vào tình cảnh nguy hiểm sắp mất đi
mạng sống cũng có cơ hội vượt qua cửa tử chạm đến cửa sinh.
Trong tình huống thế này, Tam Tiêu huynh đệ trước mặt, và cả Lý Thiên Thánh,
bọn họ đều bại dưới Tề Minh. Sau khi biết rõ là Tề Minh tu Đại Đạo thì lập tức
xuất hiện tâm lý thần phục.
Hay nói cách khác, bọn hắn đều muốn ôm chặt đùi Tề Minh.
“Ồ.”
Vẻ mặt Tề Minh không thay đổi, trái lại cũng không có ý định giết chết Tam
Tiêu huynh đệ. Hắn trầm tư một hồi, sau đó nói thẳng: “Nếu đã thế, vậy các
ngươi giao ra một sợi Đạo Quả Chi Nguyên, như vậy bản đế sẽ thu nhận các
ngươi.”
“Chuyện này…”
“Một sợi Đạo Quả Chi Nguyên.”
“...”
Tam Tiêu huynh đệ hơi sửng sốt, liếc nhìn nhau, im lặng trầm tư một hồi lâu,
sau đó hít vào một hơi thật sâu, đồng thanh nói: “Vâng, tuân mệnh!”
Sau một khắc, Tam Tiêu huynh đệ tách một sợi Đạo Quả Chi Nguyên từ trong
Đạo Quả của bọn họ. Tất cả đều rơi vào trong tay Tề Minh, từ đó bị Tề Minh
khống chế.