Người nghèo nhìn thấy chiếc rương báu này thì trong lòng vô cùng vui vẻ, lập
tức mở ra nhìn xem, bỗng nhiên thấy trong kính có người, hắn giật mình và sợ
hãi đứng dậy, vội vã chắp tay nói: “Ta tưởng là một chiếc thùng rỗng, không có
gì trong đó. Nhưng ta không biết ngươi ở trong hòm, ngươi đừng tức giận.”
Rõ ràng.
Thế gian có muôn hình vạn trạng, vạn vật sinh linh, vui buồn yêu ghét, mọi loại
cảm xúc, các sinh mệnh có trí tuệ trong chư thiên vạn giới đều bị cảm xúc của
chính mình tác động, đưa ra quyết định sai lầm.
Lấy người nghèo trong câu chuyện trên làm ví dụ, hắn bỏ trốn để thoát khỏi nợ
nần, sau đó trong họa gặp phúc mà nhặt được báu vật vô giá, đây vốn là chuyện
tốt, nhưng hắn thậm chí còn không nhận ra bản thân trong gương.
Điều này là bởi việc đột ngột nhận được nhiều bảo vật làm tâm trí hắn choáng
ngợp, khiến hắn đánh mất bản thân, mất đi bản tính, thế là rốt cuộc bảo vật sắp
đến tay cũng không lấy được.
Quá vui hay quá buồn thì đều dễ bị mê muội.
Trên đời có những người như vậy, bọn họ thường bối rối trước một số việc, và
trong cuộc sống bình thường, bọn họ kiêu ngạo bám víu vào cái tôi của bản
thân. Như thế là bọn họ đã đánh mất chính mình, cũng mất đi tiền tài.
Sau khi ngưng tụ Đạo Quả thì bản thân có thể kiểm soát cảm xúc của chính
mình, thay vì bị cảm xúc của chính mình điều khiển, đạt đến loại cảnh giới
không dính mắc vào vật chất, không thương hại bản thân.
Đó mới là loại cảnh giới thái thượng vong tình thực sự.
Vong tình chứ không phải vô tình.
Đó là việc bản thân hoàn toàn kiểm soát được cảm xúc của chính mình.
Mặt khác.
Khi Đạo Quả được ngưng tụ, các loại đạo hạnh, đủ loại thần thông, toàn bộ
pháp lực, tất cả những thứ đã từng tu luyện trước đây đều được ngưng tụ thành
Đạo Quả, thăng hoa đến cực điểm.
Hơn nữa.
Pháp lực trong cơ thể sẽ lột xác thành: Đạo Lực.
Chẳng hạn như việc lượng kiếp của trời đất.
Trong trời đất, Thiên Đạo dịch chuyển, nhân quả nghiệp lực và công đức thiện
ác uẩn dưỡng kiếp khí của trời đất. Và mỗi một lần lượng kiếp nổ ra là một lần
Thiên Địa Kiếp Khí tràn ngập trong trời đất. Khi kiếp khí vượt qua giới hạn
nhất định sẽ dẫn đến việc sinh linh trong trời đất bị Thiên Địa Kiếp Khí ảnh
hưởng, từ đó khiến cảm xúc của bản thân trở nên hỗn loạn, dễ dàng tức giận, dễ
đưa ra những quyết định sai lầm. Dưới sự ảnh hưởng của lượng kiếp khiến bản
thân hóa thành tro bụi, hoàn toàn tan thành mây khói.
“Căn nguyên vạn giới, cội nguồn vạn vật, khởi đầu tất thảy, nguồn gốc đại đạo,
là: Hồng Mông!”
Ầm!
Miệng Tề Minh lẩm bẩm, bên ngoài cơ thể, ánh sáng Hồng Mông màu tím nở
rộ, lóa mắt vô cùng. Lực lượng của Thiên Địa Đại Đạo bao quanh toàn thân, sức
mạnh vô cùng vô tận, từng đóa Hỗn Độn Thanh Liên tung cánh, diễn biến quá
khứ, hiện tại và tương lai. Bên trong Hồng Mông, xuất hiện thời không, sinh tử,
và luân hồi.
Tề Minh ngồi bên trên Hồng Mông, hắn phải trấn áp mọi thứ.
Tức khắc.
Bốn phương tám hướng.
Có vô số luồng ánh sáng lao về hướng Tề Minh, tập trung trong cơ thể Tề Minh,
ngưng tụ thành Hồng Mông Đạo Quả. Các loại thể ngộ tuôn trào trong đầu, hắn
cảm ngộ được đủ loại huyền bí của hàng vạn thế giới trong trời đất.
Trong thời điểm này.
Tề Minh thể ngộ khởi nguyên của mọi thứ, khởi đầu của tất cả, huyền diệu của
tất thảy, nguồn gốc của vạn vật, ánh sáng Hồng Mông nở rộ trên cơ thể Tề
Minh.
Tất cả của mọi thứ.
Tất thảy đều dung nhập vào Hồng Mông Đạo Quả.
Rõ ràng.
Tề Minh đã thực sự ngưng tụ được Hồng Mông Đạo Quả của bản thân. Hắn hấp
thu lực lượng của Đại Đạo Tiên Vương Chi Tâm, tiếp nhận Đại Đạo Đạo Quả,
dung hợp chân ý của Hỗn Độn Đại Đạo Chân Kinh: phần Đạo Quả.
Đồng thời.
Hồng Mông Đạo Quả cũng kết với Hồng Mông Chân Ý do Tề Minh sáng tạo.
Bấy giờ.
Sự cảm ngộ của Tề Minh với Thiên Địa Đại Đạo đã đột phá Tri Vi viên mãn,
đạt đến tầng cảnh giới cao hơn, tên của cảnh giới này là: Đạo Tâm Nhất
Chuyển.
Vì thế có thể thấy.
Đạo Tâm có thể là Đạo Quả, nhưng Đạo Quả chưa chắc có thể trở thành Đạo
Tâm.
Lúc này.
Hồng Mông Đạo Quả đã được ngưng tụ ra, dù vẫn còn rất hư ảo, nhưng nó đã là
sự tồn tại chân thực tồn tại trong cơ thể Tề Minh. Vẻ về ngoài của nó là vòng
sáng hình tròn lập lòe ánh sáng Hồng Mông màu tím.
Trước mắt.
Hồng Mông Đạo Quả mới chỉ là Đạo Quả Nhất Chuyển.
Như vậy.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tu vi của Tề Minh bắt đầu đột phá, khí thế tăng lên nhanh chóng. Hắn dễ dàng
đột phá cực hạn của Tiên Vương Thượng Giới, vượt qua cực hạn của tầng Tiên
Cảnh, bước vào cảnh giới cao hơn.
Cảnh giới đó là: Tầng Tôn Cảnh.
Tên là: Pháp Tắc Thiên Tôn.
Không những thế.
Vù! Vù!
Trong cơ thể Tề Minh, lấy Hồng Mông Đạo Quả làm nguồn, dần dần sinh ra
Hồng Mông Đạo Lực lấp loáng ánh sáng Hồng Mông màu tím, chuyển động
chậm rãi, lưu chuyển toàn thân, tổng cộng có mười hai vạn chín nghìn sáu trăm
điểm quan trọng.
Đồng thời.
Thân thể, linh hồn, chân linh, và ý thức của Tề Minh, dưới sự ảnh hưởng của
Hồng Mông Đạo Quả đang dần trải qua sự biến đổi một cách triệt để mà trước
nay chưa từng có.
Thời gian trôi qua.
Khi Tề Minh tiếp tục trải qua trong không gian treo máy thêm hai mươi lăm
triệu chín trăm chín mươi chín nghìn chín trăm chín mươi chín ngày, cuối cùng
hắn đã hoàn thành tất cả sự thay đổi cùng với tăng trưởng.
Tất nhiên.
Tề Minh cũng đã củng cố tu vi và lực lượng sau khi đột phá.
Vì thế.
Tề Minh đã đột phá đến Pháp Tắc Thiên Tôn nhất trọng thiên.
Hắn đã thành công.
“Ting!”
“Đã dùng hết một trăm hai mươi lăm triệu chín trăm chín mươi chín nghìn chín
trăm chín mươi chín viên đạo nguyên hạ phẩm, ngươi đã ở trong không gian
treo máy một trăm hai mươi lăm triệu chín trăm chín mươi chín nghìn chín trăm
chín mươi chín ngày!”
“Không gian treo máy đóng cửa!”
Thông báo hiện ra.
Vù!
Tề Minh cảm nhận được sự biến hóa của không gian, không gian xung quanh
truyền đến một luồng năng lượng không thể kháng cự, hắn bất giác bị dịch
chuyển ra khỏi không gian treo máy.
Hắn về đến thế giới thực.
Nên biết rằng.
Bây giờ Tề Minh đã là Pháp Tắc Thiên Tôn nhất trọng thiên rồi, hắn đã ngưng
tụ ra Hồng Mông Đạo Quả, nhưng vẫn không thể chống lại luồng năng lượng
cưỡng chế đó, vì thế nên đã bị đưa ra khỏi không gian treo máy.
Từ đó có thể thấy được.
Sức mạnh vô cùng lớn của phần mềm treo máy.
Lai lịch khó hiểu.
“Đây…”
Tâm tư của Tề Minh chuyển động, hắn bấm tay tính toán, cân nhắc nói: “Ở
trong không gian treo máy lâu như vậy mà mới trôi qua một ngày trong thế giới
thực.”