“Đã tập hợp đủ mười hai vạn chín nghìn sáu trăm Mảnh vỡ Đại Đạo Đạo Quả.
Ta đã thông quan phó bản đặc thù: Đạo Quả Chi Mê mười hai vạn chín nghìn
sáu trăm lần, trải qua việc luân hồi chuyển thế mười hai vạn chín nghìn sáu trăm
lần.”
“Bây giờ.”
“Cuối cùng cũng đạt được thứ mong muốn.”
“Lại nói.”
Tề Minh hơi trầm ngâm: “Lần luân hồi chuyển thế thành Vô Thượng Thiên Tôn
này có thể nói đây là Thiên Tôn sống lâu nhất trong mười hai vạn chín nghìn
sáu trăm vị Pháp Tắc Thiên Tôn.”
“Hắn sống khoảng ba nghìn kỷ nguyên.”
“Quan trọng nhất là.”
“Vô Thượng Thiên Tôn là người có tu vi cao nhất trong số các Pháp Tắc Thiên
Tôn. Hơn thế, thực lực của hắn cũng là mạnh nhất, đã đạt đến cực hạn của Pháp
Tắc Thiên Tôn cửu trọng thiên, Đạo Quả của hắn đã trải qua cửu chuyển, đạt
đến trình độ viên mãn hoàn toàn.”
“Không chỉ như vậy.”
“Vô Thượng Thiên Tôn còn mơ hồ cảm ngộ được cảnh giới của Quy Tắc Thiên
Tôn, vô cùng mạnh. Trước đây Vô Thượng Thiên Tôn xúc phạm một vị Chí
Tôn Vĩnh Hằng của Phật Giới tại Đệ Nhị Thượng Giới nên hắn bị Chí Tôn Vĩnh
Hằng này dùng sức mạnh vô thượng trực tiếp xóa sổ, chết đi một cách hoàn
toàn. Nếu không thì khả năng đột phá đến Quy Tắc Thiên Tôn của Vô Thượng
Thiên Tôn là rất lớn.”
Soạt!
Suy nghĩ của Tề Minh chuyển động, hắn mở kho vật phẩm ra, đập vào mắt là
mười hai vạn chín nghìn sáu trăm Mảnh vỡ Đại Đạo Đạo Quả, cùng với một
trăm hai mươi chín triệu năm trăm chín mươi chín nghìn chín trăm chín mươi
chín viên đạo nguyên hạ phẩm.”
“Ha ha ha…”
Tề Minh cười phá lên, tâm trạng của hắn rất vui vẻ: “Trải qua một trăm vạn
năm, không biết đã thông quan phó bản đặc thù: Đạo Quả Chi Mê bao nhiêu
lần, ta đã tập hợp đủ mảnh vỡ Đại Đạo Đạo Quả, còn thu được nhiều đạo
nguyên hạ phẩm như vậy.”
“Ting!”
“Treo máy lĩnh hội Hỗn Độn Sắc Thiên Địa Đại Đạo Phù Văn một trăm vạn
năm trong trạng thái tốc độ tăng nhanh gấp một nghìn tỷ lần, lại treo máy thôi
diễn Hỗn Độn Đại Đạo Chân Kinh một trăm vạn năm trong trạng thái tốc độ
tăng nhanh gấp một nghìn tỷ lần.”
“Chúc mừng ký chủ, ngươi đã hoàn toàn lĩnh hội chân ý cốt lõi của Hỗn Độn
Sắc Thiên Địa Đại Đạo Phù Văn, thôi diễn sáng tạo ra công pháp tu luyện Hỗn
Độn Đại Đạo Chân Kinh: phần Đạo Quả.”
Tiếp sau.
Lại có thông báo xuất hiện.
“Đây là...”
Tề Minh vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Đã lĩnh hội triệt để Hỗn Độn Sắc
Thiên Địa Đại Đạo Phù Văn, hơn nữa còn sáng tạo ra Hỗn Độn Đại Đạo Chân
Kinh: phần Đạo Quả.”
“Cứ như thế thì ta sẽ có càng nhiều tự tin có thể đi vào tầng Tôn Cảnh, nếu là
trước đó, ta chỉ có khoảng 60% thành công, thì hiện tại ít nhất ta cũng có 80% –
90%.”
Vù! Vù!
Chỉ thấy.
Tề Minh ngồi khoanh chân, các loại lĩnh hội xuất hiện trong đầu. Tại nơi sâu
thẳm trong cơ thể Tề Minh, Hỗn Độn Sắc Thiên Địa Đại Đạo Phù Văn hiện ra.
Trong khoảnh khắc này.
Hỗn Độn Sắc Thiên Địa Đại Đạo Phù Văn hóa thành vô số tia sáng chứa đựng
chân ý của đại đạo không ngừng lưu chuyển đều bị Tề Minh cảm ngộ triệt để.
Vì thế.
Tề Minh mượn sự cảm ngộ với Hỗn Độn Sắc Thiên Địa Đại Đạo Phù Văn, lĩnh
hội Thiên Địa Đại Đạo có mặt khắp muôn nơi và sự cảm ngộ về Thiên Địa Đại
Đạo của hắn đã đột phá đến cực hạn của Tri Vi viên mãn.
Cùng lúc đó.
Tu vi của Tề Minh cũng đạt đến cực hạn của cảnh giới Tiên Vương Thượng
Giới hậu kỳ.
Đã đạt đến cực hạn.
Không thể tiếp tục tăng lên.
Nếu muốn tiếp tục đột phá, Tề Minh bắt buộc phải vào được tầng Tôn Cảnh.
Ngay sau đó.
Tề Minh cũng biết về lai lịch chính xác của Hỗn Độn Sắc Thiên Địa Đại Đạo
Phù Văn.
Hóa ra.
Trong thời kỳ hỗn độn xa xôi tại Đệ Cửu Thượng Giới, tính theo thời gian hiện
tại thì không rõ cách bây giờ bao nhiêu kỷ nguyên, khó có thể ước tính.
Tại thời điểm đó.
Đệ Cửu Thượng Giới là khu vực tràn ngập trong hỗn độn vô tận, hỗn độn uẩn
dưỡng ra mỗi một Hỗn Độn Ma Thần. Thực lực của bọn họ mạnh vô cùng,
người yếu nhất cũng là Pháp Tắc Thiên Tôn.
Thế nên.
Hỗn Độn Ma Thần mạnh mẽ đã đạt đến trình độ Chí Tôn Vĩnh Hằng.
Trong đó.
Có ba nghìn Ma Thần Chí Tôn, và người đứng đầu là Hỗn Độn Chí Tôn, người
này đã đạt đến cực hạn của Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên.
Thế là.
Hỗn Độn Chí Tôn định bước thêm một bước, đánh vỡ Thiên Đạo Thượng Giới,
lĩnh hội Thiên Địa Đại Đạo, diễn biến ra Hỗn Độn Đại Đạo, sắp bước vào Vùng
đất tận cùng.
Đáng tiếc.
Hỗn Độn Chí Tôn này đã thất bại. Trong thời khắc cuối cùng, thời điểm Hỗn
Độn Chí Tôn sắp thành công thì hai nghìn chín trăm chín mươi chín Ma Thần
Chí Tôn khác đã bao vây và tấn công Hỗn Độn Chí Tôn.
Trận chiến ấy gần như đã làm Đệ Cửu Thượng Giới tan vỡ, hỗn độn cũng bị phá
vỡ. Cũng chính trận chiến đó, bên trong hỗn độn của Đệ Cửu Thượng Giới, đã
lần lượt mở ra từng thế giới.
Sau cùng.
Hỗn Độn Chí Tôn của Đệ Cửu Thượng Giới chết đi, hai nghìn chín trăm chín
mươi chín Ma Thần Chí Tôn cũng bị giết và bị thương vô số, gần như tất cả đều
chết.
Thế là.
Thời kỳ hỗn độn của Đệ Cửu Thượng Giới đã kết thúc, nơi này đã bước vào
một kỷ nguyên mới.
Thực tế.
Nguyên nhân chính Hỗn Độn Chí Tôn bị hai nghìn chín trăm chín mươi chín
Ma Thần Chí Tôn vây công là do bị Thiên Đạo của Đệ Cửu Thượng Giới tính
toán.
Rất rõ ràng.
Thiên Đạo của Đệ Cửu Thượng Giới không cho phép Hỗn Độn Chí Tôn thành
công.
Hỗn Độn Sắc Thiên Địa Đại Đạo Phù Văn do vị Hỗn Độn Chí Tôn này sáng tạo
ra. Sau khi Hỗn Độn Chí Tôn chết đi, Hỗn Độn Đạo Quả của hắn vỡ nát, hóa
thành mười hai vạn chín nghìn sáu trăm luồng ánh sáng, bay ra muôn phương,
thậm chí có mảnh còn xuyên qua kết giới của thế giới, có mảnh bị lãng quên
trong biển hư không vũ trụ.
Trong mười hai vạn chín nghìn sáu trăm luồng ánh sáng này.
Một số thì biến thành chí bảo, một số thì diễn biến thành một thế giới bên trong
biển hư không vũ trụ, còn có một số thì biến thành thần thông ngọc giản, có một
số thậm chí còn lột xác có được linh trí...
Trong đó.
Hỗn Độn Sắc Thiên Địa Đại Đạo Phù Văn mà Tề Minh giành được là một trong
mười hai vạn chín nghìn sáu trăm luồng ánh sáng đó, bên trong chứa đựng Đạo
Quả huyền bí của Hỗn Độn Chí Tôn.
“Hỗn Độn Chí Tôn, Đệ Cửu Thượng Giới.”