Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 705




Một âm thanh kinh thiên động địa truyền đến, xuyên qua khoảng cách thời gian

và không gian xa xôi, xuyên qua nhiều không gian, nhanh chóng rơi xuống.

Vù! Vù!

Sương mù màu trắng cuộn trào lan ra bốn phương, bên trong sương mù là một

bức tượng, nó lao thẳng vào chiếc bình màu xanh, cơn sóng và gợn sóng đều

biến mất.

Bịch!

Chiếc bình màu xanh bị hất tung.

Sương mù màu trắng cũng bị cơn sóng của chiếc bình màu xanh đánh tan.

Để lộ hình dáng của bức tượng.

Chỉ thấy.

Toàn bộ bề ngoài của bức tượng này có màu trắng như tuyết, cao ba thước, thân

người đầu thú, lớp vảy mịn bao phủ toàn bộ cơ thể. Nó có chín đầu rắn khác

nhau, trên mỗi chiếc đầu đều có những phù văn nguyên thủy khác nhau.

“Là ngươi.”

Giọng nói của Lục Đạo Thiên Tôn truyền đến mang theo sự tức giận: “Cửu

Huyền Thiên Tôn, quả nhiên ngươi có để lại hậu thủ ở đạo tràng của bản thiên

tôn.”

“Xem ra đây là một bức tượng pháp thân của ngươi.”

“Lục Đạo Thiên Tôn.”

Bên trong bức tượng pháp thân của Cửu Huyền Thiên Tôn truyền ra âm thanh

uy nghiêm và sắc bén: “Ngươi dạy dỗ Hạ Phong Vũ không phải là để cướp lấy

Thiên Đạo Công Đức sao?”

“Đối với ta màu nói, Thiên Đạo Công Đức là bảo vật tốt nhất để ta tăng tu vi.”

“Vậy thì đánh một trận!”

Ầm!

Bầu trời phía trên.

Các vết nứt lại toác ra thêm, chúng nhanh chóng mở rộng rất nhiều, xé rách kết

giới của Thiên Khải Cảnh, muột luồng khí hỗn độn tràn vào trong Thiên Khải

Cảnh.

Vù!

Cùng với những tia sáng có sáu màu khác nhau, chúng thông qua khe nứt tiến

vào Thiên Khải Cảnh, tập hợp lại với nhau, và biến thành pháp thân màu đen.

Đây là pháp thân do Lục Đạo Thiên Tôn chia ra.

Còn về bản thể của Lục Đạo Thiên Tôn.

E rằng nó đang ở một nơi không biết là cách Thiên Khải Cảnh xa bao nhiêu.

Dễ thấy.

Trước mắt Lục Đạo Thiên Tôn chỉ để một pháp thân đến đây.

“Pháp thân!”

Bức tượng pháp thân của Cửu Huyền Thiên Tôn tức giận quát: “Dựa vào một

mình pháp thân mà ngươi muốn đánh bại bức tượng pháp thân của bản tôn hay

sao!”

Ầm! Ầm! Ầm!

Vừa dứt lời.

Một trận chiến vô cùng khốc liệt đã nổ ra, bức tượng pháp thân của Cửu Huyền

Thiên Tôn liên tục va chạm với với pháp thân của Lục Đạo Thiên Tôn, bọn họ

lần lượt giao chiến, phát huy các loại thủ đoạn thần thông.

“Lục Đạo Luân Hồi!”

Ầm!

Pháp thân của Lục Đạo Thiên Tôn nâng cánh tay phải lên, Thiên Đạo chi bảo:

Lục Đạo Luân Hồi mà Thế Gian Tự Tại Phật Tổ luyện hóa lại thoát khỏi sự

khống chế của hắn, bay vào tay Lục Đạo Thiên Tôn.

“Hoán Thú Linh!”

Ầm!

Lại một tiếng nổ vang lên.

Bức tượng pháp thân của Cửu Huyền Thiên Tôn gào to, Thiên Đạo chi bảo:

Hoán Thú Linh mà Phương Nho tế luyện cũng thoát khỏi sự khống chế của hắn

và bay vào tay bức tượng pháp thân của Cửu Đầu Thiên Tộc.

Hoán Thú Linh vốn là bảo vật của Kỳ Hồng Linh.

Sau khi Kỳ Hồng Linh bị Khánh Phi Vân và Phương Nho hợp sức giết chết, Tề

Minh để Phương Nho tế luyện Hoán Thú Linh, thế nhưng nó lại bị Cửu Huyền

Thiên Tôn lấy lại.

Dẫu sao.

Hoán Thú Linh là do Cửu Huyền Thiên Tôn đưa cho Kỳ Hồng Linh.

Kết quả.

Trận chiến tiếp tục diễn ra, bức tượng pháp thân của Cửu Huyền Thiên Tôn và

pháp thân của Lục Đạo Thiên Tôn đều không làm gì được đối phương, và cùng

với sự trôi đi của thời gian, dù bọn họ có ngăn cản nhưng Thiên Đạo Công Đức

vẫn từ từ rơi về phía Tề Minh.

“Ngừng tay.”

Bức tượng pháp thân của Cửu Huyền Thiên Tôn đột ngột đề nghị: “Giữa chúng

ta, cho dù chỉ là pháp thân, trong khoảng thời gian ngắn cũng khó phân định

thắng bại.”

“Nhưng.”

“Cứ tiếp tục như vậy, cho dù có sự ngăn cản của chúng ta, nhưng trước khi

chúng ta phân chia rõ thắng thua, Thiên Đạo Công Đức có lẽ đã rơi vào tay Tề

Minh.”

“Vì thế.”

“Chúng ta giết Tề Minh trước, sau đó lại tranh đoạt có được không?”

“Có thể.”

Pháp thân của Lục Đạo Thiên Tôn trực tiếp gật đầu đồng ý.

Vừa dứt lời.

Ánh mắt của bức tượng pháp thân của Cửu Huyền Thiên Tôn và pháp thân của

Lục Đạo Thiên Tôn đều tập trung trên người Tề Minh, Tề Minh cảm nhận được

áp lực vô cùng khủng khiếp.

“Phù...”

Tề Minh hít sâu.

Vù! Vù! Vù!

Bên ngoài cơ thể.

Từng chiếc từng chiếc Thiên Đạo chi bảo bay lượn xung quanh.

Rõ ràng.

Tề Minh đã sẵn sàng chiến đấu với tất cả sức mạnh của mình.

Dù thế nào đi chăng nữa.

Thứ trước mắt chỉ là một pháp thân của Lục Đạo Thiên Tôn, cộng thêm một

bức tượng pháp thân của Cửu Huyền Thiên Tôn chứ không phải là bản thể của

bọn họ đến đây, cũng không phải là Tề Minh không có cơ hội chiến thắng.

Tuy nhiên.

Mặc dù Tề Minh thực sự thắng được, chỉ e sẽ hoàn toàn làm đối phương tức

giận, khiến bản thể của Lục Đạo Thiên Tôn và Cửu Huyền Thiên Tôn trực tiếp

giáng lâm xuống, đó mới là điều nguy hiểm nhất.

Nhưng.

Muốn Tề Minh từ bỏ Thiên Đạo Công Đức mà hắn sắp có được thì Tề Minh vô

cùng không cam lòng, nếu có thể dung hợp và hấp thu một Chứng đạo đạo quả

thì có thể giảm đi mấy vạn năm khổ tu của Tề Minh, và hắn có thể nhanh chóng

thăng cấp đến Tiên Vương Thượng Giới hậu kỳ.

“Các ngươi đủ chưa, cậy lớn bắt nạt bé, thật sự cho rằng bản tôn không có mặt

sao?”

Ầm!

Đột nhiên.

Tại Nguyên Thủy Châu.

Bên trên Nguyên Thủy Thánh Sơn của Nguyên Thủy Ma Vực.

Rắc! Rắc!

Bức tượng của Nguyên Thủy Thiên Tôn vốn đứng trên đỉnh Nguyên Thủy

Thánh Sơn đang nứt ra giống như đồ gốm bị vỡ, những vết nứt nhỏ bé trải rộng

khắp bề mặt.

Sau cùng.

Hoàn toàn vỡ vụn.

Một nam tử trung niên từ từ bước ra, chắp hai tay sau lưng, mây mù lượn lờ

xung quanh, uy lực mạnh đến mức không thể thấy rõ dáng vẻ của hắn.

Nhưng khi quan sát cẩn thận.

Sẽ nhận ra hình dáng này có chút hư ảo, nó không phải là tồn tại chân thật mà là

pháp thân, đó là pháp thân của Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Ngay sau đó.

Thời điểm pháp thân của Nguyên Thủy Thiên Tôn xuất hiện.

Bên trên bầu trời.

Tức khắc xuất hiện đủ loại dị tượng, chư thiên khánh vân hiện ra như tán cây,

hào quang chiếu rọi, xua đuổi cái ác, không dính vạn pháp. Các loại đường vân

huyền diệu lưu chuyển, hắn không đếm xỉa đến sự tấn công của bất cứ bảo vật

hay kì binh nào, miễn dịch với toàn bộ tổn thương của pháp thuật thần thông.

Bên trong khánh vân, ẩn hiện bên trong thế giới hồng hoang, mặt trời, mặt trăng

và các vì sao chiếu sáng khắp nơi. Bên trong khánh vân, ánh sáng năm màu phủ

lên chư thiên, tiên nhạc tám âm vang vọng khắp thiên hạ.