Có ba mươi sáu thiên cung, ám hợp số Thiên Canh.
Có bảy mươi hai bảo điện, ám hợp số Địa Sát.
“Không tồi, không tồi.”
Tề Minh chắp hai tay ra sau, càng hài lòng hơn, đã bố trí xong Chu Thiên Tinh
Đẩu Đại Trận che phủ cả Thiên Đình, nở rộ đủ loại ánh sáng điềm lành.
Vạn đạo ánh kim bay lượn cực kỳ rực rỡ, từng thuỵ khí quanh quẩn hình thành
sương tím bao trùm toàn Thiên Đình, tiên khí phất phới, quả là tiên cung thật
sự.
Với lại.
Đông nam tây bắc tổng cộng có bốn thiên môn cao chót vót.
Giờ phút này.
Tề Minh đứng trước Nam thiên môn.
Chỉ thấy Nam thiên môn kia được tạo nên bởi lưu ly toàn thân xanh rờn, còn
trang trí thêm bảo ngọc chói loá. Trấn Thiên nguyên soái đứng đầy hai bên Nam
thiên môn, người nào người nấy cao như xà nhà dựa vào trụ, cầm tiển giữ mao.
Còn mười mấy Thần Nhân kim giáp xếp sau lưng những Trấn Thiên nguyên
soái này, ai ai đều nắm kích treo roi, cầm đao giơ kiếm, khí binh qua cực nặng,
khiến người khác nảy ra kính nể.
“Cung nghênh Thiên Khải Tiên Đế!!!”
“Cung nghênh Thiên Khải Tiên Đế!!!”
“Chúc mừng Thiên Khải Tiên Đế!!!”
“…”
Kế tiếp.
Xung quanh.
Lấy mấy Trấn Thiên nguyên soái này làm đầu, còn cả các Thần Nhân kim giáp,
bọn họ đồng thời cúi chào hành lễ với Tề Minh, và đồng thanh hò hét.
Khí thế như hồng, cuồn cuộn sôi sục, chấn động bốn phương, khí thế hào hùng
tột cùng vồ thẳng vào mặt, kính trọng mà sợ hãi.
“Khá lắm, khá lắm.”
Tề Minh hài lòng gật đầu.
Dù sao bọn họ cũng đều là cấp dưới của Tề Minh.
Sau đó.
Tề Minh tiếp tục tiến về phía trước dọc theo thang trời Nam thiên môn, một cây
lại một cây cột to đứng sừng sững ở hai bên thang trời, trụ to cao vút tầng mây,
từng cơn tiên khí vây quanh.
Hình điêu khắc Ngũ Trảo Kim Long quấn quanh trên cột to bên phải, sinh động
như thật, vảy rồng màu kim toát lên quầng sáng loá mắt như mặt trời, lại có hai
sợi râu rồng màu đỏ son đang bay lượn.
Còn hình điêu khắc Cửu Thải Phượng Hoàng lượn vòng trên trụ to bên trái cũng
sinh động không khác gì vật sống, càng có thái vũ Cửu Thải sắc, đôi cánh dang
rộng hệt như tư thế lăng không vờn bay, trên đỉnh đầu của Thái Phượng còn có
lông vũ màu đỏ trông như con hạc đầu đỏ.
Grừ!!!
Lúc này.
Tiếng long ngâm vang lên.
“Ồ.”
Tề Minh ngẩng đầu nhìn sang đó.
Chỉ thấy.
Trên đỉnh đầu của hắn.
Cũng tức là vị trí bên phải thang trời.
Có một Cửu Trảo Tổ Long luẩn quẩn giữa không trung, long khí cuồn cuộn,
cộng dồn sức mạnh của khí vận, long uy vô cùng lồng lộng, còn hình thành cảm
ứng với từng cây trụ to bên phải.
“Đây là…”
Tề Minh khẽ nói.
“Chủ thượng.”
Thế Gian Tự Tại Phật Tổ giải thích với Tề Minh: “Cửu Trảo Tổ Long này là
Khí Vận Tổ Long của Tiên Triều Cửu Châu, sau khi bọn ta đánh chiếm tiên
đình của Tiên Triều Cửu Châu đã trực tiếp tách rời Khí Vận Tổ Long của bọn
họ rồi hoà vào bên trong Thiên Đình, hiện nay, Cửu Trảo Tổ Long này đã trở
thành Khí Vận Tổ Long của Thiên Khải Đế Triều chúng ta.”
“Hoá ra là thế.”
Tề Minh gật đầu.
Tiếp theo.
Tại vị trí bên trái.
Lại nổi lên một loạt tiếng phượng hót.
Hào quang Cửu Thải sắc nở rộ, cực kỳ chói mắt như bao phủ cả bầu trời, hình
thành từng màn ánh sáng, và tạo nên cảm ứng với mấy trụ to bên trái.
“Đây lại là?”
Tề Minh hỏi.
Khánh Phi Vân trả lời: “Đây là Khí Vận Phượng Hoàng của Liên Minh Vạn
Tộc, sau khi bọn ta chiếm lấy Liên Minh Vạn Tộc, hợp sức trấn sát Kỳ Hồng
Linh, cướp đi khí vận của Liên Minh Vạn Tộc.”
“Vì vậy.”
“Bây giờ Khí Vận Phượng Hoàng đã trở thành Khí Vận Phượng Hoàng của
Thiên Khải Đế Triều chúng ta.”
“Tốt tốt tốt.”
Khoé miệng Tề Minh hơi nhếch lên, nở nụ cười: “Cửu Trảo Tổ Long cộng thêm
Khí Vận Phượng Hoàng, rất tốt, tốt lắm, long phượng trình tường, khí vận hùng
hậu.”
Tiếp đến.
Tề Minh lại đi dạo tiên cung Thiên Đình cùng Khánh Phi Vân và đám người
Thế Gian Tự Tại Phật Tổ.
Ba mươi sáu thiên cung gồm có Khiển Vân cung, Tì Sa cung, Ngũ Minh cung,
Thái Dương cung, Hoá Lạc cung… Cung nào cũng thôn kim ổn thú, lại có bảy
mươi hai bảo điện lần lượt là Triều Hội điện, Lăng Hư điện, Bảo Quang điện,
Thiên Vương điện, Linh Quan điện… Từng điện từng điện trụ liệt ngọc kỳ lân,
khiến người khác không kịp nhìn, lưu luyến quên về.
Ngàn hoa nổi tiếng nghìn năm không dỡ trên Thọ Tinh Đài, cạnh lò luyện dược
có vạn thuỵ thảo và linh dược vạn năm luôn xanh tốt.
Lại cho tới trước Triều Thánh lâu, giáng sa y, tinh thần xán lạn, phù dung quan,
kim bích huy hoàng…
Sau cùng.
Linh Tiêu bảo điện.
Trong điện.
Tề Minh ngồi trên vị trí Tiên Đế, long ỷ màu tím vàng lấp lánh từng tia sáng,
khí thế của Tề Minh uy nghiêm, ánh mắt lạnh lùng, cúi nhìn tất cả Tiên Nhân
trong điện.
Giờ phút này.
Thiên Khải Đế Triều thành công lập nên.
Tề Minh tự nhiên trở thành Tiên Đế của Thiên Khải Đế Triều, mệnh danh:
Thiên Khải Tiên Đế.
“Chúng thần khấu kiến Thiên Khải Tiên Đế!”
“Chúng thần khấu kiến Thiên Khải Tiên Đế!”
“…”
Phía dưới.
Cường giả tiên quan của Tiên Triều Cửu Châu trước đây, tộc chủ nhiệm kỳ mới
của tộc Cửu Đầu Hoàng, Tông chủ Đạo Tông, Khánh Phi Vân, Thế Gian Tự Tại
Phật Tổ, chủ Cửu Châu, các vị Mạch chủ của Nguyên Thuỷ Ma tông.
Đưa mắt nhìn.
Ít nhất cũng có hàng nghìn vạn bóng dáng.
Mỗi người đều là Tiên Vương Thượng Giới.
Bọn họ đã quỳ xuống hết.
Hướng lên khấu đầu hành lễ.
Vì chỉ Tiên Vương Thượng Giới mới có tư cách bước vào Linh Tiêu bảo điện.
“Ha ha ha…”
Tề Minh bật cười, tất nhiên tâm trạng của hắn rất tốt.
Ngoài ra.
Tuy Tề Minh xây dựng tiên cung Đế Triều của Thiên Khải Đế Triều theo kiến
trúc Thiên Đình, nhưng cũng không có dựa vào tiên cung thần vị của Thiên
Đình để lập lại trật tự.
Mà là căn cứ tình hình cụ thể tạo nên một trật tự hoàn toàn mới.
Đầu tiên.
Vì Nguyên Thuỷ Châu bị Tề Minh dùng sức mạnh Vô Thượng xé nứt trở thành
hai đại châu, cho nên Cửu Châu Cảnh không thể xưng là Cửu Châu Cảnh nữa.
Tề Minh sửa tên Cửu Châu Cảnh thành: Thiên Khải Cảnh.
Hiện tại Thiên Khải Cảnh tổng cộng có mười châu.
Bao gồm: Đông Thắng Thần Châu, Tây Ngưu Hạ Châu, Nam Chiêm Bộ Châu,
Bắc Câu Lô Châu, Vân Lôi Châu, Phiêu Miễu Tiên Châu, Nguyên Thuỷ Châu,
Hải Vực Châu, Tiên Triều Châu, và cuối cùng là châu mới Liệt Nguyên Châu
chia tách từ Nguyên Thuỷ Châu ra.
Tề Minh bổ nhiệm chủ mười châu để trợ giúp quản lý Thiên Khải Cảnh.
Dưới đây còn có các tiên cung và đơn vị khác nhau.
Thời gian trôi nhanh.
Một tháng sau