Thanh Hà Đại La dần dần rời khỏi từ trong trạng thái ngộ đạo, nàng bế quan
ngộ đạo trăm năm, thu hoạch rất phong phú, thực lực có sự tăng lên rõ ràng.
Dần dần.
Dị tượng biến mất, pháp lực hồi phục, tiên khí lắng lại.
Vù!
Thanh Hà Đại La thu lại tất cả pháp lực tản ra ngoài của mình, lại chậm rãi mở
mắt ra, trong đôi mắt xinh đẹp tinh quanh lấp lánh, có một đóa sen xanh mười
hai phẩm trôi nổi ở chỗ sâu trong đôi mắt.
Cũng có pháp tắc vờn quanh thân.
Hiển nhiên.
Tuy rằng lần này chỉ ngộ đạo trăm năm, nhưng Thanh Hà Đại La thu hoạch rất
lớn, hiểu được pháp tắc Thiên Địa, khoảng cách đột phá đến Đại La Kim Tiên
trung kỳ chỉ có tiến xa thêm một bước.
“Chúc mừng Thanh Hà Đạo Hữu, ngộ đạo viên mãn, hiểu được pháp tắc Thiên
Địa, thực lực nâng cao thêm một bước.”
Tề Minh mỉm cười.
“Vãn bối Thanh Hà bái kiến tiền bối.”
Thanh Hà hoàn hồn, nàng nhìn thấy Tề Minh, trong đôi mắt xinh đẹp có sự tôn
kính: “Vãn bối hết sức cảm ơn tiền bối giảng đạo giải thích thắc mắc.”
“Ngươi giảng đạo bảy bảy bốn mươi chín ngày, cởi bỏ mê muội trong lòng vãn
bối, làm cho vãn bối sáng tỏ thông suốt, tất cả bí ẩn lập tức giải quyết, lúc này
mới có thể ngộ đạo trăm năm, tu vi càng tiến thêm một bước.”
“Không cần đa lễ như vậy.”
Tề Minh nói: “Đây cũng là may mắn của chính ngươi.”
“Cám ơn tiền bối.”
Thanh Hà Đại La lại cúi đầu hành lễ.
Mặt khác.
Trong trăm năm này.
Từ lớn đến nhỏ ở Cổ Tiên Tông, từ Thái thượng trưởng lão đến đệ tử ngoại
môn, hàng vạn hàng nghìn chúng sinh, đều lần lượt thức tỉnh từ trạng thái ngộ
đạo, cảm ngộ rất nhiều.
Thậm chí.
Còn có không ít người trực tiếp đột phá tu vi tại chỗ, càng tiến thêm một bước,
dẫn tới không ít sự hâm mộ của đồng môn.
Thời gian thoáng qua.
Lại là năm mươi năm sau.
Phong Thiên Đại La đã tỉnh lại.
Hắn vừa mới tỉnh lại đã không áp chế được khí thế trên người, đã trực tiếp bắt
đầu đột phá, tạo thành động tĩnh rất lớn, tiên khí mãnh liệt, pháp tắc vờn quanh.
“Chúc mừng Phong Thiên đạo hữu.”
Thanh Hà Đại La nhìn một cái cái, giọng điệu có chút hâm mộ.
Thu hoạch của Phong Thiên Đại La rõ ràng nhiều hơn không ít so với Thanh Hà
Đại La, hắn ngộ đạo một trăm năm mươi năm, nhiều hơn năm mươi năm so với
Thanh Hà Đại La, hắn hiểu được pháp tắc Thiên Địa, mở Tiên khiếu cả bản
thân, dung nhập lực pháp tắc.
Hiện giờ.
Phong Thiên Đại La chấm dứt bế quan ngộ đạo, hắn đã trực tiếp đột phá từ Đại
La Kim Tiên sơ kỳ tới Đại La Kim Tiên trung kỳ, thiên địa chấn động, tình cảnh
dị tượng pháp trận Tiên thiên âm dương bát quái bao phủ cả phạm vi Cổ Tiên
Tông.
Vù! Vù! Vù!
Tiên khí Thượng Giới cuồn cuộn chen chúc tới.
Đều rót vào bên trong cơ thể của Phong Thiên Đại La.
“Không tệ.”
Tề Minh ngẩng đầu, nhìn Phong Thiên Đại La, khẽ gật đầu.
Thanh Hà Đại La nói: “Phong Thiên Đại La ngộ đạo một trăm năm mươi năm,
nhiều hơn năm mươi năm so với ta, hơn nữa, Phong Thiên Đại La thức tỉnh ngộ
đạo đã trực tiếp đột phá, mà tuy rằng ta cũng thu hoạch được rất nhiều, nhưng
muốn đột phá đến Đại La Kim Tiên trung kỳ, ít nhất còn cần hơn một nghìn
năm mài giũa và lắng đọng lại mới được.”
“Chúc mừng lão tổ tông Phong Thiên Đại La tu vi tăng cao.”
“Chúc mừng lão tổ tông Phong Thiên Đại La…”
“…”
Trong Cổ Tiên Tông.
Giữa bốn phương thiên địa.
Dị tượng của Phong Thiên Đại La đột phá vô cùng mênh mông, dẫn tới sự chú ý
của vô số sinh linh, đa số Huyền Tiên, Thái Ất Huyền Tiên đều cúi đầu hành lễ
về hướng Phong Thiên Đại La.
Thời gian trôi nhanh.
Ba ngày sau.
Ầm!
Phong Thiên Đại La hoàn thành đột phá tu vi, mở Tiên khiếu thành công, đạt tới
Đại La Kim Tiên trung kỳ, nhưng còn chưa cũng cố hoàn toàn, có hơi thở mạnh
mẽ khuếch tán.
Tề Minh cũng cảm nhận được một tia áp lực.
Dù sao.
Tề Minh chỉ là Chân Tiên hậu kỳ.
“Không tệ.”
Tề Minh lại nói một câu.
Trong chớp mắt.
Nửa tháng sai.
Phong Thiên Đại La hoàn toàn củng cố tu vi của chính mình, hắn nhanh chóng
thu lại pháp lực của bản thân, tất cả dị tượng biến mất, hắn ngang trời mà đến,
đứng ở trước mặt Tề Minh.
“Vãn bối Phong Thiên, cảm ơn ân dạy dỗ của tiền bối.”
Phong Thiên Đại La cúi đầu hành lễ về phía Tề Minh, giọng điệu cực kỳ cung
kính, giống như đệ tử bái kiến sư phụ: “Chính bởi vì lời giảng đạo của tiền bối,
vãn bối mới có thể hiểu được sự huyền ảo của pháp tắc Thiên Địa, hiểu được đủ
loại huyền bí của Tiên khiếu, kế đó thành công mở ra Tiên khiếu, bước vào Đại
La Kim Tiên trung kỳ.”
“Tiền bối ở trên, xin nhận một lạy của vãn bối.”
Phong Thiên Đại La lại hành lễ cảm ơn.
“Ừ.”
Tề Minh thản nhiên nhận, cũng nói: “Các ngươi có thể có vận may và thu hoạch
như vậy, cũng là cơ duyên của chính các ngươi, không cần phải cảm ơn ta quá
mức.”
Thời gian kế tiếp.
Tề Minh vẫn ở lại Cổ Tiên Đạo Điện, Phong Thiên Đại La và Thanh Hà Đại La
cũng không rời khỏi, bọn họ đang tiếp tục tiêu hóa và nắm vững thu hoạch lần
này.
Hơn nữa.
Cổ Tiên Đại La còn chưa tỉnh lại.
Hắn còn đang trong ngộ đạo.
Quan trọng nhất là.
Ở trong cả Cổ Tiên Tông.
Ngoại trừ Cổ Tiên Đại La, vậy mà còn một vị cũng còn đang ngộ đạo, hắn chính
là một vị Thái thượng trưởng lão của Cổ Tiên Tông, Thái thượng trưởng lão
Ngũ Linh Lão Tổ bảo vệ Truyền Thừa Sơn.
Tu vi của Ngũ Linh Lão Tổ là Kim Tiên hậu kỳ, hơn nữa đã dừng lại ở cảnh
giới Kim Tiên hậu kỳ khoảng gần hai mươi vạn năm, vẫn không tìm thấy cơ
duyên, không thể đột phá tới Đại La Kim Tiên.
Thời gian trôi qua.
Trong nháy mắt.
Đã lại là năm mươi năm trôi qua.
Một ngày này.
Giữa trưa.
Ầm!
Tề Minh cảm nhận được pháp tắc Thiên Địa dao động vô cùng mãnh liệt, hắn
hơi hơi ngẩng đầu, thì thấy được Cổ Tiên Đại La mở hai mắt, ở phía sau hắn
hiện lên ảo ảnh của Cổ Lão Tiên Tôn, giống như vượt qua vô hạn thời không
mà đến.
“Đây là…”
Phong Thiên Đại La mở hai mắt ra, vừa mừng vừa sợ: “Cổ Tiên Đạo Hữu muốn
đột phá.”
“Không hổ là Cổ Tiên đạo hữu.”
Thanh Hà Đại La hít sâu một hơi, trong lòng vô cùng hâm mộ: “Cổ Tiên đạo
hữu vốn là Đại La Kim Tiên trung kỳ, bị vây ở cảnh giới này đã rất nhiều năm
tháng, hiện giờ Cổ Tiên đạo hữu lại đột phá, tất nhiên là muốn bước vào Đại La
Kim Tiên hậu kỳ.”