Nhìn tổng quát lịch sử của Thiên Khải tông.
Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh Trúc Cơ thành công chỉ có ba vị.
Vị thứ nhất.
Người lập ra Thiên Khải tông Thiên Khải chân nhân.
Vị thứ hai.
Thái thượng trưởng lão Lữ Phụng Kiếm trăm ngàn năm trước đã phi thăng đắc
đạo thành tiên của Thiên Khải tông.
Vị thứ ba.
Tông chủ hiện tại của Thiên Khải tông Dương Lệ.
Như vậy có thể thấy.
Muốn luyện thành Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh thì khó đến như nào.
Thật ra thì.
Phùng lão để cho Tề Minh lựa chọn môn Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh Trúc
Cơ này, chỉ là muốn để cho Tề Minh thử một chút, dẫu sao thì tốc độ tu luyện
pháp thuật và ngộ tính của Tề Minh quả thật rất mạnh.
Nhưng trong thực tế.
Bất kể là Phùng lão, hay là Miêu Hoành Kiếm, cũng không cho rằng Tề Minh
có thể tu luyện thành công Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh, thế nhưng mà bọn
họ không nói ra, không muốn giảm nhuệ khí của Tề Minh.
Hơn nữa.
Phùng lão cũng đã tính toán xong từ lâu rồi.
Chỉ cần tiến độ của Tề Minh quá chậm, thì hắn sẽ nhân cơ hội xuất hiện, để cho
Tề Minh từ bỏ tu luyện Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh, chuyển thành tu luyện
một pháp môn khác.
“Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh.”
Tề Minh ngồi xếp bằng, cảm ngộ huyền diệu trong đó, “Mười hai môn tiền trí
pháp thuật, theo thứ tự là: Ngự Kim kiếm thuật, Ngự Mộc kiếm thuật, Ngự
Thủy kiếm thuật, Ngự Hỏa kiếm thuật, Ngự Thổ kiếm thuật, Ngự Phong kiếm
thuật, Ngự Băng kiếm thuật, Ngự Lôi kiếm thuật, Chí Âm kiếm thuật, Chí
Dương kiếm thuật, Tuế Nguyệt kiếm thuật, Vô Ngần kiếm thuật.”
“Mười hai môn kiếm thuật pháp thuật này, chia ra đối ứng: kim, mộc, thủy, hỏa,
thổ, băng, phong, lôi, âm, dương, thời gian, không gian, mười hai loại thuộc
tính.”
“Từng bước từng bước tới đi.”
“Trước tiên tu luyện Ngự Phong kiếm thuật và Ngự Lôi kiếm thuật đạt tới Cảnh
Giới Viên Mãn.”
Tề Minh thầm nói.
Bất tri bất giác.
Đã tới buổi chiều rồi.
Đã treo máy tu luyện Ngự Phong kiếm thuật và Ngự Lôi kiếm thuật cả ngày,
Ngự Phong kiếm thuật thăng cấp không nhiều, còn chưa đủ để đạt tới Cảnh Giới
Viên Mãn, ngược lại Ngự Lôi kiếm thuật đã đạt tới Sơ Khuy Môn Kính.
“Nạp hai vạn viên linh thạch hạ phẩm, treo máy tu luyện Ngự Phong kiếm thuật
và Ngự Lôi kiếm thuật.”
Tề Minh nói: “Treo máy xông vào phó bản Thục Sơn cổ đạo.”
Ngay sau đó.
Chính là mấy lời nhắc nhở xuất hiện.
Rồi sau đó.
Ngay trước mắt Tề Minh.
Bối cảnh của phó bản xuất hiện.
Tề Minh hóa thân thành nhân vật trò chơi tuyệt đại kiếm hiệp, đi tới dưới chân
núi Thục Sơn, ngẩng đầu ngước nhìn Thục Sơn cao vút trong mây, lại tuyệt
nhiên không thể thấy được điểm cuối.
Vì vậy.
Đi vào trong Thục Sơn cổ đạo.
Có thể thấy bối cảnh rõ ràng.
Tựa như người lạc vào cảnh giới kỳ lạ
Trong bối cảnh trò chơi, Tề Minh hóa thân thành nhân vật trò chơi tiến vào bên
trong Thục Sơn cổ đạo, đập vào mi mắt là đường núi tĩnh lặng.
Dọc theo con đường núi cổ đạo này một mực tiến về phía trước, là có thể đến
được đỉnh núi Thục Sơn.
Ở bên trong Thục Sơn cổ đạo.
Tổng cộng thiết lập chín cửa ải.
Cần phải thông qua chín cửa ải khảo nghiệm này, mới có thể đến đỉnh núi Thục
Sơn.
Cửa ải thứ nhất.
Gặp phải hoa yêu.
Hoa yêu ăn mặc trang điểm lộng lẫy, xinh đẹp vô song, hơn nữa mị thuật lại cực
cao, còn có sức chiến đấu không tầm thường, muốn thông qua cửa ải này cũng
không dễ dàng.
Nhưng mà.
Tề Minh biến thân thành nhân vật trò chơi trực tiếp một kiếm chém yêu, nhẹ
nhàng đã thông qua cửa ải thứ nhất.
Cửa ải thứ hai.
Gặp phải xà yêu.
Tề Minh cũng vẫn là một kiếm chém yêu.
Cửa ải thứ ba là hồ yêu.
Tề Minh vẫn là một kiếm chém yêu.
Từ cửa ải thứ tư trở đi.
Thì biến thành đệ tử phái Thục sơn.
Tề Minh cần phải đánh bại những đệ tử Thục Sơn này, chứ không phải là chém
chết bọn họ.
Cửa ải thứ tư chỉ có một đệ tử Thục Sơn, cửa ải thứ năm là hai đệ tử Thục Sơn,
cứ như thế cho đến cửa ải thứ chín là sáu đệ tử Thục Sơn.
Tề Minh đã thông qua hết.
Không có chút áp lực nào.
Sau khi đi ra Thục Sơn cổ đạo.
Ở phía trước.
Tề Minh nhìn thấy từng ngọn huyền không sơn dựng ngược treo lơ lửng trên
không trung, cùng với từng cái xiềng xích vô cùng to lớn, nối những ngọn
huyền không sơn này lại.
Lầu các của phái Thục sơn mọc san sát giữa mây mù.
Rất có loại ý cảnh tiên đạo mờ mịt.
Ban đêm tới.
“Ting!”
“Ngự Phong kiếm thuật treo máy tu luyện dưới trạng thái tăng cường biên độ
một ngàn lần trong 4.8 giờ, từ Xuất Thần Nhập Hóa tăng lên tới Cảnh Giới Viên
Mãn, đạt tới cực hạn, không thể tiếp tục tăng nữa, trả lại tám ngàn viên linh
thạch hạ phẩm.”
“Ngự Phong kiếm thuật đạt tới trình độ Cảnh Giới Viên Mãn.”
Thần sắc Tề Minh vui mừng, “Chỉ cần dùng 4.8 giờ, lại còn được trả lại tám
ngàn viên linh thạch hạ phẩm.”
Vì vậy.
Tâm niệm Tề Minh vừa động, lấy ra Thanh Vân Lạc Vân Kiếm, tay phải nắm
chuôi kiếm, thân kiếm thon dài, chính là một chuôi pháp kiếm có chiều rộng
bằng ba ngón tay.
Soạt! Soạt!
Tề Minh sử dụng Ngự Phong kiếm thuật, trong kiếm chiêu của hắn, hàm chứa
một luồng Ngự Phong kiếm ý, mỗi một chiêu mỗi một kiếm, đều đi đôi lưu
động với Phong.
“Không tồi.”
Tề Minh vô cùng hài lòng.
Chớp mắt.
Ngày hôm sau đã đến rồi.
“Ting!”
“Ngự Lôi kiếm thuật treo máy tu luyện dưới trạng thái tăng cường biên độ một
ngàn lần trong một ngày, cảnh giới liên tiếp đột phá, từ Sơ Khuy Môn Kính tăng
lên tới Cảnh Giới Viên Mãn, đạt tới cực hạn, không thể tiếp tục tăng lên nữa.”
Vì vậy.
Tề Minh giống như tiến vào một loại trạng thái giác ngộ vậy, chỉ là trong nháy
mắt mà thôi, hắn giống như là tu luyện Ngự lôi kiếm pháp không ngủ nghỉ trong
suốt một nghìn ngày.
Rắc rắc! Rắc rắc!
Tề Minh đứng dậy, tay phải cầm kiếm, thi triển ra Ngự Lôi kiếm thuật, ở trong
kiếm chiêu của hắn, đã xuất hiện một luồng Ngự Lôi kiếm ý, ở trên lưỡi kiếm
của hắn, có lôi đình đi theo, bá đạo mà nhạy bén.
Ngay sau đó.
Tề Minh nhanh chóng thu công.
“Không tồi.”
Khóe miệng Tề Minh hơi cong lên.
Phải biết là.
Ngự Phong kiếm thuật và Ngự Lôi kiếm thuật.
Đều là pháp thuật Luyện Khí kỳ tuyệt cấp, hơn nữa còn là pháp thuật tiền trí của
Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh, nếu muốn luyện thành hai môn kiếm thuật
này, cần phải có tư chất rất cao, chứ đừng nói là đạt tới trình độ Cảnh Giới Viên
Mãn này.
Mà bây giờ.
Tề Minh vẻn vẹn chỉ dùng thời gian một ngày.