Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 507




Tề Minh đập xuống một chưởng, pháp thân Tam Thanh đã bao vây giết về phía

Dương Thiên Hi từ bốn phương cùng với thời gian thi triển ra Đại Tai Nạn

Thuật, tai nạn kiếp khí cuồn cuộn bùng nổ.

“A!!”

Dương Thiên Hi phát ra tiếng kêu thảm thiết cuối cùng.

Ầm!

Cuối cùng.

Dương Thiên Hi hoàn toàn không kịp tự bạo, đã bị Tề Minh dùng sức mạnh của

Đại Tai Nạn Thuật, trực tiếp xóa bỏ, cả thân thể và linh hồn đều biến thành tro

bụi tiêu tan.

Hồn phi phách tán.

Hài cốt không còn.

“Dương Thiên Hi.”

Tề Minh nhặt chiến lợi phẩm của mình lên, chính là nhẫn trữ vật của Dương

Thiên Hi để lại, bên trong có không hề ít tiên tinh và các loại tài liệu Thượng

Giới, còn có mấy bộ công pháp của Thượng Giới, giá trị cũng được: “Một tên

đàn ông si tình, chỉ tiếc, nữ nhân Niệm Kiều Kiều này cũng không xứng với sự

cuồng dại như thế của ngươi, bên trong động phủ của nàng nuôi không biết bao

nhiêu là nam nô.”

“Đại nhân.”

“Đã xảy ra chuyện gì?”

“…”

Tề Minh tập kích giết Dương Thiên Hi và sự phản kích của Dương Thiên Hi,

động tĩnh lúc chiến đấu tuy rằng không lớn, nhưng mà không tính là nhỏ, cho

nên, đám thuộc hạ của Dương Thiên Hi lập tức vọt lại đây.

“Thai Hóa Dịch Hình.”

Vù!

Tề Minh vừa nghĩ trong lòng, có ánh sáng trắng nồng đậm bao phủ toàn thân,

lúc ánh sáng trắng biến mất, Tề Minh đã biến thành hình dạng của Dương Thiên

Hi, khí chất và thần thái gần như giống nhau như đúc.

Ầm!

Vừa đúng lúc.

Đám thuộc hạ của Dương Thiên Hi xô nát cửa phòng vọt vào.

“Đại nhân…”

“Ngươi…”

Mấy tên thuộc hạ này thấy Dương Thiên Hi do Tề Minh biến hóa thành, bọn họ

đương nhiên không thể phát hiện ra sơ hở của Tề Minh, nhìn quanh phòng, phát

hiện dấu vết chiến đấu.

“Không có chuyện của các ngươi.”

Tề Minh nhíu mày, bắt chước theo giọng điệu của Dương Thiên Hi, trầm giọng

nói: “Toàn bộ lui ra.”

“Vâng.”

“Tuân lệnh…”

Những thuộc hạ này cũng không nghi ngờ, mà là cung kính rời khỏi.

“Ha…”

Tề Minh thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Hữu kinh vô hiểm.”

Ngay sau đó.

Tề Minh lại thi triển ra thần thông tương ứng, thôi diễn ra tất cả thân phận và lai

lịch của Dương Thiên Hi, và tất cả tin tức, ngoại trừ một ít bí ẩn thì trên cơ bản

Tề Minh đều biết hết.

Vù!

Sau khi thôi diễn.

Tề Minh đã bị Thiên Cơ phản phệ, có lực sát kiếp vô hình vọt ra từ bên trong

nơi sâu thẳm, bao phủ toàn thân, đây là lực sát kiếp vô hình của Thượng Giới,

bất kể là uy lực hay là cường độ, đều vượt xa lực sát kiếp vô hình của Hạ Giới.

“Kim Thân Vô Cấu.”

Tề Minh vừa nghĩ trong lòng, vận chuyển pháp thuật thần thông, toàn thân từ

trên xuống dưới đã hiện ra kim quang lờ mờ, Thiên Địa Đại Đạo cùng theo, vạn

pháp bất xâm, miễn dịch lực sát kiếp thiên địa.

Trên thực tế.

Sau khi Tề Minh thôi diễn Niệm Kiều Kiều, hắn cũng đã bị Thiên Cơ phản phệ,

chỉ là không có mãnh liệt như lúc thôi diễn Dương Thiên Hi, nhưng đều bị Kim

Thân Vô Cấu dễ dàng hóa giải.

“Dương Thiên Hi này, lai lịch không đơn giản.”

Tề Minh sửng sốt một chút, trở nên có chút do dự: “Thân phận thật sự của hắn

lại là Tiên Nhân của Cửu Châu tiên triều, sau khi hắn phi thăng từ Vĩnh Dạ Giới

vào Đệ Nhất Thượng Giới, trước hết gặp được một vị Đại La Kim Tiên của Cửu

Châu tiên triều, mà vị Đại La Kim Tiên kia lại là Phó các chủ của Ám Vệ Các

trong Cửu Châu tiên triều.”

“Sau đó, Dương Thiên Hi gia nhập Ám Vệ Các của Cửu Châu tiên triều, hơn

nữa vào ba nghìn năm trước, đã đi theo Niệm Kiều Kiều gia nhập Nguyên Thủy

ma tông, thành công lẻn vào, trở thành đệ tử ngoại môn của Nguyên Thủy ma

tông.”

“Nguyên do Niệm Kiều Kiều bại lộ, thì ra là do Dương Thiên Hi tiết lộ tin tức

của Niệm Kiều Kiều.”

“Cừ thật.”

Tề Minh nhướng mày.

“Chẳng trách lúc ta ngụy trang thành Niệm Kiều Kiều, sau khi giao nhiệm vụ ở

Nhiệm vụ đường ngoại môn của Thiên Khôi Thánh Sơn, vừa mới đi ra đã gặp

Dương Thiên Hi.”

Tề Minh cân nhắc nói: “Dương Thiên Hi là muốn biết rõ chuyện gì xảy ra, cho

nên mới cố ý đợi bên ngoài Nhiệm vụ đường ngoại môn.”

Đàn ông si tình à?

Thật ra là một trò cười, chỉ là ngụy trang mà thôi, ngụy trang đến mức trước khi

chết Dương Thiên Hi cũng không tháo mặt nạ ngụy trang xuống.

Ngày hôm sau.

Buổi sáng.

Tề Minh lấy thần thông Thai Hóa Dịch Hình, trực tiếp ngụy trang thành Dương

Thiên Hi, rời khỏi Thiên Mục Phong, lập tức đi vào Khôi Nô Phong, với thân

phận của Dương Thiên Hi, trực tiếp hủy diệt Khôi Nô Phong, xóa hết dấu vết

của cả động phủ.

Phải biết rằng.

Tất cả việc làm của Tề Minh tạo thành động tĩnh không nhỏ.

Tuy rằng chỉ là ân oán của hai đệ tử ngoại môn, ở trong Nguyên Thủy ma tông

tổng cộng có một trăm lẻ tám mạch, cộng lại đệ tử ngoại môn của các mạch, số

lượng thật sự là nhiều lắm, Chân Tiên nhiều không đếm xuể, hoàn toàn chính là

Tiên Nhân đi đầy đất, Chân Tiên nhiều như chó.

Nhưng mà.

Nguyên Thủy ma tông cũng có tông quy.

Tề Minh ngụy trang thành Dương Thiên Hi, trực tiếp hủy diệt động phủ và ngọn

núi của Niệm Kiều Kiều ở trước mặt mọi người, thậm chí Niệm Kiều Kiều còn

mất tích, cho nên đã lập tức dẫn tới Tông Pháp Đường của Nguyên Thủy ma

tông chú ý.

Buổi chiều cùng ngày.

Thiên Mục Phong.

Vù! Vù!

Có ba vị đệ tử của Tông Pháp Đường đã đến, mỗi một vị đều có tu vi Huyền

Tiên, thực lực không phải là thấp, vượt xa cảnh giới Chân Tiên.

Có thể nói.

Lấy tu vi hiện giờ của Tề Minh, tất nhiên không phải là đối thủ, cho dù Tề Minh

tu Đại Đạo, còn nắm giữ hoàn toàn hai Đại Thần Thông Thuật, nhưng tu vi

chênh lệch quá lớn, không thể bù lại.

“Dương Thiên Hi.”

Ánh mắt vị đệ tử Tông Pháp Đường mặt chữ quốc trong đó lạnh lùng: “Trải qua

sự điều tra của Tông Pháp Đường, ngươi đánh lén giết chết đệ tử ngoại môn

Niệm Kiều Kiều của Khôi Lỗi nhất mạch ở bên trong phủ của mình, còn hủy

diệt động phủ và ngọn núi của đệ tử ngoại môn Niệm Kiều Kiều.”

“Dựa theo tông quy của Nguyên Thủy ma tông.”

“Ngươi cần bồi thường cho tông môn một triệu viên tiên tinh hạ phẩm, hiện giờ

ngươi chỉ có thời hạn một tháng, trước khi ngươi chưa giao lên một triệu viên

tiên tinh hạ phẩm, cấm rời khỏi Thiên Mục Phong nửa bước.”

“Đương nhiên.”

“Nếu như ngươi không giao được, Tông Pháp Đường sẽ cưỡng chế chấp hành

tông quy.”

“Về phần cưỡng chế chấp hành như thế nào”

“Ta cảm thấy ngươi sẽ không muốn biết đâu.”

“Còn có.”

“Ngươi có thể thử chạy trốn.”

“Ha ha.”

Nói tới đây.