Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 432




Tề Minh đã triệt bỏ Vô Cấu Kim Thân, ánh sáng vàng kim biến mất.

Trong nháy mắt.

Từng sợi Linh Hồn kiếp khí tác dụng lên linh hồn của Tề Minh, từng sợi Linh

Hồn kiếp khí kia, giống như lưỡi dao đặc thù vô cùng sắc bén, đang hết lần này

đến lần khác cắt linh hồn của Tề Minh.

Đau nhức dữ dội!

Đau nhức không gì sánh được!

“Hí.....”

Tề Minh hít vào một ngụm khí lạnh.

Đương nhiên.

Trạng thái linh hồn không có cách nào hít một ngụm khí lạnh.

Đây chỉ là một kiểu thủ pháp hình dung.

Cửu Cửu thiên kiếp quả nhiên không tầm thường, kiếp thứ hai: Linh Hồn kiếp

càng không có cách nào tiến hành ngăn cản, nhất định phải chính diện tiếp nhận

Linh Hồn kiếp khí, mới có thể hoàn thành lột xác và tôi luyện.

Dưới tình huống như vậy.

Tề Minh nhất định phải tự mình kiên cường chống đỡ linh hồn đau nhức như bị

đao cắt, đồng thời còn phải vận chuyển công pháp, duy trì sức mạnh của linh

hồn, duy trì ổn định của linh hồn.

Nếu như nói.

Nếu như Tề Minh tâm thần không yên, không có cách nào chịu được linh hồn

đau đớn như bị đao cắt, sẽ không duy trì được sức mạnh của linh hồn, cũng

không có cách nào để linh hồn ổn định.

Đến lúc đó.

Chính là kết cục hồn phi phách tán.

Cho nên nói.

Tề Minh chỉ có thể kiên cường chống đỡ, các loại thần thông và phương pháp

cũng không có tác dụng gì.

Thời gian trôi đi.

Trong không gian kiếp nan đen kịt.

Dường như đã mất đi khái niệm thời gian.

Mỗi tia Linh Hồn kiếp khí xuyên qua linh hồn Tề Minh, đều sẽ làm mờ đi lực

lượng linh hồn tương ứng trong linh hồn của Tề Minh, nhưng cũng sẽ hình

thành tôi luyện với linh hồn Tề Minh.

Cũng may.

Linh hồn Tề Minh cực kỳ hùng hậu, lại thêm, Tề Minh là Thánh Thể Hỗn Độn,

và tu luyện Hỗn Độn Đại Đạo Chân Kinh Thượng Quyển, linh hồn cũng đạt

được cải tạo của Thiên Địa Đại Đạo.

Cho nên nói.

Mặc dù cảm giác linh hồn bị cắt quả thực là đau nhức khó nhịn, nhưng Tề Minh

vẫn cắn răng kiên trì chịu đựng, trải qua đau đớn như này, tâm tính và ý chí của

Tề Minh cũng nâng cao tương ứng không ít.

Cuối cùng!

Linh hồn Tề Minh hoàn toàn hoàn thành tôi luyện, đạt đến trình độ hoàn mỹ vô

khuyết, linh hồn gần như biến đổi thành trạng thái thực thể.

“Phá!”

Ong!

Tề Minh quát lớn một tiếng, bạo phát sức mạnh linh hồn, lực lượng linh hồn

cuồn cuộn giống như gió lốc quét sạch, bao phủ toàn bộ Linh Hồn kiếp khí của

không gian kiếp nan.

Răng rắc! Răng rắc!

Không gian kiếp nan xuất hiện vô số vết nứt.

Ầm ầm!

Cuối cùng.

Theo một tiếng nổ mạnh.

Toàn bộ không gian kiếp nan bị Tề Minh phá hủy.

Linh hồn quay về cơ thể.

Tề Minh mở hai mắt ra, hắn khôi phục lại bình thường, đồng thời cũng thành

công vượt qua kiếp thứ hai của Cửu Cửu thiên kiếp: Linh Hồn kiếp, linh hồn

hoàn thành lột xác hoàn mỹ.

“Tốt.”

Tề Minh cảm nhận được biến hóa của bản thân, khóe miệng hơi nhếch lên: “Đã

vượt qua Lôi kiếp và Linh Hồn kiếp, tiếp theo có lẽ chính là Chân Linh kiếp.”

Trên thực tế.

Tề Minh vượt qua Linh Hồn kiếp chỉ hết thời gian nửa ngày mà thôi, tốc độ như

này, vượt xa Hắc Viêm và Tiểu Tai, càng khiến cho nhóm Chí Tôn ở đây vô

cùng chấn động.

Có điều.

Nhóm Chí Tôn ở đây đã từng gặp Tề Minh làm ra rất nhiều chuyện bất khả tư

nghị rồi, đã có chút miễn dịch rồi, nhưng vẫn sẽ không nhịn được mà khiếp sợ.

Nửa ngày sau.

Kiếp thứ ba của Cửu Cửu thiên kiếp: Chân Linh kiếp đến.

Chân Linh.

Đại diện là tinh thần cao nhất của sinh linh và thể hiện ý thức bản thân.

Chân Linh kiếp chính là nhằm vào ý thức và tinh thần của Độ Kiếp cảnh, đồng

thời có hơi giống với Linh Hồn kiếp, cũng là một loại kiếp nan đến trong vô

hình.

Chân Linh kiếp đến lặng yên không một tiếng động,Thiên địa kiếp lực vô hình

vô chất tuôn về phía Tề Minh, xuyên qua cơ thể và linh hồn của Tề Minh, tác

dụng lên Chân Linh.

Ý thức và tinh thần của Tề Minh có hơi hốt hoảng.

Hình ảnh vừa chuyển.

Tề Minh phục hồi lại tinh thần.

Hắn phát hiện bản thân lại đến một không gian kiếp nan khác, trong không gian

kiếp nan này, tràn ngập một loại kiếp khí khác, tên là: Chân Linh kiếp khí.

Loại Chân Linh kiếp khí này chuyên dùng để nhằm vào Chân Linh của người

độ kiếp, làm mờ và tôi luyện Chân Linh của người độ kiếp, nếu như không thể

chống đỡ, thì sẽ dẫn đến Chân Linh bị phai mờ, trở thành trạng thái như người

thực vật.

Đến lúc đó.

Sẽ không khác chết là mấy.

Hơn nữa.

Chân Linh kiếp khí cũng không thể sử dụng Vô Cấu Kim Thân để miễn dịch,

nhất định phải chính diện tiếp nhận Chân Linh kiếp khí, làm cho Chân Linh tiếp

nhận rèn luyện và tôi luyện, đạt đến trình độ hoàn mỹ vô khuyết.

Nửa ngày sau.

Tề Minh đã bình yên vô sự vượt qua Chân Linh kiếp, Chân Linh của hắn đạt

được rèn luyện và tôi luyện, đạt đến trình độ hoàn mỹ vô khuyết.

Tinh thần và ý thức Tề Minh hoàn thành lột xác.

Cứ như vậy.

Tề Minh lại bước thêm một bước tới gần Đại Thừa cảnh.

“Không tồi.”

Tề Minh cảm nhận biến hóa của bản thân, quả thực vô cùng hài lòng.

Phải biết rằng.

Trước đây Hắc Viêm và Tiểu Tai vượt qua Chân Linh kiếp dùng mất thời gian

bảy ngày, mà Tề Minh vượt qua Chân Linh kiếp chỉ dùng hết thời gian nửa

ngày mà thôi, chênh lệch rất là rõ ràng.

Lại là nửa ngày sau.

Kiếp thứ tư của Cửu Cửu thiên kiếp: Tâm Ma kiếp đến.

“Tâm Ma kiếp.”

Tề Minh trầm ngâm, trước mắt hắn mơ hồ không rõ, cảm giác và tầm nhìn đều

bị quấy nhiễu, dưới tình huống yên lặng không một tiếng động, Tâm Ma kiếp

của Tề Minh đến.

Hắn trực tiếp lâm vào trong Tâm Ma kiếp.

Phải biết rằng.

Tâm ma, tâm ma.

Do tâm mà ra.

Vốn dĩ đây là kiếp nan do tâm ma của chính Tề Minh tích chứa mà thành, trong

sự hỗ trợ của lực lượng thiên địa kiếp nan, hoàn toàn bộc phát ra.

“Nơi này là......”

Tề Minh hồi thần, hắn hơi sửng sốt một chút, môi trường và cảnh tượng xung

quanh, khiến hắn cảm thấy vừa quen thuộc vừa xa lạ, bởi vì nơi này là phòng

làm việc của hắn.

Không sai.

Trong ký ức của Tề Minh bây giờ, hắn đang nằm bò ra ngủ ở trong phòng làm

việc.

Thì ra.

Tối ngày hôm qua Tề Minh mới mở ra Phần mềm treo máy xong, làm hết tất cả

mọi chuyện rồi, bởi vì khoảng thời gian này đều tăng ca, thời gian ngủ rất ít,

dưới tình hình tâm tình thả lỏng, nằm bò ra ngủ ở trong phòng làm việc.

“Cho nên nói….”