Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 370




Đương nhiên, đây chỉ là ghi chép của Tiên tộc mà thôi.

Còn là thật hay là giả thì chưa ai biết cả.

Lần đầu tiên hắn xuất hiện.

Chính là lúc Tiên tộc Tiên Tổ phát hiện ra Tiên Vương động thiên, hắn đã gặp

Tiên tộc tiên tổ. Nhưng chẳng một ai có thể biết sau khi gặp mặt bọn họ rốt cuộc

đã nói những gì.

Chẳng qua là,

Sau khi Tiên tộc tiên tổ bước ra khỏi Tiên Vương động thiên, hắn đã một đường

quật khởi với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, càng là dẫn dắn toàn bộ Tiên

tộc sừng sững ở Huyền Giới.

Lần thứ hai hắn xuất hiện.

Tiên tộc tiên tổ đã phát hiện ra Thời Không Chí Bảo: Cánh cửa thế giới. Nhờ sự

trợ giúp của Thời Không Chí Bảo: Cánh cửa thế giới, tầm nhìn của Tiên tộc

không còn hạn chế ở Huyền Giới, mà lại bắt đầu nhìn ra toàn bộ Hư Không Vũ

Trụ Hải, bắt đầu chinh phục thế giới khác.

Đến lần thứ ba hắn xuất hiện.

Tiên tộc tiên tổ lấy Phong Thiên Toả Địa của Vô Thượng Đại pháp lực, lập ra

và chính thức triển khai kế hoạch tạo ra Tiên Giới.

Rồi sau đó, Tiên tộc tiên tổ biến mất một cách kỳ lạ.

Tiên Vương động thiên Chi Linh cũng không còn xuất hiện nữa.

Thật ra, nếu suy nghĩ kỹ càng một chút thì sẽ dễ dàng nhận ra, mỗi một lần Tiên

Vương động thiên Chi Linh xuất hiện đều có liên quan mật thiết với Tiên tộc

tiên tổ. Bọn họ chắc chắn tồn tại một mối liên hệ nào đó.

“Nguyên tiền bối.”

Mặc dù trong lòng Thanh Phong Vũ vô cùng kích động cùng hưng phấn, nhưng

hắn vẫn cố kiềm chế tâm tình của mình, “Xin hỏi tiền bối, có phải chúng ta là

những người đầu tiên bước vào cung điện Tiên tổ này không ạ?”

“Cũng không hẳn.”

Tiên Vương động thiên Chi Linh trả lời câu hỏi của Thanh Phong Vũ, “Trước

các ngươi, sớm đã có không ít Tiên tộc bước vào cung điện Tiên tổ này rồi.

Chẳng qua là, theo như ta thấy, thì bọn chúng thật sự quá kém cỏi, căn bản

không thể nào lọt vào mắt ta được. Cho nên, ta căn bản không cần thiết phải

hiện thân trước mặt bọn chúng.”

“Vậy…”

Thanh Phong Vũ sửng sốt một chút.

“Ừm, đúng rồi.”

Hắn tiếp tục nói: “Một trăm linh tám Tiên Vương Tiên tộc của Tiên tộc các

ngươi, chính là sau khi đã vượt qua cuộc khảo nghiệm của cung điện này thì lấy

được truyền thừa của Tiên tộc tiên tổ. Mới được xem là đạt tới cấp độ của Tiên

Vương Chi Tôn.”

“Cuộc khảo nghiệm ư?”

Thanh Phong Vũ cả kinh, “Nhưng tại sao sau khi chúng ta bước vào, trong này

lại không có thứ gì hết vậy?”

“Bởi vì ta đã được thức tỉnh rồi.”

Nguyên cười cười, “Cho nên cuộc khảo hạch lần này sẽ do ta chủ trì cho các

ngươi. Hai người các ngươi nên cảm thấy vịnh hạnh đi. Bởi vì nếu như hai

người các ngươi có thể vượt qua được cuộc khảo hạch của ta, thì các ngươi

không những có thể lấy được truyền thừa của Tiên tộc tiên tổ, mà còn có thể lấy

được phần thưởng mà ta dành cho các ngươi nữa đấy.”

“Được!”

Thanh Phong Vũ hoàn hồn, “Xin Nguyên tiền bối hãy cho chúng ta biết nội

dung của cuộc khảo hạch đi.”

Ầm! Ầm!

Nguyên phất tay phải một cái. Phía trước hắn, lập tức xuất hiện hai cái lốc xoáy

đen kịt như hai cái cửa, nhưng nó lại càng giống hai cái lốc xoáy thông đạo hơn.

“Cuộc khảo hạch rất đơn giản.”

Tiên Vương động thiên Chi Linh nói: “Trong này có hai cái cửa thông đạo, mỗi

người các ngươi cần phải tự lựa chọn một trong hai cái mà bước vào. Chỉ cần

các ngươi có thể đi đến được ngõ cùng của thông đạo, thì các ngươi xem như là

đã vượt qua cuộc khảo hạch này rồi.”

“Các ngươi chọn đi.”

Nguyên nhìn Tề Minh và Thanh Phong Vũ như cười như không.

Từ đầu đến cuối,

Tề Minh đều không hề nói lời nào.

Chỉ có Thanh Phong Vũ và Nguyên đối đáp thôi.

“Chuyện này…”

Thanh Phong Vũ lâm vào trầm tư, hắn đang không ngừng đánh giá hai cái cổng

thông đạo khác nhau, nhưng lại không có cách nào nhìn thấu được. Hắn bắt đầu

lâm vào bế tắc, nhất thời không biết nên chọn cái nào.

“Sư đệ.”

Thanh Phong Vũ liền quay sang nhìn Tề Minh, “Hay là ngươi chọn trước đi?”

“Chọn cái rắm ấy!”

Tề Minh ngẩng đầu, ánh mắt hiện lên sự lạnh lẽo. Hắn vung tay phải một cái, la

bàn Linh Lung liền trực tiếp bay ra khỏi không trung, biến ra Linh Lung diệt

tuyệt đại trận, ngay lập tức tiến sát về phía Nguyên.

“Sư đệ!!!”

Hai mắt Thanh Phong Vũ trợn tròn, hắn quả thật đã bị hành vi lỗ mãng của Tề

Minh dọa cho một phen khiếp sợ.

Quá chấn động!

Thậm chí.

Thanh Phong Vũ bị hành động của Tề Minh dọa cho mặt không còn chút máu.

Vô cùng run sợ.

Phải biết.

Trong mắt Thanh Phong Vũ.

Vị Tiên Vương động thiên chi linh trước mắt này, tồn tại cùng thời với Tiên tộc

Tiên Tổ, cho dù xét từ địa vị hay thực lực, cũng là một sự tồn tại mà đám Thanh

Phong Vũ bọn họ luôn hướng tới.

Có thể nói.

Cho dù có một trăm linh tám vị Tiên Vương Tiên tộc ở đây đi chăng nữa, lúc

đối diện với Tiên Vương động thiên chi linh, bọn họ đều phải hành lễ kính

trọng.

Nhưng mà.

Tề Minh lại ra tay.

Vậy mà hắn dám ra tay.

Dám ra tay với Tiên Vương động thiên chi linh.

“To gan!”

Nguyên ánh mắt lạnh lẽo, trầm giọng quát lớn.

Ông!

Nhưng mà.

Linh lung diệt tuyệt đại trận đón đầu rơi xuống, bao trùm Nguyên ở bên trong,

bao phủ toàn bộ, dưới ánh mắt trừng trừng nghẹn họng của Thanh Phong Vũ,

Nguyên Tiên Vương động thiên chi linh biến thành vô số đốm sáng biến mất.

Cảnh tượng như vậy.

Giống như Nguyên Tiên Vương động thiên chi linh trước mắt chính là một

huyễn cảnh…

“Cái này…”

Sửng sốt.

Thanh Phong Vũ ngây ngốc sững sờ tại chỗ, hắn ta nhìn qua Nguyên tan biến

vào trong hư không, không có kịp phản ứng, “Vừa rồi… Đây là... Chuyện gì

xảy ra?”

Ông! Ông!

Sau một khắc.

Hoàn cảnh xung quanh xảy ra biến hóa.

Đại điện Tiên tổ đột nhiên biến mất.

Răng rắc! Răng rắc!

Huyễn cảnh vỡ vụn.

Cảnh tượng chân chính đập vào tầm mắt Tề Minh và Thanh Phong Vũ.

“Chúng ta…”

Thanh Phong Vũ giật mình một cái, hắn ta lấy lại tinh thần, nhìn về cửa điện đã

mở ra ở phía trước, thì ra hắn ta và Tề Minh vẫn đang còn đứng ở bên ngoài

cảnh cửa lớn Cung điện Tiên tổ.

Lại nhìn xung quanh.

Từ đầu đến giờ bọn họ chưa từng tiến vào cung điện Tiên tổ.

Trên thực tế.

Ngay một khắc cánh cửa cung điện Tiên tổ mở ra, khảo nghiệm Tiên tộc Tiên

Tổ bắt đầu, huyễn cảnh cũng lặng lẽ mở ra, Tề Minh và Thanh Phong Vũ đều

rơi vào bên trong huyễn cảnh.

Vừa rồi.