Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 362




Cộng thêm Diệp Hàn Phụng tu luyện một thuật thần thông nhỏ tên là: Cửu thiên

huyền khí, phối hợp với Cửu thiên huyền băng tản, là có thể phòng ngự được

kiếp khí của Tiên Vương động thiên.

“Nhân sư đệ.”

Diệp Hàn Phụng nhìn về phía Tề Minh, nói: “Sư tỷ đi trước một bước.”

Vừa nói xong.

Diệp Hàn Phụng bung Cửu thiên huyền băng tản xông ra khỏi Cửu Thái Sắc

Quang Lộ, tiến về nơi sâu thẳm của Tiên Vương động thiên, không lâu sau, đã

không nhìn thấy bóng dáng của Diệp Hàn Phụng đâu nữa.

“Sư đệ sẽ theo sát.”

Tề Minh trả lời.

“Tiểu kiếp nạn thần thông thuật.”

Ong! Ong!

Trong hai vị Tiên Vương chân truyền, có một người thiếu niên tóc bạc, hắn

vung tay phải lên, nắm lấy Kiếp nan chi đạo, tu luyện một môn thuật thần thông

nhỏ có liên quan với kiếp nạn.

Cứ như vậy.

Hắn cũng có thể ngăn trở được kiếp khí của Tiên Vương động thiên ở một mức

độ nhất định.

Thần thông vận chuyển.

Kiếp khí hộ thể quanh người của thiếu niên tóc bạc, sinh ra khói mù mờ mịt,

chặn lại Tịch diệt kiếp khí xung quanh, đi về nơi sâu thẳm của Tiên Vương

động thiên.

“Nhân Bảo Kỳ.”

Lúc này đây.

Trên Cửu Thái Sắc Quang Lộ, chỉ còn lại Tề Minh, và một vị Tiên Vương chân

truyền khoác lên người áo choàng đen nhánh, không lộ gương mặt thật.

“Ta đợi thời khắc này rất lâu rồi.”

Ong!

Tiếp đó.

Tiên Vương chân truyền khoác lên người áo choàng đen nhánh này lại không

chút do dự ra tay với Nhân Bảo Kỳ, trong chớp mắt bóng dáng biến mất tại chỗ,

đánh đến trước mặt Tề Minh.

“Liệp Sát Chi Nhẫn.”

Soạt!

Đó là một thanh chủy thủ sắc bén, không biết xuất hiện từ đâu, ẩn chứa pháp lực

cường đại, giống như sắp xé rách không gian của Tiên Vương động thiên vậy.

Một kích này khóa chặt trái tim của Tề Minh.

Muốn Tề Minh một kích chí mạng.

“Ngươi là....”

Ánh mắt Tề Minh lạnh lùng, nhanh chóng lui về sau, vung tay phải lên, la bàn

Linh Lung hiện ra, Thuật Thôi Diễn chuyển động, Đạo Thiên Cơ vận hành,

pháp lực tuôn ra.

Ong!

Trong phút chốc.

Một trận đồ Linh Lung xuất hiện.

Uỳnh!

Tề Minh đỡ một kích của Tiên Vương chân truyền, trận đồ Linh Lung không có

chút tổn hại nào, Tề Minh lại vung tay trái lên, từng đạo quang nhẫn pháp lực

đánh về phía Tiên Vương chân truyền mặc áo choàng màu đen nhánh đó.

Ầm ầm ầm!!!

Vị Tiên Vương chân truyền mặc áo choàng đen nhánh này chém ra từng đạo

quang nhẫn, ngăn cản quang nhẫn pháp lực của Tề Minh, nhưng quang nhẫn

pháp lực Tề Minh phóng thích ra thật sự là rất nhiều.

Cho nên.

Đối phương không thể phòng ngự hết được.

Cái mũ trên đầu đối phương bị Tề Minh đánh rớt.

Liền nhìn thấy cả một đầu tóc dài màu máu tung bay.

“Đây….”

Tề Minh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc và khó có thể tin, chất vấn nói: “Viên Thanh

Vũ, tại sao lại là ngươi? Tại sao ngươi phải làm như vậy? Tại sao phải giết ta?”

“Nhân Bảo Kỳ.”

Viên Thanh Vũ ngẩng đầu, cả một đầu tóc dài màu máu tung bay, khuôn mặt

tinh xảo, dáng người tuyệt mĩ, tướng mạo của cô giống Viên Thanh Tuyết tám

chín phần.

Thì ra.

Viên Thanh Tuyết và Viên Thanh Vũ là chị em song sinh.

Phải biết rằng.

Lúc đó năm vị Tiên Vương chân truyền Nhân Bảo Kỳ, Khâu Kỷ Linh, Tạ Linh

Huyễn, Viên Thanh Tuyết, Quách Hậu Đức tiếp nhận nhiệm vụ của Linh Lung

Tiên Vương, muốn bắt sống Tề Minh mang về Trung Ương Giới.

Nhưng mà.

Nhân Bảo Kỳ bọn họ thất bại.

Toàn bộ chết trong tay Tề Minh.

Tề Minh thì thay thế thân phận của Nhân Bảo Kỳ, diễn vô cùng hoàn hảo, toàn

bộ Tiên tộc, từ trên xuống dưới, không có ai phát hiện ra thân phận thật sự của

Tề Minh.

Cho nên.

Nhân Bảo Kỳ là người duy nhất sống sót.

Viên Thanh Vũ là tỷ tỷ song sinh của Viên Thanh Tuyết.

Tỉnh cảm của hai người họ rất thắm thiết.

Bây giờ.

Viên Thanh Tuyết chết rồi.

Nhân Bảo Kỳ lại còn sống.

“Tại sao muội muội ta Viên Thanh Tuyết lại chết? Mà ngươi lại còn sống? Dựa

vào cái gì? Tại sao ngươi không cứu muội muội ta? Tại sao?”

Ánh mắt Viên Thanh Vũ lạnh lẽo, tràn ngập sát ý: “Có phải là ngươi lợi dụng

muội muội ta làm bia đỡ đạn, cho nên muội muội ta mới chết, mà ngươi thì vẫn

còn sống.”

“Viên Thanh Vũ”

Ánh mắt Tề Minh lạnh lẽo, trầm giọng quát: “Ngươi điên rồi à? Ngươi có biết

ra tay với Tiên Vương chân truyền khác trong Tiên Vương động thiên là hậu

quả gì không?”

“Còn có.”

Tề Minh trách mắng: “Cái chết của muội muội ngươi không có bất cứ liên quan

gì với ta cả, nàng chết trong tay Tề Minh, lại không phải ta giết?”

“Ngoài ra.”

“Ngươi không có chứng cứ, thì không được ăn nói bậy bạ, ta lấy muội muội

ngươi làm bia đỡ đạn? Quả thật là nực cười, ta hiểu được tình cảm giữa tỷ muội

các ngươi, cũng hiểu được ngươi khó mà tiếp nhận được hiện thực Viên Thanh

Tuyết đã chết, nhưng đây không phải là lý do và cái cớ để ngươi làm ầm làm ĩ.”

“Ha ha ha…”

Viên Thanh Vũ ngửa đầu lên trời cười to, đôi mắt nàng đỏ tươi, thần thái có

chút điên cuồng: “Nhân Bảo Kỳ, ngươi chột dạ rồi sao? Có phải ngươi chột dạ

rồi đúng không?”

“Bây giờ.”

“Trên khắp Cửu Thái Sắc Quang Lộ, chỉ có hai người ta và ngươi, cho dù bây

giờ ta giết ngươi, ai có thể biết được là ta làm chứ? Nguyên nhân ngươi chết lại

không có chút liên quan gì đến ta, là ngươi chết dưới Tịch diệt kiếp khí của Cửu

Thái Sắc Quang Lộ.”

“Chết!”

Ong! Ong! Ong!

Viên Thanh Vũ khẽ quát một tiếng, nàng vận chuyển pháp lực toàn thân, thi

triển ra thần thông pháp thuật, tuôn ra huyết quang khắp trời, hóa thành một

vùng biển máu.

“Huyết Hải Như Ngục.”

Viên Thanh Vũ phát ra tiếng thét dài.

“Đồ đần độn, tự tìm đường chết.”

Ánh mắt Tề Minh lạnh lẽo, hắn vung tay phải lên pháp lực tuôn ra, La bàn Linh

Lung trực tiếp bay ra, lơ lửng trên không, lơ lửng trên đỉnh đầu của Viên Thanh

Vũ.

“Linh Lung diệt tuyệt đại trận.”

Oành!

Trong nháy mắt.

Tề Minh kích phát Linh Lung diệt tuyệt đại trận, lấy La bàn Linh Lung là mắt

trận, lan ra trận đồ mênh mông, bao phủ toàn bộ Viên Thanh Vũ.

Phải biết rằng.

Khi đó đám người Nhân Bảo Kỳ là năm người Tiên Vương chân truyền liên thủ,

mới có thể bố trí Linh Lung diệt tuyệt đại trận, bây giờ một mình Tề Minh lại có

thể bố trí.

Oành! Oành! Oành!!!

Uy lực của Linh Lung diệt tuyệt đại trận phóng thích ra, rơi xuống từng đạo sấm

sét, biển máu cả Viên Thanh Vũ trực tiếp bị đánh tan, uy năng khủng bố của đại

trận có thể xóa bỏ hoàn toàn Viên Thanh Vũ.

“A!!!”

Viên Thanh Vũ kêu thảm thiết.

Không có lực phản kháng.

Gần như là miểu sát.

Ong!

Sau đó.