Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 323




“Tốt.”

Tề Minh liếc nhìn nhắc nhở một cái, ánh mắt lại nhìn chăm chú vào Hắc Viêm

đã biến thành Thiên Địa Ứng Long, vô cùng vừa lòng: “Hắc Viêm, một khi đã

như vậy, vậy thì ngươi đi đi, vượt qua thiên kiếp, bước vào cảnh giới Độ Kiếp

nhất trọng thiên.”

“Được.”

Hắc Viêm đáp lại.

Vù!

Vì thế.

Hắc Viêm toàn lực phóng thích hơi thở của bản thân ngay tại chỗ, khiến cho đất

trời giao cảm, thiên địa kiếp khí lập tức lại hội tụ với nhau, tuôn trào về phía

Hắc Viêm.

Trong chớp mắt.

Chính là mười hai vạn chín nghìn sáu trăm đóa kiếp vân xuất hiện.

Hình ảnh to lớn, cảnh tượng khí thế.

Răng rắc! Răng rắc!

Sấm sét lập lòe, thật là rực rỡ.

“Kiếp vân! Lại là kiếp vân!”

“Này…”

“Sau khi linh sủng của Tề Minh hoàn thành một lần Hóa Long kiếp cuối cùng,

hiện giờ lại muốn trực tiếp vượt nhất trọng thiên Kiếp sao? Này cũng quá nhanh

rồi.”

“Cũng không cần chuẩn bị một chút à? Trực tiếp độ kiếp luôn à? Nếu thất bại

thì làm sao bây giờ? Nếu độ kiếp thất bại chính là sẽ chết đấy, hoàn toàn thân tử

đạo tiêu.”

Mọi người lại sợ hãi than.

“Chủ nhân, lần này là hắn đang độ thiên kiếp phải không?”

Tiểu Tai hỏi.

“Ừ.”

Tề Minh gật đầu.

Không bao lâu.

Mười hai vạn chín nghìn sáu trăm đóa kiếp vân hội tụ lại, hình thành Nhất

Trọng kiếp vân, bao trùm một mảng khu vực, hoàn toàn bao phủ Hắc Viêm ở

bên trong.

Cảnh tượng như vậy.

Cũng không kém bao nhiêu so với khi Tiểu Tai độ kiếp.

Ầm ầm ầm!!!

Tiếng sấm nổ vang, chấn động khắp nơi.

Trong kiếp vân.

Có từng đường sấm sét đánh xuống dưới, tất cả đều chém lên người Hắc Viêm,

Hắc Viêm có vảy rồng bảo vệ, pháp lực phòng thân, dễ dàng đỡ được sấm sét

của kiếp vân.

Có thể nói.

Thực lực của Hắc Viêm rất mạnh, nhất trọng thiên Kiếp hoàn toàn không tổn

thương được hắn.

Cuối cùng.

Rống!!!

Hắc Viêm thở ra một ngụm long tức cuồn cuộn, ùn ùn kéo đến, bao phủ khắp

nơi, hình thành hỏa vực mênh mông, nuốt sống toàn bộ Nhất Trọng kiếp vân.

Hiển nhiên.

Hành vi của Hắc Viêm không khác gì lắm với Tiểu Tai.

Tiểu Tai là một ngụm nuốt cả Nhất Trọng kiếp vân.

Hắc Viêm thì dùng một hơi thở rồng hủy diệt Nhất Trọng kiếp vân.

Nhất Trọng kiếp vân tán loạn biến mất.

Cứ như vậy.

Hắc Viêm đã vượt qua nhất trọng thiên Kiếp, thiên địa giao cảm, kiếp vân tản

ra, sâu xa bên trong, lực lượng trời đất cuồn cuộn mãnh liệt đến, linh khí vô tận

hội tụ lại, đủ loại đạo vận vọt tới.

Vù! Vù!

Hắc Viêm đang hấp thu và luyện hóa những lực lượng này, ánh sáng màu đen

lóe ra, hắn biến hóa từ thân rồng khổng lồ thành bộ dáng thanh niên đồ đen.

Hắn khoanh chân ngồi.

Nhận lễ rửa tội của trời đất.

Bắt đầu đột phá cảnh giới Độ Kiếp.

Trong nháy mắt.

Lại là ba ngày trôi qua.

Ầm!

Hắc Viêm chấn động toàn thân, hơi thở dâng lên, linh khí mãnh liệt cuồn cuộn,

sinh ra gió lốc và lốc xoáy thật lớn, trong cơ thể phảng phất truyền ra một loại

tiếng gầm rú từ khai thiên tích địa.

Hiển nhiên.

Hắc Viêm thành công đột phá tu vi.

Hắn đạt tới cảnh giới Độ Kiếp nhất trọng thiên.

Giống với Tiểu Tai.

Nửa ngày sau.

Hắc Viêm củng cố tu vi của bản thân.

“Chủ nhân.”

Hắc Viêm mở hai mắt ra, lại đứng dậy đi đến trước mặt Tề Minh: “Ta đã đột

phá thành công, tu vi đã đạt tới cảnh giới Độ Kiếp nhất trọng thiên.”

“Tốt.”

Tề Minh gật đầu: “Chuẩn bị một chút, ba ngày sau đến Yêu Đình.”

“Vâng.”

Hắc Viêm và Tiểu Tai cùng lên tiếng đáp lại.

“Hắc Viêm.”

Tề Minh lật tay phải, ở giữa lòng bàn tay hắn, xuất hiện một cái đỉnh cổ màu

đen lớn nhỏ bằng bàn tay, phong cách cổ xưa tự nhiên, tràn đầy hơi thở tang

thương của năm tháng.

Đây đúng là Vạn Linh Sơn Hà Chân Long đỉnh do Yêu hoàng Thượng Cổ Ứng

Long để lại.

Cẩn thận quan sát.

Trên thân đỉnh chạm trổ sông lớn núi cao, chim cá bay nhảy, thiên địa sinh linh,

tuy rằng thân đỉnh chỉ to nhỏ bằng một bàn tay, lại khắc nhiều hoa văn như vậy.

Trông rất sống động.

Chẳng qua.

Đã trôi qua nhiều năm tháng và thời gian như vậy.

Linh tính của Vạn Linh Sơn Hà Chân Long đỉnh này sớm đều đã bị phai mờ.

“Đây là Vạn Linh Sơn Hà Chân Long đỉnh.”

Tề Minh nói: “Hiện giờ ngươi đã trở thành Thiên Địa Ứng Long, mà Vạn Linh

Sơn Hà Chân Long đỉnh ** này là pháp bảo bản mạng của Yêu hoàng Thượng

Cổ Ứng Long để lại, hiện giờ ta giao nó cho ngươi.”

“Vâng.”

Hắc Viêm cung kính gật đầu, hai tay trịnh trọng nhận lấy Vạn Linh Sơn Hà

Chân Long đỉnh.

“Ngươi cảm thấy như thế nào?”

Tề Minh hỏi.

“Chủ nhân.”

Hắc Viêm trả lời: “Tuy rằng Vạn Linh Sơn Hà Chân Long đỉnh này đã hoàn

toàn mất đi linh tính ban đầu, nhưng ta có thể luyện lại nó, lại dung hợp với

pháp bảo bản mạng Hắc Long Châu của ta, chắc chắn có thể bộc phát ra uy

năng mạnh mẽ.”

“Được.”

Tề Minh nói: “Ngươi đã có ý tưởng, vậy dựa theo suy nghĩ của ngươi mà làm

đi.”

“Vâng, chủ chân.”

Hắc Viêm nói.

“Trở về đi.”

Soạt!!

Thân thể Tề Minh hóa thành vệt sáng, quay trở về Thiên Khải tiên sơn, Tiểu Tai

và Hắc Viêm theo sát phía sau, về tới phủ Thiên Cơ, không bao lâu sau, ngoài

cửa phủ Thiên Cơ, các vị Thái thượng trưởng lão liên tục đến thăm hỏi.

Thậm chí.

Ngay cả Tông chủ Dương Lệ cũng đến đây một chuyến.

Phải biết rằng.

Trong khoảng thời gian sau khi Tề Minh xuất quan này, Tiểu Tai và Hắc Viêm

liên tiếp độ kiếp ở bên ngoài Thiên Khải tiên sơn, đúng là dẫn tới động tĩnh rất

lớn cho Thiên Khải tông.

Cho nên.

Vào mấy ngày kế tiếp.

Cả Thiên Khải tông.

Từ trên xuống dưới.

Toàn bộ đều đang thảo luận về chuyện này, danh vọng của Tề Minh ở Thiên

Khải tông càng ngày càng cao, đủ để sánh vai với nhóm Thái thượng trưởng lão

của Thiên Khải tông.

Mặt khác.

Vào mấy trăm năm trước, bởi vì có sự hỗ trợ của Tề Minh, Dương Lệ mới có

thể rửa sạch hết các gian tế của các thế lực lớn trong tông môn, nhưng hiện giờ

lại trôi qua mấy trăm năm.

Cho nên.

Thiên Khải tông cũng lại bị một ít gian tế của các thế lực lớn thâm nhập vào,

tuy rằng những gian tế này cao nhất cũng chỉ có trình độ đệ tử nội môn.

Nhưng là.

Bọn họ vẫn truyền tin tức của Tề Minh về.

Ở trong khoảng thời gian ngắn.

Các thế lực lớn của Nam Vực.