Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 310




Dưới hoàn cảnh sát cơ của thiên địa hỗn loạn, Thiên Ma Sơn trấn áp là Thiên

Ma ngoại vực thông qua lối ra vào của Huyền Giới, vốn dĩ đã hỗn loạn không

chịu nổi, có các loại nguy hiểm, cho nên sao lại có thể là nơi yên ổn ở ẩn chứ?

Cho nên.

Vô Trần chân nhân quả thực là trong lòng có quỷ, mới muốn đi đến Thiên Ma

Sơn trấn thủ Thiên Ma ngoại vực.

“Tề thân truyền, ngươi cảm thấy thế nào?”

Vô Trần chân nhân hỏi.

“Thái thượng trưởng lão.”

Tề Minh nhìn Vô Trần chân nhân, nói: “Ngươi đã đưa ra quyết định, lại hà tất

phải đến hỏi ta nữa chứ?”

“Tề thân truyền.”

Vô Trần chân nhân thẳng thắn hỏi: “Ngu Tuyết Lan là đệ tử của Vô Sinh Lão

Mẫu, nàng là gian tế của Ma tông, mà thân phận thật sự của Phượng Hi tiên tử

là Vô Sinh Lão Mẫu, mà bản trưởng lão lại là nghĩa phụ của Phượng Hi tiên tử.”

“Lẽ nào ngươi không nghi ngờ bản trưởng lão sao?”

“Không nghi ngờ.”

Tề Minh mỉm cười.

“Đa tạ sự tin tưởng của Tề thân truyền.”

Vô Trần chân nhân nói.

“Khụ khụ.”

Ngụy Hà lão tổ khẽ ho một tiếng, nói: “Vô Trần trưởng lão là Thái thượng

trưởng lão của Thiên Khải tông chúng ta, tất nhiên không thể là gian tế Ma tông

rồi.”

“Chuyện lần này, quả thật là phải quy công về Tề Minh, chính là Tề Minh đã

phát hiện ra Ngu Tuyết Lan và Phượng Hi tiên tử không bình thường, bắt được

hai đại gian tế Ma tông, đối với Thiên Khải tông chúng ta mà nói, là một

chuyện tốt cực lớn.”

“Đúng vậy.”

Võ Thánh chân nhân gật đầu, “Sau khi Vô Sinh Lão Mẫu bị ép hiện thân, kính

Thiên Khải lập tức đã nhận ra được, cho nên Tông chủ đã lập tức thông báo cho

bọn ta, để bọn ta đến đây.”

“Chuyện lần này giải quyết, có lẽ có thể an ổn một khoảng thời gian.”

Thanh Long chân nhân nói.

“Các vị Thái thượng trưởng lão.”

Tề Minh nói: “Ta vẫn còn một chuyện.”

“Chuyện gì?”

Đám vị Thanh Long chân nhân nhìn lại.

“Đợi một lát, ta sẽ liệt kê ra một danh sách, toàn bộ phía trên danh sách đều là

gian tế đến từ Vạn Ma Quật, Xuân Thu môn, Yêu Đình, cùng với Vạn Phật tự.”

Tề Minh nói: “Số lượng không ít, mười hai phong của Thiên Khải tông tông nào

cũng có, sau khi các ngươi lấy được danh sách, phải làm thế nào, hoặc là ứng

đối thế nào, thì do các ngươi quyết định rồi.”

“Đây…”

“Thật sao?”

“Không ngờ rằng Đạo Thiên Cơ của Tề thân truyền vậy mà đã đạt đến loại cảnh

giới này, nhớ đến khi xưa trước khi Thiên Cơ lão tổ không tự phong ở Thiên

Vẫn cấm địa, nắm chắc Đạo Thiên Cơ, căn bản không có bất kì thế lực nào có

thể thâm nhập vào, chỉ cần dám đến, toàn bộ đều sẽ bị Thiên Cơ lão tổ phát

hiện, các đại thế lực gần như là bị Thiên Cơ lão tổ chơi đùa ở trong lòng bàn

tay.”

“Tề thân truyền thật sự là muốn tái hiện phong thái của Thiên Cơ lão tổ khi xưa

đây mà!”

Trong lòng Thanh Long chân nhân kinh hãi, liên tục cảm khái.

Soạt!

Sau đó.

Tề Minh đã lấy ra bút Thiên Cơ, lại lấy ra môt miếng ngọc giản, lấy pháp lực

nguyên thần của bản thân làm mực, tay cầm bút Thiên Cơ, viết ra danh sách ở

trong ngọc giản.

Có từng cái tên dung nhập vào trong ngọc giản.

Không bao lâu.

Tề Minh đã viết xong.

“Chính là những cái tên này.”

Tề Minh tiện tay giao ngọc giản cho Thanh Long chân nhân, “Thanh Long chân

nhân, đến lúc đó các ngươi cầm về cho Tông chủ xem thử thì sẽ biết thôi.”

“Được.”

Thanh Long chân nhân trịnh trọng nhận lấy.

“Yên tâm đi.”

“Chuyện này vô cùng quan trọng, bọn ta sẽ không qua loa đâu.”

Đám người Ngụy Hà lão tổ cũng nói.

“Ta trở về đây.”

Tề Minh chắp tay cáo từ.

Sau đó.

Tề Minh rời khỏi tầng Cương Khí, liếc nhìn các đệ tử và trưởng lão của Thiên

Khải tông xung quanh, còn có mười hai vị Phong chủ cùng với trưởng lão chân

truyền của các Phong.

“Trở về đi.”

Vù.

Tay phải Tề Minh chợt vung, thu năm vị linh sủng vào ô linh sủng, lại lấy ra

sách Thiên Cơ, xây dựng ra không gian thông đạo kết nối với phủ Thiên Cơ.

“Trở về phủ Thiên Cơ.”

Tề Minh nói.

“Vâng.”

“Tuân mệnh.”

“...”

Sáu mươi vị bộ hạ Hợp Đạo hậu kỳ đồng thanh đáp lại, mặc dù thương thế của

bọn họ không nhẹ, nhưng thương thế đã ổn định rồi, không có vấn đề gì lớn, chỉ

cần trị thương một khoảng thời gian là có thể hoàn toàn khôi phục.

“Sư tỷ, chúng ta đi thôi.”

Ánh mắt của Tề Minh nhìn về phía Lữ Thanh Nhan có hơi mù mờ mù mịt.

“Sư tỷ?”

Lữ Thanh Nhan nhíu mày, “Có ý gì vậy?”

“Chúng ta trở về thôi.”

Tề Minh khẽ mỉm cười, ánh mắt dịu dàng, duỗi tay kéo lấy tay ngọc của Lữ

Thanh Nhan, Lữ Thanh Nhan không hề tránh thoát, mà là rời khỏi cùng với Tề

Minh, đi vào trong không gian thông đạo.

“Ài…”

Phùng Tử Mục nhìn một màn này, hiện tại hắn đã làm rõ ràng nguyên nhân sự

việc rồi, trong lòng có hơi phức tạp, “Người làm sư tôn như ta quả thực là quá

không xứng chức, xảy ra chuyện lớn như vậy, hiện tại ta mới hoàn toàn hiểu

được rõ ràng.”

“Đừng áp lực lớn như vậy.”

Miêu Hoành Kiếm nói: “Ngươi cũng đã làm những chuyện ngươi có thể làm

rồi, thực sự không làm được, ngươi cũng không có cách nào cả không phải

sao?”

“Đại chiến tông môn lần này, Thiên Khải tông đã điều động một phần lực

lượng, ý đồ tiêu diệt Xích Huyết Ma tông, nhưng tin tức lại bị đám người Vô

Sinh Lão Mẫu tiết lộ, dẫn đến đã xảy ra chuyện hiện tại.”

Vi Hoa Đông trình bày: “Vạn Ma Quật vì đối phó Tề thân truyền, đã muốn ra

tay với người bên cạnh Tề thân truyền, Lữ Thanh Nhan bỏ mình ngay tại chỗ,

Tề thân truyền lấy thuật thần thông Khởi Tử Hồi Sinh phục sinh nàng, nhưng lại

hoàn toàn mất đi kí ức.”

“Phùng trưởng lão, dù sao trước đó ngươi cũng là sư tôn của Tề thân truyền,

nếu như Vạn Ma Quât còn muốn nhắm vào Tề thân truyền, có khả năng rất lớn

sẽ ra tay với ngươi, đúng rồi, còn có Nguyên Phượng.”

Vi Hoa Đông lại liếc nhìn Nguyên Phượng vẫn còn hơi chưa hoàn hồn ở nơi

không xa.

“Ừm.”

Phừng Tử Mục gật đầu, “Ta sẽ cẩn thận.”

Tề Minh trở về phủ Thiên Cơ, chuyện này cũng coi như là đã kết thúc rồi. Vô

Sinh Lão Mẫu chết ở trong tay Tề Minh, đại kế của Ma Vạn Ma Chi Chủ Quật

đã bị Tề Minh phơi bày.

Cho nên nói.

Những việc đã làm của Tề Minh coi như là đã hoàn toàn chọc đến Ma Vạn Ma

Chi Chủ Quật.

Nhưng mà.

Vốn dĩ chuyện này chính là Vạn Ma Quật ra tay với Tề Minh trước, Tề Minh

cũng chỉ chẳng qua là bị ép phản kích, cho nên, ngay từ đầu, hai bên đã đứng ở

mặt đối địch.

Tề Minh không hề có áp lực quá lớn.

Cảnh tượng chợt chuyển.

Vạn Ma Quật.

Nơi bế quan của Ma Vạn Ma Chi Chủ Quật.