Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 303




“Tuyệt đối không thể lại để Tề thân truyền tiếp tục đánh với Phượng Hi tiên tử

nữa.”

“Nhất định phải ngăn cản bọn họ.”

“Mặc kệ ai xảy ra chuyện đều là tổn thất của Thiên Khải tông chúng ta.”

“Toàn bộ chúng ta ra tay đi.”

“Được.”

Mười hai vị Phong chủ liếc nhìn nhau môt cái, lập tức đã đưa ra quyết định.

“Tề thân truyền!”

“Phượng Hi tiên tử.”

“Vẫn xin hai vị nhanh chóng dừng tay.”

Vù! Vù! Vù!!!

Lời nói chưa dứt.

Toàn bộ mười hai phong chủ đã bạo phát sức mạnh và uy thế của mình, hơn nữa

đã triển khai ra hết động thiên này đến động thiên khác, tất cả Phong chủ có mặt

đều là Hợp Đạo hậu kỳ, hơn nữa toàn bộ đều đã mở ra ba động thiên thế giới trở

lên.

Thực lực của mỗi một vị đều cực mạnh.

“Vẫn xin hai vị dừng tay.”

Hơn nữa.

Các trưởng lão chân truyền đã đạt đến cảnh giới Hợp Đạo của các Phong cũng

đã bắt đầu tham gia hết.

“Các vị Phong chủ, không phải là ta không muốn dừng tay, mà là nếu như ta

dừng tay rồi, chỉ sợ lập tức sẽ phải chết ở trong tay của Tề Minh, người các

ngươi phải ngăn cản không phải ta, mà là Tề Minh.”

Phượng Hi tiên tử sắc mặt âm trầm quát lên.

“Không gian thông đạo.”

Vù!

Ánh mắt Tề Minh bình tĩnh, phớt lờ mười hai vị Phong chủ cùng với các vị

trưởng lão chân truyền, Kim Thân Vô Cấu đã bắt đầu vận chuyển, uy áp và

trường vực pháp lực của bọn họ không thể ảnh hướng đến Tề Minh chút nào.

Ngược lại là Phượng Hi tiên tử đã bị áp chế.

“Môn chủ Bát môn, Cung chủ Cửu cung, Quái chủ Bát Quái…”

Tề Minh tâm niệm chợt động, nhờ vào sức mạnh của sách Thiên Cơ và bảy đại

động thiên, liên hệ với phủ Thiên Cơ, và mở ra không gian thông đạo vững

chắc, muốn triệu hồi toàn bộ các bộ hạ Hợp Đạo trong bảy đại động thiên đến.

“Môn chủ Bát môn tham kiến chủ nhân.”

“Cung chủ Cửu cung tham kiến chủ nhân.”

“Quái chủ Bát Quái cung kính nghe theo lệnh của chủ nhân, đến tương trợ...”

“...”

Trong nháy mắt.

Đã có lần lượt các vị bộ hạ Hợp Đạo hậu kỳ, thông qua không gian thông đạo từ

trong phủ Thiên Cơ đến đây, giống như là từng đạo lưu quang từ bên trong

không gian thông đạo bay ra.

Toàn bộ xuất hiện ở trước mặt Tề Minh.

Bọn họ ngay ngắn đồng đều cúi người hành lễ với Tề Minh, giọng điệu vô cùng

cung kính, tổng cộng có sáu mươi vị bộ hạ Hợp Đạo hậu kỳ.

Trong đó Kỳ Môn động thiên tám vị, Độn Giáp động thiên chín vị, Bát Quái

động thiên tám vị, Âm Dương động thiên chín vị, Phong Hậu động thiên tám vị,

Thái Cực động thiên tám vị, Lưỡng Nghi động thiên chín vị.

Toàn bộ đều đã có mặt.

“Rất tốt.”

Tề Minh gật đầu, truyền đạt mệnh lệnh, “Toàn bộ các ngươi đều ra tay hết, ngăn

cản tất cả mọi người có mặt.”

“Vâng.”

“Tuân mệnh!”

“...”

Sáu mươi bộ hạ Hợp Đạo hậu kỳ đồng thanh đáp lại.

“Đây…”

“Cảnh giới Hợp Đạo, toàn bộ đều là cảnh giới Hợp Đạo…”

“Tề Minh vậy mà lại có nhiều bộ hạ cảnh giới Hợp Đạo như vậy, khi nào thì

Thiên Cơ nhất mạch lớn mạnh đến loại trình độ này rồi? Hay là nói đây là nội

tình mà Thiên Cơ lão tổ đã để lại?”

Không kìm được.

Mười hai vị Phong chủ lại lần nữa bị tình huống như vậy làm cho sợ hãi, các

trưởng lão chân truyền của các Phong cũng lực bất tòng tâm, đối mặt với sáu

mươi vị bộ hạ Hợp Đạo hậu kỳ của Tề Minh, bọn họ hiển nhiên không thể ngăn

cản được Tề Minh.

“Tề thân truyền, ngươi…”

Mười hai vị Phong chủ hít sâu một hơi, trong lòng vô cùng bất lực và vô lực.

Bọn họ thật sự không thể ngăn cản được.

Lúc này.

Ở trên bầu trời của chiến trường.

Sáu mươi vị bộ hạ Hợp Đạo hậu kỳ của Tề Minh và mười hai vị Phong chủ

cùng với trưởng lão chân truyền của các Phong đối thế, khí thế vô hình của hai

bên đã hình thành đối đầu, nhưng lại không khai chiến thực sự.

“Tề Minh!!!”

Đôi mắt xinh đẹp của Phượng Hi tiên tử co rút, nàng cũng không ngờ rằng Tề

Minh sẽ làm đến mức như vậy, “Ngươi điên rồi, ngươi quả thực chính là điên

rồi, ngươi chính là một kẻ điên!!!”

“Phượng Hi tiên tử.”

Ánh mắt của Tề Minh bình tĩnh, vẻ mặt lại có hơi lạnh lẽo, thản nhiên nói: “Nếu

như các ngươi không ra tay với ta, không ra tay với đám người sư tỷ, ta cũng sẽ

không lãng phí những thời gian và tâm tư này đến để ý đến các ngươi.”

“Nhưng mà.”

“Nếu như các ngươi đã làm rồi, thì phải trả ra đại giá vì những việc đã làm của

mình.”

“Mà nếu như ta đã định ra tay rồi, vậy chính là hoàn toàn chém tận giết tuyệt, sẽ

không cho các ngươi bất kì cơ hội nào.”

“Chết!”

Vù!

Tay phải Tề Minh cầm bút Thiên Cơ, lại lần nữa điều động sức mạnh của bảy

đại động thiên, lấy sức mạnh của bảy đại động thiên làm mực, lại lần nữa viết ra

một chữ “chết” ở trong hư không.

Ngay lập tức.

Chữ “chết” diễn hoá, giống như vật sống, rót vào linh tính, hoá thành ánh sáng

bảy màu sắc, như Mãng như Giao như Long, ẩn chứa uy năng của huỷ diệt và tử

vong, đánh về phía Phượng Hi tiên tử.

“Giết!”

Ầm! Ầm!

Phương Hi Tiên Tử thét dài một tiếng, nàng đã điều động toàn bộ sức lực, sức

mạnh của ba đại động thiên thế giới gia trì, lại thêm cả thực lực của bản thân

nàng.

Ngoài ra.

Vù!

Tay ngọc của Phượng Hi tiên tử chợt vung, pháp bảo bản mệnh của nàng đã

xuất hiện, chính là một toà bảo tháp lung linh, có chín tầng, điêu khắc các loại

Phượng Hoàng, còn có hoa văn hình hoa sen.

Tên là: Phượng Liên bảo tháp.

“Phượng Liên bảo tháp, đi.”

Ầm!

Phượng Hi tiên tử gọi ra pháp bảo bản mệnh, pháp lực cuồn cuộn rót vào trong

đó, Phượng Liên bảo tháp lớn lên theo gió, quanh thân xuất hiện từng đoá Bạch

Liên to lớn, còn có Phượng Hoàng sống động như thật.

Đùng đùng đùng!!!

Tuy nhiên.

Tề Minh lấy lưu quang bảy màu sắc mà chữ “chết” diễn hoá ra ẩn chứa uy năng

cực kì mạnh mẽ, như Mãng như Giao như Long, phá huỷ tất cả, từng đoá Bạch

Liên to lớn nổ tung, Phượng Hoàng sống động như thật vỡ nát, căn bản không

thể ngăn cản.

Ầm ầm!

Cùng với một tiếng vang lớn.

Phượng Liên bảo tháp đã bị đánh bay ra ngoài, cuốn ngược trở lại, đụng vào

trên người Phượng Hi tiên tử, đánh vỡ màn sáng phòng ngự của Phượng Hi tiên

tử.

“A!!!”

Phụt!

Phượng Hi tiên tử kêu thảm, miệng phun máu tươi, thân thể uyển chuyển bay

ngược ra.

“Tam Muội Chân Hoả.”

Vù!

Tề Minh miệng phun hoả diễm, lan ra một mảnh biển lửa màu đỏ thắm, Chân

Hoả mạnh mẽ, bao trùm trời đất bốn phía, cực kì nóng rực, phảng phất như

không gian đều đã sắp bị thiêu đốt, ẩn chứa sức mạnh như huỷ thiên diệt địa.

“Đây là... lửa gì? Sao lại…”