Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 241




“Tuân mệnh.”

Túc Kỳ Môn và Thượng Quan Văn Cát đồng thời gật đầu, sau đó cùng nhau đi

xuống, rời khỏi tầm mắt Tề Minh, hai người tới đình viện.

“Lão ma đầu.”

Túc Kỳ Môn quát.

“Lão khốn nạn.”

Thượng Quan Văn Cát trừng mắt liếc.

“Tiếp chiêu.”

“Hầu Tử Lao Nguyệt.”

“Song Long Hí Châu.”

“Linh Tê Nhất Chỉ.”

“Aaaa!!”

“Lão ma đầu, ngươi chơi dơ.”

“Đánh nhau với ngươi không cần phải chơi sạch.”

“Xem chiêu, Hầu Tử Thâu Đào…”

“...”

Trong đình viện.

Hai lão gia hỏa cộng lại đã trên dưới mười vạn tuổi lại đánh nhau giống hệt hai

tên du côn vô lại, túm tóc, nhéo tai, đá mông…

Đơn giản chính là nhìn đau cả mắt…

“Ta cũng là bó tay rồi.”

Tề Minh cũng chú ý tới, trên trán đầy hắc tuyến.

Nói thật.

Tề Minh cũng hoài nghi hai lão gia hỏa này thật sự đã sống mấy vạn năm sao?

Làm sao đều giống mấy lão ngoan đồng tâm trí không hoàn chỉnh vậy trời?

Thật là làm cho người ta không nói được lời nào.

Có điều.

Tề Minh cũng không có ý định tham gia vào ân oán giữa hai người này, hai

người bọn họ, một người là phủ linh, một người khác bị phong ấn tu vi, không

phát huy được thực lực.

Cứ để bọn họ đánh đi.

Dù sao cũng không gây thương tổn được.

Mà lại.

Mất mặt cũng là bọn họ mất mặt.

Chính bọn họ không cảm thấy mất mặt, Tề Minh cũng càng không đi quản.

Thật ra.

Trong Thiên Cương Ba Mươi Sáu thuật mà Tề Minh nắm giữ, cũng có thần

thông huyền pháp tương ứng thuật, Hồi Thiên Phản Nhật, Nghịch Tri Vị Lai,

Ngũ Hành Đại Độn, Lục Giáp Kỳ Môn.

Hoàn toàn bao hàm ba môn Tiểu thần thông thuật Thiên Cơ lão tổ giao cho Tề

Minh.

Cũng chính là Kỳ Môn Độn Giáp Thần Thông Thuật, Bát Quái Âm Dương

Thần Thông Thuật, Ngũ Hành Luân Chuyển Thần Thông Thuật.

Có điều.

Tề Minh vẫn đặt ba môn Tiểu thần thông thuật này vào ô treo máy, tiến hành

treo máy tu luyện, bởi vì uy lực của ba môn Tiểu thần thông thuật này cũng

không yếu, mà lại dễ luyện thành hơn.

Quan trọng nhất chính là.

Nếu như kết hợp những thần thông thuật này lại, càng có thể phát huy ra tác

dụng rất lớn.

Bởi vì cái gọi là.

Kỹ nhiều không ép thân.

Thời gian kế tiếp.

Tề Minh trên cơ bản cũng chỉ ở trong Thiên Cơ Phủ treo máy tu luyện, hắn có

thời gian rảnh cũng sẽ đi truyền thừa điện một chuyến, đọc qua một chút thư

tịch, còn về Thanh Vân Phong, bái phỏng mấy người Phùng lão và sư tỷ Lữ

Thanh Nhan.

Mặt khác.

Sau khi Tiêu Phàm và Nguyên Phượng trở thành đệ tử chân truyền của Thanh

Vân Phong, tu vi và thực lực đều vững bước tăng lên, sư tỷ Lữ Thanh Nhan bởi

vì phá rồi lại lập, đột phá đến Xuất Khiếu sơ kỳ, tu vi cũng đang chậm rãi tăng

lên.

Chỉ có điều.

Thên phú của sư tỷ, so ra thậm chí còn kém hơn cả Tiêu Phàm và Nguyên

Phượng, nếu không, lúc trước Phùng Tử Mục cũng không chỉ thu sư tỷ làm đệ

tử ký danh.

Thịnh hội Thiên Khải đều đã lục tục cử hành nhiều lần.

Thời gian thoi đưa.

Đảo mắt.

Một năm sau.

“Ting!”

“Kỳ Môn Độn Giáp Thần Thông Thuật treo máy tu luyện với tốc độ tăng tốc

một trăm vạn lần trong một năm, đã từ ban đầu nhập môn vượt qua tiểu thành

và Đại Thành, thẳng tới cảnh giới viên mãn.”

Nhắc nhở xuất hiện.

Vù!

Lập tức.

Tề Minh tiến vào trạng thái huyền diệu vô song, hắn đang cảm ngộ Kỳ Môn

Độn Giáp Thần Thông Thuật huyền diệu, từ từ lý giải và nắm giữ.

Trong thời gian cực ngắn.

Đã đạt đến Viên Mãn.

Trên thực tế.

Cấp độ cảnh giới của Tiểu thần thông thuật và cấp độ cảnh giới của pháp thuật

cảnh giới có khác biệt.

Trên cấp độ viên mãn, còn có một cái Áo Nghĩa, đạt đến cảnh giới Áo Nghĩa,

Tiểu thần thông thuật có thể diễn hóa Áo Nghĩa, có uy năng càng thêm cường

đại lại kỳ diệu.

Chỉ có điều.

Với tu vi trước mắt của Tề Minh chỉ có thể tu luyện Tiểu thần thông thuật lên

tới trình độ Viên Mãn.

Cái này là cực hạn ở hiện tại.

“Tốt lắm.”

Tề Minh nhếch miệng lên, nắm giữ Kỳ Môn Độn Giáp Thần Thông Thuật, cũng

đại biểu lại có một loại cường đại thần thông, cái này tự nhiên là một chuyện

tốt.

Đảo mắt.

Lại qua một năm.

“Ting!”

“Ngũ Hành Luân Chuyển Thần Thông Thuật treo máy tu luyện với tốc độ tăng

tốc một trăm vạn lần trong một năm, đã từ ban đầu nhập môn vượt qua tiểu

thành và Đại Thành, thẳng tới cảnh giới viên mãn.”

Nhắc nhở xuất hiện.

Vù!

Thế là.

Tề Minh tâm niệm vừa động, hắn lần nữa tiến vào loại trạng thái kỳ diệu kia,

dưới trạng thái kỳ diệu ấy, không ngừng lĩnh hội và tu luyện Ngũ Hành Luân

Chuyển Thần Thông Thuật, cũng từ từ nắm giữ, từ từ lý giải, từ từ thân nhập…

Không bao lâu sau.

Tề Minh đã hoàn toàn nắm giữ Ngũ Hành Luân Chuyển Thần Thông Thuật,

đồng thời còn đạt đến trình độ viên mãn.

“Lại nắm giữ thêm một môn.”

Tâm trạng của Tề Minh cũng vui vẻ hẳn.

Mỗi ngày treo máy tu luyện.

Mỗi ngày đều sẽ có tăng lên.

Mặc dù buồn tẻ, nhưng cũng có mừng rỡ trong đó.

Mà lại.

Tề Minh mình cũng cố ý học được kỹ năng linh trù, trở thành một linh trù sư,

học xong không ít cách nấu linh thiện, còn căn cứ ký ức kiếp trước sống trên

trái đất để sáng tạo ra món mới.

Trên thực tế.

Tề Minh đã là cảnh giới Nguyên Anh, đã sớm Tích Cốc, hoàn toàn không cần

ăn uống gì, nhưng Tề Minh vẫn là không muốn từ bỏ đam mê nhấm nháp thức

ăn ngon này.

Còn có chính là.

Nguyên liệu nấu ăn của giới tu hành đều ẩn chứa linh khí, tư vị vô tận, lại dùng

phương thức nấu nướng tương ứng nấu ra mỹ vị, quả thực khiến người ta mê

đắm.

Cho nên nói.

Tề Minh thực chất vẫn là một ‘sâu ăn hàng’.

Năm tháng như thoi đưa.

Bất tri bất giác.

Lại là mười năm sau.

Một ngày này.

“Ting!”

“Tam Thanh đạo kinh treo máy tu luyện với tốc độ tăng tốc một trăm vạn lần

trong mười năm, chúc mừng kí chủ, ngài cảm ngộ càng sâu Đại Đạo Chân Ý,

thể ngộ đạo chi huyền diệu, tiến một bước tìm hiểu Tam Thanh đạo kinh, minh

ngộ Ngọc Thanh, Thượng Thanh, Thái Thanh Tam Thanh Chân Ý, Chân Văn

Đại Đạo khắc họa Nguyên Anh, đột phá tu vi đến Nguyên Anh trung kỳ.”

Nhắc nhở xuất hiện.

“Đột phá tu vi rồi.”

Tề Minh nói.

Vù!

Quả nhiên.

Tề Minh tiến vào trạng thái, Tam Thanh đạo kinh vận chuyển, pháp lực phun

trào, linh khí thiên địa mênh mông tràn vào tiến vào cơ thể Tề Minh, luyện hóa

thành Nguyên Anh pháp lực.

Đồng thời.

Trên thân Tam Thanh Nguyên Anh còn xuất hiện Chân Văn Đại Đạo vô hình vô

chất.

Tu vi tăng lên.

Thực lực tự nhiên cũng tăng thêm nhiều.

Lúc ở Nguyên Anh sơ kỳ.