Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 235




Hắc Viêm ngửa mặt lên trời thét dài, phát ra từng đợt long ngâm.

Hóa Long kiếp.

Chính là lôi kiếp thiên địa uẩn dục ra.

Nếu như có thể đỡ được những lôi kiếp này, là có thể thoát thai hoán cốt ở trong

lôi kiếp, đồng thời đạt được quà tặng thiên địa, kiếp sau tân sinh, thu hoạch

được lột xác, cuối cùng hóa rồng thành công.

Nếu như thất bại.

Tự nhiên là thân tử đạo tiêu.

Hết thảy sẽ trở về cát bụi.

Răng rắc!

Trong chốc lát.

Hóa Long kiếp đã bạo phát.

Tích súc lực lượng đã đầy đủ.

Thiểm điện và lôi đình phá không.

Chiếu sáng bốn phía.

Dường như không gian đều bị đánh rách ra một nửa, lôi đình ngân tử sắc kia ẩn

chứa uy lực cực kỳ khủng bố, đánh về phía Hắc Viêm, muốn đánh chết Hắc

Viêm.

Rống!

Hắc Viêm thét dài, miệng phun long tức, biến thành một đạo Hắc Viêm hỏa trụ

vô cùng to lớn, đánh chính diện với đạo lôi kiếp thứ nhất, sinh ra tiếng nổ mạnh

to lớn.

Đạo lôi kiếp thứ nhất đã cản được.

Ầm ầm!!!

Ngay sau đó.

Đạo thứ hai, đạo thứ ba, đạo thứ tư...

Lần này Hóa Long kiếp.

Bởi vì có sáu đóa lôi vân hội tụ, cho nên tổng cộng sẽ có sáu đạo lôi kiếp, đồng

thời đạo sau mạnh hơn đạo trước lớn, đạo cuối cùng sẽ là mạnh nhất.

Rống! Rống!

Hắc Viêm gào thét liên tục, long huyết vẩy xuống, vảy rồng rơi ra, thiểm điện

bao phủ toàn thân, một tia hồ quang điện toát ra bên trên thân rồng…

Toàn thân cháy đen…

“Cái này… Cái này…”

“Lôi kiếp! Lại là lôi kiếp!”

“Con Giao Long kia lại là đang độ kiếp!”

“Trời ạ...”

“Cái này chẳng lẽ chính là Hóa Long kiếp sao? Linh sủng của Tề Minh hóa ra

lại là đi theo Hóa Rồng Chi Đạo, chẳng trách con Giao Long này laijc so thực

lực sẽ mạnh mẽ như thế.”

“Nó có thể thành công không?”

“Thương thế đã rất nặng rồi.”

“...”

Các đệ tử chân truyền của Thiên Khải tiên sơn đều chú ý tới chuyện Hắc Viêm

độ kiếp, bọn họ đã biết rõ tình huống, bên trong nội tâm phi thường chấn kinh.

Ầm ầm!

Một tiếng vang thật lớn.

Đạo lôi kiếp thứ năm rơi xuống.

Đạo này uy lực thật sự là quá mạnh, lại thêm Hắc Viêm trước đó vượt qua bốn

đạo lôi kiếp đã bị thương, đạo lôi kiếp này bổ vào ngườiHắc Viêm, bổ trúng

long trảo khiến huyết vụ đầy trời.

“Aaaaaa!!!”

Hắc Viêm đang gào thét kêu thảm.

“Hắc Viêm.”

Tề Minh đứng dậy, hắn nhìn qua Hắc Viêm thân thể bị trọng thương, nhíu mày,

“Uy lực của Hóa Long vậy mà lại mạnh như vậy, đã đạo thứ năm rồi, nhưng

Hắc Viêm thương thế quá nặng, sợ là sẽ gánh không được.”

Vù!

Tề Minh vận chuyển Thiên Cương Ba Mươi Sáu thuật thần thông.

Muốn xuất thủ.

“Chủ... Chủ nhân…”

Nhưng mà.

Hắc Viêm lại truyền âm tới, “Ta… Ta có thể...”

“Được.”

Tề Minh hít sâu một hơi, thu liễm pháp lực vừa điều động, thần thông muốn thi

triển cũng buông xuống, “Đã như vậy, Hắc Viêm, ta tin tưởng ngươi có thể

thành công.”

Grrrrrrr!!!

Trong chốc lát.

Hắc Viêm phát ra một tiếng long ngâm, bạo phát toàn lực, thi triển ra Ứng Long

cửu biến, tại thời khắc này, hắn phảng phất hóa thân thành một con Ứng Long

màu đen nhánh, xông lên trời.

Răng rắc!

Đạo lôi kiếp thứ sáu hạ xuống.

Lôi đình toàn thân màu tím.

Ẩn chứa uy năng bổ vào người Hắc Viêm.

Rầm rầm rầm!!!

Răng rắc! Răng rắc!!!

Giờ khắc này.

Vô số tiếng nổ vang lên, bùm bùm rung động, các loại quang mang lấp lóe,

bạch quang chói mắt che lại chân trời, chấn động năng lượng khiến cho Cương

Khí bốn phía sinh ra chấn động kịch liệt.

Tề Minh vẫn luôn đang chú ý tình huống của Hắc Viêm, ánh mắt chưa từng

mảy may di động, khi thấy tình huống như vậy, trong lòng cũng rất căng thẳng.

Không bao lâu sau.

Bạch quang chói mắt chậm rãi tán đi, chấn động linh khí bình phục, đủ loại dao

động đều bình tĩnh lại.

Vù! Vù!

Lôi vân cũng đang từ từ tán đi, thiên địa chi uy đang chậm rãi bình phục.

Phía dưới kiếp vân.

Lôi điện lấp lánh, hồ quang điện không chừng.

Hình ảnh Hắc Viêm rơi vào tầm mắt đám người, toàn thân hắn tựa như biến

thành than cốc, có từng sợi khói đen xuất hiện, trên người có điện quang lập lòe.

Dường như đã triệt để mất đi sinh cơ.

“Thành… Thành công không?”

“Không rõ nữa.”

“Cái đó là...”

“Thi thể sao? Chẳng lẽ thất bại rồi?”

“Vậy thì quá đáng tiếc…”

Tất cả mọi người Thiên Khải tiên sơn đang bàn luận.

“Thất bại rồi à?”

Tề Minh nhíu mày.

“Không.”

Tề Minh lắc đầu.

Hắc Viêm cũng chưa chết.

Bởi vì thông qua liên hệ yếu ớt giữa mình và linh sủng, hắn có thể cảm nhận

được trong cơ thể Hắc Viêm vẫn còn một đường sinh cơ, chỉ là rất yếu, nhưng

vẫn có tồn tại, cũng rất cứng cỏi, không cách nào bị dập tắt.

“Hắn thành công rồi.”

Tề Minh tâm trạng nhẹ nhõm, khóe miệng có chút cong lên.

Răng rắc! Răng rắc!

Quả nhiên.

Vù! Vù!

Cơ thể Hắc Viêm chậm rãi xuất hiện vết rách, mà sau khi vết rách xuất hiện, đã

truyền ra lực lượng thôn phệ cực kỳ khủng bố, ảnh hưởng tới chung quanh.

Mênh mông linh khí đang quán chú vào cơ thể của Hắc Viêm.

Đồng thời.

Theo vết rách càng ngày càng nhiều.

Cỗ lực lượng thôn phệ này cũng càng ngày càng mạnh.

Mênh mông linh khí thiên địa tràn vào cơ thể Hắc Viêm, bị Hắc Viêm từ từ

luyện hóa, biến thành lực lượng của Hắc Viêm, sinh cơ của Hắc Viêm cũng

càng ngày càng cường thịnh.

“Cái này… Cái này…”

“Thành công, nó thành công rồi…”

“...”

“Hắn vượt qua Hóa Long kiếp, hắn vậy mà vượt qua Hóa Long kiếp rồi.”

“Ông trời ơi.”

“Không hổ là linh sủng Tề chân truyền bồi dưỡng ra, thật sự là quá mạnh, vậy

mà thật sự vượt qua Hóa Long kiếp, thật sự sống tiếp được.”

“Chuyện này thật sự là quá rung động.”

“Ta lần đầu tiên trong đời nhìn thấy có Giao Long vượt qua Hóa Long kiếp, thật

là lần đầu tiên tận mắt nhìn đến, liên quan tới Hóa Rồng Chi Đạo, ta chỉ thấy

qua ở ngọc giản và ghi chép trong truyền thừa điện.”

“Hôm nay thật sự được thấy tận mắt rồi.”

Mọi người không khỏi sợ hãi thán phục.

Grrrr!!!

Sau một khắc.

Hắc Viêm giành lấy sinh mệnh mới, tất cả vỏ ngoài cháy đen đều đã tróc ra,

giống như lột xác, chân thân phóng lên tận trời, bay lượn tới chân trời, long uy

tỏa ra từng đợt.

Vù! Vù!

Mênh mông màu đen long viêm bao phủ bốn phía.

“Rất tốt.”

Tề Minh rất vui.

Lúc này.

Nam Vực Yêu Đình.

Yêu Chủ đại điện.

Trong điện.

Có một nam hài vừa mới mười mấy tuổi, vốn đang chơi đùa với các cung nữ

của Yêu Đình, nhưng ở thời điểm này, hắn đột nhiên ngừng lại.

Sau đó.

Ngay chỗ mi tâm của hắn.

Vù! Vù!

Có một đạo ấn ký kim sắc hình rồng.

Tại lúc này tản ra quang mang nhàn nhạt, ấn ký hình rồng tựa như một con Ứng

Long kim sắc, ánh mắt nam hài nhìn chăm chú về hướng của Thiên Khải tiên

sơn.

“Không ngờ lại đã hóa rồng.”