Phản Diện, Tôi Là Mẹ Cậu

Chương 151




Hoạt động gia đình, tất nhiên ba mẹ tham gia cùng là tốt nhất.

Mặc dù Nguyễn Hạ cũng từng tham gia hoạt động hai lần nhưng hai lần này, Tống Đình Thâm đều không có thời gian, cũng chỉ có cô đi một mình, cho dù là thế, Vượng Tử vẫn rất vui vẻ, bởi vì trước giờ mẹ cậu vẫn không đi, lần này Tống Đình Thâm đã sắp xếp thời gian trước rồi, nhất định là có thời gian tham gia.

Nếu như ba mẹ cùng nhau đi, Vượng Tử chỉ cần nghĩ thôi cũng đã vui đến mức hận không thể nhảy cẫng lên.

Hoạt động gia đình vào thứ sáu, Nguyễn Hạ cúi người thắt dây lưng áo choàng ngủ cho cậu: “Ba mẹ sẽ đi, mẹ sẽ xin phép công ty cho nghỉ.”

Vượng Tử vươn tay ôm thắt lưng Nguyễn Hạ, cọ cọ mẹ: “Vậy thì thật là tốt!”

Hiện tại Nguyễn Hạ đi làm vẫn rất nhàn hạ, cô chỉ phụ trách một khách hàng, mà khách hàng này cơ bản chỉ xuất hàng mỗi tháng một lần, quản lí và lãnh đạo đều rất dễ nói chuyện, vốn dĩ thời gian đi làm của bộ Quốc tế cũng rất tự do, cô không cần nghĩ cũng biết nhất định quản lí sẽ cho cô nghỉ việc, cho nên cô cũng rất thoải mái nhận lời Vượng Tử.

Ngày hôm sau, Nguyễn Hạ liền xin phép quản lí cho nghỉ làm vào thứ sáu.

Quản lí vẫn rất khách sáo, cười tủm tỉm nói: “Nghỉ phép? Trong nhà có chuyện gì sao? Nếu như cần công ty giúp đỡ nhất định phải nói đó.”

Ngược lại Nguyễn Hạ có chút ngượng ngùng, nhưng cô vẫn lựa chọn nói thật: “Nhà trẻ của con trai tôi có hoạt động cho gia đình, chồng tôi cũng đi, con tôi cũng muốn tôi đến…”

“Hoạt động gia đình? Vậy sao?” Quản lí gật gật đầu: “Thế này đi, cô cứ làm việc đi, tôi đi xem thời gian xem có thể sắp xếp được không, lát nữa tôi sẽ trả lời cô.”

Trước đây Nguyễn Hạ chưa từng xin nghỉ phép nhưng cô nghĩ quy trình xin nghỉ phép của mỗi công ty sẽ khác nhau, cô quay về chỗ ngồi của mình, tiếp tục làm việc.

Đến khoảng buổi trưa, quản lí gọi điện thoại gọi cô sang, sang đến nơi, liền nhìn thấy quản lí vẻ mặt xin lỗi, nói: “Nguyễn Hạ, thật ngại quá, tôi không cho phép cô nghỉ được, bởi vì khách hàng mà cô phụ trách có thể sẽ đến đây vào thứ sáu, cô phụ trách đơn của họ, cho nên hôm đó có cô ở đây sẽ tốt hơn.”

Nguyễn Hạ sửng sốt một lát, cho dù có chút ngạc nhiên, nhưng cô nhanh chóng bình tĩnh lại: “Được rồi, tôi biết rồi.”

Không xin nghỉ được thì sao bây giờ? Về nhà phải dỗ dành nhóc dưa lưới kia thế nào đây?

Không xin phép được thật ra cũng không phải chuyện gì to tát, dù sao thứ sáu bình thường công ty đều khá là bận rộn, lí do của sếp cũng rất trọn vẹn, công ty này có đãi ngộ tốt như vậy, sếp cũng đối xử với cô rất nhiệt tình khách khí. Nguyễn Hạ ngay cả ý muốn oán hận cũng không có, chẳng qua bọn họ đã đồng ý với Vượng Tử, hiện tại lại nói là không thể đi được, cho dù cô dùng ngón chân để nghĩ cũng biết được Vượng Tử sẽ thất vọng đến mức nào. Đứa nhóc mập mạp này rất đáng yêu, nghĩ đến dáng vẻ buồn bã thất vọng của cậu, Nguyễn Hạ đều có một loại cảm giác tội ác.

Nghĩ tới nghĩ lui, Nguyễn Hạ vẫn quyết định nói chuyện với Tống Đình Thâm, tận dụng thời gian nghỉ giữa trưa, gọi một cuộc điện thoại cho Tống Đình Thâm.

“Đang làm à? Có tiện nhận điện thoại không?” Số lần hai người gọi điện thoại cho nhau hiện tại rõ ràng tăng lên rồi.

Tống Đình Thâm mở hộp cơm ra: “Chuẩn bị ăn cơm trưa, em thì sao?”

“Bây giờ đã sắp một giờ rồi, giờ này mới ăn à?” Nguyễn Hạ thuận miệng hỏi: “Ăn gì đấy?”

Tống Đình Thâm cũng rất hưởng thụ kiểu đối thoại hàng ngày như vậy, vì thế anh rất kiên nhẫn trả lời lại: “Anh bảo trợ lí đi mua phần cơm văn phòng, có thịt bò xào trứng, ray diếp, còn có cả thịt hầm khoai tây, còn cả một phần canh sương sườn.”

Có thể nói là báo lại tình trạng của bản thân một cách rất tỉ mỉ.

Nguyễn Hạ cười nói: “Vậy cơm trưa của anh thật sự rất phong phú. Đúng rồi, phải uống canh trước, nghe nói làm như vậy sẽ tốt cho dạ dày.”

“Được.”

Sau khi đã xây nền đủ rồi, Nguyễn Hạ mới đi vào chủ đề chính: “À mà, Tống Đình Thâm, có chuyện này em muốn thương lượng với anh một chút. Hôm nay em đến công ty xin phép sếp, vừa đúng lúc hôm thứ sáu đó công ty tôi có việc, em không đi được.”

Tống Đình Thâm cũng có chút ngạc nhiên: “Không xin nghỉ được à? Không phải em đi làm thường rất rảnh rỗi lắm sao?”

Thẳng thắn mà nói, bởi vì anh đã từng điều tra công ty này không có vấn đề gì, hiện tại ngay cả Tống Đình Thâm ngẫu nhiên cũng sẽ có nghi ngờ, thật sự sẽ có một người mở công ty kinh doanh kiểu đó sao? Tiền lương phát ra và đãi ngộ đều là rất cao, công việc cũng vô cùng nhàn rỗi, hơn nữa theo như lời Nguyễn Hạ nói, chiều mỗi ngày đều sẽ đặt rất nhiều loại trà chiều phong phú…