[Phần 2] Bảo Bối À!

Chương 28




Hẹn hò ôm ấp cả tiếng đồng hồ rung máy, thế là bạn Hashi đã rủ được bạn Yuku ngày mai đi ra Maid Coffee. Nhưng đến hôm sau lên lớp lại có vài chuyện thay đổi, Tanaka nghe tới Maid Coffee, mắt sáng lên, lắc lắc tay Hashi không ngừng. Bạn Hashi đành bảo bạn Yuku đi buổi chiều thay vì là buổi trưa, ngay sau khi sinh hoạt CLB xong. Hơn nữa còn có cả Tanako, vì hôm nay Tanako cũng chuyển sang CLB tiếng anh với Hashi. Tiếng anh cô không giỏi, nên muốn dùng cách này để cải thiện.

"Chẳng phải buổi chiều Shi luôn về sớm sao? Hôm nay nếu đi chơi làm sao về nhà được?", Yuku ăn trưa xong thì đi vứt rác, rồi thay đồ, tiện miệng hỏi. Nếu cần cô sẽ chở yêu nghiệt về luôn.

"À", vấn đề này Hashi đã nghĩ ra rồi, "Thì đợi chuyến sau rồi về, chắc cũng vừa lúc thôi".

"Huh?", Yuku quay sang, "Chẳng phải mẹ bạn rất nghiêm khắc sao? Về trễ có thể sẽ bị mắng đấy"

"À", Hashi vẫn rất bình thản, "Không sao, Shi tự biết phải làm gì"

"Bị mắng sẽ không tốt đâu", Yuku ngược lại lo lắng cho cô, "Shi, nếu cần chúng ta đợi dịp khác cũng được mà". Thất hẹn là điều Yuku không hề ủng hộ, nhưng nếu yêu nghiệt bị làm sao thì chẳng đáng kể đến.

"Ôi", Hashi đưa ánh mắt dĩ nhiên nhìn cô, xua xua tay, "Tôi không lo, bạn lo cái gì. Cùng lắm là nghe vài câu, nói dối vài câu là được rồi"

Đôi lúc Hashi có cảm giác mình như con thú hoang bị nhốt trong lồng vậy. Dù cho đã qua một thời gian, dù nó đã ngoan ngoãn nằm yên trong lồng, con thú đó vẫn chưa hề thay đổi bản tính, hở một chút nó liền bỏ trốn. Mà đã bỏ trốn được một lần, nó sẽ không cam lòng, cho dù phải trở lại, nó vẫn luôn chờ đợi thoát ra khỏi cái lồng kia.

Mà Yuku xuất hiện, cả sức hút, sự tự do phóng khoáng Yuku sở hữu cứ như đánh thức trong cô thứ dũng khí để đoạt lấy chìa khóa chiếc lồng vậy.

"Nói dối mẹ sao?", Yuku ngạc nhiên. Bản thân cô không phải là người thật thà, kì thực rất ít khi nói thật về bản thân mình, nhưng cô không nghĩ cô gái trầm tính và ngoan hiền trước mắt sẽ nói dối chỉ để đi chơi.

"Lạ lắm à?", Hashi thấy sự ngạc nhiên của Yuku, cũng bất ngờ không kém. Cô đưa mặt mình tới gần để săm soi Yuku, đôi mắt chớp chớp, thứ ánh sáng phát ra khi chuẩn bị trêu chọc ai đó "Này, bạn sống trong sạch tới mức nào vậy? Bạch liên hoa sao???"

Yuku không quay đầu, chỉ đẩy mắt liếc sang cô, không thấy hết vẻ mặt, ngược lại thấy đôi môi đỏ hiện lên nét cười thấp thoáng yêu nghiệt. Cô xích ra một chút.

"Không, tôi không nghĩ tới bạn sẽ nói dối"

"À", Hashi phát ra tiếng cười khẽ, dài giọng "Vậy bạn nghĩ tôi sống trong sạch tới mức nào vậy?"

Hơi thở cô phảng phất trên gò má, lòng Yuku lại thở dài một hơi. Sao cô lại để người này tùy ý dụ dỗ mình vậy chứ? Yuku lại thở hắt ra.

Cô dứt khoát vuốt bờ tóc mái loà xòa gọn sang một bên, để lộ vầng trán rộng và gò má cương nghị, quay mặt sang, mặt đối mặt với Hashi.

Không chống lại được người ta thì cũng không nên để cho người ta tiếp tục dụ dỗ nữa chứ! Suy nghĩ của Yuku luôn thẳng thắn nhanh gọn như vậy.

Bất quá tầm mắt cô vẫn chỉ dám nhìn tới môi của Hashi. Cô mở miệng: "Không phải nghĩ bạn trong sạch, nhưng bạn lại có vẻ quá lạnh nhạt để cần phải nói dối"

Hashi vẫn để yên mặt mình tại vị trí cũ, mắt cô đảo quanh, thầm nghĩ người Yuu ấm thật, ngồi gần đã thấy ấm rồi, thơm nữa, rồi môi đỏ nhoẻn cười, lùi lại: "Tôi đâu có thoát tục như thế"

Thật sự nói dối với Hashi rất đơn giản. Hôm nay cô cũng chỉ cần nói với mẹ rằng sinh hoạt ở CLB ra trễ hơn bình thường, phải bắt chuyến tàu sau mới về nhà được nên bị trễ. Giờ giấc đều khớp, Hashi không nghi ngờ là mẹ cô sẽ tin lí do này. Đơn giản lại đáng tin nhất, chỉ là quả thực cô cũng không có hứng thú muốn nói dối làm gì.

Yuku cũng không căng thẳng nữa, nghiêm túc dời mắt khỏi đôi môi kia. Hừ, cái đồ yêu nghiệt. Cô chỉ đành la thầm.

Còn Hashi lại đang nghĩ miên man tới buổi chiều. Thôi thì nói dối, không sao hết, cô muốn cùng bạn bè mình đi tụ họp, trò chuyện vui vẻ. Tự nhiên, cô lại không nhịn được quay đầu nhìn Yuku, thế là có thể cùng đưa Yuu ra đó, cùng ăn uống vui vẻ, còn có cả bọn Tanaka nữa.

Chỉ là cô nhìn có lẽ không đúng lúc lắm... cô thấy Yuku cau mày lặng lẽ ngồi, rồi lại luồn tay làm rối bờ tóc mái, cuối cùng gạt chúng hết sang một bên.

"...". Động tác đẹp đến không ngờ. Hashi lại nhìn thêm một chút nữa, ồ, sao trước giờ cô không nhận ra Yuu soái thế nhỉ?

Có vẻ ai kia mang dáng tổng công cũng không phí phạm lắm. Hashi chép miệng, cô bạn nào mai mốt có phước thế nhỉ?

Thân thể đột nhiên mất thăng bằng, nghiêng sang một bên. Bây giờ Hashi mới nhận ra cô bị Yuku ôm nữa rồi.

"Cuối cùng cũng ôm được rồi", Yuku thủ thỉ, dụi thật mạnh cái trán lên vai cô. "Thích ghê".

Hashi bị nhột cười lên, rốt cuộc là tại cơ thể cô hay là do Yuku hay dụi dụi, thực sự là nhột muốn chết. Hashi loáng thoáng nhớ tới cuốn bản thảo hôm qua vừa đọc, vừa cười vừa nói: "Sắc lang!"

"Hứ", Yuku ngẩng đầu lên, "Người ta là tiểu sắc lang, không phải sắc lang như mấy chị trong bách hợp tiểu thuyết đâu!"

Hashi trề môi: "Mấy chị có ai cuồng ôm như bạn, phải là đại sắc lang mới đúng!"

Yuku hé mắt qua vai cô, tinh nghịch nhìn cô: "Không đâu, mấy chị đó là nghiện mà còn ngại đó!"

Hashi cười ruồi: " Thì người ta cũng còn biết ngại mà"

"Yahhh", thực sự không nói lại yêu nghiệt này, Yuku không thèm nói nữa, ôm cô: "Hứ"

               _________________

Cuối cùng buổi chiều cũng qua, cả nhóm gặp nhau, sóng vai mà đi ra khỏi cổng trường, Yuku đương nhiên là chở Hashi rồi. Nhưng mà cô rất không hài lòng...

Bởi vì ít tương tác hơn cả, Juko không tham gia chiều nay là chuyện bình thường. Nhưng tại sao, tại saoooo...

LẠI CÓ SEIKA KIA ĐI CÙNG VẬY???

Đúng thật là... Nhưng thôi, dù sao cũng không có ai ý kiến gì, hơn nữa tâm tình của Yuku hôm đó cũng đã được vỗ về an ủi rồi, nên thành ra cô cũng không bận tâm đến Seika lắm, chỉ cần cậu ta đừng có gọi Shi ngọt xớt là được rồi.

Cả nhóm vào tiệm rồi gọi món, đã có cả Tanako và Tanaka, tám chuyện rôm rả là chuyện rất ư là bình thường. Yuku cũng nhìn quanh quất, ái chà, lần trước tới đây cô ngồi ở sảnh trước nên không biết trên tầng có kết cấu thế này, đúng là rất riêng tư nha, hơn nữa...

"Shi, chỗ này được đấy", cô chép miệng, cho đánh giá.

Hashi cười cười.

"Dễ ôm, kín đáo hí hí. Ê từ giờ buổi trưa mình ra đây đi, ôm ôm đỡ lo hơn trong phòng"

Hashi trưng cho cô vẻ mặt khinh thường: "Sắc lang!"

"Hí hí"

Nhưng Hashi như đã quen, nghe cô nói vậy vẫn ngẩng đầu ngắm nghía, ừ, đủ kín đáo, chỉ có một góc phía cửa là có camera quan sát, xem ra Yuku cũng biết là phạm vi của nó không lớn lắm. Còn có trên tầng này cũng ít khách, vì bên dưới rất đẹp và thoáng đãng rồi.

"Mai mốt tui sẽ thật giàu thật giàu!!! Biệt thự của tui phải bự như cái trung tâm mua sắm thương mại gần trường mình", Tanaka đang nói vô cùng hăng say.

Căn bản ngồi ở đây có lẽ ai cũng biết đại khái gia cảnh của cặp chị em song sinh nhà giàu này. Mẹ hai người đã lấy hai đời chồng, hai cô đều là con của người chồng trước. Mẹ các cô không phải là kẻ vô dụng ăn bám chồng mình, nhưng cha dượng trong nhà vẫn rất quyền thế, hơn nữa cũng không cùng một dòng máu, lại thêm cái Tanako và Tanaka cũng đều đang ở tuổi lớn, không muốn nhường nhịn, bọn họ cũng khó mà hòa hợp được.

Mẹ của các cô hay đi công tác xa nhà, hai chị em đều sống cùng cha dượng và thằng nhóc em 7 tuổi, con chung của mẹ và ba dượng. Thằng nhóc quậy phá lại cậy cha, thành ra Tanako không thèm ngó tới đứa em này, còn Tanaka phải nhịn lắm mới không sinh sự với nó. Ngày nào cũng phải ở chung với hai người mình không hòa hợp được nhất,  ước nguyện lớn nhất của Tanaka luôn là thoát ra khỏi gia đình, còn Tanako thực tế hơn, phải tự lo cho bản thân mới có thể sống khác đi, nên trong lúc Tanaka đang đặt mục tiêu các kiểu con đà điểu, Tanako quất luôn một câu:

"Trong khi em chưa nghĩ ra sau này sẽ làm gì á???"

Tanaka che miệng cười,  vỗ lên người chị mình: "Thì... cứ phải mơ trước đã"

Seika không nói gì, Hashi ngơ ngác quay sang Yuku: "Gần trường mình có trung tâm mua sắm thương mại à??"

Yuku: "...có, to đùng, ngày nào tàu của Shi về cũng thấy được đấy, nằm ngay trên đường đi về của bạn đó"

"Ồ", Hashi gật đầu như đã hiểu, Yuku cạn lời, còn Tanako chép chép miệng: "Vô tâm quá! Mai mốt lão mở tiệm cà phê không biết có nhớ mà tới không đây"

Tanako lại có sẵn ước mơ cho mình, cô muốn mở một tiệm cà phê, đặt tên, ừm... Hoàng Gia, cho sang!

"Vậy hả??", mắt Hashi sáng bừng, "Trời ơi mở cà phê mèo đi, tui sẽ không quên không dám quên"

"Ok, Royal Cats Coffee, tuyệt vời!!", Tanako tán thành, dịch luôn tên quán sang tiếng anh.

"Đúng rồi, đồng ý", lúc này Seika mới lên tiếng, nhìn Hashi mà cười, "Không lên khách hàng VIP không làm người"

Hashi vui vẻ hùa theo, Yuku lặng lẽ lấy khăn giấy, lót dưới cốc trà sữa của cô cho đỡ ướt.

Tanaka hỏi chán một vòng, lại hỏi sang Hashi và Yuku.

"Nè, Yuku, cậu muốn nhà của cậu mai mốt như thế nào?"

"Ờ..", Yuku nghĩ nghĩ, "tone trắng, đen càng đẹp, thiết kế độc đáo, phòng ngủ sẽ làm trần bằng kính trong suốt nhìn ra bên ngoài... Nói chung sẽ do tôi thiết kế", Yuku nói chắc chắn, đưa trà sữa lên môi nhấp một ngụm. Cô quay sang Hashi: "Người ta là kiến trúc sư tương lai đó nha"

Hashi mỉm cười gật đầu, cô biết Yuku thích làm kiến trúc, vẽ ổn, nói chung là rất hợp, nhất là thiết kế xây dựng và nội thất.

"Shi thì sao?", Tanaka quay sang phía Hashi.

"Ê, ai cho gọi Shi, cái đó chỉ có tôi mới được gọi thôi", Yuku nghe xong phản bác ngay lập tức, hết Seika lại tới Tanaka là sao??

Tanaka hứ hứ: "Gọi rồi, có sao đâu?? Xí"

Yuku đen mặt, bên kia Tanako cũng hùa theo: "Shi à, Shi ơi!!"

Hashi bị chọc bật cười. Không biết là do học giỏi nói chuyện hay, hay có uy, hay đáng yêu, mà ai cũng thích chọc Yuku hết. Cô vừa vặn lại trở thành cái chốt, đụng một cái là có thể chọc ghẹo Yuku thành công.

Cuối cùng vẫn là Seika hỏi lại câu kia: "Shi định có ngôi nhà thế nào vậy?"

"À..", Hashi mở miệng, nghĩ nghĩ, Yuku bên cạnh im lặng mà nghe, "Không cần nhà lớn, nhưng phải tiện nghi, đèn phải mang sắc cam, cho ấm áp nhưng không được tối quá... tường nhạt màu, phải nuôi chó mèo, có phòng sách nữa, không cần phòng khách cũng được, bếp rộng một chút..."

"Shi thích đèn màu cam à?", Yuku là người đầu tiên hỏi lại.

"Ừ, ấm"

"Ừ, ở chung với tôi đi, bạn muốn gì cũng được"

Tanaka cười ha ha: "Mai mốt hai người cũng dính nhau như vậy hay sao??"

Tanako bấm điện thoại, trề môi: "Thả thínhhhhh"

Hashi chỉ cười, Yuku sán đến chỗ cô: "Thật nha, hứa không sắc lang Shi đâu, Yuu sẽ đảm bảo từng sợi lông trên người Shi ở với tôi sẽ không mất nửa cọng luôn. Bao ăn ở, đi đâu cũng có thể chở bạn đi luôn"

Nói thì nói vậy, Yuku vẫn hiểu rõ cứ thế này thì cũng giống thả thính thật, vì bản thân cô chưa hề có gì trong tay cả. Nhưng nếu như có thể, cô vẫn muốn làm những điều đó, nhất là khi phấn đấu vì yêu nghiệt...

Chỉ nghĩ thôi đã làm tim cô ấm sực, nguồn nhiệt huyết từ đâu ùa đến.

Hashi không tin, le lưỡi với cô.

Yuku lại sán đến: "Mình ở chung điii. Mai mốt hết cấp ba lên đại học rồi đi làm, Yuu sẽ xây nhà!!! Bạn thích thế nào thì xây như vậy. Không thì đại học mình thuê nhà ở chung đi, nếu không sẽ phải xa nhau đó"

Hashi vẫn le lưỡi: "Chỉ trong Tokyo thôi, làm sao xa được chứ!"

Yuku vẫn chèo kéo, như muốn ôm lấy cô luôn rồi: "Hai nghìn cuốn sách của tôi cho bạn đọc hết luôn"

.... Hình như Hashi thấy mình lung lay. Yuku tiếp: "Nuôi chó mèo cũng ok, xây chuồng chó mèo hẳn hoi luôn. Ở với tôi đi mà!!"

Hashi: "....ừm"

Yuku reo lên: "Yeah!!"

Hashi thấy cô vui như vậy, khoé môi cũng mỉm cười. Chưa có ai trên đời dám nói với cô mấy lời đó đâu. Xây nhà cho người khác ở?? Aiz, sao mà hoang đường.

Vậy nhưng cùng Yuku nói mấy chuyện tương lai tươi đẹp như vậy, Hashi lại vui không kìm được, ấm áp không kìm được. Cô lặng lẽ nâng li trà sữa, nhấp một ngụm.

Vậy, người nào đó sau này bạn sẽ yêu thì sao? Vứt cô gái đó đi đâu đây, đồ ngốc này...

Hashi lại bất chợt nghĩ tới Umi. Cô bạn đó và Yuu... chẳng nhẽ cứ như thế mà chấm dứt sao? Yuku thích cậu ấy vậy mà... Nếu hai người tới với nhau, hẳn Yuu sẽ trở thành lão công sủng tận trời.. với cô Yuu đã sủng vậy rồi cơ mà, nói chuyện thôi đã không dám nói nặng nửa câu rồi, với người con gái chung chăn gối chắc chắn sẽ làm cho người kia hạnh phúc vui vẻ, Umi lại là cô gái hiền lành biết điều nữa... Nếu hai người này đến với nhau... quả thực tốt không còn gì để moi móc luôn ấy chứ.

Chẳng hiểu sao nghĩ tới đây, Hashi lại thấy có chút ảm đạm. Tại sao thì cô cũng không đủ kiên nhẫn để tự hỏi mình. Bỏ đi, cô dứt khoát dẹp bỏ cảnh tượng Yuku nắm tay Umi ấm áp thương yêu trong đầu.

Chợt tếng sột soạt vang lên khe khẽ, Yuku đã ôm lấy cô rồi. Hashi quay đầu sang, không hề ý thức được khuôn mặt mình đã vô cảm, ánh mắt lạnh băng.

"...Shi.. thay đổi cảm xúc sao?", cô thấy Yuku hỏi nho nhỏ, rồi buông mình ra. Hashi đưa tay sờ má mình, mấp máy môi nói chuyện mới nhận ra mặt mình đã căng cứng như tảng băng.

Tính tình cô thất thường, rất hay bị xuống tâm trạng, Yuku cũng nhận ra điều đó nên đợt trước mới chia ra "bản mặt thứ hai", "bản mặt thứ ba", tươi hay không tươi, lạnh hay không lanh Lúc đó Hashi không thèm để ý, chỉ nghĩ tới cuối tuần hết năng lượng nên không vui vẻ, dễ bị đổi tính thôi.

Nhưng hôm nay cô ý thức rất rõ, là vì nghĩ lan man sang chuyện của Yuku nên mới như vậy.

Lúc này Yuku chắc sợ cô mất rồi, không dám ôm nữa. Hashi cũng không có ý dỗ dành tiểu quỷ kia, lòng thầm xin lỗi. Thôi thì không ôm, cô cũng không muốn dọa chết đồ nhát gan.

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau