Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phàm Nhân Thí Thần

Chương 28: thầy đồ oan ức




Chương 28: thầy đồ oan ức

Thầy lang dùng giọng nói âm trầm nói ra.

"Ý bà đồng là người làm"?

Bà đồng nhẹ nhàng gật đầu nói.

"Không sai".

Thầy lang nghĩ nghĩ thấy cũng có khả năng này thế là hỏi thăm.

"Bà đoán được là người nào sao"?.

Bà đồng nhếc miệng cười mỉa mai một cái nói ra.

"Hừ, có năng lực ấy thì còn có thể là ai".

Thầy lang nhíu mày, ở trong làng có khả năng làm được việc này chỉ có một người, thế là trong miệng thầy lang phun ra hai chữ.

"Thầy đồ "

Bà đồng nghe xong nhẹ gật đầu, hiển nhiên là nhận đồng quan điểm sau đó mới nói.

"Hẳn là thầy đồ làm, nhưng vì sợ bị người phụ nữ này đem mọi việc tuyên dương nên mới đem trí nhớ của bà vặn vẹo ".

Thầy lang nghe xong bừng tỉnh đại ngộ nói.

"Chẳng trách người phụ nữ này không biết gì hết ". Nói đến đây lại cảm thán "không nghĩ đến thầy đồ lại là loại người này a".

Bà đồng mỉa mai một câu.

"Biết người, biết mặt không biết lòng ".

Thầy lang gật đầu, trong lòng âm thầm nghĩ.

"Thầy đồ quả nhiên là ngụy quân tử a".

Bà đồng nhìn về phía thầy lang hỏi.

"Vậy chuyện này giải quyết thế nào?".

Thầy lang suy tư chốc lát rồi nói.

"Đã thầy đồ không muốn người biết, mà người phụ nữ này cũng không nhớ gì ".Nói đến đây hơi dừng lại nhìn về phía bà đồng, thấy bà đồng không có ý kiến gì mới nói tiếp. "Vậy việc này chúng ta cói như không biết gì đi".

Bà đồng nghe xong có chút không vui nhưng vẫn là gật đầu một cái sau đó quay người rời đi.

Thầy lang đi theo coi như là tiễn khách.

Vừa đưa bà đồng đi xong, thầy lang quay về trong sân.



Vừa đi còn vừa nghĩ chuyện vừa rồi, bất tri bất giác đã về đến chỗ ngồi.

Vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy hai con mắt đang nhìn mình chằm chằm.

Thầy lang bị dọa giật nảy mình.

Chỉ thấy, giờ khắc này người phụ nữ trung niên vốn phải đang ngủ mê do thuốc của mình, nhưng không biết bằng cách nào lại sớm tỉnh, cũng đang nhìn mình chằm chằm.

Thầy lang nhìn về phía người phụ nữ trung niên sau đó nhuốt nước bọt một cái sau đó hỏi.

"Bà nghe được bao nhiêu ".

Người phụ nữ trung niên nhìn thầy lang một lúc lâu mới nói ra.

"Nghe thấy hết ".

Không gian có chút im ắng.

Một lúc sau người phụ nữ trung niên hỏi lại.

"Chuyện này là thật sao?".

Thầy lang vốn dĩ định qua loa nhưng nhìn ánh mắt kia liền không tự chủ được nói ra.

"Khả năng có 8 phần là thật". Nói xong lần nữa cường điệu. "Đây chỉ là suy đoán ".

Người phụ nữ trung niên nghe xong cảm thấy trong người tràn đầy lửa giận.

"Hừ" một tiếng, người phụ nữ trung niên dùng tay đập một cái.

Phanh

Cái bàn trước mắt lập tức bị đập vỡ thành 4, 5 mảnh.

Mảnh vỡ bị cự lực đánh cho văng tứ tung.

Người phụ nữ trung niên đứng dậy lập tức đi thẳng ra ngoài, đi mấy bước cả người còn hơi chao đảo.

Vừa rồi bị trúng phải thuốc mê của thầy lang còn chưa hoàn toàn tan hết, nếu không bà cũng sẽ không ngồi đó nói nhảm với thầy lang làm gì.

Nhìn bóng lưng người phụ nữ trung niên dần dần đi xa, thầy lang cảm giác có chút không ổn.

"Sẽ không xảy ra việc gì đi". Thầy lang cảm thấy không chắc chắn lắm.

...

Vừa ra khỏi nhà thầy lang, người phụ nữ trung niên liền thẳng nhà thầy đồ đi tới.



Giờ khắc này thầy đồ đang ngồi trong sân nhà phơi nắng, nhìn vô cùng nhàn nhã.

Phanh, một tiếng.

Cổng nhà bị người mạnh mẽ đẩy ra.

Thầy đồ có chút nghi ngờ thế là quay qua nhìn xem là ai có việc gì gấp gáp như vậy.

Thấy người đến là một người phụ nữ trung niên, thầy đồ có chút kỳ quái.

Bản thân hắn cùng với người này không tính không quen nhưng cũng chẳng tính thân, vậy mà có việc gì mà tới đây.

"Chẳng lẽ muốn nhờ vả gì sao"? Thầy đồ trong âm thầm nghĩ nhưng sau đó lại phủ định. "Nếu đến nhờ vả vậy cũng không cần hùng hổ như vậy a".

Đang lúc thầy đồ suy tư thì người phụ nữ trung niên đi đến trước mặt.

Thầy đồ mỉm cười định chào hỏi một câu nhưng không đợi hắn nói ra.

Bịnh, một tiếng.

Một quả đấm thẳng mặt cũng đem thầy đồ đấm bay ra xa 2m, 3m.

Thầy đồ còn đang ngơ ngác không biết xảy ra chuyện gì thì một bàn chân đã đạp tới.

Phanh

Mặt đất trực tiếp bị đạp ra một cái hố nhỏ, may mắn thầy đồ tránh kịp bằng không trúng một cước ấy rất có thể phun huyết.

Thầy đồ tránh đi một cước này lập tức lấy lại tinh thần, thế là trầm giọng quát.

"Nữ phụ là ai? Cớ gì vô duyên đánh ta?".

Trong giọng nói thầy đồ giống như có một làn sóng dập dờn phát ra.

Năng lực "hỏi gì đáp nấy " trong lúc vô hình kích hoạt.

Người phụ nữ trung niên nghe xong cũng không tự chủ được đem mọi việc từ đầu tới cuối nói ra.

Trong quá trình này người phụ nữ trung niên cũng không dừng lại, vẫn đang đối với thầy đồ liên tục xuất thủ.

Chỉ là thầy đồ cấp độ cao hơn người phụ nữ rất nhiều, thành ra mỗi lần người phụ nữ ra đòn thầy đồ đều nhẹ nhàng tránh được.

Thầy đồ nghe xong có chút suy tư, đầu tiên nghĩ đến là có người muốn hại hắn.

Thầy đồ cũng không cho rằng trong bụng người phụ nữ trung niên này có quỷ quái, đã là từ chỗ thầy lang đến đây vậy thầy lang chắc chắn đã kiểm tra rồi, thầy lang đã không phát hiện ra thứ gì vậy hắn lại càng không có khả năng phát hiện ra.

Bây giờ vấn đề ở chỗ, là ai muốn hại hắn? Là ai ăn ốc lại muốn hắn đổ vỏ.

Suy nghĩ một hồi thầy đồ giống như nghĩ đến thứ gì thế là hai mắt đột nhiên sáng tỏ.

"Thì ra là thế, kẻ muốn hại hắn chính là thầy lang".



Ký ức của người phụ nữ trung niên này không có bị sửa đổi qua, hắn là người trong nghề có thể dễ dàng phân biệt được.

Mà theo như lời kể của người phụ nữ trung niên thì bà ta sau khi ra đồng bứt cà rồi phát hiện có một dấu chân cũng ướm thử xem, sau đó về nhà mới mang thai.

Nói đến đây mọi việc đã rõ ràng, người phụ nữ trung niên này là bị người hạ dược mà không biết.

Tất cả những gì nhìn thấy đều là ảo giác.

Mà để làm được việc này thì trong làng chỉ có thể là thầy lang mà không còn ai khác, không ai biết phương pháp phối chế những loại thuốc đó cả.

Mà dù có biết cũng bị hạn chế bởi cấp độ nghề nghiệp mà phối chế không thành công.

Vì vậy kẻ muốn hại hắn chính là thầy lang.

Thầy lang đem mọi việc dẫn lên đầu hắn, tất cả tội lỗi đều đổ cho hắn là muốn hắn c·hết thay thôi.

"Quá đáng, thực sự quá đáng". Thầy đồ rất phẫn nộ, so với người phụ nữ trung niên này còn phẫn nộ hơn.

Muốn dùng âm mưu quỷ kế hại hắn. "Hừ, khinh thường ai đây?".

"So về mưu kế thì thầy đồ ta đây còn chưa sợ qua ai".

Chỉ là người khác đùa nghịch âm mưu nhưng hắn không cần, đem mọi việc làm rõ là được.

Nghĩ đến đây thầy đồ đem suy nghĩ của mình cùng phán đoán nói ra.

Người phụ nữ trung niên nghe xong không những không dừng lại còn càng đánh càng hăng.

Thầy đồ khó chịu, đây là không thèm nghe hắn nói rồi.

Hắn cũng lười lại tốn sức thế là trực tiếp sử dụng năng lực nghề nghiệp.

Năng lực "tri thức quán thâu" kích hoạt, thầy đồ đem tất cả suy diễn của mình sắp xếp lại sau đó nhét vào đầu người phụ nữ trung niên.

Bị nhét vào tri thức về sau người phụ nữ trung niên quả nhiên dừng lại.

Bây giờ bà nhìn lại thầy đồ cảm giác có chút hoài nghi.

Đúng lúc này thầy đồ nói ra.

"Bà đừng quên mới đây thầy lang đã làm gì bà".

Người phụ nữ trung niên nghe xong liền giận tím mặt.

"Thầy lang dám trêu đùa bà".

Thế là bà trực tiếp bước nhanh rời đi bỏ mặc thầy đồ ngơ ngác ở nguyên chỗ.

Thầy đồ vội kêu lên.

"Đợi một chút ".