Phàm Nhân Lão Sư

Chương 4: Tiểu tinh linh




- Ta chỉ muốn thu một tên học trò, cần làm khó ta như vậy không? Tên điên nhân vật chính kia rảnh rỗi khởi động lại làm gì? Ta đã cố gắng tìm nơi kín đáo mới biểu diễn tuyệt kỹ thu đồ, vẫn bị hắn khởi động lại. Tức chết ta mà. - Ngô Thần nội tâm gào thét.

Lần này không có xe chạy trên đường, cả đoạn dài chỉ có một chiếc xe chống đạn sang trọng đang đậu bên vỉa hè, cửa xe lúc này mở ra, Hứa Vĩ Cường bước xuống, chầm chậm đi bộ đến gần Ngô Thần và nói:

- Tiên nhân. Cầu ngài thu ta làm đệ tử. Ta là tài phiệt số một X quốc, có đủ mọi khả năng cung phụng ngài.

Sau ót Ngô Thần hiện lên vô số dấu chấm hỏi, không cẩn thận liền bị chúng bao vây đến nghẹt thở.

- Ngươi là ai? - Hắn không quên nhìn bảng thuộc tính của Hứa Vĩ Cường.

Tính danh: Hứa Vĩ Cường - nhân vật chính. Kỹ năng: Đại sư võ thuật, đại sư cầm kỳ thi họa, đại sư.. Vô số "đại sư" che kín bảng thuộc tính của hắn khiến Ngô Thần choáng váng tự nhủ, ta không bằng một phần vạn ngươi. Phía cuối bảng ghi chú hắn từng luân hồi mười ngàn năm, hiện tại là tài phiệt số một X quốc, số ba thế giới, còn hơn sáu mươi ba ngày có thể khởi động lại.

- Hồi tiên nhân, ta họ Hứa, tên Vĩ Cường, kính mong tiên nhân thu ta làm đồ đệ.

Nhân vật chính tìm ta làm gì, hắn lại có thể thấy ta? Đúng lúc này, âm thanh của hệ thống vang lên:

- Học sinh của ngươi đã chết, nhiệm vụ thất bại! Trừ một vạn tích phân. Tổng tích phân hiện tại là âm mười một ngàn, hệ thống trực tiếp gạt bỏ túc chủ.

Ngô Thần nhìn chằm chằm Hứa Vĩ Cường mắng:

- Tên khốn nhà ngươi hại ta!

Hứa Vĩ Cường ngơ ngác, không hiểu mình nói sai chỗ nào khiến tiên nhân tức giận, mắt thấy tiên nhân sắp biến mất, hắn sợ tiên nhân rời đi không cách nào tìm được liền mặc niệm khởi động lại.

Ngô Thần mắt thấy bản thân sắp tan biến liền trở lại lúc mới xuyên không.

- Này, ta không chết? Nhân vật chính khởi động lại rồi?

Quả nhiên, Hứa Vĩ Cường đúng lúc xuất hiện, bảng thông tin hệt như lần trước, chỉ khác còn sáu mươi hai ngày có thể khởi động lại.

- Tiên nhân..



- Ngươi tại đây chờ ta, ta có việc cần làm trước. - Ngô Thần nói xong liền chạy lao đi.

Hứa Vĩ Cường trầm ngâm, hắn dễ dàng đoán được tiên nhân đi tìm Lâm Thế Huy. Tại sao chứ, hắn Hứa Vĩ Cường thua Lâm Thế Huy ở điểm nào mà tiên nhân nhất định thu Lâm Thế Huy lại không thu hắn?

- Ta phải tiên hạ thủ vi cường, giết chết Lâm Thế Huy trước khi tiên nhân thu hắn, hắn nghĩ rồi ra lệnh khởi động lại.

Ngô Thần đang mò kim đáy biển, lung tung khắp nơi tìm Lâm Thế Huy liền thấy bản thân xuất hiện ở không gian tư nhân của hệ thống.

- Này..

Ngô Thần chưa kịp nghi vấn liền nghe âm thanh điện tử của hệ thống vang lên:

- Nhiệm vụ do khí linh đặt ra gặp bug, gây tổn thất cho hệ thống, mức tổn thất chưa xác định, trực tiếp mạt sát khí linh..

Ngô Thần còn nghe được tiếng thét không cam lòng của khí linh vang vọng khắp không gian tư nhân. Hắn lại bị các dấu hỏi bao vây. Hắn tưởng sắp bị mạt sát lại không chết, chết là khí linh kia? Chuyện gì xảy ra?

- Khí linh mới đang tạo ra.. mười.. chín.. tám.. hai.. một.

Ngô Thân nhìn thấy các điểm sáng xuất hiện khắp nơi rồi tụ lại hóa thành một tinh linh bé xíu có hai cặp cánh bướm sau lưng. Chốc lát, tiểu tinh linh mở mắt, ngơ ngác nhìn hắn, vỗ nhẹ hai đôi cánh bay đến gần, âm thành ngòn ngọt kêu:

- Ba ba.

Ngô Thần đứng hình mất ba giây, hôm nay hắn liên tục gặp đủ thứ bất ngờ, có lẽ số lần bất ngờ cả đời hắn cộng lại cũng không bằng hôm nay.

- Ba ba. Con là tiểu tinh linh, là khí linh mới của lão sư hệ thống. Nhờ ba ba gạt bỏ tiền nhiệm nên con mới xuất hiện.

- Ta cũng không hề làm gì. Không thể gọi ta ba ba.

- Không, ba ba giúp con sinh ra nên ba ba chính là ba ba. Khí linh trước kia do nhiễm ma khí nên đã không còn thuần khiết. Hắn đã lập kế giết hại hơn bốn mươi vạn túc chủ, chính ba ba khiến hệ thống phát hiện bug nên đã mạt sát hắn.

Ngô Thần lại ngạc nhiên, ơ, sao lại có chữ "lại".



- Ba ba người phải cẩn thận, hệ thống mặc dù mạt sát khí linh kia nhưng không cách nào mạt sát một phân thân của hắn đang trốn ở một thế giới nào đó. Thời gian qua, hắn mượn chức vụ khí linh của lão sư hệ thống, không ngừng cướp đoạt điểm tích phân của các túc chủ, mua sắm rất nhiều đạo cụ trong thương thành, bồi dưỡng phân thân của hắn. Bây giờ tiểu tinh linh không biết hắn mạnh bao nhiêu.

- Ba ba giúp đỡ hệ thống phát hiện bug nên được thưởng một trăm vạn tích phân, nhưng nhiệm vụ ba ba chưa hoàn thành vẫn phải làm, tiểu tinh linh đưa ba ba đi. Chuẩn bị xuyên không, ba, hai, một, bắt đầu xuyên không.

Ngô Thần cạn lời, hắn chưa kịp nói gì liền bị xuyên không trở lại đoạn đường kia, lần này những chiếc xe lại tấp nập nối đuôi xuyên qua người hắn. Lần này, ngay cả Hứa Vĩ Cường cũng quên hắn rồi.

- Tiểu tinh linh, tiểu tinh linh..

- Ba ba, tiểu tinh linh ở đây.

- Ta phải mạnh đến mức nào mới không bị đảo lộn thời không?

- Ba ba chỉ cần tu vi từ Hóa Thần kỳ trở lên là được. Ba ba có đổi tu vi Hóa Thần hay không?

- Hóa Thần kỳ cần bao nhiêu tích phân?

- Cần một trăm vạn tích phân.

Số lượng tích phần cần đổi tu vi Luyện Khí kỳ là một trăm tích phân, Trúc Cơ kỳ cần một ngàn, Kết Đan kỳ cần một vạn, Nguyên Anh kỳ cần mười vạn, Hóa Thần kỳ cần một trăm vạn.. cứ mỗi một đại cấp liền gấp mười lần, cứ thế suy ra. Hệ thống cực kỳ thân thiện, đổi tu vi liền cho thẳng đến viên mãn đỉnh phong, dù sao cũng là thể nghiệm, để hắn trước mặt học sinh bức cách, trước mặt địch nhân hắn vẫn là một phàm nhân không hơn không kém.

- Ồ, vừa đúng lượng tích phân đang có. Được, đổi.

- Tích! Túc chủ đổi tu vi Hóa Thần, khấu trừ một trăm vạn tích phân. Đổi hoàn tất.

Tu vi bước lên Hóa Thần kỳ viên mãn đỉnh phong, Ngô Thần cảm giác tuyệt không thể tả, mơ hồ cảm ứng được thiên địa, có thể chưởng khống sinh tử trong ngàn vạn dặm, giết người chỉ trong một ý niệm.

Hệ thống lười nói, ngươi suy nghĩ nhiều, phàm nhân đòi giết người trong một ý niệm, chưởng không sinh tử, trò đùa này mở quá lớn rồi đi.

Suy nghĩ của hắn cũng nhanh hơn rất nhiều lần, vô số ý niệm lướt qua, kế hoạch hoàn hảo liền hình thành trong nháy mắt.

Nhìn nhìn nhiệm vụ, hắn mỉm cười, rất đơn giản a!