Nó trưng bộ mặt đầy vẻ ngạc nhiên kèm thái độ chân thành xen lẫn 1 chút châm biếm nhẹ:
- Hóa ra người đứng đằng sau làm chuyện không mấy tốt hôm qua là Bạn....Mình chỉ giúp bạn ngăn chặn việc làm không mấy thơm tho mà thôi, Bạn không cần phải niềm nở cảm ơn Mình vậy đâu!
Vừa nói Nó vừa vỗ nhẹ lên vai nhỏ Trang vài cái, nhỏ tức điên lên hất mạnh tay Nó, rất nhanh giơ tay lên tát Nó, ai ngờ Thiên Bình ở đâu ra bắt lấy tay nhỏ. Hắn ngồi ở dưới nảy giờ coi sự việc xảy ra như thế nào, cảm thấy không ổn liền đi nhanh về phía Nó, rất may kịp lúc bắt được tay nhỏ Trang nếu không Nó ăn tát là cái chắc vì nhỏ Trang ra tay hết sức nhanh lẹ.
Hắn nhìn Nó với ánh mắt nghiêm nghị rồi đảo mắt sang nhỏ Trang với ánh mắt và thái độ khá là lạnh:
- Chuyện tới đây là được rồi, đừng xé to ra nữa!
Hắn buông tay nhỏ ra, nhỏ được nước thì lại làm màu lên nữa, khoanh tay trước ngực nghênh mặt nhìn Nó đầy thách thức:
- Nếu Thiên Bình đã nói vậy...thì Chị đây sẽ bỏ qua cho cưng lần này!
Nó tức muốn bể mạch mạch máu, ở đâu ra thái độ như ta đây làm người tốt thế cơ chứ, hôm qua còn ỷ đông hiếp yếu mà giờ...Nó trừng mắt nhìn nhỏ:
- Ngon! chị đây sợ cưng chắc!
Cuộc chiến lên đến đỉnh điểm, đứa xắn quần, xắn áo, đứa khởi động tay chân, xung quanh thì mấy đứa trong lớp hò reo, cổ vũ nhiệt tình như sắp coi 1 trận chọi gà. Bỗng tất cả hoạt động dừng lại bởi 1 giọng la khá lớn:
- DỪNG LẠI HẾTTT
Tất cả mọi người dồn hết 2 con mắt của mình vào Vũ Thiên Bình, Hắn tức giận kéo Nó về bàn học. Mọi người tự động giải tán, không ai bàn tán về điều gì nữa lẫn nhỏ Trang, nhỏ tự biết dính đến Vũ Thiên Bình thì không gì tốt lành cả vì gia thế của Hắn không hề nhỏ mà, vì vậy im lặng bây giờ là tốt nhất. Nhìn mắt Hắn lúc tức giận Nó cũng sợ lắm, nhưng mà Nó thấy ức lắm, Nó làm gì sai? chỉ là ra mặt giúp con bé kia bị bọn nhỏ Trang đánh hội đồng thôi mà, Nó hằn học quay mặt ra phía cửa sổ.
Hắn suy cho cùng cũng vì Nó thôi, những vụ rắc rối Nó gây ra còn là án treo trên ban giám hiệu, bây giờ Nó làm lớn chuyện nữa có thể ảnh hưởng đến kết quả tốt nghiệp ngay. Hắn lấy khuỷu tay huýnh nhẹ tay Nó, nhìn Nó bằng đôi mắt ánh lên tia ấm áp chứ không như ánh mắt nghiêm nghị lúc nảy:
- Học ai mà anh hùng dữ vậy?