*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Tiết Trường Quân, hôm nay nhà họ Hàn chính là mồ chôn của ông!”
Diệp Phàm thở dài, chầm chậm đưa cánh tay lên, khí kình trong tay xoay vòng.
“Ngông cuồng, đường chủ tao chẳng qua cảm thấy kinh ngạc không hiểu tại sao võ học của Thiếu Lâm lại bị truyền ra ngoài mà thôi, chứ không hề ngạc nhiên trước sức mạnh của mày!”
Tiết Trường Quân lạnh lùng cười, tuy người ta nói võ công trong thiên hạ đều từ Thiếu Lâm mà ra, nhưng Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam này là bí thuật của Thiếu Lâm, làm sao có thể bị truyền ra tới tận bên ngoài.
Giết!
Tiết Trường Quân hét lớn, cương kình từ cánh tay bay lên, hoá thành hình dạng một chiếc chuỳ có hơi mơ hồ, thế nhưng lại có thể nhìn rõ hình dạng của nó.
Dấu hiệu của tiểu tông sư, khí kình hoá hình!
Khi khí hoá hình sẽ có thể giết người dù có cách một khoảng đi nữa.
Đương nhiên, nếu không phải là tiểu tông sư có võ công cao cường, cùng với nắm bắt tới một trình độ nhất định, sẽ rất khó có thể đạt được điều này.
Người nhà họ Hàn mở to mắt, vì đã được tận mắt chứng kiến những cảnh tượng chỉ được thấy ở trên phim.
Hoá ra, người tu luyện võ công lại đáng sợ như vậy, bọn họ có sức mạnh như thần!
Nét mặt Diệp Phàm đanh lại, cương kình hừng hực trong lòng bàn tay cũng đã đạt cực hạn, đến cả cánh tay cũng khẽ run lên.
“Giết!”
Hai dáng người cứ thể xông thẳng vào nhau.
Rầm!
Diệp Phàm xuất chiêu, Tiết Trường Quân dùng chuỳ do khí kình tạo thành đập thật mạnh vào cú đấm của Diệp Phàm!
Hai chưởng lực cứ thế va vào nhau, giống như vụ va chạm giữa hai hành tinh.
Không khí rung chuyển, rồi liên tiếp phát ra những tiếng động kinh hoàng.
“Ha ha ha...Diệp Phàm mày không xong rồi, tao đã nhọc công nghiên cứu khí kình hoá hình này cũng đã hơn bảy năm rồi, một thằng vừa mới tiến vào tiểu tông sư chưa được bao lâu như mày làm sao sánh bằng được chứ?”
“Mọi người đều khen mày, nhưng hôm nay tao phải giết chết mày!”
Tiết Trường Quân hét lên: “Kiếm khí, chém!”
Cây chuỳ liền hoá thành thanh kiếm, khí kình toát ra từ kiếm tứ, nhìn trông rất mơ hồ.
Gừ!
Diệp Phàm hô lớn: “Võ công trong thiên hạ chỉ cần nhanh sẽ không bị phá, chỉ cần tôi đủ nhanh, khí kình của ông có mạnh thì đã sao chứ?”
Soẹt!
Diệp Phàm liền đi chuyển tới, kiếm khí trong tay Tiết Trường Quân liền giáng xuống, phá nát bức tường phía sau lưng anh.