Anh lại vung tay, một luồng sáng phóng trúng người cô nàng Chuột Bạch.
“Soẹt!”
Cô nàng Chuột Bạch vội vàng lùi về sau, sau đó tức giận nói: “Đồ khốn, anh dám đánh lén!”
Diệp Phàm đột nhiên động thủ khiến cho cô ta trở tay không kịp, nếu như không phải cô ta sở hữu tốc độ di chuyển cực nhanh, thì vừa rồi đã bị Diệp Phàm đánh trúng.
“Trong việc đánh đấm quả đúng có tốc độ là có tất cả, được rồi, tóm được cô đã rồi nói tiếp...”
Diệp Phàm hét lên một tiếng, nhảy vọt lên, hướng về cành cây cô nàng Chuột Bạch đang đứng.
Cùng lúc đó, con dao Long Lân lại lần nữa trở về trong tay anh, nếu như nhìn kỹ, ở phần chuôi dao có một sợi dây bạc, nối liền với cổ tay của Diệp Phàm.
Diệp Phàm lại lần nữa nhảy tới, còn cô nàng Chuột Bạch lùi ra sau, nhưng lúc này đã không còn đường lui, trong tay cô ta cũng có một sợi dây bạc, cô ta quẳng nó về phía trước, buộc chặt vào một cành cây, rồi đu người bay bổ nhào về phía Diệp Phàm.
“Bịch bịch bịch!”
Trong tay cô ta cũng cầm một con dao găm, đối chọi cùng con dao Long Lân.
Trong chốc lát, hai người bọn họ đã giao đấu tới mười chiêu.
Hai người liên lục đánh qua đánh lại, cô nàng Chuột Bạch, thân nhẹ tựa chim yến, tuy sức vung dao không bằng Diệp Phàm, nhưng lại rất nhanh nhẹn.
“Diệp Phàm, anh không giết được tôi đâu, hay là chúng ta giao dịch với nhau, anh cao như vậy sẽ không phát huy được hết sức mạnh của con dao Long Lân đâu, nhưng đổi lại giao cho một người nhỏ con như tôi...”
Vừa đánh vừa lùi, cô nàng Chuột Bạch tỏ ra vô cùng từ tốn.
“Đề nghị này cũng không tồi, nhưng cô phải đưa tôi một thứ, có được nó có khi tôi cũng sẽ đưa con dao Long Lân cho cô”.
“Ồ, vậy anh thử nói xem?”
Cô nàng Chuột Bạch phấn khích, lẽ nào trên người cô ta có thứ gì khiến Diệp Phàm phải chú ý tới, và giá trị của nó còn cao hơn cả con dao Long Lân.
“Ha ha, tôi cần Quỷ Đạo Tông của cô, cô có đưa không?”, vừa dứt lời, đòn tấn công của Diệp Phàm lại dữ dội hơn.
Còn cô nàng Chuột Bạch lúc này lại đang vô cùng hoang mang, vì con dao Long Lân đã rạch một đường trên vai cô ta.
“Rốt cuộc anh là ai? Tại sao lại biết tới Quỷ Đạo Tông?”, cô nàng Chuột Bạch không hề để ý tới vết thương trên vai mình, mà chỉ lạnh lùng hỏi Diệp Phàm.
“Tôi là thằng ở rể nhà họ Hàn, trả lời câu hỏi của tôi trước đã, cô có đồng ý trao đổi không?”
“Bụp!”
Cô nàng Chuột Bạch bị Diệp Phàm đánh bay.
“Thằng khốn...anh lừa ai vậy, thằng ở rể lại biết tới Quỷ Đạo Tông, coi tôi là đứa ngốc hả?”
Cô nàng Chuột Bạch tức giận, đưa tay về phía sau rút ra một nắm kim châm dài, hung hăng phóng về phía Diệp Phàm.