Phá Đảo Thương Khung: Phế Vật Nghịch Chuyển

Chương 13




Đông Phương Thiên Nguyệt trầm lặng không nói, ánh mắt chuyên chú quan sát Vượn Ô Kim, thanh âm vượn hú vang vọng trong không gian truyền đến tai nàng.

Sau tiếng kêu chói tai chính là đợt công kích đầu tiên phát động hướng nàng mà tấn công.

Hai bên bắt đầu gắt gao giao thủ, nàng phát hiện công kích của nàng đối với nó không một chút thương tổn, cứ như lấy trứng chọi vào đá, hao tổn thiên lực của nàng nhưng chẳng thể làm tổn hại đến nó.

Cơ thể kim sắc được bảo hộ an toàn bởi một tầng thiên lực dày đặc, liếc mắt nhìn Đông Phương Thiên Nguyệt một cách khinh bỉ.

Lướt qua ánh mắt khinh bỉ của Vượn Ô Kim, nàng bình tĩnh tâm tình cẩn thận suy nghĩ phương pháp chiến đấu.

Trên tay ngưng ra một trường tiên dài hơn một trượng, trên thiên lực trường tiên bùng lên lam sắc hoả diễm, trong hoả diễm mang theo hơi sự sắc bén của kim thuộc tính.

Nàng vốn là hỗn độn thiên lực, mà hỗn độn thiên lực là thiên lực đế vương, dạng cơ bản nhất cũng bao gồm đủ ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, nàng có thể tách các thuộc tính ra nhưng chỉ là không thuần thục mấy.

Trường tiên quấn chặt lấy cơ thể Vượn Ô Kim, ngọn lửa trên trường tiên ngày càng mạnh.

Vượn Ô Kim con ngươi kim sắc tràn đầy oán hận nhìn nàng, cơ thể nó vận lên lực lượng, trường tiên vốn đang quấn chặt lấy nó lại bị đánh thành mấy mãnh.

Tuy có thể khống chế được nó trong một thời gian ngắn nhưng Đông Phương Thiên Nguyệt chẳng thể gây thương tổn đến nó bao nhiêu!

Dường như bị khống chế khiến tôn nghiêm của nó bị ảnh hưởng, nó bắt đầu những đợt tấn công điên cuồng hơn.

Đông Phương Thiên Nguyệt vận thiên lực bao quanh cơ thể, một chút không lộ ra bên ngoài, liên tục tránh né các đòn tấn công đầy sát ý của nó, nhìn qua chật vật vô cùng!

Vượn Ô Kim thấy nàng liên tục tránh được những đòn tấn công của nó khiến tôn nghiêm của nó bị xúc phạm nặng nề, càng ra tay mạnh mẽ và điên cuồng hơn!

Chẳng biết từ bao giờ, Nhục Cầu đã chẳng thấy trên vai nàng, cả cơ thể lông trắng nhìn qua có vẻ vô hại, lấy tốc độ kinh người hướng Vượn Ô Kim mà bay tới, lộ ra hàm răng nhọn sắc, cắn phập vào da thịt Vượn Ô Kim.

Bất ngờ, Vượn Ô Kim cảm nhận đau đớn đến từ vai, ngước mắt qua liền thấy Nhục Cầu cắn ra một mãng da thịt trên vai nó, máu cùng thịt lẫn lộn nhìn qua lầy lội bất kham, đau đớn nơi vai khiến sự tức giận của nó dâng lên đỉnh điểm, định dùng một chưởng nghiền nát đầu ma thú vừa tròn vừa đầy lông này!

Nhưng tay nó chưa kịp chụp trúng Nhục Cầu, đã chẳng thấy bóng dáng tròn tròn trắng trắng đầy lông đâu, công kích đã phát ra, lại chẳng thể thu lại, tất cả công kích đập vào vai Vượn Ô Kim, vốn đã máu cùng thịt lẫn lộn không nhìn ra lại càng chật vật hơn.

Trong lúc đó Đông Phương Thiên Nguyệt cũng chẳng đứng nhìn không, tay đã ngưng tụ hai quả cầu lớn, tay trái là thủy hệ, tay phải là hoả hệ, nàng vừa nghĩ ra một phương pháp có lẽ có thể thương tổn đến Vượn Ô Kim, nàng không chắc nhưng sẽ thử.....

Thủy và hoả vốn là hai thuộc tính tương khắc, hữu hoả vô thủy, thủy hữu hoả vô (có lửa không nước,nước có thì lửa không), nếu hai thuộc tính tương khắc hoà vào nhất thể, hoả trong thủy, thủy trong hoả, sức bộc phá chắc chắn không nhỏ!

Nghĩ là làm, hai bàn tay giữ lấy hai thuộc tính thủy hoả nắm chặt vào nhau, cưỡng ép dung hợp chúng lại với nhau.

Hai thuộc tính liên tục đẩy nhau ra, sức mạnh tương khắc khiến hai bàn tay nàng lỡ một lớp da thịt, máu thịt lẫn lộn, chẳng tốt hơn vai Vượn Ô Kim là bao!

Trong lúc nàng cưỡng chế dung hợp, Vượn Ô Kim đã chuẩn bị phát động lần nữa tiến công, mắt nó từ kim sắc lại hoá thành huyết sắc, đôi mắt hằng lên những tia máu quỷ dị, tay nó được một lớp kim thuộc tính bao phủ.

Tiểu Hoả vốn tựa trên vai nàng giờ phút này, thấy Vượn Ô Kim công kích đã đến trước mắt, mắt nó hoá kim hồng sắc, trên người đột ngột một ngọn lửa lớn bao phủ, ngày càng lớn,khiến cấy cối xung quanh cháy rụi vang lên từng đợt âm thanh"xèo xèo".

Tất cả mọi thứ nhanh đến loá mắt, ngọn lửa rất nhanh đã biến mất, lộ ra bên trong là một cơ thể thất thải xinh đẹp.

Một thất thải phượng hoàng lộ ra, hơi thở huyết mạch khiến ma thú xung quanh trong vòng trăm dậm đều trốn tất thảy.

Hơi thở huyết mạch cao quý của Phượng Hoàng, một trong tứ tộc ma thú đứng đầu, các ma thú khác làm sao chống đỡ nổi?!?

Vượn Ô Kim cũng chẳng khá, dưới uy áp của Tiểu Hoả, nó đã chẳng chống đỡ nổi, quỳ rạp dưới đất.

Nhưng Tiểu Hoả hoá thành bản thể cũng chẳng kéo dài được bao nhiêu thời gian, nó đã sắp đến cực hạn rồi, nó liều mình hoá thành bản thể vốn đã chẳng có khả năng, hiện tại thực lực của nó cũng chỉ là linh thú nhất giai ngũ cấp, ít nhất phải là tam giai mới có thể tự do hoá bản thể, cưỡng ép biến hoá khiến cơ thể nó bị tổn thương nặng nề, ít nhất không đến hai hay ba tháng không khỏi.

Liếc nhanh con ngươi lam sắc qua Tiểu Hoả, nàng biết nó đã sắp đến giới hạn, động tác trên tay lại càng hanh hơn một phần, hai bàn tay nàng hiện tại đã là máu me be bét, nhìn qua đáng sợ khôn cùng, chỉ là mày nàng cũng chẳng nhíu một cái, động tác chẳng trì hoãn lại mà càng nhanh.

Bạch y hiện tại cũng nhớm một màu huyết sắc, từng giọt máu rơi xuống đất tựa như những đoá mạng châu sa nở rộ, nhìn qua thêm một phần yêu dã, lại xinh đẹp lại quỷ dị.

Thủy hoả hai thuộc tính dần dung hợp vào nhau, trong lửa có nước, trong nước có lửa, hai thuộc tính tương khắc thế nhưng dung hợp vào cùng một chỗ!

Sức mạnh nó bạo phát khiến cây cỏ xung quanh đổ ngã, vang lên từng đợt thanh âm "ầm ầm, lộp bộp" thanh âm truyền đến tai nàng, nàng kinh ngạc trong lòng, nhưng đôi mắt lại là một màu bình tĩnh, chẳng ngờ nàng chỉ nghĩ đến một chút, lại thật sự bộc phát sức mạnh mạnh mẽ như vậy!