Sau buổi tối đầy căng thẳng, Nguyên Vi trở về Triều Dương Cung. Nàng không khỏi nghĩ về những cảm xúc phức tạp trong lòng mình. Dù Tần Kỳ luôn chân thành và chu đáo, nhưng trái tim nàng vẫn chưa hoàn toàn mở cửa với hẵn. Còn Kỳ Liêu, người luôn bảo vệ nàng, lại khiến nàng cảm thấy an tâm và tin tưởng hơn bao giờ hết. Sự khác biệt giữa hai người đàn ông này khiến Nguyên Vi càng trở nên bối rối.
Khi màn đêm buông xuống, Kỳ Liêu không thể kiềm chế cảm giác bất an trong lòng. Hắn quyết định đến gặp Nguyên Vi, muốn xác nhận tình cảm của nàng. Tuy nhiên, khi vừa bước vào Triều Dương Cung, hắn đã bắt gặp
Tần Kỳ đang trò chuyện cùng nàng.
Kỳ Liêu cảm thấy một cơn ghen tuông bùng lên trong lòng, nhưng hắn cố gắng giữ bình tĩnh. Hắn bước tới, giọng nói cổ tỏ ra điểm tĩnh
-Vi nhi, muộn rồi, muội nên nghỉ ngơi sớm để giữ sức khỏe.
Nguyên Vi nhìn thấy sự căng thẳng trong mắt Kỳ Liêu, nhưng nàng chưa kịp phản ứng thì Tần Kỳ đã lên tiếng
-Ta và điện hạ đang có chuyện quan trọng cần bàn, Kỳ Liêu. Chẳng phải ngươi nên để lại chút không gian riêng tư cho điện hạ sao?
Kỳ Liêu quay sang nhìn Tần Kỳ, ánh mắt đầy kiên định
-Công tử Tần, ta nghĩ điện hạ cần được nghỉ ngơi. Mọi chuyện có thể bàn sau.
Tần Kỳ cười nhạt, cảm giác như đang bị thách thức
-Kỳ Liêu, ngươi quá lo xa rồi. Điện hạ và ta chỉ đang bàn về những vấn đề liên quan đến hoàng cung.
Nhận thấy tình hình căng thẳng, Nguyên Vi quyết định đứng lên giải quyết:
-Hai người đừng cãi nhau nữa. Bổn cung mệt rồi, muốn nghỉ ngơi. Mọi chuyện hãy để lại ngày mai chúng ta cùng
thao |นลิก.
Cả Tần Kỳ và Kỳ Liêu đều cúi đầu, không dám làm trái lời nàng. Họ đều rời khỏi Triều Dương Cung với tâm trạng nặng nề, mỗi người mang theo một nổi lòng riêng.
Kỳ Liêu trở về phòng, nhưng tâm trí hắn không thể nào yên ổn. Những hình ảnh về Nguyên Vi và Tần Kỳ liên tục xuất hiện trong đầu hắn. Hắn biết rằng, tình cảm hắn dành cho Nguyên Vi không chỉ đơn thuần là trách nhiệm của một thuộc hạ đối với chủ nhân, mà còn là tình yêu sâu sắc từ lâu đã bén rễ trong lòng.
Hắn ngồi bên cửa sổ, ngắm nhìn ánh trăng sáng, lòng tự hỏi liệu Nguyên Vi có thể cảm nhận được tình cảm của mình hay không. Nhưng rồi, hắn tự nhủ rằng mình không thể để cảm xúc chi phối. Hắn vẫn còn trách nhiệm lớn lao là bảo vệ Nguyên Vi và hoàng cung khỏi những mối nguy hiểm đang rình rập.
Trong khi đó, Nguyên Vi cũng không thể ngủ. Nàng nằm trên giường, đầu óc rối bời vì những suy nghĩ về Tần Kỳ và Kỳ Liêu. Nàng đã cố gắng làm mọi thứ tốt đẹp nhất, nhưng không thể phủ nhận rằng, nàng cảm thấy mình đang dần bị cuốn vào vòng xoáy của cảm xúc mà chưa từng dự liệu trước.
-Hệ thống, ngươi nghĩ sao về chuyện này?
Nguyên Vi khẽ hỏi, không mong đợi câu trả lời, nhưng lại muốn có ai đó để chia sẻ
-Ký chủ, ta chỉ có thể nói rằng tình cảm là một phần tự nhiên của con người. Nhưng việc chọn lựa con đường đúng đắn sẽ giúp cô tránh khỏi những sai lầm không đáng có.
Hệ thống trả lời bằng giọng điệu đều đều, như mọi khi.Nguyên Vi thở dài
-Ta biết... nhưng sao mọi chuyện lại phức tạp thế này? Ta không muốn làm tổn thương ai, nhưng đồng thời cũng không muốn phụ lòng bản thân.
Hệ thống không trả lời, chỉ lặng lẽ theo dõi nàng. Nguyên Vi biết rằng dù nàng có tìm được câu trả lời hay không, cuộc đời nàng vẫn sẽ tiếp tục, và nàng phải đối diện với những thử thách trước mắt.
Sáng hôm sau, Kỳ Liêu quyết định sẽ hành động. Hẳn biết rắng thời gian không chờ đợi ai, và nếu hẳn muốn bảo vệ Nguyên Vi, hẳn cần phải nhanh chóng tìm ra nguồn gốc của những mối nguy hiểm đang đe dọa hoàng cung.
Hắn triệu tập một nhóm thuộc hạ trung thành và bắt đầu điều tra mọi manh mối liên quan đến các thế lực thù
địch. Hắn không muốn để Nguyên Vi và hoàng cung rơi vào tình cảnh bất ngờ.
Tuy nhiên, trong lòng hắn vẫn không thể nào quên được hình ảnh của Nguyên Vi. Hắn biết rằng tình yêu của mình dành cho nàng đã trở thành động lực lớn nhất, thúc đẩy hắn bảo vệ nàng bằng mọi giá.
Cùng lúc đó, Tần Kỳ cũng không đứng yên. Hắn nhận thấy rằng tình cảm của mình dành cho Nguyên Vi không còn có thể che giấu được nữa. Hắn quyết định sẽ tỏ tình với nàng, nhưng trước tiên, hắn cần phải loại bỏ những mối đe dọa từ Kỳ Liêu.
Tần Kỳ bắt đầu vạch ra một kế hoạch tinh vi nhằm tách biệt Kỳ Liêu khỏi Nguyên Vi. Hắn biết rằng nếu Kỳ Liêu không còn ở bên cạnh Nguyên Vi, cơ hội để hẳn chiếm trọn trái tim nàng sẽ lớn hơn.
Trong khi đó, Nguyên Vi vẫn chưa nhận ra rằng nàng đang bị kẹt giữa hai làn đạn. Cả Tần Kỳ và Kỳ Liêu đều đang âm thầm đấu tranh vì tình yêu của họ dành cho nàng, nhưng nàng chỉ nghĩ rằng cả hai đang cố gắng bảo vệ hoàng cung và nàng khỏi nguy hiểm.
Trong khi Kỳ Liêu đang lên kế hoạch bảo vệ Nguyên Vi và điều tra những mối đe dọa, hắn không ngờ rằng Tần Kỳ đã bí mật sắp đặt một cuộc gặp với một thế lực thù địch của hoàng cung. Tần Kỳ không phải vì muốn phản bội mà là vì hắn muốn loại bỏ Kỳ Liêu, người mà hắn coi là trở ngại lớn nhất trong việc chinh phục trái tim Nguyên Vi.
Cuộc gặp diễn ra tại một ngôi đền bỏ hoang ngoài rìa kinh thành. Trong bóng tối của đêm khuya, Tần Kỳ trao đổi với người đại diện của thế lực này. Tần Kỳ nói, giọng điệu quyết đoán.
-Ta không muốn gây hại đến hoàng cung, nhưng Kỳ Liêu cần phải rời khỏi cuộc chơi này. Ta cần các ngươi tạo ra một tình huống buộc hắn phải rời khỏi Nguyên Vi.