Papa Bạo Quân, Chờ Con Với!

Chương 34: Sanh thần thứ 15 của tiểu công chúa Nguyên Vi




Bồng hệ thống xuất hiện bất ngờ làm nàng có chút giật mình nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh mà nghe hệ thống nói.

Chúc mừng ký chủ,điểm công lược đã được tăng lên.Tốt quá.Đúng vậy. Ký chủ,cô tuyệt vời lắm.

Sinh thần thứ 15 của nàng là một sự kiện quan trọng trong hoàng cung Minh Hoàng, không chỉ đánh dấu sự trưởng thành của nàng mà còn là thời điểm để công bố những quyết định liên quan đến tương lai của công chúa.

Sau những biến cố lớn như cuộc phản loạn và lời nguyền được hóa giải, cả triểu đình và dân chúng đều dõi theo từng bước đi của nàng. Hoàng cung được trang hoàng rực rỡ, tràn ngập không khí lễ hội, các vị quan và sứ thần từ các nước láng giềng đều tụ hội để chúc mừng sinh thần của nàng.

Từ sáng sớm, các cung nữ đã tất bật chuẩn bị cho buổi lễ.Nguyên Vi, sau những tháng ngày dưỡng bệnh và vượt qua nhiều thử thách, giờ đây trông rạng rỡ và mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Nàng khoác lên mình bộ xiêm y màu xanh ngọc lục bảo với các họa tiết tinh xảo, bước vào chính điện với nụ cười rạng rỡ. Ánh mắt nàng lấp lánh như những ngôi sao.

-Công chúa, hôm nay là ngày sinh thần của người, mọi thứ đã được chuẩn bị chu đáo. Người trông thật lộng lấy.

Nàng mỉm cười nhẹ nhưng lòng vẫn không khỏi lo lắng.

-Đa tạ, nhưng ta chỉ mong được bình yên. Những ngày vừa qua ta đã hiểu ra nhiều điều.

Nàng nhìn mình trong gương, hình ảnh của một cô bé yếu ớt ngày nào giờ đã biến mất. Thay vào đó là một thiếu nữ với ánh mắt cương nghị, chứa đựng cả sự đau thương lẫn quyết tâm không khuất phục.

Buổi lễ diễn ra tại đại điện với sự tham dự của toàn bộ triều đình. Những vị quan văn võ, cùng với các sứ thần từ các nước láng giềng, đều có mặt để chúc mừng nàng. Tiếng nhạc du dương vang lên, hòa quyện với hương thơm của hàng ngàn bông hoa được bày biện khắp nơi.

Bạo quân và Thái Hậu, hai nhân vật quan trọng nhất trong ngày hôm nay, đứng ở vị trí trang trọng nhất. Bạo quân mặc bộ áo choàng hoàng gia được thêu dệt tỉ mỉ, còn Thái Hậu cũng không kém phần lộng lẫy với bộ trang phục màu xanh lam thẫm. Mặc dù trước đây có sự bất hòa, nhưng hôm nay, họ cùng nhau đứng bên nàng, thể hiện một hình ảnh đoàn kết và hòa hợp.

Nguyên Vi, trong trang phục lễ hội màu xanh ngọc lục bảo với các họa tiết tinh xảo, bước vào chính điện với nụ cười rạng rỡ. Ánh mắt nàng lấp lánh như những ngôi sao, và bước đi của nàng mang đến cảm giác tự tin và kiêu hãnh. Khi nàng bước vào, tất cả ánh mắt đều đồ dồn về phía nàng, và âm nhạc nhẹ nhàng từ ban nhạc cung đình tạo nên một bầu không khí trang trọng và ấm áp.

Buổi lễ bắt đầu với những nghi lễ truyền thống.Một vị quan trong triều kính rượu.

-Thưa bệ hạ, hôm nay là sinh thần thứ 15 của công chúa Nguyên Vi. Thần xin kính chúc công chúa mãi mãi an khang, vạn sự như ý.

Thái Tử cũng theo đó mà chúc nằng.

-Muội muội, hôm nay là ngày trọng đại của muội. Ca mong muội sẽ tiếp tục mạnh mẽ và sáng suốt như những gì muội đã thể hiện.

Ngữ Tranh và Tường An, những người bạn thân thiết từ thời thơ ấu của Nguyên Vi, tiến đến gần nàng với nụ cười tươi tắn. Họ mặc trang phục lễ hội màu xanh nhạt và xanh lam, tôn lên vẻ thanh thoát và quý phái của mình. Mái tóc của cả hai đều được buộc cao gọn gàng, phù hợp với không khí của buổi lễ.



Ngữ Tranh vui vẻ ánh mắt chân thành hướng về phía nàng, hắn nói

-Vi Vi, hôm nay là ngày đặc biệt của người,thần rất vui mừng khi được có mặt để chúc mừng sinh thần của người.Người đã trưởng thành thật nhanh chóng và trở thành một công chúa tuyệt vời. Thần chúc người có một năm mới tràn đẩy sức khỏe, hạnh phúc và thành công.

Tường An thêm vào với giọng ấm áp và thân mật "Công Chúa,hôm nay người thật lộng lẫy và tỏa sáng. Thần rất vui vì tất cả những gì người đã đạt được. Chúc người một sinh thần vui vẻ và một cuộc sống tràn đầy niềm vui và may mắn."

Kỳ Liêu, người bạn thân thiết khác của Nguyên Vi, đứng từ xa quan sát với ánh mắt chăm chú. Kỳ Liêu, với vẻ ngoài điển trai và trang phục trang nhã, đã chờ đợi đến lượt mình để chúc mừng nàng. Dù họ đều thân thiết, nhưng Kỳ Liêu vẫn giữ thái độ cung kính trong buổi lễ trọng đại này.

Khi Ngữ Tranh và Tường An hoàn tất lời chúc, Kỳ Liêu tiến đến gần, đứng dậy với tư thế cung kính. Hắn cúi đầu một cách trang trọng và mỉm cười với Nguyên Vi.

Kỳ Liêu với giọng điệu lịch sự và trang trọng "Công chúa Nguyên Vi, chúc mừng sinh thần của người. Mặc dù chúng ta có mối quan hệ thân thiết, nhưng ngày hôm nay là một dịp đặc biệt, và ta muốn thể hiện lòng tôn trọng đối với người. Chúc người luôn hạnh phúc, khỏe mạnh, và tiếp tục thành công trong mọi lĩnh vực."

Nguyên Vi gật đầu, ánh mắt đầy cảm kích

-Cảm ơn, Kỳ Liêu. Những lời chúc của ngài rất có ý nghĩa với ta. Ta rất vui khi có tất cả các bạn ở đây để chia sẻ khoảnh khắc đáng nhớ này.

Nàng cúi nhẹ đầu, cảm ơn những lời chúc tốt đẹp từ mọi người. Nàng cảm thấy một cảm giác lạ lùng trong lòng, như thể có điều gì đó quan trọng sắp xảy ra. Nàng lặng lẽ nhìn quanh đại điện, tìm kiếm bóng dáng quen thuộc của hệ thống từng đồng hành với nàng trong những lúc khó khăn nhất. Nhưng mọi thứ chỉ là sự im lặng, hệ thống đã biến mất không để lại một dấu vết nào.

Khi buổi lễ đang ở đỉnh cao, bạo quân tiến lên phía trước, ánh mắt đầy yêu thương nhìn con gái. Mọi người lặng yên, chờ đợi lời phát biểu của bạo quân

-Vi nhi, hôm nay là sinh thần của con, và cha có một quyết định quan trọng muốn thông báo. Từ hôm nay, con sẽ không còn là một tiểu công chúa vô tư nữa, mà sẽ là người được giao trọng trách lớn lao trong triều đình.

Lời nói của bạo quân khiến cả đại điện im phăng phắc, ai nấy đều kinh ngạc. Công chúa Nguyên Vi cũng bất ngờ, nàng không thể ngờ rằng cha mình lại quyết định như vậy. Nhưng trước ánh mắt kiên định của cha, nàng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, cố gắng hiểu rõ ý định của cha mình.

Thu lấy lời bạo quân, nàng khẽ nhướng mày cẩn trọng hỏi

-Cha... ý cha là sao ạ?

Bạo quân cười, ánh mắt tràn đầy tình yêu thương nhưng cũng có chút cương quyết.

-Con đã chứng tỏ được sự trưởng thành qua những thử thách mà con đã trải qua. Vì vậy, cha quyết định sẽ phong con làm Trưởng Công Chua ban hào Nhu Thục cùng với Thái Tử chịu trách nhiệm giám sát việc trị quốc và bảo vệ Minh Hoàng.

Tiếng xì xào bắt đầu lan tỏa khắp đại điện. Một số quan chức lớn tuổi tỏ ra không đồng tình, họ lo lắng về việc giao một trách nhiệm lớn như vậy cho một thiếu nữ trẻ tuổi.Một vị quan già lão luyện đứng dậy cung kính nói với bạo quân



-Bệ hạ, công chúa dù có tài năng, nhưng vẫn còn quá trẻ để đảm nhiệm trọng trách lớn lao như vậy. Thần lo ngại rằng điều này có thể gây ra sự bất ổn trong triều đình.

Thái Tử đứng dậy phản bác lại vị đại thần già kia.Thái Tử cẩn trọng kính nể phần nói

-Công chúa không chỉ là muội muội của Bồn Thái Tử, mà còn là người đã vượt qua những thử thách không ai ngờ tới.Bổ Thái Tử tin tưởng rằng muội ấy có thể gánh vác trọng trách này.

Lúc này,Thái Hậu cũng thêm vào,lão bà với giọng điệu lạnh lùng không màn thế sự cũng ra mặt giúp nàng.

-Hoàng Đế nói rất đúng,ai gia ủng hộ việc con bé tiếp nhận Trưởng Công Chúa phân vị tương đương Thái Tử.Ai gia nói vậy,có ai lên tiếng không.?

Vị đại thần kia không phản bác được bèn lấy cớ rút lui.Tuy họ ra mặt giúp nàng nhưng nàng cũng cần nói đôi câu để khẳng định sự quyết định của cha.

-Bồn cung hiểu rõ sự lo lắng của các vị đại thần. Nhưng qua những gì bồn cung đã trải qua, bồn cung nhận ra rằng trách nhiệm không nắm ở tuổi tác, mà ở sự quyết tâm và lòng trung thành với đất nước. Bồn cung hứa sẽ dùng tất cả khả năng của mình đề bảo vệ Minh Hoàng.

Ngay khi mọi người còn đang tranh luận, một sự kiện bất ngờ xảy ra. Giữa lúc không ai ngờ tới, hệ thống đột ngột xuất hiện trong tâm trí của nàng. Giọng nói quen thuộc vang lên, mang theo một thông điệp bí ẩn.

-Chúc mừng ký chủ. Nhiệm vụ công lược Thái Hậu của cô đã hoàn thành. Từ giờ, mọi quyết định và bước đi đều phụ thuộc vào chính cô.

Nguyên Vi cảm thấy một cảm giác trống rỗng xen lẫn sự bình an kỳ lạ. Nàng hiểu rằng từ giờ, nàng sẽ không còn dựa dẫm vào hệ thống, mà sẽ tự mình đối mặt với tất cả những thử thách phía trước.

Minh Vi nói thầm trong đầu, một nụ cười nhẹ thoáng qua

-Ta đã sẵn sàng. Cảm ơn ngươi, hệ thống.

Buổi lễ sinh thần kết thúc, nhưng trong lòng mọi người đều biết rằng đây chỉ là sự khởi đầu cho một hành trình mới.Nguyên Vi giờ đầy không chỉ là một Công Chúa nữa mà là Trưởng Cồng Chúa với trách nhiệm gánh vác cả một đất nước. Những tháng ngày sắp tới sẽ đầy thách thức, nhưng nàng tin rằng với lòng quyết tâm và sự hỗ trợ từ những người thân yêu, nàng sẽ vượt qua tất cả.

Bạo quân nhẹ nhàng nắm tay con gái

-Vi nhi, con đã lớn rồi.Nhưng cha luôn ở bên con.

Minh Vi nhìn bạo quân,mắt long lanh, giọng nói quyết tâm

-Con biết, cha. Con sẽ không phụ lòng tin của cha và mọi người.