Papa Bạo Quân, Chờ Con Với!

Chương 16: Tạo phản không thành




Các quan lại và tướng lĩnh phản loạn tổ chức một cuộc họp bí mật tại một biệt thự xa xôi. Họ chuẩn bị cho kế hoạch lật đổ bằng cách phân chia các nhiệm vụ cho từng nhóm. Một nhóm chịu trách nhiệm gây rối trong cung điện, trong khi nhóm khác đảm bảo kiểm soát các vị trí chiến lược trong quân đội.

Họ dự định tấn công vào ban đêm khi bạo quân và các vệ sĩ đang lơ là. Các quan lại sẽ tạo ra sự hỗn loạn bằng cách kích động các cuộc nổi dậy trong dân chúng và quân đội.

Sau khi nhận được tin tức từ mật thám, bạo quân tăng cường bảo vệ cho công chúa và các khu vực quan trọng trong cung điện. Hắn lệnh cho quân khu và các vệ sĩ phải theo sát từng bước di chuyển của công chúa.

Bạo quân lo lắng về sự an toàn của con gái mình, nhưng cũng cần phải đảm bảo rằng triều đình không rơi vào hỗn loạn. Hắn quyết định giữ bí mật về âm mưu cho đến khi có thể hành động.

Vào đêm tấn công, nhóm phản loạn thực hiện kế hoạch của họ. Họ tấn công vào cung điện từ nhiều hướng, gây ra sự hỗn loạn và bối rối trong hàng ngũ bảo vệ.

Các vệ sĩ và quân đội trung thành của bạo quân lập tức phản ứng. Một cuộc chiến ác liệt diễn ra trong cung điện, với sự chống cự mạnh mẽ từ quân đội trung thành và các vệ sĩ. Bạo quân đang đứng trên bậc thềm, chỉ huy cuộc chiến từ xa. Các vệ sĩ và quân đội của hắn đang chiến đấu dữ dội chống lại nhóm phản loạn.

-Đứng vững! Không để kẻ thù tiến thêm bước nào!

Quân đội trung thành của bạo quân tiếp tục chiến đấu kiên cường. Những nhóm phản loạn bị đẩy lùi từng chút một.

Một tướng lĩnh uy dũng thiện chiến bước ra,cung kính với bạo quân,nói

-Bệ hạ, chúng ta sắp hoàn tất việc đẩy lùi kẻ thù.Họ đang bị dồn vào góc.

-Tốt lắm. Tiếp tục tiến lên và bảo vệ cung điện. Không để bất kỳ kẻ nào xâm nhập vào khu vực quan trọng!

Với sự lãnh đạo và chiến thuật của bạo quân, quân đội trung thành dần dần đẩy lùi các cuộc tấn công của nhóm phản loạn. Một số tướng lĩnh phản loạn bị bắt hoặc bị tiêu diệt. Sau một đêm chiến đấu căng thẳng, bạo quân và quân đội của hắn thành công trong việc đẩy lùi cuộc tấn công. Nhóm phản loạn bị đánh bại và các kế hoạch của họ bị phá vỡ.

Nàng được hộ tống đến khu vực an toàn trong cung điện bởi các vệ sĩ. Nàng chạy đến gặp bạo quân khi thấy cuộc chiến gần như kết thúc.

-Cha, cha có bị thương không?

Bạo quân nhìn nàng có chút lo lắng đối cho mình.Hắn không kìm được mà ôm chặt lấy nàng.

-Cha không sao. Con không phải lo lắng. Cha đã bảo vệ con và cung điện an toàn.

Bạo quân đưa công chúa đến một phòng an toàn và dặn dò các vệ sĩ phải cẩn thận.

-Vì sự an toàn của công chúa.Hãy đảm bảo rằng công chúa luôn ở trong an toàn. Không để bất kỳ ai đến gần!

Sau khi cuộc tấn công bị đẩy lùi, bạo quân tổ chức một cuộc họp với các quan lại và tướng lĩnh trung thành để đánh giá tình hình và xử lý các kẻ phản loạn.



-Chúng ta đã đánh bại cuộc tấn công, nhưng vẫn còn nhiều việc phải làm. Các kẻ phản loạn sẽ bị xử lý thích đáng.

-Bệ hạ, chúng tôi sẽ tiếp tục bảo vệ triều đình và đảm bảo rằng không còn mối đe dọa nào khác

-Rất tốt. Hãy tiếp tục làm việc chăm chỉ để duy trì sự ổn định và hòa bình trong triều đình.

Sau cuộc chiến, bạo quân và công chúa có một cuộc trò chuyện nghiêm túc để thảo luận về tương lai và các vấn đề đã xảy ra.

-Cha, tại sao người ta lại muốn lật đổ cha vậy ạ?

-Có những người không hài lòng với cách cai trị của cha. Nhưng con không cần phải lo lắng. Cha sẽ luôn bảo vệ con và đất nước.

Nàng khóc ôm lấy bạo quân

-Con chỉ muốn ở bên cha. Không quan trọng ai muốn gì.

Bạo quân cười và vỗ về nàng

-Cha cũng vậy, con gái của cha. Cha sẽ làm mọi thứ để giữ con an toàn và hạnh phúc.

Bạo quân và nàng đứng bên cửa sổ, nhìn ra ngoài khi mặt trời mọc, chuẩn bị cho một ngày mới đầy thử thách.

-Chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng lại triều đình,vi nhi. Đây là thời điểm khó khăn, nhưng chúng ta sẽ vượt qua.

-Con sẽ làm việc chăm chỉ để giúp cha và đất nước.

-Cha tin tưởng vào con. Chúng ta sẽ tạo ra một tương lai tươi sáng cho quốc gia này.

Lúc này, hệ thống bất ngờ xuất hiện trong tâm trí nàng, khiến nàng giật mình.

-Chúc mừng ký chủ!

“Ể, ngươi đi đâu lâu quá đấy!”Nàng phàn nàn, giọng có chút trách móc nhưng cũng không giấu được sự tò mò.

-Chúc mừng vì ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ công lược bạo quân. Chỉ số thiện cảm đã tăng lên 100%.

Nàng mở to mắt ngạc nhiên, niềm vui bỗng tràn ngập trong lòng, như thể nàng vừa đạt được một thành tựu to lớn. Nhưng ngay sau đó, niềm vui ấy nhạt đi khi nàng chợt nghĩ đến vị lão bà khó tính đang ngự trị trong cung.



“Lão bà kia sao mà khó công lược quá vậy?”Giọng nàng đầy băn khoăn, như đang tìm kiếm một câu trả lời.

-Ý ký chủ là Thái Hậu?

“Không bà ta thì còn ai nữa”.Nàng khẽ thở dài, nhớ lại những lần gặp mặt đầy căng thẳng với Thái Hậu.

“Theo hệ thống ghi nhận, thiện cảm của Thái Hậu đối với ký chủ đã tăng lên 40% rồi”

-“Gì cơ? Tăng á?”.Nàng không tin vào tai mình, vội vàng bật bảng thông tin lên. Ánh mắt nàng dò xét từng con số, và khi thấy chỉ số thiện cảm thực sự tăng, nàng không khỏi reo lên trong lòng, niềm vui sướng hiện rõ trên khuôn mặt.

-Ra là phải dùng cách khác, không thể làm nũng như với bạo quân đượcNàng khẽ gật đầu, tự tán thành với chiến lược mới mà mình vừa nghĩ ra.

Lúc này, bên ngoài Dưỡng Tâm Điện, Ngữ Tranh và Tường An vừa nhận được tin về cuộc nổi loạn liền vội vã chạy tới. Họ lo lắng cho sự an nguy của nàng, nhưng khi thấy cảnh tượng bình yên trước mắt, cả hai mới nhẹ nhõm. Họ nhìn thấy nàng đang rời khỏi phòng, khuôn mặt rạng rỡ sau khi biết chỉ số thiện cảm với Thái Hậu đã tăng lên.

-Vi Vi!

Cả hai cùng gọi tên nàng, giọng đầy sự sốt ruột và quan tâm.

Bị gọi tên, nàng vội quay lại, đôi mắt sáng lên khi nhận ra đó là Ngữ Tranh và Tường An. Từ sau cuộc nổi loạn, nàng ít khi gặp họ, nay gặp lại hai người bạn thân thiết, lòng nàng không khỏi rạo rực vui mừng.

“Nhớ hai người quá!”.Nàng nở nụ cười tươi rói, nhanh chân chạy tới chỗ họ.

Như thường lệ, Ngữ Tranh nhẹ nhàng vỗ vai nàng, ánh mắt dịu dàng nhưng không giấu được sự lo lắng.

-Vi Vi, có chuyện gì không? Mọi thứ ổn chứ?

“Ta nghe nói có chuyện lớn xảy ra, chúng ta lo lắng lắm!”Giọng Tường An trầm thấp nhưng đầy sự quan tâm, tay cậu nhẹ nhàng chạm vào vai nàng như muốn truyền thêm sự an ủi.

-Không sao, không sao cả! Cha cha đã lo liệu mọi thứ rồi.

Nàng nói với vẻ tự tin, lòng nhẹ nhõm khi thấy hai người bạn vẫn luôn quan tâm đến mình.

Ngữ Tranh và Tường An cùng thở phào nhẹ nhõm, họ nhìn nàng với ánh mắt dịu dàng, như muốn chia sẻ niềm vui. Nàng cười khúc khích, lòng cảm thấy ấm áp khi có những người bạn tốt ở bên cạnh.

-Nào, chúng ta cùng đi chơi đi! Ta có rất nhiều điều muốn kể với các ngươi!

Cả ba nắm tay nhau, bước ra ngoài sân, tiếng cười của họ vang vọng khắp cung điện, như xua tan đi mọi lo lắng và âu lo. Dưới ánh nắng vàng rực rỡ, những bước chân nhỏ bé nhưng đầy quyết tâm của nàng cùng những người bạn thân thiết đã tạo nên một khoảnh khắc bình yên hiếm có trong cung điện đầy sóng gió.