Overlord

Quyển 11 - Chương 2




Phần 1

Sau khi trở về từ Đế Quốc, Ainz ngồi xuống bàn làm việc ở E-Rantel và dựa người thật mạnh vào phần lưng tựa của chiếc ghế.

Tuy rằng Ainz đã bắt đầu tuyển người cho Công hội Mạo hiểm giả mới thành lập của Vương quốc Sorcerous, nhưng xem chừng cần mất một khoảng thời gian trước khi nhận được kết quả. Cho đến lúc đó, anh phải chuẩn bị đầy đủ.

Ưu tiên hàng đầu của anh là mở ra một ngôi truờng đào tạo các mạo hiểm gia, nhưng nếu hoàn cảnh cho phép thì anh sẽ sử dụng mạo hiểm gia từ chính Công hội mao hiểm giả của mình. Chuẩn bị một đống ký túc xá cho những tình nguyện, những người đã phải đi một chặng đuờng dài để đến được Vương quốc này, có lẽ cũng được coi là một hành động mến khách. Những nguời phụ trách công viếc đào tạo thì anh sẽ chọn dùng những mạo hiểm giả hiện đang ở lại Vương quốc Sorcerous.

Có l mình nên trao đi vi Albedo v vic hoch đnh khu vc ln chnh đn trang b.nhưng trướđó…ti sao anh ta li mun nói ra các vđ v nước ph thunó s gây mt chút rc ri cho Albedo và Demiurge?

Ainz không thể hiểu đuợc Jircniv đang nghĩ cái gì. Ainz cũng không biết cách nào để nói rõ cho cả hai vị trí giả kia được. Tại sao Jircniv lại có thể đề nghị như thế đuợc? Với tất cả những gì anh biết, Demiurge có thể đang đứng đằng sau việc này.

Qu nhiên mình nên phi tho lun vi Demiurge truđã. Ah, nhưng anh ta hình nhưđãđđến mt nơi rt xa, gi tt c nhng gì mình có th làm là cùng Albedo nghĩ ra bin pháp gii quyết.như mình đã nghĩ, nó s là công vic khá khó khăn,huh?

Haaa, anh bắt đầu thở dài trong lòng. Cái cảm giác khó chịu và bối rối của anh đang làm cho cái dạ dày không tồn tại của anh quặn đau. Và khi anh nghĩ về chuyện hai người đó trở về thì cơn đau càng trở nên mạnh hơn

Aiz lắc lắc đầu, sau đó suy tính các tin tình báo quan trọng thu được từ Đế Quốc như là một cách để tránh suy nghĩ về những đang hiện ra lờ mờ phía trước anh.

‘’…Chữ rune, huh’’

Những mảnh vụn tri thức của YGGDRASIL đang nằm rải rác trong cái thế giới không biết này. Anh đã tìm thấy những dấu vết của nguời chơi, sự tồn tại của World-Class Item, …v.v…

Và lúc này, danh sách của anh có thêm sự xuất hiện của các chữ rune, thứ vốn tồn tại trong thế giới của Suzuki Satoru.

Lý do tại sao người của Pháp Quốc có thể triệu hồi được những  thiên thần từ các tôn giáo trong thế giới Suzuki Satoru có lẽ là do ma thuật bắt nguồn từ YGGDRASIL.

Nhưng về các chữ rune thì sao? Tại sao mà chúng lại có thể tồn tại ở nơi này? Những chữ rune ở thế giới này có giống các chữ rune trong thế giới Suzuki Satoru hay không? Hay chúng chỉ đơn giản là những chữ cái ma thuật giống nhau một cách ngẫu nhiên và do đó thuật ngữ này đã được tự động phiên dịch thành “rune”?

…Vuơng quc Dwarven đuc xáđnh  gn dãy núi Azellisia. Mình cn phđiu tra vic này tht k càng. Đúng như mình nghĩ…Mình không th tránh khi viđđếđđược?

Đương nhiên ở trước lúc trở về E-Rantal, Ainz đã hỏi Fluder những chuyện liên quan tới chữ Rune.

Nhưng tất cả những gì ông ta biết là vị vua cai quản Vương quốc Dwarven ở dãy Azellisian đã từng đến thăm Đế Quốc chính là một thợ rèn chữ rune, và Đế Quốc đã mua vũ khí và trang bị bảo vệ từ quốc gia Dwarven. Tuy vậy, ước chừng 100 năm về truớc, tất cả các dấu vết về các trang bị pháp thuật chạm khắc ký hiệu Rune đã im hơi lặng tiếng biến mất.

Tuy rằng điều này cũng là những thông tin rất có giá trị cho Ainz, nhưng nó không phải là điều anh thực sự muốn biết.

Không có nghề thợ thủ công chữ Rune trong YGGDRASIL. Nếu đó chỉ là một nghề chỉ tồn tại duy nhất ở thế giới này thì có khả năng là kỹ thuật của hai thế giới đã dung hợp lại thành một. Vậy thì mình nhất định phải điều tra chi tiết hơn về chuyện này. Tuy nhiên, mình nên phái ai đi đây?

Tất cả những gì anh ấy muốn là thăm Vương quốc Dwarven và hỏi về chữ cái rune và như thế. Và đối với nghề thợ rèn chữ rune, đó là một vấn đề về các kỹ thuật và về một quốc gia bí ẩn đầy tiềm năng. Trong truờng hợp xấu nhất, anh có thể sẽ bắt họ nói chuyện bằng việc sử dụng các bùa mê nếu họ kín tiếng không chịu nói.

Nếu nó chỉ đơn giản là việc sử dụng các ma thuật hệ thao tác tinh thần, hoặc là bắt cóc đối phương bằng việc sử dụng phép dịch chuyển, thì phái ai ra ngoài cũng được. Nhưng nếu chơi đứng sau các chữ cái rune này là những người chơi, vậy thì làm thế nào mới tốt đây? Tất cả những gì anh biết thì nói không chừng người đã tẩy não Shalltear đang lẩn trốn ở đây.

Tuy rằng mình muốn tìm hiểu thêm trước khi xuất phát, nhưng để tìm ra về những tri thức mà ngay cả Fluder cũng không biết sẽ không hề đơn giản.

Ainz chậm rãi đứng dậy từ chỗ ngồi của mình.

Trong nháy mắt, người phụ nữ bên cạnh anh cũng bắt đầu làm việc. Vẻ mặt của cô ấy nhìn qua rất hoạt bát, cực kỳ hợp với mái tóc ngắn nam tính hóa của cô. Cô ấy là Decrement, hầu gái phục vụ Ainz trong ngày hôm nay.

Ainz vươn tay ra để ngăn Decrement lại, và sau đó anh bắt đầu bước đi chậm rãi trong căn phòng của mình.

Ngay ở lúc Aiz dùng cách phép logic cùng cộng trừ để để tính toán lợi ích và tổn thất của hành động này, các kỷ niệm cũ tự nhiên xuất hiện giữa các con số. Anh nhớ lại những mối nguy hiểm mà anh đã gặp phải trong các vùng đất chưa từng được khám phá, niềm vui suớng khi được khám phá những cái mới hay nỗi buồn khi nhiệm vụ thất bại, trong những ký ức này cũng xuất hiện lời nói và vẻ mặt những người bạn của anh. Họ đơn giản chỉ là những kí ức, nhưng ngay cả khi các kí ức ấy biến mất toàn bộ thì nó cũng hóa thành những ngọn đèn rực sáng trong chiếc hộp sọ trống rỗng của Aiz.

Sau khi bất thình lình thu các kí niệm đau buồn vào trong lồng ngực của mình, suy nghĩ về kế hoạch của Ainz rốt cuộc thành hình.

…Đúng như mình nghĩ, không vào hang cp làm sao bđược cp con.

Guild Ainz Ooal Gown vốn là một tổ chức được thành lập trên những nguyên tắc như vậy.

Đương nhiên, có một số người có thể sẽ giễu cợt về ý tưởng so sánh trò chơi – thứ không gây nguy hiểm cho tính mạng người chơi- với hiện thực. Tuy nhiên, do dự thiếu quyết đoán có thể làm mất đi cơ hội thu được những kiến thức mới, và đồng thơi đây cũng là một cơ hội để biến một trong số chúng trở thành con bài ẩn giấu. Ai có thể nói nó là không thể xảy ra?

Sau khi anh quyết định điều tra chữ rune của Vương quốc Dwarven, một câu hỏi xuất hiện trong suy nghĩ của Aiz

Chọn lựa ứng cử viên.

Ai sẽ là người thích hợp nhất để anh cử đến đó?

Mình có nên hý kiến ca Albedo và Demiurge không? Không, nếu mình làm vy, mình s không th phái người có kh năng chiếđu mnh nht trong tt c mi ngườđi.

Người có sức chiến đấu mạnh nhất chính là chỉ bản thân Ainz.

Không phải ba hoa chích chòe chứ Ainz có thể tự tin nói rằng không một ai trong Lăng mộ ngầm vĩ đại Nararick có thể giỏi hơn anh trong việc xoay sở trong các tình huống phát sinh và ma thuật không biết. Đơn Nói đơn giản hơn, Ainz tự mình đi là chiến lược hữu hiệu nhất. Tuy nhiên, nếu thực sự có người chơi đối địch tồn tại ở nơi đó, chuyện này sẽ trở thành một nước cờ cực kỳ ngu xuẩn.

Nếđó ch có my tên thì mình vn có th bt ly chúng đng thi chy trn. Điđó có nghĩa là mình cn chn mt người có th tranh th mt chút thi gian trong lúđang chun b chy trn.

Nguời đầu tiên xuất hiện trong ý nghĩ của anh ấy chính là các Thủ Vệ Tầng.

Nếu là những NPC cấp độ 100, cho dù đối mặt với những người chơi, thì họ cũng có thể tranh thủ thời gian cho Ainz bỏ chạy. Điều đó nói rằng, anh ta có thể thực sự sử dụng những NPC, những đứa con yêu dấu của những người bạn cũ của mình, một cách như vậy?

Nếu như mình sử dụng Undead lever cao thì sao? Không được, sự linh hoạt của chúng quá thấp so với NPC người được xây dựng đầy đủ.

So sánh quái vật triệu hồi với các NPC thì sẽ phát hiện được tuy rằng chúng có điểm thuận lợi là có thể dễ dàng vứt bỏ. Nhưng đồng thời, chúng cũng có khuyết điểm là năng lực của chúng không đồng đều, khá thấp và sự thích ứng của chúng kém.

Ngoại trừ yếu tố mặt cảm xúc, những NPC là sự chọn lựa hoàn mỹ. Bởi là một người chơi nên Ainz không trải qua thí nghiệm, và do đó anh không xác định được rằng anh có thể hồi sinh được hay không. Nhưng về chuyện những NPC có thể hồi sinh như Shalltear thì không có gì phải nghi ngờ.

Ainz ngồi xuống ghế của mình một lần nữa.

‘’Hmm…’’

Ainz đưa ngón tay của mình trước mặt anh, và cân nhắc những lựa chọn tốt nhất để thực hiện.

Nhưng cuối cùng, anh không thể rút ra được một quyết định.

Thật ngu ngốc khi suy nghĩ mãi mà vẫn không đưa đuợc ra câu trả lời?

Với một nụ cười tự giễu, Ainz nhìn về phía Decrement

‘’Nguơi có sẵn sàng hi sinh vì ta không?’’

“Tất nhiên, Ainz-sama. Chỉ cần ngài ra lệnh thì thần tình nguyện chịu chết.”

Decrement đáp lại không một chút do dự.

“Những người khác có nghĩ như thế không? Họ sẽ nghĩ rằng ta là một chủ nhân độc ác?

‘’Thần nghĩ rằng những nguời khác cũng sẽ vui vẻ chấp nhận cái chết với không một chút do dự nào cả. Không ai thậm chí sẽ nghĩ đến chuyện từ chối. Chúng thần đuợc các Đấng tối cao tạo ra  và do đó chúng thần tồn tại vì các Đấng tối cao. Không có một niềm vui nào lớn hơn việc chúng thần đuợc hành động theo các yêu cầu của các đấng tối cao giao cho chúng thần, cho dù đó có là mệnh lệnh thế nào đi nữa.”

“Thật vậy sao…Ngoài ra, vấn đề vừa nãy chỉ là ta tò mò hỏi thôi. Câu hỏi của ta không có một ý nghĩ sâu xa nào đâu. Hãy quên nó đi.’’

Trong khi Decrement cúi đầu, Aiz hạ quyết tâm

-Anh sẽ sử dụng những NPC.

Ainz lấy ra một tấm bản đồ của vùng ngoại thành.

Tấm bản đồ này được vẽ ra dựa trên các cuộc điều tra của Aura. Đặc biệt liên quan đến các khu vực của Rừng Đại Ngàn Tob, Ainz chắc chắn rằng không có tấm bản đồ nào chi tiết hơn tấm bản đồ này. Tiếc là tỉ lệ xích của nó không phải chính xác nhất, và vì vậy thế anh chưa thể thể kết luận chắc chắn rằng đó là một tấm bản đồ hoàn hảo. Tuy nhiên, với tấm bản đồ này trong tay, có rất ít khả năng anh sẽ lạc đường.

Ainz chỉ ngón tay vào E-Rantel và sau đó từ từ di ngón tay của anh về hướng bắc, đi qua Rừng Đại ngàn. Tính tới thời điểm hiện tại, không có bất cứ vấn đề gì. Đại bộ phận của khu rừng bây giờ đã nằm trong quyền kiểm soát của Nazarick. Sau khi loại bỏ những con quái vật và ma thú có trí thông minh thấp, họ nắm quyền kiểm soát một số chỗ định cư của tộc bán nhân loại và tộc dị hình và đó chính là điểm kết thúc của nhiệm vụ này. Ở đó có một hang động ngầm lớn, nhưng hiện tại anh không có ý định khám phá nó. Tất nhiên, anh có thể kiểm soát nó nếu làm như thế đem lại lợi ích cho anh.

Ngón tay của anh chỉ đến hồ nước có hình dạng quả bầu ở cực bắc của rừng.

Xa hơn ở phía bắc là dãy núi Azellisia. Đó là vùng đất không có trên bản đồ

“Một khu vực chưa biết, huh.”

Hmph, Aiz mỉm cười.

Anh vừa mới hướng về những mạo hiểm giả tuyên truyền rằng hãy đi tìm tòi những điều không biết. Nếu anh lấy bản thân mình làm tấm gương đi đầu thì sẽ tạo được một hiệu quả tuyên truyền rất tốt.

‘’Tìm kiếm Vương quốc Dwarven ở dãy núi Azellisian’’

Nó nghe giống như một khẩu hiệu thường được dùng trên các chương trình truyền hình.

Bỏ đi nụ cười tự nhiên hiện ra trên khuôn mặt mình, Ainz bắt đầu suy nghĩ một cách nghiêm túc.

Anh đã cân nhắc đến những chỗ tốt dành cho bản thân anh khi anh cố ý đi đến một địa điểm có thể xuất hiện những người chơi khác.

Rõ ràng, việc Vua Pháp Thuật tự mình đi tới đó đã biểu hiện ra thành ý của anh ta.

Nó giống như là ông chủ của công ty này đi đến một công ty khác để tiến hành các cuộc đàm phán. Dùng kinh nghiệm của bản thân Suzuki Satoru tới nói, hiệu quả của nó hiện ra ngay lập tức.

Ngoài ra, quan điểm của anh không giống như thuộc hạ của mình, những người có xu hướng xem những người bên ngoài của Nazarick như những sinh vật hạ đẳng. Ainz hoàn toàn là nguời sống ôn hòa với các thành viên Nararick.Kết quả là, anh thấy mình không phải là một sự lựa chọn không tồi trong việc đàm phán với vuơng quốc Dwarven-hoặc không phải là một sự lựa chọn can đảm nếu anh ấy trung thực với mình.

Ngoài ra, anh có thể cử Pandora’s Actor đi.

Anh ấy là ứng cử viên phù hợp nhất, bất kể là về sự hiểu biết, khả năng ứng phó hay là các năng lực khác.

Tuy nhiên-

Ai sẽ điều hành đất nước này trong khoảng thời gian đó?

Đáp án gốc rễ của vấn đề này cần những người khác đến giải đáp.

Người đó là đương nhiên là Ainz Ooal Gown.

Mình không thể làm nổi việc đó.

Ainz hét lên trong lòng, hết lần này đến lần khác.

Nếu phải chọn 1 trong 2 việc, anh thà đi đến Vương quốc Dwarven còn hơn.

Thêm vào đó, tất cả những gì anh cần làm là đến thăm một lần và anh có thể dịch chuyển đến đó trong tương lai. Nếu bất kỳ vấn đề đưa ra, tất cả những gì anh phải làm là lật con át chủ bài của mình: “Ta sẽ xem xét việc này một cách chi tiết hơn trở về nhà’’. Ngay cả khi đối phương phản công nói “Chúng tôi hy vọng ngài sẽ quyết định ngay tại đây”, anh chỉ có thể kiếm một cái cớ để lấp liếm cho qua.

Ainz biết nhiều thủ đoạn để thoát khỏi một tình huống như thế.

Lần trước, dù sao mình cũng có Ainzach ở cạnh, nhưng lúc này mình đang trong vai trò một người bán hàng tiếp thị tại gia cho sản phẩm. Nó không giống như mình cần quyết định việc mua bán, nên nó sẽ thoải mái hơn.

Ainz nhếch miệng cười khi anh lộ ra vẻ mặt của nhân viên mậu dịch Suzuki Satoru.

“Hơn nữa… theo thời gian kéo dài, nói không chừng mình có thể giao lại vấn để làm nước thuộc địa của Đế quốc cho Demiurge và Albedo, và để họ lên kế hoạch cho nó. Đúng rồi! Mình không thể làm gì được. Đây tuyệt đối không phải mình muốn trốn tránh trách nhiệm hay gì cả.”

Sau khi nhiệt tình bào chữa cho hành vi của mình, Ainz bắt đầu nghĩ về vấn đề kế tiếp:

Ai sẽ đi cùng với anh đây?

Ainz khoanh hai tay lại với một vẻ mặt bối rối.

Tuy rằng anh rất muốn mang một trong hai người Albedo và Demiurge theo cùng, nhưng họ lại có những việc quan quan trọng phải làm và họ cũng là người tổng phụ trách dự án. Nếu anh gọi hai người quay về, thì vấn đề sẽ nảy sinh trong công việc của họ.

Aura và Mare là những lựa chọn thích hợp. Đặc biệt họ giống như người lùn, đều là những humanoid, nên đối phương sẽ không quá cảnh giác với họ.

Cocytus có chút khó sử dụng. Phải thừa nhận rằng hắn là sự lựa chọn tốt cho việc đi tới vùng lạnh lẽo và núi cao hiểm trở, nhưng hiện giờ hắn đang được giao việc quản lý Rừng đại ngàn Tob, nói cách khác, hắn cũng là một người điều khiển dự án. Ainz hi vọng rằng hắn sẽ tập trung tinh lực cho nhiệm vụ này. Thêm nữa, vẻ ngoài kỳ quái của hắn – kết hợp với Ainz- sẽ có thể mang đến cho mọi người những mối lo lắng không cần thiết.

Sebas cũng là một lựa chọn không tệ.

Ông ta với người trợ lý của mình là Tsuareninya hiện đang tham gia quản lý E-Rantel. Bởi đã có Pandora’s Actor, mang ông ấy theo cũng không sao cả, nhưng Ainz có chút nghi ngờ về khả năng chiến đấu của ông.

Gargantua và Victim thì không cần nghĩ đến. Hình ảnh của mấy NPC khác xuất hiện trong đầu Ainz, nhưng đa số họ không phù hợp để đi theo Ainz với tư cách là một người bảo vệ an toàn cho anh.

Nếu như vậy, thì đó sẽ là — Aura và Shalltear.

Aura- Và những quái vật cô nhóc quản lý- có thể là một lựa chọn thích hợp cho việc đỡ đòn. Khi tình huống tồi tệ xảy ra, anh có thể hy sinh những con quái thú đó và chạy thoát với Aura. Và sau đó là Shalltear, người có năng lực chiến đấu cá nhân đứng đầu. Cô ta sẽ là đòn sát thủ để chống lại một kẻ thù mạnh. Thêm nữa, có một lý do khác mà anh muốn sử dụng Shalltear.

Cân nhắc đến trường hợp với đối đầu với một đội quân, anh vốn nên mang theo Mare. Tuy nhiên, nếu họ gặp phải một người chơi, ưu tiên của họ là rút lui chứ không tiêu diệt kẻ thù. Thế nên, lần này anh sẽ để Mare ở lại.

“Nếu thế …”

Ngay ở lúc Ainz muốn triển khai hành động, những âm thanh của một [Message] vang lên trong đầu anh.

「Ainz-sama」

“Ồ, là Entoma sao?”

「Vâng. Thần hiện đang đồng hành với Shalltear-sama và chúng thần đã đi đến ngôi làng của Lizardmen. Cocytus-sama muốn gửi một Lizardman mang theo một báo cáo liên quan đến tình trạng của ngôi làng và thỉnh cầu Ainz-sama cho phép mở một [Gate]. Xin hỏi nên làm thế nào cho phải, Ainz-sama? 」

Cocytus thỉnh thoảng sẽ gửi cho anh văn bản báo cáo về tình hình ngôi làng và nhiệm vụ hắn đang làm.

Ainz thực sự không biết Cocytus đã làm tốt đến thế nào, vì vậy thông thường anh sẽ liếc qua các văn bản báo cáo một cái và trả lời với một câu “làm tốt lắm”. Cũng bởi vì đó, có những lúc anh muốn nói rằng, “Ngươi không cần phải làm như thế nữa”, nhưng báo cáo với cấp trên là thái độ đúng đắn phải có, và đến lượt mình, anh đã thực hiện đầy đủ trách nhiệm của mình như là cấp trên của Cocytus.

“Vậy thì hãy mở [Cổng] ở địa điểm cũ … ah, không, hình như pháp thuật phòng thủ vẫn đang hoạt động. Chờ một tiếng trước khi … ”

Ainz lấy ra một tờ lịch và xác nhận thời gian.

“Khởi động pháp thuật vào lúc 13:46. Khi đó, ta sẽ giải trừ pháp thuật phòng thủ trong khoảng hai phút”.

Tòa nhà này tuy rằng không so sánh được với Nazarick, nhưng dựa vào việc sử dụng dòng MP của các tôi tớ cấp cao giống như dòng điện nạp cho pin, nó vẫn được bao phủ trong lĩnh vực ma pháp gây cản trở việc dịch chuyển. Các lĩnh vực này đủ mạnh để cản trở cho những phép thuật cấp khá cao, nhưng do mức độ tiêu hao của nó nên một ngày phải thay ca mấy lần. Ngoài ra nó tất nhiên cũng gây cản trở những sự dịch chuyển của phe mình.

Đây là bởi thời đại Yggdrasil không tồn tại việc bị quân đội liên minh tấn công.

Bởi vậy, đã có những lúc anh cần phải vô hiệu hóa lưới phòng thủ một thời gian ngắn để cho phép trực tiếp dịch chuyển đến nơi này. Tất nhiên, giải trừ phòng thủ cũng đồng nghĩa là kẻ thù cũng có thể dịch chuyển. Để giữ cho họ khỏi bị ảnh hưởng bởi một đòn tấn công “Crit”* – như họ gọi nó trong Yggdrasil – Ainz quyết định để hạn chế những khe hở ngắn gọn để thời gian định trước.

(Note: ở đây Eng dùng từ “explosion” nhưng mình đọc qua thấy 爆击 = Bạo kích thì nên dùng từ Crit/ Critical chuẩn nghĩa hơn vì thuật ngữ game)

「 Tuân mệnh. Thần sẽ truyền thông điệp của ngài đến Shalltear-sama 」.

Cắt đứt [Message], Ainz nói “Được rồi” và đứng lên.

“… Ta sẽ giao việc chọn lựa trang phục cho ngươi. Một Lizardman đến với tư cách là một sứ giả của Cocytus. Hãy chọn một bộ trang phục mà không làm mất mặt ta.”

“Vâng thưa ngài!”

Có thể nhìn thấy một ngọn lửa sáng rừng rực trong đôi mắt Decrement.

Cô y cũng thế sao? Tuy trong lòng nghĩ như thế nhưng anh không có nói ra. Đây không phải là điều một người đàn ông không có sự tự tin vào phong cách thời trang của mình nên nói.

Ainz mang theo Decrement, vừa đi vừa ra lệnh cho một con Undead mà anh đã tạm thời tạo ra. Nội dụng của mệnh lệnh chính là thông báo cho các undead bảo vệ đại sảnh của dinh thự này về sự xuất hiện của một Lizardman qua [Gate].

Khi anh nhìn nó biến mất vào khoảng không, Ainz dự tính sử dụng hiệu quả các undead mà anh đã tạo ra.

Nếu Undead của Ainz có thể báo cáo với anh ta, thì anh có thể tạo ra một mạng lưới tình báo undead ở cái thế giới này. Thật không may, điều đó sẽ rất khó thực hiện. Cho dù Ainz đưa ra một lệnh, các undead cũng chỉ có thể đưa ra câu trả lời mơ hồ. Ngoài ra, như bây giờ thì số lượng undead được anh tạo ra tăng rất nhiều, rất khó khăn để anh quản lý chúng. Nói không chừng có những lúc do sơ sẩy, anh đưa ra một mệnh lệnh nguy hiểm cho những Undead hoàn toàn không liên quan.

Trong tương lai, anh có thể có thể thiết lập một số loại hệ thống để giải quyết vấn đề này, nhưng điều đó là không thể được với hoàn cảnh hiện nay.

Có l mình có thđ cho Pandora’s Actor thay mình x lý my công vic như vy.Nhưng sau đó mình nhđnh phi nghĩ bin pháp gii quyết vđ khi không  trong hình dng ca mình, tt c các undead anh ta to ra ch là mđng bù nhìn.

Anh sẽ phải xem xét vấn đề một cách nghiêm túc sau khi xin ý kiến của Albedo và Demiurge. Trong khi cân nhắc vấn đề này, Ainz đến phòng thay đồ của mình.

Như thường lệ, hai dòng người giúp việc đã nhìn chằm chằm vào anh với đôi mắt phát sáng. Đặc biệt, đôi mắt của Decrement – với tư cách là người hầu gái phục vụ của Ainz- giống như bị xung huyết.

Ainz cho phép người hầu gái giúp anh ta thay đồ trong khi hỏi về vị trí của Aura.

Hôm nay, anh sẽ mặc một bộ trang phục thuần màu trắng.

Nó dường như quá choáng mắt cho một người như Ainz, người đã quen thuộc với mặc đồ màu nâu sẫm.

Hơn nữa, những người giúp việc trang trí nó với một chiếc vòng cổ khổng lồ làm bằng vàng và các kim loại hiếm. Nó làm anh lo lắng rằng liệu bộ trang phục lóe sáng này có bị những con quạ ngậm đi.

Càng làm người khó hiểu là những chiếc lông vũ nhô ra từ sau lưng.

Mình là mt con công hoc mt cái gìđó sao? Ainz muốn nói, nhưng khi liếc nhìn xung quanh, anh thấy vẻ tự hào và hài lòng trên khuôn mặt của người giúp việc. Không ai trong số họ có vẻ lo lắng, hoặc có bất kỳ biểu hiện nào của sự tiêu cực. Tất cả họ đều làm ra vẻ băn khoăn trên khuôn mặt của mình, má hiện ra sắc hồng.

Họ như một loạt các fan nữ đứng trước một idol mà họ hằng ước mơ.

Như này tht s cóđược không?Chuyn này thc s rt hp dđi vi ph n sao?… Mình qu nhiên không có khiếu thm m.

Ngay ở lúc Ainz đang u sầu trong lòng, những người hầu gái hoàn thành việc thay đổi trang phục cho anh.

Từ gương, anh nhận thấy rằng những chiếc lông chim mọc từ dưới cánh tay của mình, khiến Ainz nghĩ đến một con quái vật mà anh gặp ở Yggdrasil.

Đó có phi là mt Archaeopteryx hay gìđó … Mình nghĩ rng h khng long cũng là thú cưng ca nhng Druid.

(*Archaeopteryx = chim thy t)

Khi anh khoanh tay trước ngực, chúng sẽ ma sát với nhau, khá khó chịu.

Nhưng họ sẽ nói gì đó nếu anh nói với họ “Bộ trang phục này không được”? Khẳng định là họ sẽ trả lời với theo kiểu “Chỗ nào không phù hợp? Hãy cho chúng thuộc hạ biết nên chọn lựa những bộ trang phục như nào trong tương lai. ”

“Được rồi!”

Cuối cùng, Ainz quyết định vứt những điều khó chịu sang một bên.

“Đi thôi!”

***

Khi thời gian định trước đến, Ainz cảm thấy một cánh cổng ma thuật – một [Gate] – sắp xuất hiện trong đại sảnh.

Tuy rằng anh đã giải trừ những lĩnh vực ma thuật xung quanh tòa nhà này, nhưng bởi câu ma thuật [Delay Teleportation] mà anh đã sử dụng trong trận chiến với Shalltear, những người đi qua [Gate] không xuất hiện ngay lập tức.

[Delay Teleportation] có thể tạm thời cản trở những hiệu ứng dịch chuyển tức thời mà đã điểm đến của chúng gần các Caster, nó không chỉ làm thời gian dịch chuyển tăng thêm vài giây – Caster thường sẽ sử dụng vài giây này để kéo dài khoảng cách hoặc chuẩn bị một cuộc tấn công- mà còn có thể cho Caster biết cụ thể có bao nhiêu người sẽ dịch chuyển tới nơi này.

Vì thế Ainz biết rằng chỉ có một người được dịch chuyển tới đây.

Entoma tuy rằng không đến đây cùng với Shalltear, nhưng cô ấy có lẽ sẽ đến đây nhanh thôi.

[Delay Teleportation] chỉ trì hoãn một dịch chuyển. Nó không thể hủy bỏ việc dịch chuyển. Vì thế, một lúc sau, một nửa hình cầu màu đen xuất hiện trong khu vực của ma thuật [Delay Teleportation].

Ngay sau đó, một Lizardman sợ hãi thò đầu của mình ra từ bên trong.

Khi anh – hẳn là “anh”? – liếc nhìn xung quanh, tầm nhìn của anh ta vừa vặn rơi vào tầm mắt của Ainz, người ngồi trên chiếc ngai vàng giản dị đặt ở giữa đại sảnh.

“Bệ, Bệ hạ, Ainz Ooal Gown. Hãy tha thứ cho sự thô lỗ của kẻ tôi tớ trước ngài. ”

Ainz không thể che giấu hoàn toàn sửng sốt của mình trước lời nói lưu loát của Lizardman. Trong khi Zaryusu khác phần còn lại của bộ tộc của anh ta, nhưng ngữ điệu của Lizardman này nghe có vẻ già dặn và tự nhiên.

Đây có phi là kết qu ca viđào to ca Cocytus?

Tuy rằng trong đầu anh đang cân nhắc vấn đề này, nhưng trước đó còn có chuyện cần làm.

Ma thuật [Delay Teleportation] của Ainz đã nói với anh rằng chỉ có một người sẽ dịch chuyển tới đây. Sau khi anh chắc chắn rằng không còn ai khác tới, anh ra lệnh cho một Death Knight lẳng lặng đứng đứng chờ một bên ở bên kích hoạt lại vật phẩm ma thuật của nó. Death Knight tuân mệnh gật đầu đáp lại và sải bước ra, và đồng thời Ainz quay sang nhìn vào Lizardman đang quỳ.

Cùng lúc đó, Decrement – người đứng hầu hạ ở một bên Ainz – mở miệng nói giống như dùng đồng hồ để căn chỉnh thời gian.

“Lizardman, cho phép yết kiến.”

Thái đội này hoàn toàn khác lúc cô chọn chọn ra quần áo cho Ainz.

Cô tỏa ra một luồng không khí của một người phụ nữ lạnh lùng hà khắc.

Trong những trường hợp bình thường, hầu hết mọi người sẽ khó chịu với việc một người hầu gái trong một cung điện (hoặc một địa điểm tương tự) dùng giọng điệu này nói chuyện với họ. Những người xin yết kiến cũng có thể cười khẩy khi họ nhận ra sự thật rằng bên cạnh người cai trị chỉ có duy nhất một người giúp việc. Cách khác, anh ấy có thể cảm thấy thương hại Vương quốc Sorcerous vì có quá ít nhân lực nên chỉ có thể để một người hầu gái làm nhiệm vụ đó.

Tuy nhiên, những Lizardmen này được đào tạo bởi Cocytus, và họ hoàn toàn hiểu rằng bất kỳ NPC nào cũng là cấp trên bao la với họ. Do đó, họ không đặt vấn đề với thái độ của Decrement.

Ah, tht s phin phc.Ti sao côy không th b li nói vô nghĩa này và nói rõ ràng hơn?Được ri, đó là nhng gì mình nghĩ, ging như người ta vn nói, nhp gia tùy tc.

Ainz Ooal Gown cảm thấy hơi khó có thể tiếp thu bởi những tinh thần thuộc về nhân viên làm công ăn lương Suzuki Satoru vẫn còn lưu lại trong anh, nhưng điều đó chẳng thể nào khác được.

Tên Lizardman phục tùng mệnh lệnh đứng dậy, không biết gì về chuyện Ainz đang xoắn xuýt trong lòng. Nói thật, Ainz không thể biết sự khác biệt giữa một Lizardman này với một Lizardman khác. Nếu như vảy của họ có màu sắc khác nhau, hoặc nếu họ đã có dấu hiệu đặc thù dễ nhận ra – ví dụ như dấu ấn hoặc một cánh tay lớn bất thường – thì còn có thể, nhưng tên Lizardman trước mặt này cùng những Lizardman bình thường khác cũng không có điểm gì khác biệt cả.

Nói chung, Ainz trước tiên ra lệnh cho Decrement để Lizardman này báo họ tên ra.

“Ainz-sama ân chuẩn cho nhà ngươi báo họ tên ra.”

“Tuân mệnh! Thần cảm tạ đại ân của ngài! Bầy tôi là Kyuku Zuzu, cựu thủ lĩnh của bộ lạc Tail Razor! ”

Ainz chưa bao giờ nghe tên đó trước đây.

Anh nên thành thật công khai sự thiếu hiểu biết của mình, hoặc giả vờ là anh biết? Ainz không có chọn hai sự lựa chọn trên, mà chọn lưa một lựa chọn thứ ba – nói cách khác, anh thản nhiên gật đầu để cuộc đàm thoại tiếp tục. Dù sao Cocytus có thể đã đề cập điều này trong một báo cáo trước đó.

Sau đó, Ainz ra lệnh Decrement để Lizardman nói lý do anh ta đến đây.

Tht là phin phc!

Bất cứ khi nào gặp một thuộc hạ – nô bộc của mình, anh đều hành xử theo kiểu này.

Nếu không phi lo lng v chuyn người khác xem thường Vương quc Sorcerous, mình đã sđưa ra đán gim thiu rc ri ca phương din này …

Ngay ở lúc Ainz thở dài trong nội tâm, Decrement đối với Lizardman ra một mệnh lệnh.

“Với sự nhân từ của mình, Ainz-sama cho phép ngươi báo rõ lý do xin yết kiến.”

“Tuân lệnh! Cocytus-sama, người cai trị của ngôi làng của chúng tôi và là kẻ thống trị hồ nước, muốn dâng một món đồ vật lên Vua Pháp thuật Ainz Ooal Gown, Overlord tối thượng và người cai trị của Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick, cũng như là chủ nhân của Cocytus- sama.”

Ainz đã rất ngạc nhiên bởi các danh hiệu mà Lizardman kể ra, nhưng anh đã không thể hiện nó trên khuôn mặt của mình. Thay vào đó, anh hướng về phía Decrement, gật đầu ra hiệu. Deverment lập tức bước về phía trước và nhận lấy một cuộn từ Lizardman. Sau đó, Ainz đã phải chờ đợi cho Decrement trở lại và trình bày cho ông trước khi ông cuối cùng đã có thể đọc nó.

Có rất nhiều nôi dung được viết trong trong bản báo cáo mà Cocytus tự tay viết. Hơn nữa số lượng từ rất nhiều nên sẽ mất nhiều thời gian nếu đọc qua nó ở đây.

Do đó, Ainz cuộn nó lại và tạm thời giao nó cho một Death Knight đang đứng gần đó bảo quản. Sau đó, anh cuối cùng cũng có thể nói chuyện trực tiếp với Lizardman.

“Khổ cực rồi.”

“Thần không dám!”

Tuy rằng đó là tất cả Ainz có thể nói, nhưng anh không có ý định kết thúc cuộc trò chuyện đó.

Ainz đứng dậy từ ngai vàng của mình, và đặt câu hỏi với với Lizardman.

“Tiếp thep, ta sẽ hỏi ngươi một câu hỏi, không phải với tư cách là Vua Pháp Thuật, mà là chủ nhân của Cocytus. Dù sao trực tiếp nghe những lời nói của thuộc hạ sẽ làm sâu sắc thêm sự hiểu biết lẫn nhau của họ. ”

Ánh mắt của Lizardman hơi có chút nghi hoặc. Điều này là bởi vì anh ta không biết làm thế nào để xử lý phù hợp việc bị hỏi trực tiếp. Ít nhất, đó là những gì Ainz cảm giác thấy, bất chấp việc đọc biểu cảm của Lizardman có chút khó khăn.

“Hãy thả lòng. Đây không phải là một cuộc yết kiến chính thức. Một khi ngươi rời khỏi nơi này,  dấu vết của sự kiện ở đây sẽ không tồn tại trong suy nghĩ hay kí ức của bất kỳ ai. Ta cũng không khiển trách ngươi vì bất kỳ hành động vô lễ của ngươi. ”

Những lời này nói với Lizardman, nhưng thật ra là để tuyên cáo với Decrement và Death Knight đứng hầu ở một bên.

“Bây giờ sau đó,  Zaryusu thế nào rồi? Ta được biết anh ta vẫn ở lại trong Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick cho đến tận gần đây?

“Đúng! Bởi ân điển của bệ hạ, anh ta vẫn rất tốt. Anh ấy là cha của một đứa trẻ khỏe mạnh, và mối quan hệ của anh ấy với người vợ của mình cũng rất tuyệt vời. ”

“Ồ, vậy ạ! Ta cho phép anh ta trở về vì con của anh ta sắp được sinh ra, và hiện tại đứa nhóc đã được ra đời. Ta hiểu rổi, ta hiểu rồi. Vợ chồng hòa thuận là việc tốt. ”

Trong guild Ainz Ooal Gown có những người đã lập gia đình. Ainz không thể không nhớ đến họ. “Vợ tôi đang cảm thấy bực bội” trở thành một từ kỳ diệu cho phép bất cứ ai ngắt kết nối ở giữa game, và không ai có thể bới lỗi họ vì điều đó.

Nụ cười toát ra từ những kỷ niệm của quá khứ – mặc dù vẻ mặt của Ainz không có chút thay đổi – Ainz tiếp tục đặt câu hỏi.

“Đứa trẻ được sinh ra cũng là màu trắng sau?”

Vợ Zaryusu là một con Lizardman màu trắng. Bởi vì cô ta là một Lizardman rất hiếm thấy, cô đánh thức tinh thần thu thập đồ vật hiếm có của player trong Ainz, và để lại một ấn tượng sâu sắc cho anh.

“Vâng, thưa Bệ hạ. Đúng như Bệ hạ đã phỏng đoán. Tuy rằng đứa trẻ sẽ chắc chắn sẽ là một cá nhân vượt trội bất kể nó được thừa hưởng dòng máu nào, những nó sẽ có vẻ nó đã có xu hướng kế thừa dòng máu của của người mẹ, cơ thể của nó giống như là tuyết trắng vậy.”

“Oh, do đó, chỉ có-”

Ainz khép miệng lại trước khi anh suýt chút nữa thốt ra từ”một con”. Nhắc đến họ như những “con người” có lẽ sẽ an toàn hơn. Tuy rằng bất cứ ai họ dê đều sẽ không bày tỏ sự không hài lòng với sự lựa chọn từ ngữ, nhưng điều đó không có nghĩa là Ainz có thể tùy tiện phạm sai lầm. Nếu lời nõi lỡ của anh gây ảnh hưởng trong việc thống trị của Cocytus, Ainz sẽ không biết nên làm gì để tạ lỗi

“-một đứa sao?”

“Vâng, thưa Bệ hạ. Chỉ có một đứa.”

“Oh … Là như vậy sao. Chỉ có một đứa trẻ à. ”

Có vẻ như họ khác với các loài bò sát sinh sản nhiều. Tuy nhiên, miễn là tình cảm cặp vợ chồng hòa hợp, họ có thể cũng có thêm nhiều đứa con trong tương lai.

Ainz cảm dòng máu của nhà sưu tập chảy xuôi trong anh đang rục rịch. Anh có chút muốn biết liệu anh có thể để một đứa bé trong số đó để chơi cùng, nhưng mạnh mẽ tách một đứa trẻ từ cha mẹ nó là một điều quá đáng thương.

Tuy nhiên, ông đã nghe nói rằng các Lizardmen đã có một truyền thống in dấu ấn vào bản thân trước khi đi rong ruổi trong những chuyến đi dài. Nếu đứa con của Zaryusu đã chọn đi con đường đó, thì anh có thể có thể đào tạo nó như một mạo hiểm giả.

Công hội Mạo hiểm giả mà Ainz hình dung là một tổ chức được tạo thành từ nhiều chủng tộc. Nếu anh có thể có được một Lizardman hiếm trong đó, nói không chắc có thể tạo ra hiệu ứng tuyên truyền giống như một idol ghi danh vào một trường học.

“Tình trạng cơ thể của người mẹ và đứa trẻ như thế nào? Họ có đủ dinh dưỡng không? ”

“Vâng, thưa Bệ hạ. Rất cám ơn sự quan tâm của ngài. Người mẹ và đứa trẻ đều rất khỏe mạnh, đặc biệt đứa trẻ khiến người khác cảm thấy tương lai nó sẽ trở thành một người hoạt bát. ”

“Thật vật sao. Thật vậy sao. Điều này là chắc chắn làm cho mọi người cảm thấy cực kỳ vui mừng. Như vậy, để kỷ niệm sự ra đời của một đứa trẻ với tiền đồ sáng lạng, cho phép ta tặng một món quà. Tuy nhiên, tôi không có tí kiến thức nào về quà tặng lễ chúc mừng đứa trẻ ra đời trong văn hóa của người Lizardman. Hay để ra nghe ý kiến của người, ngươi cảm thấy một món quà như thế nào là một món quà ý nghĩa? ”

Nó sẽ khá nhàm chán nếu dùng cá hay một cái gì đó tương tự để thay thế một chiếc bánh sinh nhật. Anh thà cung cấp cho họ một món đồ vậy có thể lưu giữ lâu dài.

“Tuân mệnh. Trong khi bộ tộc của thần không có lệ tặng quà để chúc mừng việc một đứa trẻ được sinh ra… Nhưng nếu thần là Zaruysu, thần sẽ cảm thấy rất vui mừng nếu nhận được vũ khí và áo giáp. ”

“Trang bị chiến tranh à … umu.”

Nếu có thể, anh hy vọng có thể đưa một món đồ vật làm hài lòng người vợ, nhưng trang bị bảo vệ là đồ vật bảo vệ sinh mệnh của người chồng, ta có thể nói rằng nó gián tiếp làm cho cô ấy hạnh phúc.

Ngay sau đó, Kyuku có chút sợ hãi lên tiếng.

“-Thuộc hạ có thể cả gan hỏi ngài một câu hỏi không, Bệ hạ?”

“Chuyện gì?”

“Zaryusu có gì đáng giá để ngài đánh giá cao anh ta?”

Thực tế là Ainz không có ý định ca ngợi Zaryusu. Anh chỉ coi hắn ta như người chồng của một con Lizardman trắng hiếm có. Nhưng dù thế nào thì anh cũng không thể nói ra mấy câu nói đấy, vì vậy anh vắt óc và đưa ra một cái cớ.

“… Hắn ta là một người đàn ông xuất sắc. Thật ra, ta nghe thấy rằng hắn ở trong khóa đào tạo của Nazarick đã thể hiện ra một kết quả đáng ngưỡng mộ. Chính vì thế, ta sẽ thưởng cho lòng trung thành và xuất sắc một phần thưởng xứng đáng. ”

“Thần mãi mãi biết ơn đối với những lời của ngài, thưa Bệ hạ. Sau này, chúng thuộc hạ chắn chắc càng trung thành và tận tâm.”

“Mm. Giữ vững quyết tâm của ngươi.”

Sau khi giả vờ giả vịt gật đầu, Ainz suy nghĩ xem anh còn vấn đề gì muốn hỏi không. Một nhà thống trị thật sự xuất sắc có lẽ sẽ muốn nghe về tình trạng của các ngôi làng của Lizardmen và so sánh nó với các báo cáo của Cocytus, và như vậy anh ta sẽ ngay lập tức tìm ra những vấn đề sâu sắc toàn diện hơn để hỏi. Tuy nhiên, Ainz không cách nào làm được điều đó.

Mà vào giữ lúc Ainz sắp bảo anh ta lui ra, một cái gì đó đột nhiên xuất hiện trong đầu anh.

“Điều này có thể không liên quan đến ngôi làng của ngươi, nhưng ngươi biết những gì về người lùn sống trong dãy núi Azellisia?”

Ngôi làng của Lizardmen nằm ở chân dãy núi Azellisia.

“Bệ hạ, trước đây thần đã nghe nói qua về họ.”

Vốn không ôm hi vọng gì với câu trả lời cho câu hỏi tình cờ đặt ra của mình. Ainz ra lệnh cho Lizardman nói về những người lùn trong khi anh đang vui mừng trong lòng.

“Với sự tôn trọng lớn nhất, những điều mà thuộc hạ của ngài trình sau đây chỉ đơn thuần là nghe lỏm được từ miệng một người quen. Người lùn là một loài xây dựng các thành phố ở các vùng mỏ có thể khai thác ra khoáng thạch, và họ sử dụng các loại quặng được khai thác ra đó để sản xuất tất cả các loại trang bị chiến tranh. Trong đó cũng có vũ khí và áo giáp được làm bằng kim loại cực hiếm “.

“Kim loại cực hiếm?”

Trong thoáng chốc, Ainz đã nghĩ rằng anh đã nuốt nước bọt trong sự ngạc nhiên.

Những lời nói này vô cùng hấp dẫn cới một người chơi có đam mê thu thập vật phẩm quý hiếm.

“Ngươi có biết những kim loại đấy được gọi là gì không?”

“Thuộc hạ không biết, thưa Bệ hạ. Hiểu biết của thần không đến trình độ đó.”

Ainz hơi có chút tiếc nuối, và anh tự trách mình vì những kỳ vọng ngu ngốc của bản thân.

Trong khi đóng vai mạo hiểm giả Momon, anh đã nắm được những tin tức về kim loại, nhưng đã có không có tin tức gì liên quan tới vật có độ cứng vượt qua adamantite. Trong thế giới này, thậm chí Orichalcum và adamantite đều được coi là các loại kim loại cực hiếm. Vậy nên dù hi vọng thế nào đi nữa thì nó cũng chỉ nó mấy loại kím loại đó thôi.

Mặc dù vậy, Ainz không thể ngăn chặn những sự dự đoán không ngừng tăng lên trong anh.

Nếu họ là một chủng tộc sống trong lòng đất, liệu họ sẽ có loại kim loại hiếm thấy mà ngay cả Ainz cũng cảm thấy như thế?

Nếu nhưĐúng vy, nếu như.Điu gì s xy ra nếu thế gii này s hu qung by màu* ca Yggdrasil, và Người lùđang khai thác chúng?C giđnh rng có qung by màu trong thế gii này, nhưng nếu vy thì có th th xác nhn xem h có hay không phương pháp sn xut ra mt [Caloric Stone] – mt trong các vt phn giu ca Yggdrasil?

*Chú thích: Quặng bảy màu = quặng thất sắc = the prismatic ores = 七色矿

[Caloric Stone] là một World-Class Item. Nó chỉ có thể thu được bằng cách thu thập một lượng lớn quặng bảy màu và sau đó tiêu hao một lượng lớn. Thông thường, nó sẽ đòi hỏi một quá trình vô cùng khó khăn, nhưng Ainz Ooal Gown trong quá khức đã hoàn thành nó một lần.

Họ đã tìm thấy một khu mỏ cho đến nay vẫn chưa được khám phá tên là Uranium Celestial, một trong các yếu tố quan trọng đối với [Caloric Stone].

Thông thường, một guild mà phát hiện ra một khu mỏ mới sẽ khai thác triệt để nó trước khi đem quặng của nó bán ra trên thị trường. Đó là bởi vì các khu mỏ bị khai thác cạn kiệt trong Yggdrasil sẽ dần dần hồi phục và sẵn sàng cho việc khai thác lần hai. Ainz Ooal Gown cũng đã lên kế hoạch để làm việc đó.

Điều đó nói rằng, lý do tại sao họ có thể cầm World-Class Item trong tay hoàn toàn dựa vào sự may mắn đến lạ thường.

Lúc đầu, họ đã để cho loại quặng bảy màu này chảy vào trong thị trường, hy vọng giá cả sẽ đẩy giá lên cao nhờ vào độ hi hữu của chúng. Và sau đó, các kho dự trữ quặng bảy màu lớn trong Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick tự nhiên phát sinh phản ứng.

Ainz vẫn có thể nhớ lại rõ ràng bầu không khí vi diệu được tạo ra bởi tất cả mọi người khi họ phát hiện ra rằng hầu như tất cả các loại quặng bảy màu  đã biến mất, và ở tại vị trí của chúng có một vật phẩm, thứ đã lăn xuống mặt sàn. Cho dù là hiện tại, Ainz cũng có thể nhớ rõ ràng về lúc đó – Chúng ta có nên  hnh phúc vì điu này, họ tự hỏi trong khi nhìn nhau, một cái nhìn mơ hồ về sự trống rỗng trên khuôn mặt của họ.

Sau đó, họ sử dụng [Caloric Stone] khi họ biết rằng họ có thể có được  loại World-Class Item tiêu hao theo phương pháp trước đây. Vì thế họ đã cố gắng để tạo ra nó một lần nữa, nhưng tiếc là mỏ quặng Uranium Celestial đã bị bên khác chiếm mất, và giấc mơ đó hóa thành ảo ảnh.

Khi Ainz và những người khác nhìn thấy Uranium Celestial được bán với giá cao, họ nở nụ cười có nửa phần sung sướng, nửa phần không cam chịu. Với cách nó đã được xử lý, không có cách nào cho họ để tạo ra một World-Class Item.

Một nụ cười độc ác xuất hiện trên khuôn mặt Ainz khi anh đắm mình trong hồi ức, và anh nhạo chúng trong lòng.

Ng ngn tht.Toàn b viđc quyn làđđm bo s lượng cn thiết.Không th nào nm nó vào tay nếđưa nó vào trong th trường.Tr khi-

Ainz nhớ lại lời nói của Punitto Moe.

“Có l ngoài ngun Uranium Celestial mà Ainz Ooal Gown (chúng tôi) đã phát hin ra thì còn mt vài qung m mi. Nói không chng bn h thc s nm gi các qungmkhác, và h cướp khu m ca chúng ta đ che du nó khánh mt t bên ngoài,” cu ta nói.

Tuy nhiên, cậu ta đã nhanh chóng bác bỏ suy đoán của riêng mình. Đó là bởi vì cậu ta biết rằng guild kia vì cướp đi vùng mỏ mà đã sử dụng World-Class Item [οὐροβόρος*] để trục xuất Ainz Ooal Gown ra bên ngoài. “Ngay c khi h mun có kh năng khai thác lđi lp li ca [Caloric Stone], nhưng nóđáng giáđ tiêu hao mt trong nhng World-class Item được gi là The Twenty? “anh đã tự hỏi.

(*TL Lưu ý: Ouroboros hay Vĩnh kiếp chi Xà giới)

Ainz lắc đầu, đuổi đi những ký ức quá khứ trong đầu. Mặc dù vậy, anh không thể hoàn toàn loại bỏ ý tưởng rằng đã đến tâm.

… Chò dù không có qung by màđó, nhng người lùn cũng rt có kh năng biết v các loi kim loi khác.Nói không chc s có nhng kiến thc chưa tng được lưu truy thế gii bên ngoài?Nếu mình dùng mt phép thut mê hoc hoc tương t – oh, mình quá vi vàng ri. Mình không nên tưởng tượng này tưởng tượng n.Tuy nhiên, điu này cũng liên quan đến s vic rune.Theo mình nghĩ, đây là mưu tiên hàng đu và cđược gii quyết ngay lp tc.

Ngay sau đó, Ainz chú ý tới Lizardman đang lén lút nhìn vào anh. Rõ rànganh đã chìm đắm vào trong một thế giới của riêng mình.

“… Có vẻ như ta đã suy nghĩ quá. Hãy nói cho ta biết, ai đã nói với ngươi về những người lùn?”

“Bệ hạ, đó là Zenberu, một thủ lĩnh bộ lạc giống như tôi.”

“Hoh! Là Zenberu sao, hm? … Umu. Chẳng lẽ Nỗi Đau Sương Giá* cũng là một tác phẩm của người lùn? Có phải món quà Zenberu tặng cho Zaryusu như là một dấu hiệu của tình bạn tốt giữa họ? ”

*Frost Pain

Anh đã nghe nói về nguồn gốc của thanh kiếm từ Zaryusu. Tuy nhiên, cũng sẽ đảm bảo hơn nếu hỏi người khác về nó.

“Đó là một vật gia truyền từ xưa tới nay, và nó cũng không phải đến từ Zenberu.”

“Là vậy sao…”

Nó giống như những gì anh nghe được. Tuy nhiên, có thể có một cái gì đó mà các Lizardmen cũng không biết.

Có rt nhiu loi vũ khí trong thế gii này mà Yggdrasil làm không được.Ví d, có loi vũ khí vi kĩ năng bđng là ct qua phòng th …

Những vũ khí ma thuật trong thế giới này được thực hiện bằng cách một Magic Caster chú phép lên món vũ khí được sản xuất bởi một người thợ rèn. Nói cách khác, về phương diện chế tạo ra một vũ khí ma thuật mạnh mẽ. một Magic Caster có tay nghề cao quan trọng hơn một người thợ rèn có tay nghề cao.

Tuy nhiên, cũng có những trường hợp ngoại lệ. Fluder có thể làm ra một món vũ khí giống với món vũ khí Clementine dùng thông qua kiến thức ma thuật của ông ta, nhưng với thanh kiếm của Gazef thì không được.

“Có l,” Fluder đã bắt đầu bằng cách nói hai chữ này “thanh kiếm Gazef đãđược t nhiên to ra nh s hp th mana, hoc dùng ma thut ca loài Rng đ chế to ra.”

Tuy nhiên, mình không có cách nào chc chn rng điông ta nó làđúng.Có rt nhiđiu mà bn thân Fluder không hiu.Người lùn cũng có th làm cho mt vũ khí như thế sao?Trong khi mình biết mình đang mong chđiu này có chút quá nhiu …

Vũ khí của Yggdrasil- ngoại trừ nhóm Vũ khí Guild và một vài cái khác ra- sở hữu một dung lượng dữ liệu được xác định thông qua giá trị và số lượng của các vật liệu được dùng trong việc chế tạo nó và kỹ năng đặc thù của người chế tạo nó. Dung lượng dữ liệu này giới hạn số lượng các tinh thể dữ liệu có thể được thêm vào nó. Do đó, nếu có các loại kim loại hiếm thì có thể tạo ra một loại vũ khí mạnh mẽ tương ứng.

Mà cái gọi là thợ rèn cũng là một phần quan trọng của quá trình chế tạo. Cũng giống như trong thế giới này, những humanoid được gọi là người lùn trong Yggdrasil là chủng tộc bổ trợ cho class hệ chế tạo. Do đó, người lùn là một chủng tộc khá được yêu thích trong số những người muốn chơi nghề chế tạo vũ khí, hoặc trang bị bảo vệ.

Nếu như vậy, bọn họ có hay không sở hữu những kiến thức chế tạo vũ khí tinh luyện mà Fluder cũng không biết?

Điđó có nghĩa là rune là mt phn ca nó?Mm.Vic kim soát nhng người lùn … Không sai.Trưởng Thư vin và Demiurge đang tiến hành thí nghim vi quyn trc.V nước thuc thì có Nfirea. Fluder là x lý các vt phm ma thut.Sau đó, mình sđ cho nhng người lùn ph trách vic sn xut vũ khí.

Tất cả các loại thí nghiệm để làm Nazarick mạnh mẽ hơn được diễn ra đồng thời. Ainz mỉm cười hài lòng khi nghĩ về họ. Nhưng đồng thời anh cũng cần phải chú ý rằng nếu Lục Đại Thần thực sự là những người chơi, thì tiến độ của Ainz rất có thể chậm hơn so với bọn họ những 600 năm sau.

Bi vì khai phá kĩ thut, chúng ta trong vài năm ti, không, trong vài thp k ti hoc có l là vài trăm năm nđu cn phi cp chi phí cho nó.Chúng ta không th bt cđây.

Đối với tất cả điều anh biết, những thứ mà ngay cả Ainz cũng chú ý đến thì chỉ sợ rằng những người khác cũng đã sớm nghĩ đến. Là một nhà lãnh đạo, anh đã phải loại bỏ ý niệm vô căn cứ rằng anh là người đặc biệt duy nhất.

Nếu ai đó có suy nghĩ ging mình, thì cơ hi phát hin ra mt cái gìđó hích t ch nhng người lùn s càng cao hơn.Các người chơi khác có th nh nhng người lùn giúp bn h phát trin công ngh vũ khí hoy quyn chế to vũ khí, và trong quá trình đó thì bn h s dy cho nhng người lùn v các cách ng dng ca rune.… Mình có nên nghe ý kiến ca Albedo và Demiurge, sn sàng lc lượng đ trin khai hành đng?

Một giờ trước, anh vẫn nghĩ rằng những người đến thăm Vương quốc Dwarven chỉ có anh, Aura, Shalltear cùng một vài người xuất sắc khác. Tuy nhiên, nếu độ ưu tiên của Vương quốc Dwarven tăng thêm, kế hoạch cho chuyến tham quan cần phải làm lại.

Anh phải tìm hiểu về Vương quốc Dwarven và để gián điệp của anh lặng lẽ lẻn vào đó để thu thập tình báo. Đồng thời, tránh ma thuật giám sát là rất quan trọng.

Vấn đề ở chỗ là tất cả những điều này sẽ hao phí bao nhiêu thời gian.

Nếu người chơi tẩy não Shalltear ẩn nấp ở đó, cho đối phương quá nhiều thời gian sẽ vô cùng nguy hiểm. Nếu anh lấy một lập trường bị động, kẻ thù rất có thể chọn một thời điểm thích hợp nhất để phát động một cuộc tấn công. Để tránh điều này, phe mình chủ động xuất kích là thích hợp nhất.

… Chuyn này qu nhiên vn phi ra tay đánh cược mt ln.Đoàn đi s, hm.Chúng ta s thiết lp quan h ngoi giao vi Vương Dwarven.Nếu mt người chơi pháđng tn công, nó cũng có th coi là mđi nghĩa* cho chúng ta tiến hành công cuđánh chiếm.Sau đó chúng ta có th khai thác các thông tin cn thiết t cáđng gch vn.

(* có thể hiểu đây là cái cớ chính đáng cho một việc làm)

Ainz liệt kê những điều anh nên phải làm sau khi gặp người lùn.

Một: kiểm tra những người chơi có tồn tại hay không.

Hai: điều tra về rune và nguồn gốc của nó.

Ba: Thu thập kỹ thuật rèn đúc, hàng mẫu luyện kim cùng những kiến thức liên quan đến khoáng vật của bọn họ.

Đại khái là thế.

Tuy nhiên, Ainz muốn biết không đồng với việc họ sẽ nói tất cả những điều này cho anh. Che giấu sức mạnh công nghệ của mình là lẽ dĩ nhiên. Thông tin cất giữ càng bí ẩn thì càng có giá trị

Nếu những người chơi Yggdrasil để kiến thức của họ rò rỉ ra khắp nơi, Punitto Moe chắc chắn sẽ tàn nhẫn phê bình họ.

… Ngoài ra, nếu mình có thđưa vũ khí ca bn h vào quc ni, đ nhng mo him gi ca mình có th mua chúng vi giá c thp thì thế nàđây?Khá hp dn, phi không?Nhưng đđiđó xy ra, mình s phi có mi quan h tt vi nhng người lùn. Tuy rng mình sn sàng có thđ bn h sng trong Nazarick như nhng nô lđó s là mt phương sách cui cùng.Mình mun làm cho nhng li mà mình đã nói cho Ainzach càng có sc thuyết phc hơn.

Tuy nhiên, tất cả điều này cuối cùng chỉ là lý luận suông.

“… Lizardman. Zenberu biết về thành phố Dwarven không? ”

“Vâng. Anh ta nói với thuộc hạ rằng anh ta đã sống ở thành phố Dwarven một quãng thời gian.”

“Là vậy sao. Ngươi có nghĩ rằng Zenberu có thể đưa ta đến đó? ”

Lizardman rơi vào suy nghĩ, và sau đó nghiêng đầu.

“Lời xin lỗi sâu sắc nhất của thần, nhưng thuộc hạ không thể trả lời được câu hỏi đó. Tất nhiên, thần chắc chắn rằng nếu ngài hạ lệnh, Zenberu nhất định sẽ gắng sức hoàn thành nó. Tuy nhiên, đã vài mùa đông đã trôi qua kể từ khi anh ta trở về từ thành phố Dwarven, vì vậy thần không chắc chắn anh ta còn nhớ được bao nhiều… ”

“Vậy sao … Nếu là như vậy, ta có thể nghĩ biện pháp dùng phép thuật để giải quyết. Không có vấn đề.”

[Control Amnesia*] cũng có thể có thể làm rõ những điều đó.

*Thao tác ký ức

Sau khi cầu nguyện rằng Ainzach hoặc Fluder có thể biết điều gì đó về việc này, Ainz phép Lizardman lui ra khỏi căn phòng.

Phần 2

Hai tiếng đồng hồ sau khi gặp gỡ Lizardman, Ainz âm thầm thở dài trong căn phòng ngủ của anh.

Đó là bởi anh nhớ tới kết quả của cuộc truyền tin của anh với hai người Fluder và Ainzach qua [Message] vừa nãy.

Ti sao mình phđích thân dch chuyđếđóđ chng minh danh tính bn thân? Đc bit là Fluder. Mình nghĩ rng ông ta đã rt quen thuc vi nó, nhưng xem ra là mình đã nghĩ sai ri.

Khi anh dùng [Message], không ai trong họ tin anh là Ainz, vì vậy anh không có sự lựa chọn nào khác là sử dụng [Teleport] để đến vị trí của họ và nói chuyện trực tiếp với hai người đó.

Họ dùng cùng một cách để xin lỗi về sự bất tiện mà họ gây ra và thỉnh cầu Ainz chỉ dùng [Message] trong trường hợp khẩn cấp làm anh cảm thấy như họ đã lên kế hoạch từ trước.

Tm thi không đ cđến Ainzach, mình vn tưởng rng Fluder s không mun lãng phí thi gian vào nhng vic khác bi vì cun sách mà mình đưa cho ông ta.

Tất nhiên, Ainz đủ khôn ngoan để giữ im lặng.

Nói đi thì phải nói lại, tuy rằng anh đã nghe qua những thảm họa được gây ra bởi việc sử dụng [Message] trong quá khứ, nhưng thật khó để anh hiểu ra lý do tại sao họ không thể đặt niềm tin vào [Message] cho đến tận bây giờ. Điều đó nói rằng, có lẽ họ không thể dễ dàng chấp nhận một thứ nào đó. Ngoài ra, khá tai hại nếu họ, những cộng tác viên của anh, bị lừa dối bằng một cách như vậy. Trong trường hợp đó, tất cả anh có thể làm là tiếp thu nó và chấp nhận rằng sự tiêu hao MP của ma pháp Teleportation là một chi phí cần thiết.

Sự chán ngán của anh cũng liên quan đến kết quả của cuộc trò chuyện giữa anh và hai người họ. Việc sử dụng Teleportation sẽ đáng giá nếu anh nhận được những thông tin tình báo chất lượng tốt. Thật không may là nó không như anh mong muốn.

Ainzach biết rằng có một quốc gia của người lùn tồn tại trong dãy núi Azellisia, nhưng ông không biết chắc chắn về vị trí cụ thể của nó. Vương Quốc cũng không có vẻ gì là có các mối quan hệ ngoại giao cấp quốc gia với những người lùn. Thậm chí nếu họ có, đó có lẽ cũng chỉ là những cuộc giao dịch quy mô nhỏ trong phạm vi thành phố khai thác mỏ của Re-Brumelashul. Mối quan hệ như thế sẽ liên quan mật thiết với lợi ích của thành phố, trong mọi trường hợp, và vì vậy rất khó nhúng tay vào chúng.

(Lưu ý của TL: リ.ブルムラシユール)

Fluder cũng cảm thấy thế.

Tuy ông đã nghe nói qua về văn hóa của người lùn và hình thái chính trị của họ, nhưng trên thực tế ông vẫn không biết gì về họ cả. Ông biết rằng trong quá khứ đã từng có một con rồng dùng sức mạnh hùng mạnh của nó gây ra thiệt hại to lớn cho một thành phố nào đó của người lùn, nhưng ông không có chút đầu mối nào về tên của thành phố đó, cũng như tên và năng lực của con rồng.

Có vẻ như Fluder đã không đi điều tra các vấn đề đấy bởi vì nó không gây ra sự hứng thú cho ông. Tuy nhiên, sau này họ có thể bắt đầu điều tra nó thông qua những cổng thông tin của Đế Quốc. Tuy rằng Fluder đã đề nghị như thế, nhưng Ainz vẫn từ chối xuống.

Điều đó mất quá nhiều thời gian, hơn nữa để một người phản bội có thân phận bại lộ như anh đi điều tra có thể sẽ đưa phiền phức tới.

Cho tới cuối cùng, người duy nhất anh có dựa vào là Zenberu, một Lizardman.

Đã đến lúc mình phi gi mt [Message] cho c hai và nói vi h v nhng người lùn.

“Đầu tiên mình sẽ liên hệ với Shalltear. Hm… Một người thích hợp cho công việc?”

Đó là lời đánh giá rất cao nhưng cũng là một lời đánh giá tàn nhẫn.

Ainz nhắm mắt lại – tất nhiên là anh không có nhãn cầu – và nghĩ về các vấn đề trong một vài phút. Sau đó, anh mở mắt ra và thực hiện ma pháp [Message].

“-Shalltear Bloodfallen.”

“Là, là người sao, Ainz-sama? Lần này, Người cần mở [Gate] đến nơi nào? ”

Shalltear là người mạnh nhất trong các Thủ Vệ Tầng, và là Thủ vệ Tầng duy nhất quản lý nhiều tầng. Thực tế là, điều đầu tiên cô hỏi là mở [Gate] tới nơi nào thật khiến người ta cảm thấy có chút đáng thương. Đồng thời điều này cũng làm Ainz cảm thấy một chút cảm giác tội lỗi về chuyện giao nhiệm vụ đó cho cô.

“Không, lần này ta sẽ giao một trọng trách cho ngươi.”

“Một, một trọng trách?”

“Umu. Ngươi sẽ đi ra ngoài với ta, đảm bảo an toàn cho ta.”

Sự im lặng kéo dài vài giây.

Đng nói vi mình là côđã không nghe được nhng lđó. Ngay ở lúc Ainz bắt đầu tự hỏi xem có điều gì sai chăng, giọng nói có chút lạc điệu – có lẽ là do quá phấn khích – của Shalltear vang lên trong đầu anh.

“Cho dù có bị tan xương nát thịt, thuộc hạ của người chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ này!!! ”

“U-Umu. Vậy thì ta sẽ giải thích cặn kẽ hơn. Hãy đến với căn phòng của ta ở E-Rantel.”

Nếu anh không nói như vậy, rất có thể là cô ấy sẽ dịch chuyển đến phòng của Ainz trong Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick. Tuy nhiên, điều đó mới chỉ xảy ra một lần. Anh đã gửi một [Message] cho Narberal để bảo cô ấy đến phòng của mình, và kết quả là anh ngồi chờ thật lâu mà cô ấy vẫn không đến. Anh còn tưởng chuyện gì đã xảy ra, và sau khi đã gửi một [Message] tới cô ấy, anh mới phát hiện ra rằng cô ấy đang ngồi chờ tại phòng của anh trong Nazarick.

Ainz đã ngẫm nghĩ về nó, và nhận ra rằng vấn đề nằm ở mệnh lệnh anh đưa ra. Vì vậy, anh quyết tâm không bao giờ lặp lại sai lầm đó nữa.

“Tuân mệnh! Thuộc hạ sẽ đến ngay lập tức!!!”

“Ngoài ra, chuyển nhiệm vụ giám sát bảo vệ Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick của ngươi cho Mare. Lúc bàn giao công việc cho Mare, ngươi hãy cung cấp cho cậu nhóc về bất cứ điều gì cậu nhóc cần biết. Xem xét thời gian cần thiết cho điều đó … Hãy đến đây khi ngươi đã giải quyết xong xuôi vấn đề của mình ở đó. Ta không hề có dự định rời khỏi căn phòng này, vì vậy ta sẽ chờ ở đây cho đến khi ngươi đến.”

“Vâng!! Thần, Shalltear Bloodfallen, giờ khắc này sẽ thực hiện mệnh lệnh của ngài một cách trung thực và không chậm trễ!!”

“Việc bàn giao và tiếp nhận nhiệm vụ rất quan trọng. Đừng vội vàng và làm nó trở thành một mớ hỗn độn chỉ vì ta đang ngồi đợi, phải không? Ta sẽ ra lệnh cho Mare tới phòng của ngươi, The Adipocere Chamber.”

“Thần đã hiểu!! Như vậy, giờ thần sẽ ghi tất cả công việc cần bàn giao vào giấy!! ”

“Ngoài ra, ta tin rằng ta không cần phải nói điều này, nhưng ngươi hãy giao chiếc nhẫn của ngươi cho Mare.”

“Điều đó là tất nhiên!! Thần hiểu rằng mình chỉ tạm thời bảo quản nó!! ”

Đó là bởi mang chiếc nhẫn đó ngoài Nazarick rất nguy hiểm. Nói cách khác, miễn là nó và Quyền Trượng Ainz Ooal Gown không bị đoạt đi, thì sẽ có thể kiếm đủ thời gian để tập hợp tất cả những Thủ Vệ. Vì vậy, ngoại trừ một chiếc nhẫn mà Aizn đang đeo và vài chiếc khác được cấp cho những người quan trọng trong Nazarick, những cái nhẫn còn lại đều được giấu trong đống vàng ở Bảo Vật Điện.

Lý do tại sao Ainz biết rõ sự nguy nhiểm nhưng vẫn đeo nhẫn là bởi những kẻ đó sẽ không thể nào xâm nhập Nazarick nếu kẻ địch bị ngăn chặn tại lối vào Nazarick và không ai trong số chúng đeo nó.

“Rất tốt. Vậy thì bắt đầu đi chuẩn bị đi.”

“Thần đã hiểu!! Như vậy lúc đi phòng của người, tôi cần mang theo thứ gì không, Ainz-sama? ”

“Một câu hỏi hợp lý, nhưng ngươi không cần mang theo gì cả. Đến lúc đó, ta sẽ nói rõ kế hoạch của ta cho ngươi, và sau đó ta sẽ cung cấp cho ngươi thời gian để chuẩn bị.”

“Tuân mệnh!!”

Giọng nói tràn đầy sự nhiệt tình của Shalltear biến mất ngay sau khi ma pháp đó chấm dứt.

Sau đó, anh đã gửi cho Mare một [Message]. Nội dung của cuộc trò chuyện của họ không khác mấy so với cuộc nói chuyện lúc trước, thay đổi mỗi là anh đã nói với cậu nhóc là cậu sẽ thay Shalltea bảo vệ của Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick.

Sau khi nghe giọng nói nhỏ nhẹ nhưng lại rõ ràng của Mare, Ainz kết thúc [Message].

Cuối cùng, Ainz gửi Aura một [Message].

“Aura, là ta.”

“Vâng, Ainz-sama! Ngài cần thuộc hạ làm những gì? ”

“UMU. Ta muốn ngươi đi cùng ta đến Vương quốc Dwarven.”

“Tuân lệnh!”

“Đầu tiên, ta hy vọng ngươi sẽ gặp ta trong phòng của ta tại E-Rantel trong khi chúng ta đợi Shalltear”

“Shalltear?!”

Tiếng kêu tiếp theo mang theo sự hoài nghi làm Ainz biết ơn rằng anh nghe được âm thanh mà không cần màng nhĩ.

“Aura, hạ thấp giọng.”

“Thần, thần rất xin lỗi, Ainz -sama! ”

Ging như tôđã nói, h thp ging … Ainz nghĩ, nhưng không nói ra.

“Ah, chúng ta sẽ tiêu diệt Vương quốc Dwarven? ”

“Làm thế nào mà ngươi lại hiểu lầm tai hại như thế? Ta chỉ muốn tiến hành một số cuộc đàm phán thân thiện.”

“Ah, thần hiểu rồi! Vậy Ainz-sama đã cân nhắc đến tình huống không thể tiến hành đàm phán hòa bình chưa?

“Aura, ngươi-”

“Ainz-sama, thần đến rồi!”

“Cái gì? Chả lẽ ngươi đã đến phòng của ta trước sao?”

“Vâng, đúng là như thế!”

Một tiếng gõ từ cửa vang lên cùng với lúc cô nhóc nói điều này.

Ainz mỉm cười cay đắng khi quan sát Decrement, người hầu gái đứng ở bên cạnh anh, đi về phía cửa phòng.

“Ainz-sama, Aura-sama thỉnh cầu người cho phép ngài ấy bước vào phòng.”

Ainz dùng động tác tay ra hiệu mình cho phép, và Decrement lùi về sau một bước, xích khỏi cánh cửa ra vào.

“Làm phiền người rồi, Ainz- sama!”

Giọng của Aura dường như chồng chéo lên những lời nói của cô nhóc trong ma pháp [Message] khi cô gái Dark Elf bước vào phòng và chào anh.

“Được rồi. Hãy kiếm một chỗ ngồi và chúng ta sẽ từ từ nói chuyện.”

Ainz chỉ vào một cặp ghế sofa được bố trí đối diện nhau, và sau đó quay sang Decrement.

“Chuẩn bị đồ uống cho Aura.”

“Vâng, Ainz-sama. Chúng ta sẽ có nước táo, nước cam, bí chanh, trà và cà phê trên tay ngay lập tức.”

Decrement để nước táo mà Aura yêu cầu trên chiếc bàn nhỏ giữa hai ghế sofa. Trong khi Aura bắt đầu thưởng thức nước trái cây, Ainz bắt đầu giải thích.

“Đầu tiên, hãy để ta giải thích rõ ràng về cái thắc mắc liên quan đến sự hủy diệt Vương quốc Dwarven lúc nãy của ngươi. Đưa Shalltear đi cùng quả thật là có coi trọng về phương diện sức chiến đấu, nhưng chủ yếu là có một lý do khác.”

“Eh?!”

Aura trợn trừng hai mắt. Từ thái độ của cô nhóc, rõ ràng rằng trong lòng cô nhóc coi công dụng của Shalltear rất hạn chế. Nhưng mà – Ainz khó có thể kềm chế được sự ấm áp đang không ngừng tràn ra trong lồng ngực.

Điều này làm anh nhớ lại mối quan hệ giữa Bukubukuchagama và Peroroncino.

Một khi có chuyện gì đó, Bukubukuchagama sẽ hỏi dò “Không phải đứa em trai ngu ngốc của tôi lại gây rắc rối cho anh đấy chứ?”

Khi mọi người trả lời với câu “Uh, tôi không nghĩ vậy đâu?” Cô lập tức phản ứng như Aura đã làm ban nãy, với một sự “Nghiêm túc?!”

Ainz khó có thể khống chế được mình khi nhận ra rằng Aura và Shalltear đang mang một mối quan hệ giống thế. Những ký ức rơi xuống như bột tuyết, lấp đầy trái tim của anh với cảm xúc hạnh phúc. Niềm vui sướng của anh không ngừng dâng lên và ngay ở lúc anh muốn thoải mái cười to một tiếng thì – Các cảm xúc đã bị dập tắt.

“… Chết tiệt.”

Ainz thấp giọng nguyền rủa trong lúc cảm xúc hạnh phúc của anh đã bị sự ức chế cảm xúc hủy hoại. Nó đã giúp đỡ anh rất nhiều lần trong quá khứ, nhưng anh thấy thật mệt mỏi khi nó đã cản đường anh. Ainz biết rằng anh đang ích kỷ và đạo đức giả, nhưng anh vẫn thấy khó để chấp nhận cái thứ đã cản trở những kỷ niệm về bạn bè cũ của anh.

“Ah, er…Ainz-sama? Có chuyện gì vậy?”

Tuy nhiên, nghe thấy giọng nói run rẩy của cô nhóc, sự không hài lòng của anh lập tức tan thành mây khói. Anh không thể cho phép mình thể hiện những cảm xúc tiêu cực bằng một cách mà ngay cả một đứa trẻ đều có thể nhìn ra. Ainz hít một hơi thật sâu, và mỉm cười với Aura.

“Không, thật xin lỗi. Không có gì cả. Như ta đã nói trước đó, lần này ta mang Shalltear theo là để điều tra khả năng thích ứng của cô ấy. Cô ấy đã được tạo ra để trở thành Thủ Vệ mạnh nhất. Vào lúc ấy, nếu cô ấy có thể chọn ra phương thức chiến đấu chính xác, ngay cả ta cũng không có cách nào đánh bại cô ấy. ”

“Loại chuyện đó-”

“-Không, không phải như thế. Nếu ta là Shalltear, đầu tiên ta sẽ triệu hồi Einherjar của ta và chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu trong khi Einherjar giao chiến với kẻ thù, tiếp đó sử dụng phép thuật công kích mà lượng MP của ta thừa nhận được cùng với những kỹ năng đặc biệt. Cuối cùng ta sẽ dùng thủ đoạn nào đó kích hoạt Blood Frenzy và lao vào cận chiến với Spuit Lance trong khi sức tấn công của ta đã được tăng lên “.

Ainz có một chút bực bội, nở một nụ cười.

“Nếu điều đó xảy ra, ta sẽ bỏ chạy mà không cần suy nghĩ.”

Để kỹ năng người chơi của anh sang một bên, nhân vật của Ainz ở trong tất cả người chơi chỉ có thể được coi là phần trên của tầng giữa. Mà build class và vật phẩm được tuyển chọn của Shalltear lại là phần dưới của tầng trên. Nếu cô ấy đã được trang bị đầy đủ – với các vật phẩm cấp devine – cô sẽ ở phần giữa của tầng trên cùng. Nếu cô ấy có thể thay đổi item để phù hợp với đối thủ của mình, cô ấy thậm chí có thể vượt qua ngưỡng phần trên của tầng trên.

“Tuy nhiên, cái danh tiếng Thủ Vệ mạnh nhất lại là thứ cản trở sự phát triển của Shalltear.”

“Hả?”

“Phương phát sử dụng hiệu quả nhất cho Shalltear là làm cạn kiệt sức chiến đấu của đối phương, vì vậy cô phải được sử dụng như một mũi tên. Sau khi ra lá bài này, nhất định phải để cô ấy điên cuồng tàn phá trận địa địch. Tuy nhiên – Điều đó thật sự chính xác sao? Đó có thể là cách tốt nhất để phát huy toàn bộ sức mạnh của Shalltear, nhưng chúng ta có thể thực sự nói rằng đó là phương pháp sử dụng thích hợp nhất? ”

“Thần hoàn toàn không hiểu … nhưng nếu người cảm thấy rằng đó là đúng, vậy thần cảm thấy đó nhất định là chính xác, Ainz-sama.”

Cái câu hđó tht s làm cho câu chuyn khó có th tiếp tc. Cái Ainz thực sự muốn nghe ngay bây giờ là một lời lý giải một cách cẩn thận về những ưu và khuyết điểm về lời tuyên bố của Ainz, đó là những gì mà một người trưởng thành sẽ nói. Tuy nhiên, sau tất cả, một đứa trẻ thẳng thắn thì mới đúng là một đứa trẻ.

“Vậy, vậy sao. Tuy nhiên, ta thật sự không nghĩ thế. Khi ta nói rằng đó là cách tốt nhất, đó là chỉ về phương diện phát huy hoàn toàn thế mạnh của cô ấy. Tuy nhiên, đó có lẽ không phải là cách tốt nhất để Shalltear bắt đầu tích lũy kinh nghiệm. ”

Ainz đã tiến bộ không ngừng như anh làm một chiến binh. Không, lời giải thích chính xác nhất là anh đã học để tận dụng hết tất cả các khả năng của mình. Cho dù cơ thể của anh không thể phát triển, những những bộ phận khác của anh vẫn còn đang không ngừng phát triển.

Không giống lúc họ chỉ đơn thuần là những mảng dữ liệu, những NPC bây giờ đã có tư tưởng và khả năng suy nghĩ độc lập. Điều này cũng được áp dụng với Shalltear. Shalltear của ngày mai sẽ khác nhau Shalltear của ngày hôm nay.

“Thay vì để cô ấy làm lặp đi lặp lại một công việc thì hãy cho cô ấy làm những việc mới khác nhau, như thế mới có thể giúp cô ấy phát triển … Tất nhiên, cô ấy có thể thất bại, mặc dù ta không mong muốn điều đó. Tuy nhiên, ngay cả khi cô ấy làm rối nó lên, tất cả chúng ta cần phải làm là để ai đó ở bên cạnh cô ấy đến sửa chữa. Đó chính là lý do tại sao ta gọi ngươi tới, Aura “.

So với Mare, Aura có một mối quan hệ tốt hơn với Shalltear. Ainz đã chọn chị gái của cặp song sinh vì cô ấy có thể giữ Shalltear trong đúng nề nếp.

Sau khi chăm chú lắng nghe tất cả những điều này, Aura mạnh mẽ gật đầu xác nhận.

“… Thế nhưng, tuy ta nói rằng ta muốn cô ấy tích lũy những loại kinh nghiệm khác nhau, nhưng nếu như thế có thể vi phạm nội dụng của bản hợp đồng gốc, và nó sẽ gây ra vấn đề cho công ty – đối với tổ chức.”

“Eh? Điều đó có ý gì?”

“… Hãy suy nghĩ về nó theo cách này. Sẽ không tốt khi bắt buộc Shalltear đi làm những điều cô ấy không muốn làm.”

“Phục tùng mệnh lệnh của Người là những gì chúng thần nên làm, Ainz-sama!”

“… Ta không nghĩ rằng nó sẽ là sai lầm khi cho cô ấy làm điều gì đó đi ngược lại với mong muốn của Peroroncino-san? Nếu mệnh lệnh của ta mâu thuẫn với mong muốn của Bukubukuchagama, làm thế nào để ngươi vui vẻ tuân lệnh đây, Aura?”

“Nếu thế, thần, ah, thần sẽ …”

Aura lo lắng cúi đầu. Ở trước mặt Ainz, cô không thể nói ra mấy lời như “Thật khó để nói điều đó ra” được.

“Được rồi, đừng quá để ý tới nó. Đó chỉ là một sự so sánh. Lý do chọn Shalltear của ta lần này là để thách thức của cô và xác nhận xem cô ấy đã trưởng thành hay chưa.”

“Thần hiểu rồi! Thật không hổ là Ainz- sama, suy nghĩ của người luôn sâu xa như thế!”

Một ngưởi cấp trên phải để cho cấp dưới của mình trải nghiệm qua những thách thức để cho họ phát triển.

Đây là một trong những bí mật anh lượm lặt ra được từ một cuốn sách anh đã đọc không lâu sau khi đến với thế giới này.

Lý do tại sao từ trước đến nay anh đã không cho Shalltear một cơ hội là bởi tình hình trước đó rất nguy hiểm, và cũng do không có thời gian cho những việc như vậy. Bây giờ, tuy nhiên … không, ngoại trừ lần này ra sợ rằng không còn có cơ hội nào tốt nữa..

“Ta sẽ nói cho ngươi phần còn lại khi Shalltear đến. Như thế thì ta sẽ đỡ phải giải thích cho bản thân tới hai lần.”

Giữa lúc Ainz nói như vậy, một tiếng gõ cửa vang lên, tiếp theo Decrement đi qua để kiểm tra người khách đến.

“Đó là Shalltear-sama.”

Người anh chờ đã đến. Ainz ra hiệu Decrement mở cửa cho Shalltear đi vào.

Khi cánh cửa mở ra, anh nhìn thấy một người nào đó ở ngưỡng cửa.

“Shalltear Bloodfallen đã sẵn sàng xuất phát!! ”

Khi nhìn thấy vẻ ngoài của Shalltear, Ainz – người vốn định cảm ơn cô ấy- bị đóng băng trong giây lát, và anh đã phải mất một chút thời gian để phục hồi lại tinh thần của mình và nói chuyện.

“Tại sao … tại sao ngươi lại võ trang đầy đủ?”

Shalltear không chỉ mặc bộ áo giáp mà cô ấy còn cầm theo cả Spuit Lance.

“Vâng!!! Thần chuẩn bị thế này là vì có thể sẵn sàng bảo vệ Người, Ainz-sama!!!! Thần sẽ tiêu diệt bất cứ kẻ nào dám chống lại Người, Ainz-sama!!!!!”

Ainz liếc nhìn Shalltear, người đang thở hổn hển với đôi mắt trợn to. Sau đó, anh liếc về phía Aura, như muốn nói, ta nên làm gì giờ? Với lối suy nghĩ của Shalltear, anh cũng không thể nói cô ấy làm sai.

“Haaa ~ cô đang trở nên quá nóng vội rồi đó. Nghe Ainz-sama nói hết rồi hành động không được sao?”

Shalltear bĩu môi lên trong khi Aura châm chọc cô. Trước khi hai người họ có thể bắt đầu cãi nhau, Ainz giơ tay lên để hướng sự chú ý của họ sang bên này.

“Shalltear. Sự cân nhắc của người là đúng, nhưng chuyện lần này có chút không giống lúc trước. Hãy tha thứ cho ta vì đã không nói rõ cho ngươi.”

Ainz vội vã giải thích các mục đích của hoạt động này cho Shalltear – và các kế hoạch của mình để thành lập các mối quan hệ thân thiện với Vương quốc Dwarven.

Một vẻ bối rối xuất hiện trên khuôn mặt của Shalltear sau khi cô nghe xong tất cả.

“Điều đó, nói như vậy, mang thần theo thật sự thích hợp sao?”

“… Sở dĩ ta chọn ngươi là vì có rất nhiều lý do. Để ngươi bảo vệ ta là một trong số đó. Nhưng lý do lớn nhất là để cho ngươi tích lũy kinh nghiệm. Ta tự ý suy đoàn là ngươi cho rằng mình không phù hợp với nhiệm vụ này là do Blood Frenzy của mình. Có lẽ sau khi để ngươi thử làm chuyện này, ngươi có thể khám phá ra rằng, không ngờ mình lại thích hợp công việc này đến vậy.”

Đôi mắt của Shalltear mở rộng ra.

“Thần hiểu, Ainz-sama!! Thần tuyệt đối sẽ khiến Người không phải hối hận về quyết định của mình!!”

“… Umu. Vậy thì, Shalltear, trong cuộc hành trình này, ta sẽ để Aura chi huy ngươi. Bởi vì Aura là cấp trên của ngươi, ta hy vọng ngươi sẽ phục tùng mệnh lệnh cô ấy.”

“Tuân lệnh!!”

Shalltear cúi chào anh.

Ainz tự hỏi xem có phải phản ứng của cô ấy có nhiệt tình quá mức không, nhưng như thế tốt hơn một câu trả lời chán nản. Tuy nhiên, nó sẽ là phiền hà nếu tất cả hóa ra là không có gì.

“Ta đánh giá cao sự nhiệt tình của ngươi, nhưng ngươi nên bình tĩnh lại, Shalltear. … Tiếp đó, chúng ta hãy xem xét các vấn đề của người đi theo. Ngươi thấy chúng ta nên mang những ai theo cùng?”

“Ainz-sama – có thể cho phép thần nói chuyện sao?”

Ainz đã hơi giật mình bởi vì lời hồi đáp đến từ một chỗ mà anh không ngờ đến, nhưng anh vẫn dùng thái độ bình tĩnh nhìn về hướng Decrement.

“Làm sao? Có chuyện gì không?”

“Ah, thần đã tự hỏi Người cảm thấy thế nào về việc đưa một số người hầu gái trong chúng thần vào trong đội ngũ để phục vụ người trong chuyến đi đến Vương quốc Dwarven. Từ xưa đến nay, những người cầm quyền luôn luôn mang theo những người tùy tùng để xử lý công việc vặt bên người. Thần cảm thấy rằng những tên người lùn sẽ coi thường người nếu ngay cả hầu gái mà người cũng không mang theo cùng, Ainz-sama. ”

“Ta hiểu rồi. … Điều ngươi nói cũng có ý đúng.”

Trong khi theo dõi Jircniv, anh nhận thấy rằng lúc Jircnix xuất hành cũng có một vài chiếc xe ngựa theo kèm, và một số trong đó chứa phụ nữ ăn mặc đẹp. Họ có lẽ là những người chăm sóc sinh hoạt thường ngày của anh ta. Nếu như lúc đó anh ta ngủ lại trong Nazarick, Ainz sẽ quan sát anh ta cẩn thận hơn, nhưng cuối cùng anh đã không thành công, đó thực sự có một chút đáng tiếc.

Không, thực tế là không để một người đặc biệt từ phương xa đến thăm anh lưu lại cũng đã là một chuyện thiếu lễ phép. Tuy rằng, người đàn ông đã kiên quyết từ chối mọi lời đề nghị ” hãy ở lại đây đi” của Ainz, nhưng có lẽ để anh ta thay đổi ý kiến mới là hợp lễ tiết.

Có lẽ nếu lúc đó họ bắt đầu thiết lập tốt mối quan hệ, nói không chừng sẽ không dẫn đến tình huống đưa ra đề tài nước phụ thuộc ở trên đấu trường.

Ái chà, lđ mt ri… Decrement nói cũng cóýđúng, nhưng-

Ainz xem xét dữ liệu của họ. Bề ngoài của 41 người hầu gái bình thường có thể trông khác nhau, nhưng trang bị và số liệu của họ giống hệt nhau.

Các loài dị hình được gọi là Homunculi không có điểm gì đặc biệt xuất sắc, và bởi level của họ là 1 nên họ rất yếu. Tuy rằng họ vẫn vượt trội so với con người level 1 trên các số liệu thống kê, nhưng trong tình huống hai bên chiến đấu, một Homunculus chỉ có 60% cơ hội chiến thắng.

Những bộ đồng phục hầu gái họ mặc đã cung cấp cho họ một sức phòng thủ nhất định, nhưng đó chỉ là trên mức độ của một mục cao cấp. Cho dù đối với các cư dân của thế giới này họ trông vô cùng mạnh, nhưng trong mắt những player, họ quả thật không khác gì một đống giấy phế liệu.

Thẳng thắn mà nói, muốn đưa những người hầu gái đó theo cùng là điều không thể, bởi anh không có chút tình báo nào về vương quốc Dwarven đó cả. Ngoài ra còn có khả năng là có một player ở đấy đã triển khai lực lượng của mình và sẵn sàng chiến đấu.

“Tuy nhiên… Thật không may là ta không thể làm điều đó. Nếu chúng ta phải có những người đi theo -. Shalltear, liệu ta có thể để cho những Vampire Bride của ngươi đồng hành với chúng ta không?”

“Người không cần phải hỏi thần. Mọi người trong Nazarick đều phục vụ Người. Người chỉ cần hạ lệnh cho chúng tôi.”

“Vậy à. -Decrement, ngươi đề nghị là rất hợp lý. Tuy nhiên, có một vấn đề là khi đi tới một vùng đất xa lạcác ngươi rất yếu và ta lo lắng về sự an toàn của các ngươi.”

“Chúng thần đều chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với bất kỳ hình thức nguy hiểm nào!”

Ainz khẽ giơ một tay lên, ra hiệu Decrement không nên kích động.

“Ta hài lòng về sự trung thành của người – tất cả các ngươi thể hiện. Vì vậy, một khi ta đảm bảo rằng Vương quốc Dwarven an toàn, ta sẽ gửi ngươi tới đó thông qua dịch chuyển. Cho đến lúc đó, ngươi thấy thế nào về việc giao chuyện này cho các Vampire Brige?”

Miệng của Decremant động mấy lần, nhưng không có lời thoại nào được nói ra. Cuối cùng, cô cúi đầu. Ainz hy vọng rằng cô ấy không bởi vì anh đã ra lệnh như vậy mà trong lòng cảm thấy đồng ý, nhưng nó rất có thể không phải trường hợp đó.

Vừa rồi anh đã không có gì để thuyết phục cô ấy, và  mặc kệ cô ấy có nói gì anh cũng không có ý định thay đổi ý kiến của mình, Ainz dời tầm mắt ra khỏi Decrement.

Giá hồi sinh NPC level 1 khá thấp, nhưng vấn đề không ở chỗ đó.

Không ai mang những đứa trẻ của bạn bè mình đến một nơi nguy hiểm.

“Vậy thì, Shalltear, hãy mang – để ta nghĩ-… Sáu Vampire Bride theo cùng. Những người tùy tùng khác thì tầm 30 người. Năm người trong đó sẽ là lũ Hanzos mà ta triệu hồi gần đây nhấy nhất.”

Không có ý nghĩa đặc biệt đằng sau số 30. Nó chỉ đơn giản rằng anh cảm thấy số lượng đó là đủ. Hay có lẽ là bởi đây là số lượng người chơi được phép trong một party đi raid của player?

“Ta sẽ liên hệ với Cocytus trong khi chờ đợi tất cả mọi người tập trung. Phải rồi, ta trước tiên nên kết thúc cuộc trò chuyện này. Khi tất cả mọi người được tập hợp lại, hai người các ngươi sẽ dùng [Gate] của Shalltear đi đến làng Lizardman. Sau đó, chúng ta đi về lên phía bắc để tìm Vương quốc Dwarven. Các ngươi thấy thế nào? ”

“Thần tuân lệnh!”

“Vâng, chúng ta hãy làm như thế. ”

Hai Thủ Vệ tầng trả lời một cách đầy chắc chắn. Họ đã không đề nghị một ý tưởng tốt hơn, điều Ainz đã hy vọng. Trong khi hai người họ hầu như không có, phụ nữ, thực tế là họ đã nói chính xác điều đó để đáp lại đề nghị của ông đã Ainz cảm thấy một chút không thoải mái. Điều này là bởi vì Ainz đã không có nhiều niềm tin vào ý tưởng của riêng mình.

“Như vậy, liên quân đến vấn đề tùy tùng, các ngươi có bất cứ lời đề nghị nào không?”

“Ma thú của thần…”

“Undead của thần…”

Hai họ lên tiếng tại cùng một lúc, và sau đó họ nhìn chằm chằm vào nhau. Anh còn tưởng rằng họ sẽ bắt đầu ầm ĩ, thế nhưng Shalltear là người nhìn đi chỗ khác đầu tiên.

“Xin mời.”

“… Cái gì? Không phải cô ăn nhầm thứ kì lạ nào đấy chứ?”

“Đó bởi vì tôi bị buộc phải tuân theo mệnh lệnh của cô.”

“… Cảm thấy thật là ghê tởm.”

Đôi lông mày Shalltear giật giật, nhưng cô ấy nói không có gì.

“Nói như vậy, cô thấy thế nào về việc 25 Undead của cô cưỡi trên ma thú của tôi?”

“Tôi không dị nghị gì-” Shalltear nhìn về phía Ainz “-Nhưng mà nó có thể nhiều hơn số lượng Người đã nói, Ainz-sama. Điều đó được không?”

“Không sao.”

“Chúng ta cứ làm như vậy đi. ”

Bởi vì giữa hai người họ dường như đã đạt đến một sự đồng thuận, vì thế Ainz tiếp tục nói.

“Như vậy, từng người chúng ta hãy bắt đầu hành động. Ta sẽ cho hai ngươi hai giờ đồng hồ để chọn ra thành viên của mình. Hãy nhớ rằng sau khi rời khỏi đây, ngươi sẽ tạm thời không thể trở lại trong một thời gian, và đừng nghĩ rằng ngươi có thể trở lại Nazarick với ma pháp teleportation. Nhất là Aura, là một druid ngươi cần phải đặc biệt cẩn thận về điều này. Nếu như không còn vấn đề nào khác, chúng ta hãy giải tán. Ta có rất nhiều điều cần thảo luận với Pandora’s Actor.”

Đồng thời, anh đã làm một ghi chú trên cuốn sổ trong lòng, phải dùng Message để liên lạc với Albedo về điều này.

***

“Cuối cùng, thời khác này cuối cùng đã đến!”

Sau khi rời khỏi căn phòng Đấng tối cao một khoảng cách đủ xa để giọng nói của mình sẽ không truyền tới được đấy, Shalltear nắm chặt bàn tay cô ấy và hét lên trong vui sướng.

“Thật lâu … nhưng cuối cùng, cơ hội để ta có thể bù đắp cho sự thất bại lần trước và cho mọi người biết rằng Shalltear Bloodfallen là một tồn tại hữu ích đã đến!”

Ánh mắt Shalltear nhìn vào khoảng không.

Aura khá hiểu được cảm xúc chứa trong giọng nói Shalltear, bình thường cô ta sẽ không dùng phương thức nói chuyện như thế. Mặc dù Shalltear đã bị trừng phạt cho những sai lầm của mình và ở Throne Room, Ainz-sama đã đích thân nói với cô ấy rằng đó không phải là lỗi của cô, Shalltear vẫn muốn xóa đi những sai lầm cô đã làm ra. Là một Thủ Vệ Tầng, Aura có thể lý giải được cảm xúc của cô ấy. Tuy nhiên – …cô nhóc thấy có chút lo lắng.

“Thật sự là một quãng thời gian quá dàu … Tất cả những việc tôi được giao từ trước đến bây giờ đều là những công việc dễ dàng mà bất cứ ai cũng có thể làm được. Tuy nhiên … Tuy nhiên …”

“Ah ~ Tôi cảm thấy rằng công việc Ainz-sama giao cho cô làm rất quan trọng, Shalltear.”

“Đúng vậy, một phần nào đó đúng như cô nói. Nhưng mà, cái công việc đó thực sự quan trọng sao?”

“Tôi cảm thấy bảo vệ Nazarick là một nhiệm vụ khá quan trọng? So với các công việc khác, nhiệm vụ trước tiên đón đánh kẻ xâm nhập là một công việc mà cô muốn giao cho những Thủ Vệ đáng tin cậy, phải không?”

“Nngg!”

Shalltear không thể phủ nhận điều đó.

Sau đó, cô lo lắng ép chặt ngón tay vào lại với nhau và tách chúng ra xa nhau một lần nữa.

“Ainz-sama thực sự nghĩ như vậy sao?”

“Mm ~ có lẽ vậy. Ainz-sama nói rằng cô rất mạnh mẽ, Shalltear.”

Shalltear lộ ra nụ cười thỏa mãn. Phản ứng này để cho Aura thở dài nhẹ nhõm. Nếu cô cứ để cho cô ấy đi tiếp như thế, Shalltear sẽ chắc chắn phí công sức và mang những rắc rối đến cho Ainz-sama. Nếu điều đó xảy ra, cô ấy sẽ không biết làm thế nào để tạ lỗi với Ainz-sama. Ngoài ra, cô cảm thấy Shalltear cũng rất đáng thương.

“Nhưng khi tôi ở trong con người thành phố, Demiurge đã căn dặn tôi rằng tôi phải cảm thấy mình thật vô dụng Nếu đó là những gì Demiurge – Người có trí tuệ đứng đầu của Nazarick – nghĩ về tôi, như vậy thì những người khác, đặc biệt là Ainz-sama – có trí tuệ vượt qua Demiurge – rất có thể cũng cảm thấy như vậy “?

“Hm, điều đó không nói được. Có lẻ bởi Ainz-sama thông minh hơn Demiurge nên Người mới có cái nhìn như vậy về cô.”

Trong nháy mắt, Shalltear rên rỉ ướt át với một tiếng “Ho…”

“Không hổ là Ainz-sama … ”

“… Haah.”

Aura hơi hơi cảm thấy một chút mệt mỏi. Tuy nhiên, cô có cảm giác rằng việc nói trực tiếp những thứ này với Shalltear không có hiệu quả gì, vì vậy nói bóng gió mới đem lại thành quả.

” Tuy nhiên, nó đồng nghĩa với việc những người khác cũng nghĩ giống Demiurge.”

“… Tôi không có cách nào phủ nhận điều đó. ”

Hay đúng hơn, tuyệt đối là như vậy. Aura lên tiếng trước khi đôi mắt Shalltear kịp mở to.

“Ainz-sama muốn kiểm tra sự linh hoạt của cô bằng cách cho cô tiếp xúc với các tình huống khác nhau, vì vậy tôi nghĩ rằng gặp khó khăn cũng không phải là một điều xấu. Cho đến lúc đó, nếu cô ghi nhớ và học hỏi từ những người xung quanh cô, cô sẽ có thể gây ấn tượng Ainz- sama và những người khác. ”

“Vì thế tôi cần học tập ở trước lúc đó sao?”

“Đúng vậy. Hãy suy nghĩ về nó, lần này cô sẽ đồng hành với người vĩ đại nhất trong toàn bộ Nazarick, phải không? Điều đó có nghĩa là cô có thể học được điều gì đó từ Ainz-sama?”

“Tôi hiểu rồi! … Nhưng, tôi nên làm gì?”

“Shalltear, việc học hỏi cũng đã bắt đầu từ lúc cô đưa ra câu hỏi đấy.”

“Phải-phải rồi!”

Bởi vì trong lúc nhất thời không nghĩ ra được gì, Aura chỉ đơn giản là ném ngược câu hỏi lại cho Shalltear.

Như thế sẽ không sao đâu…nhỉ?

Trong lòng Aura hiện lên một tia lo lắng. Nhưng mà trả lời thì cũng đã trả lời rồi, và cô cũng không có những biện pháp khác.

Cô y s cư x vi bn thân …

Aura dâng một lời cầu nguyện tới Bukubukuchagama, Đấng Tối Cao cũng là người sáng tạo của cô:

Bukubukuchagama-sama, xin hãy xem qua Shalltear, ngườđãđượem trai ca Ngài, Peroroncino-sama tạo ra!

Phần 3

Ainz dùng [Gate] đi đến làng Lizardman.

Đi theo bảo vệ anh là một Hazos. Trong năm Hazos có một tên có một miếng vải đỏ buộc vào bên tay phải.

Đó không phải là một kiểu mê hoặc, mà chỉ là dấu hiệu cho thấy hắn là thủ lĩnh của cả bọn.

Ban đầu, anh chỉ nghĩ làm thế sẽ dễ dàng quản lí bọn chúng hơn. Tuy nhiên, kẻ được chọn ra làm thủ lĩnh đã rất vui khi được lựa chọn, và Ainz có thể nói rằng hắn ta đang mỉm cười phía sau lớp mặt nạ.

Thẳng thắn mà nói, Ainz cảm thấy hơi tội lỗi một chút. Sau cùng thì anh chỉ đưa ra một miếng vải đỏ.

Ainz đã nhìn thấy bức tượng của chính mình, đang được bảo vệ bởi những nô lệ của anh.

Ainz đã từng đến đây nhiều lần, vì nó là một địa điểm dịch chuyển được bố trí sẵn. Tuy nhiên, nó làm anh khá xấu hổ.

Có rất nhiều bức tượng danh nhân lịch sử trong thế giới của Suzuki Satoru, tuy nhiên, mọi người đều sẽ cảm thấy xấu hổ khi mình được dựng tượng trong khi vẫn đang sống sờ sờ.

Điều thực sự khiến anh buồn phiền là phần xương mặt hơi khác với bản thân anh. Có vẻ họ cố gắng làm anh đẹp hơn.

Xương gò má thế này trông đẹp trai hơn à? Mình chả hiểu gì cả. Thẩm mĩ ở nơi này là thế vẹo nào vậy?

Khi Ainz đang tự hỏi về vấn đề này, anh quay lại và thấy Cocytus và đám Lizardman của ông ta quỳ trước mặt mình.

Anh đã rơi vào hoàn cảnh này nhiều lần, và khá có kinh nghiệm trong vai trò của một kẻ thống trị. Tuy nhiên, nhân viên Suzuki Satoru lại không hề hài lòng. Nhưng mà anh hiểu rằng đó là biểu hiện cho lòng trung thành của họ, nên anh không bảo họ dừng lại.

“Ngẩng đâu lên!”

Sau khi được cho phép- bằng một mệnh lệnh đầy cảm xúc lẫn lộn, đám Lizardman ngẩn đầu lên, như thể sự sống trở lại với họ.

“Cảm. Ơn. Vì. Ngài. Đã. Tới. Ainz-Sama.”

Ainz vẫy tay với Cocytus vẫn đang quỳ trên mặt đất ra hiệu cho ông đứng lên.

“Umu. Cảm ơn ngươi vì đã làm việc chăm chỉ. Ta đã nhận được báo cáo về ngôi làng. Mặc dù chỉ liếc qua, nhưng ta không thấy bất kì vấn đề nào, rất tốt. Thành tích của ngươi ở nơi này rất đáng khen.”

“Cảm. Ơn. Ngài. Rất. Nhiều! Tất. Cả. Đều. Được. Hoàn. Thành. Dưới. Vinh. Quang. Của. Ainz-sama.”

Ta không làm gì cả, Ainz muốn nói như vậy. Thay vào đó, anh nghiêm túc chấp nhận câu khen ngợi của Cocytus. Bởi vì, nếu anh nói điều gì khác, nó sẽ tổ lái thành một chuỗi lặp vô hạn “không”, “Không không”, “Không không không”.v.v. Ainz khá chắc chắn về điều đó.

“…Tuy nhiên, những kết quả xuất sắc của ngươi vẫn đáng được khen thưởng.”

Nghĩ lại thì, Albedo và Mare đều đã được nhận một nhẫn Ainz Ooal Gown, Aura thì nhận được một chiếc đồng hồ có giọng nói của Bukubukuchagama, Shalltear thì được sở hữu tuyển tập truyện quái vật của Peroroncino, và Demigure- anh đã ban cho hắn bức tượng ma quỷ do Urbelt làm.

Món quà dành cho Cocytus đó là cuộc sống của những Lizardman này, nhưng có lẽ đã đến lúc ban phần thưởng khác.

“Có lẽ ngươi sẽ nói không cần, nhưng có công phải được thưởng, có tội phải chịu phạt, đó là chuyện rất bình thường… Hãy nói ta nghe, Cocytus, ngươi muốn gì?”

“Không. Thưa. Ainz-sama. Thần. Không. Muốn. Phần. Thưởng. Nào. Khác. Ngoài. Việc. Được. Phục. Vụ. Cho. Ngài.”

Khi mà yêu cầu của Solution về “đám người vô tội” đã khá là đau đầu, thì loại yêu cầu giống như của Cocytus cũng rơi vào loại khó nhai.

Một thành viên trong Guild của anh đã từng phàn nàn về loại phụ nữ gây khó chịu, loại mà sẽ nói “Đâu cũng được” khi bạn hỏi “Em muốn đi chỗ nào?” và sau đó nói tiếp “Chúng ta nên đi du lịch Ý”. Hiện Ainz đang cảm thấy đúng như vậy. Sẽ dễ dàng hơn gấp trăm lần nếu người ta nói rõ là họ muốn cái gì.

“Cocytus, thiếu ham muốn đôi khi còn mang lại nhiều rắc rối hơn cả sự tham lam. Giờ ta ra lệnh cho ngươi- trong thời gian một tuần, phải nói ra ngươi muốn gì, giới hạn đối tượng vật chất. Hiểu chứ?”

Một cái nhìn đau khổ xuất hiện trên khuôn mặt Cocytus. Ainz không thèm quan tâm đến nó.

“Ngươi hiểu chưa?” Anh lặp lại.

“Nếu. Đó. Là. Điều. Ainz-sama. Muốn.”

“Umu. Đó là mong muốn của ta. Được rồi. Cocytus, đã tới lúc nói lí do ta đi tới ngôi làng này. Ta muốn gặp Zenberu.”

“Đã. Hiểu! Thần. Sẽ. Mang. Cậu. Ta. Tới. Cho. Ngài. Mời. Đi. Lối. Này. Ainz-sama.”

Cocytus hơi dịch chuyển về phía sau và đứng bên cạnh Ainz, hướng tới đám Lizardman đang quỳ.

“Zenberu. Trả. Lời. Câu. Hỏi. Của. Ainz-sama. Cậu. Được. Phép. Đi. Tới. Trước. Mặt. Ngài.”

Zenberu ngẩng đầu lên kèm theo một từ “Vâng”, nhưng cũng mang theo một chút bối rối.

“Tiếp đó, ta sẽ đi tới một nơi. Ta muốn tới Vương quốc Dwarven. Vì vậy, ta muốn ngươi làm người dẫn đường cho ta. Ngươi có thể không?”

Vẻ mặt Lizardman giống như đang nheo mắt lại.

Anh không hiểu biểu hiện trên khuôn mặt của Lizardman kia, và anh cũng không thể hỏi thẳng ra biểu hiện đó là gì, nhưng có vẻ như không phải là biểu hiện tốt.

“Rất xin lỗi, thưa bệ hạ, nhưng thần có thể hỏi ý định của Ngài khi tới Vương quốc Dwarven được không ạ?”

Khi câu nói vừa dứt, một tiếng crack của xương hàm vang lên từ phía sau Ainz.

“…Zenberu. Tìm. Hiểu. Ý. Nghĩa. Phía. Sau. Quyết. Định. Của. Ainz-sama. Là. Một. Sự. Bất. Kính… Điều. Duy. Nhất. Cậu. Cần. Làm. Là. Trả. Lời. Câu. Hỏi. Một. Cách. Trung. Thực.”

Giọng nói của Cocytus vẫn vậy, nhưng bên trong đó, người ta vẫn nghe thấy một sự không hài lòng.

Ainz muốn tránh xa giọng nói không hài lòng từ phía sau anh.

Tuy nhiên, trong khi Ainz cảm thấy như thế dù không phải mục tiêu Cocytus nhằm vào, Zenberu vẫn im lặng. Anh ta quan sát phản ứng của Ainz bằng ánh mắt kiên định.

Một sự im lặng đáng sợ bao phủ toàn bộ, và nọ bị phá vỡ bởi những âm thanh đe dọa từ Cocytus. Không có nhiều thời gian để lãng phí, Ainz nghĩ trong khi nhận ra Cocytus đang chuẩn bị ra tay. Nếu anh không làm gì thì một tình huống không mong muốn sẽ xảy ra.

“Không sao, Cocytus. Zenberu không hề có ý vô lễ với ta.”

“Nhưng. Ainz-sama…”

“Sẽ ổn thôi. Tiếp đó, ta sẽ ban cho ngươi một chút thương hại, Zenberu. Điều gì đã khiến suy nghĩ của ngươi lệch lạc như bây giờ vậy?”

Phản ứng của Zenberu là hoàn toàn tự nhiên nếu xét đến những chuyện anh đã làm với ngôi làng này. Tuy nhiên, Ainz không phơi bày những suy nghĩ đó hiện lên trên khuôn mặt mình. Nếu Ainz muốn thế, thì không ai có thể phàn nàn về những hành động của đám người hầu trong Nazarick được. Nếu biểu hiện thái độ này trước mặt cấp dưới thì sẽ khiến họ nghi ngờ bản thân và ảnh hưởng đến những hoạt động của họ trong tương lai.

“Zenberu, ta không hề có ý muốn làm tổn thương Người lùn. Ta đến đó, chỉ bởi vì muốn thiết lập mối quan hệ thân thiện với Người lùn mà thôi.”

“Thật vậy sao?”

“Ngươi-”

Ainz quay sang Cocytus.

“Cocytus, lòng trung thành của ngươi khiến ta rất vui. Nhưng ta đã nói là không sao cả. Đừng để ý những gì Zenberu và quên chúng đi.”

“Vâng!”

Đây có phải là như họ hay nói “Hãy nói thật những suy nghĩ trong lòng ra” không? Nếu cấp trên yêu cầu bạn “Nói thật những suy nghĩ trong lòng” thì chắc chắn đó là một cái bẫy.

Ainz quay về phía Zenberu.

“Đúng là như vậy đấy, Zenberu. Ta có thể dùng tên của ta để thề nếu cần thiết. Ta muốn thiết lập một mối quan hệ thân thiết với người lùn. Tuy nhiên, vẫn có khả năng dùng đến vũ lực, tùy thuộc vào phản ứng của họ. Ngươi có thể hiểu được chuyện này có thể không thể tránh khỏi đúng không?”

“Đó là tự nhiên. Chuyện bình thường mà. Trong thế giới này, kẻ mạnh làm vua. Dù vậy, nói thế nào đây… thần không muốn lấy oán trả ơn.”

Zenberu ngừng lại, chậm rãi hít một hơi. Ainz nhớ lại một chiến binh luôn hít thở như thế khi chuẩn bị tấn công.

“Ngoài ra, nếu ngài phát động một cuộc tấn công sau khi thần đưa ngài tới đó, rất xin lỗi, nhưng thần sẽ chiến đấu chống lại ngài.”

Một tiếng loạt xoạt khe khẽ ở phía sau, và Ainz nói “Không sao!” với Cocytus.

Ngay cả khi không quay đầu lại, anh vẫn biết đó là Cocytus đang nắm chặt vũ khi của ông ta.

Ta phải làm gì với anh đây, Ainz nghĩ khi nhìn vẻ kiêu ngạo của Zenberu. Có vẻ như việc thường xuyên huấn luyện đã có tác dụng, cơ thể Zenberu vì căng thẳng mà trở nên cứng ngắc.

“Chà, nếu chuyện đó xảy ra, ta chỉ đơn giản là tiêu diệt ngươi mà thôi. Ta không quan tâm lắm… Nhưng khá là dũng cảm đấy. Ngươi có từng nghĩ sự phản bội của mình cũng là dấu chấm hết cho làng Lizardman này không?”

“…Thần tin tưởng ngài sẽ không làm điều đó, đúng không thưa Bệ hạ?”

Khi Zenberu nhìn chằm chằm vào anh, Ainz đỡ cằm bằng ngón cái và ngón trỏ. Sau đó, anh tuyên bố.

“Có vẻ như ngươi hơi nhầm lẫn thì phải. Ta đang cân nhắc đến lợi ích và trách nhiệm. Tuy không đến mức vì một sự phản bội mà hủy diệt một tập thể, nhưng nếu trong tương lai, ta cảm thấy có sự phản bội và nó mang lại nhiều phiền phức hơn lợi ích, ta có nên tiêu diệt toàn bộ không? Hay ngươi cho rằng ta là một kẻ có suy nghĩ và tình cảm của nhân loại?”

Biểu cảm của Zenberu thay đổi.

Tuy nhiên, Ainz không biết nó thay đổi thành cái gì.

Tuy bản thân là một Undead nói điều này hơi lạ, nhưng anh cảm thấy Lizardman cũng khá là giảo hoạt.

Không cần thiết phải hiểu được biểu cảm của các chủng tộc khác. Nói cho cùng, anh là một Undead với những kỉ niệm và kinh nghiệm của con người mang tên Suzuki Satoru.

Khi Zenberu có vẻ như không nói thêm điều gì, Ainz tiếp tục.

“Ah, đừng lo lắng. Ta sẽ không phá hủy ngôi làng này ngay cả khi ngươi phản bội ta. Dù sao thì cũng không có phản loạn có tổ chức, dựa vào tính cách trước đây của ngươi thì phản ứng đó cũng là điều dễ hiểu. Đã từng là bạn bè- ân nhân của ngươi sao? Ta hiểu tại sao ngươi đứng về phía họ. Tuy nhiên, ta nhắc lại: Ta sẽ không phá hủy Vương quốc Dwarven mà không có lí do.”

Cho dù những người chơi có tồn tại hay không, thì Ainz vẫn không muốn rơi vào một cuộc chiến mà không hề đối thoại trước.

Với hiện tại mà nói thì quan hệ với các quốc gia láng giềng cũng không được tốt cho lắm.

Hiện tại quốc gia có quan hệ tốt nhất cũng đã trở thành phụ thuộc, nếu như phát động chiến tranh với Vương quốc Dwarven nữa thì thanh danh sẽ hoàn toàn bị hủy.

Do đó, họ sẽ phải cớ hết sức để có được một hiệp ước hữu nghị với Người lùn. Bằng cách này, họ có thể tuyên bố với các quốc gia khác rằng Vương quốc Sorcerous là một quốc gia có thể tuân theo các hiệp ước và hiệp định. Điều này cũng cho họ một danh tiếng tốt, giúp kiềm chế những người chơi đang ẩn nấp kia.

Những người chơi sẽ làm gì khi cảnh giác với Vương quốc Sorcerous?

Kết quả là họ sẽ coi Vương quốc Sorcerous như một đế chế tà ác, mang theo cái danh chính nghĩa kêu gọi tiến hành chiến tranh chống lại.

Ngược lại, họ sẽ làm gì nếu nghe nói Vương quốc Sorcerous đã kí một hiệp ước hữu nghị với Vương quốc Dwarven, một quốc gia rất bình thường?

Một số người có thể nghĩ rằng đó là một bản hiệp ước cưỡng ép, hoặc là kết quả của một chính sách ngoại giao pháo hạm(1). Dù vậy, bề ngoài của nó vẫn là một hiệp ước công bằng.

Trên lí thuyết, nếu một người chơi muốn tấn công Vương quốc Sorcerous, người chơi đó chắc chắn sẽ mời những kẻ cấp độ cao hơn mình- rất có thể là những người chơi khác- tham gia vào cuộc thập tự chinh(2). Tuy nhiên, sẽ có người tham gia nghĩ rằng Vương quốc Sorcerous là một quốc gia tốt. Những người không thích chiến tranh có thể lấy hiệp ước với tộc Người lùn làm lí do đứng ngoài cuộc chiến.

Tuy điều này chỉ là phỏng đoán, nhưng anh có thể tấn công lại trong khi đối thủ đang trong tình trạng mâu thuẫn và đánh bại chúng, và rồi những lời xôn xao như “Đó là lí do tôi không muốn tham chiến” sẽ xuất hiện và bộc phát.

Đây là lí do tạo sao anh muốn mang trên mình cái danh chính nghĩa.

Sau cùng, điều Ainz sợ nhất chính là một nhóm người chơi, không phải một hay hai người.

Thật sự là những người chơi sở hữu WI rất đáng sợ, và có những người chơi khác cũng mạnh mẽ không kém, ví dụ như “Nhà vô địch thế giới”. Tuy vậy, nếu họ chỉ có một mình thì họ không thể đánh bại Nazarick mà không sử dụng đến “Nhóm 20”.

“Vì vậy, ngươi có thể hoàn toàn yên tâm.”

“-Thần đã hiểu!”

“Uhm, đó là điều tốt nhất. Ta có thể giao nhiệm vụ này cho ngươi chứ Zenberu?”

“Đã rõ, thưa bệ hạ. Thần sẽ đưa ngài tới thành phố trong hang của Người lùn, nơi thần từng ở đó một thời gian.”

Ainz gật đầu hài lòng rồi quay sang Zaryusu.

“Tốt, đến lượt Zaryusu. Ta có lời chúc mừng cho sự ra đời của thành viên mới trong gia đình. Cả mẹ và con vẫn mạnh khỏe chứ?”

Zaryusu lo lắng trả lời:

“Vâng thưa bệ hạ. Cả hai mẹ con đều khỏe. Có vẻ như con của thần đang tập đi rồi.”

“Thật nhanh!”

Tuy nhiên, nghiên cứu của anh cho thấy những đứa trẻ trong thế giới này phát triển nhanh hơn so với thế giới của Suzuki Satoru trong mọi mặt, từ mọc răng, hay tự bước đi. Tất nhiên, kết luận đó chỉ được anh đưa ra sau khi nhe ngóng và suy đoán mà thôi.

“Vậy sao? Thần cảm thấy đó là chuyện khá bình thường…”

“Ah, hiểu mà. Dường như ta đang xem xét từ quan điểm của một nhân loại. Những đứa trẻ…hm. Hiện tại ta đang xây dựng một quốc gia dành cho mọi chủng tộc cùng nhau sinh sống và làm việc. Nếu ta muốn ngươi phải sống trong một quốc gia con người dưới sự cai trị của ta với mục đích thúc đẩy các vấn đề cần làm, ngươi sẽ đồng ý chứ?”

“Thần không thể từ chối yêu cầu của bệ hạ.”

“Ồ, đừng nói như thế.”

Tuy anh ta không có ý đó, nhưng bên trong câu nói kia có vẻ như mang theo sự nhạo báng.

Điều tương tự cũng xảy ra với Ainzach trước đó, Ainz suy nghĩ đồng thời nói tiếp.

“Ta muốn nghe ý kiến của ngươi về vấn đề này. Khi rời bỏ làng Lizardman và biến thành một lữ khách, ngươi cần phải có kinh nghiệm với những điều như thế này, ta nói đúng chứ? Nói cách khác, ngươi có những suy nghĩ khác với những Lizardman bình thường. Do đó ta muốn biết suy nghĩ và cảm nhận của ngươi về thế giới luôn thay đổi trước mắt ngươi này.”

“Thần trở thành một lữ khách bởi vì thần cảm thấy cứ tiếp tục như vậy thì không được. Tất cả là do hoàn cảnh mà thôi.”

“Cứ cho là vậy đi, tầm nhìn của ngươi vẫn rộng hơn vì ngươi đã quan sát thế giới. Nếu có thể, tại sao không đứng trên quan điểm của một Lizardman bình thường và đánh giá giá trị khi một Lizardman du lịch tới một quốc gia nhân loại?”

“Vâng…”

Sau một khoảng thời gian suy nghĩ ngắn, Zaryusu nói một lần nữa.

“Theo quan điểm cá nhân, thần sẽ không muốn đi tới quốc gia nhân loại. Thần sẽ cảm thấy khi để vợ và con thần ở trong một thành phố. Ngay cả khi đó là một quốc gia do bệ hạ cai trị… Nó sẽ khá là khó khăn.”

Có vẻ phải từ bỏ môi trường sinh hoạt hằng ngày và đi đến một nơi hoàn toàn khác là một nỗi đau rất lớn. Thật bình thường khi một người mong muốn giữ chặt hoàn cảnh sinh hoạt từ trước đến nay. Đặc biệt là kẻ mang trên mình gánh nặng gia đình như Zaryusu.

Có thể sẽ có người không hề muốn giữ lại hoàn cảnh quen thuộc. Nhưng Ainz cảm thấy rằng những kẻ đó không thể chấp nhận sự bảo vệ khi họ rơi vào tình huống là kẻ yếu, dù là PK hay PKK đều là như vậy.

“Hiểu rồi. Vậy thì… Những đứa trẻ có thể thích nghi với hoàn cảnh đó không?”

“Điều này có nghĩa là ngài định đưa những đứa trẻ đi sao, thưa Bệ hạ?”

Ainz cảm nhận được sự chỉ trích mờ nhạt trong câu nói.

Hình như Zaryusu suy nghĩ Ainz có ý định tách những đứa trẻ khỏi cha mẹ chúng.

“Đừng tưởng tượng bay xa như thế. Ta chỉ có ý định xây dựng một quốc gia nơi các chủng tộc có thể cùng nhau chung sống hòa bình. Bước đầu tiên đó là tạo ra một nơi mà trẻ em Lizardman, nhân loại, Goblin.v.v. có thể tới và chơi với nhau vui vẻ. Đó là tất cả… Tuy nhiên ta tin tưởng các ngươi không có ý định sống đời đời kiếp kiếp bên trong khu vực cái hồ bé nhỏ này, nhưng ngươi đã có kế hoạch để bước vào thế giới rộng lớn chưa?”

Khuôn mặt của những Lizardman trở nên phức tạp.

“Ngài đang nói… Ngài muốn nhiều người trở thành lữ khách sao?”

“Đối với tộc Lizardman mà nói thì Lữ khách cũng không phải nghề nghiệp gì hoành tráng nhỉ? Ta chỉ đơn giản là muốn các ngươi mở rộng tâm trí của mình hơn… Ta không rõ lắm, nhưng ngươi và vợ ngươi không muốn cho con cái mình nhìn thấy thế giới rộng lớn sao?”

Một cái nhìn kì lạ thoáng qua khuôn mặt Zaryusu.

“Thật… khó mà nói. Thần từng muốn con em mình sống trong ngôi làng an toàn và không thiếu thực phẩm, nhưng hoàn cảnh hiện tại đã khác.”

Anh ta đang đứng trên quan điểm của một người làm phụ huynh. Đây là chút khac biệt nho nhỏ so với cách Ainz muốn các NPC sống trong hạnh phúc. Theo suy nghĩ này, Ainz cảm thấy chút thân thiết với Zaryusu.

“Ta hiểu ngươi cảm thấy thế nào. Người ta không thể mong chờ sự thay đổi từ những con người đã quen với cuộc sống cũ. Sự thay đổi càng nhanh, càng có nhiều thế hệ cũ kêu ca và từ chối nó.”

Ainz nhún vai trong khi Zaryusu và Zenberu mỉm cười.

“Đúng như Bệ hạ nói,” Zaryusu trả lời. “Mấy người trưởng lão thỉnh thoảng vẫn phàn nàn.”

“Nói thế thì anh cũng dần trở thành một ông già rồi nhỉ, Zaryusu?”

Zaryusu  nhìn về phía Zenberu với vẻ mặt bối rối, ngay cả Ainz cũng nhận ra được điều này.

“Dưới gối cha mẹ có con cái sao?- Đúng, đúng là như thế.”

Ainz trìu mến nhìn Cocytus đứng cạnh mình.

“Chà, có vẻ như ta phải nói rõ điểm này. Cocytus, hiện ta sẽ ra lệnh cho ngươi.”

“Đã rõ!”

“Cho dù Zenberu chọn chống lại ta, ngươi cũng không được phép làm hại những người bạn trong ngôi làng này.”

“Thần. Nghe. Và. Vâng. Lời. Thưa. Đấng. Tối. Cao!”

Ainz gật đầu hài lòng với Cocytus đang cúi chào thật sâu, và nhìn về phía Zenberu.

“Vậy thì, Zenberu. Ta muốn tất cả mọi thứ ngươi biết. Nói cho ta biết vị trí ngươi gặp những Người lùn, quá trình chung sống của ngươi với họ, loại quà tặng nào khiến họ hài lòng.v.v. Hãy nói cho ta.”

“Không thành vấn đề, thưa Bệ hạ.”

“Thật. Thô. Lỗ-”

“Không sao, Cocytus. Nếu là trường hợp chính thức thì hắn đã bị bêu đầu rồi.”

Ainz nhìn quanh.

“Tuy nhiên, hiện cũng không phải là trường hợp chính thức. Ta sẽ tha thứ cho hắn. Sự rộng lượng đó ta vẫn có.”

Ainz nhẹ nhàng bật cười, Cocytus thì nói thêm đầy bối rối.

“Ai- Ainz-sama…”

Ainz đưa tay ngăn Cocytus lại, rồi trừng mắt lạnh lùng nhìn Zenberu. Sau đó, anh thực hiện một động tác đã làm trước gương rất nhiều lần.

“Tuy nhiên, Zenberu, có một điều ngươi không nên quên. Cocytus sẽ cảm thấy tội lỗi vì những câu nói đáng xấu hổ ngươi nói với ta.”

Cơ thể Zenberu run lên, có thể là sợ hãi.

Hoặc là rung động trước khi chiến đấu?

“…Thần vô cùng xin lỗi, thưa bệ hạ. Người hầu của ngài đã vượt quá giới hạn của mình.”

“- Tốt. Ngươi nên biết ơn Cocytus, người quản lí ngôi làng này. Bởi vì vì ông ta mà ta sẽ không trực tiếp làm hại tới ngôi làng này…hm, có vẻ như ta đang lảm nhảm vài câu vô nghĩa. Chúng ta sẽ thảo luận về Vương quốc Dwarven.”

“Trước. Đó. Người. Sẽ. Ngồi. Ở. Đâu. Thưa. Ainz-sama?”

Ainz hơi nghi hoặc trước đề nghị của Cocytus.

Ainz không hề có cảm giác mệt mỏi. Vì thế mà không cần ngồi xuống cũng không có vấn đề gì. Tuy nhiên, cũng không nên bỏ qua một đề nghị như thế.

“Cũng đúng. Cocytus, đừng dùng thứ gì xa hoa. Tùy ý một chút là được rồi.”

“Đã. Hiểu. Thần. Xin. Phép!”

Cocytus đi tới, dùng hai tay và đầu gối quỳ rạp xuống đất.

Kí ức về Shalltear chồng lên hình ảnh Cocytus từ trí nhớ của Ainz.

“…Ta nghĩ ta biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng tốt nhất ta vẫn nên hỏi. Ngươi đang làm gì vậy Cocytus?”

“Thần. Nghe. Nói. Shalltear. Đã. Từng. Làm. Điều. Này. Một. Lần. Vì. Thế. Thần. Đã. Noi. Gương. Cô. Ấy.”

“Đó là hình phạt dành cho cô ấy. Ngươi không cần phải làm như vậy.”

“Nhưng. Những. Lizardman. Này. Đã. Vô. Lễ. Với. Người. Ainz-sama.”

“Không cần phải đem quá khứ ra. Ta đã nói là ta không quan tâm, ngươi không nghe thấy sao?”

“Đúng. Thế. Nhưng…”

Haa-

Ainz đã cố gắng thuyết phục ông ta, nhưng sự thật chứng minh Cocytus là kẻ cứng đầu. Mặc dù trên thực tế các Undead không cảm thấy mệt mỏi, nhưng cảm giác đó lấp đầy tâm hồn Ainz. Cảm nhận được tình thế khó xử của mình, Ainz quyết định từ bỏ chống lại, và tuyên bố.

“Ah, đủ rồi. Ta sẽ ngồi xuống, Cocytus.”

“Vâng!”

Giọng ông ta khá mạnh mẽ.

Ngồi như thế này trước mặt người khác thật là- chà, ở mức độ nào đó thì nó khá là xấu hổ.

Tuy nhiên, những người khác sẽ cảm thấy lạ lùng nếu anh ngập ngừng. Những gì anh cần làm là chấp nhận vai trò của một kẻ cai trị tuyệt đối và ngồi xuống một cách-không-quan-tâm lên cơ thể cấp dưới của anh.

Ainz hơi khom người xuống. Thật sự mà nói thì ngồi đây không hề thoải mái. Khá gồ ghề. Và quan trọng nhất là nó rất lạnh.

Hơn nữa, Cocytus đặc biệt phấn khích, thở ra một luồng sương trắng khá dày, vì vậy nó trông như thể ai đó rải một lớp đá khô dưới chân Ainz và hơi lạnh từ đó cuồn cuộn tỏa ra. Nó trông như là thứ hiệu ứng rẻ tiền giúp người ta trở nên trang nghiêm hơn, và nó làm anh cảm thấy như đang ngồi trên một đống lửa.

“Cảm. Giác. Thế. Nào. Thưa. Ainz-sama?”

Sặc. Anh không thể nói thật được.

Một phần trong anh tò mò muốn biết nếu nói thật thì sẽ như thế nào, nhưng nghĩ về phản ứng đáng sợ của Cocytus lại thôi.

“Ừm, cũng không tệ…”

Liệu mình có giống một kẻ biến thái khi nói ra câu đó không nhỉ, Ainz điên cuồng nghĩ, nhưng anh không nghĩ ra câu nào khác cả.

“Vậy. Thì. Ngài. Thích. Thần. Hơn. Hay. Shalltear. Hơn?”

“…”

Ainz câm nín luôn. Anh nên trả lời thế nào đây?

“Eh… Tại sao ngươi lại muốn biết?”

“Vâng! Thần. Cảm. Thấy. Thần. Phải. Thực. Hành. Nhiều. Hơn. Khi. Mà. Sẽ. Có. Lúc. Thần. Phải. Mang. Chủ. Nhân. Trên. Lưng. Mình.”

“…Cờ Lờ Gờ Tờ?”

Ông ta đang nói cái heo gì vậy?

Giống loài của Cocytus phải mang giống cái trên lưng trong quá trình sinh sản à? Hay ông ta là một kẻ cuồng d*m?

Takemikazuchi-san!

Không đúng, người đó là người vô cùng đứng đắn. Tuy rằng khá thích chiến đấu, nhưng người đó là một người đàn ông tốt, hiếm khi gây khó khăn cho người khác.

Vậy thì tại sao Cocytus lại ra như vậy? Ainz dường như phải chịu một cú sốc rất lớn, như thể anh biết được bí mật sâu kín của người khác.

“Là, là vậy à. Tốt lắm.”

Mặc dù Ainz cũng chả biết tốt chỗ nào.

“Vâng. Vậy. Câu. Trả. Lời. Của. Người. Là. Gì. Ainz-sama?”

“Nó hơi lồi lõm một chút, nhưng không đến mức không thể ngồi xuống. Theo một ý nào đó thì Shalltear tốt hơn một chút.”

“Vậy. Sao…”

“Không! Không, ý của ta là ngươi cũng có điểm mạnh của mình. Ah, nói thể nào nhỉ, mát… ừ, cảm giác mát mẻ này vào mùa hè rất tốt.”

Ainz không khỏi tự hỏi tại sao anh lại liều mạng an ủi Cocytus như vậy.

“Thần. Hiểu. Tuy. Nhiên… Mm.”

Trong khi thầm vui mừng khi Cocytus rơi vào chuyện suy nghĩ, Ainz quay sang những Lizardman.

“Vậy thì, không cần quan tâm chuyện gì đang diễn ra. Tới đây, Zenberu, nói cho ta biết!”

“Ah, vâng!”

Theo lời kể của Zenberu, anh đã đi tới những con dốc, leo lên những đỉnh núi để tìm người lùn, mất một tháng không có kết quả gì. Khi anh sắp từ bỏ, thì gặp được một người lùn đi thăm dò mặt đất. Sau đó, nhiều chuyện xảy ra, và anh giành được sự tín nhiệm của người lùn và được đưa tới thành phố của họ.

Vẻ ngoài của anh không giúp được gì lúc đầu, nhưng anh dường như chiếm được lòng tin của họ bằng việc giãi bày toàn bộ trái tim mình.

Sau đó, anh học võ thuật tại thành phố người lùn. Anh rời khỏi đó sau khi gom góp đủ tự tin để trở lại làng Lizardman.

Điều quan trọng nhất là liệu Zenberu có thể dẫn Ainz tới thành phố người lùn hay không.

Zenberu hơi khó chịu, nhưng cuối cùng câu trả lời của anh ta là có thể.

Những thành phố của người lùn đều nằm dưới lòng đất, trong một cái hang sâu thẳm, vì vậy anh ta có thể dẫn anh đến đó miễn là địa hình vùng núi không bị thay đổi. Khi nghe tới điều này, Ainz liên tưởng đến các thành phố dưới lòng đất trong Yggdrasil, và anh cảm thây vui mừng.

Điều cuối cùng anh hỏi là khoảng cách đến thành phố người lùn.

Zenberu trả lời rằng anh ta mất khoảng một tuần để trở về từ Vương quốc Dwarven, đi men theo đường mòn trên núi. Con đường đó đưa anh ta đến cực bắc của hồ.

Đối với tộc Lizardman không am hiểu đi bộ trên mặt đất, cuộc hành trình 1 tuần bằng chân trần sẽ vào khoảng 100km.

Thật không may, họ phải dựa vào kí ức của Zenberu, vì vậy họ không thể tìm cách rút ngắn khoảng cách từ bản đồ.

Mình nên chuẩn bị một vài trường hợp đi lạc nhỉ.

Liên tưởng đến những lần phiêu lưu trong Yggdarsil, Ainz bất giác mỉm cười.

“…Những thông tin này có ích cho ngài không, thưa Bệ hạ?”

“Đương nhiên. Ta hoan nghênh một cuộc thám hiểm trong bóng tối chỉ bằng một chiếc đèn lồng ánh sáng yếu ớt. Cái này người ta gọi là hưng phấn, nhỉ?”

Có lẽ họ nghĩ Ainz đang nói đùa, nhưng những tiếng cười bị kìm nén đến từ những hàng ngũ Lizardman kia.

Ainz không có ý định sửa lại. Những người không biết về Yggdrasil sẽ không hiểu được.

“Vậy thì, ta sẽ chỉ định Zenberu làm người dẫn đường, và chúng ta sẽ chuẩn bị kế hoạch theo những gì ngươi nói với ta. Aura và Shalltear sẽ sớm tới với những người hầu, ngươi cũng nên chuẩn bị sẵn sàng đi.”

“Thần hiểu rõ, thưa Bệ hạ.”

Ainz gật đầu với anh ta, và đứng lên từ cơ thể Cocytus.

Anh không quan tâm tới âm thanh tiếc nuối vang lên từ phía bên dưới.