" Tôi chụp đây. Một...hai...ba. "
' Tách! '
Tiếng máy chụp hình vang lên cùng đèn flash.
" Mình có chồng rồi... "
Bước ra khỏi cục dân chính, cầm giấy chứng nhận kết hôn trên tay, Hồ Điệp xem đi xem lại nhiều lần. Cô thật không ngờ mình có chồng rồi.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
" Yeah! Cuối cùng vợ cũng hoàn toàn thuộc về chồng rồi! "
Bạch Thiếu Huy vui mừng, giơ hai tay lên trời.
" Để em cầm giúp anh giấy chứng nhận kết hôn cho. "
Huyết Hồ Điệp mỉm cười nhìn anh nói. Cô sợ Thiếu Huy sẽ bất cẩn làm rơi hoặc mất thì sẽ không hay chút nào.
" Không chịu đâu, chồng sẽ tự giữ được mà. "
" Cái này và vợ là hai thứ vô cùng quan trọng. Chồng sẽ giữ nó thật kĩ. "
" Nếu anh muốn giữ thì thôi vậy. Nhưng anh nhớ giữ cho cẩn thận nhé! "
" Ừm. "
" Để ăn mừng cho việc hai chúng ta đx chính thức trở thành vợ chồng thì chồng sẽ dẫn vợ đi ăn nhé? Dù sao chúng ta cũng chưa ăn sáng mà. "
" Vâng. "
" Vậy vợ muốn ăn gì đây? "
" Ừm...em muốn ăn đồ Nhật. "
" Đồ Nhật à? "
Anh suy nghĩ một lúc thì cũng nghĩ ra nơi để ăn.
“ Ah! Có rồi. Chồng biết có nhà hàng này ăn ngon lắm, khung cảnh cũng đẹp nữa. “
Bạch Thiếu Huy nói rồi nắm lấy tay Huyết Hồ Điệp kéo lên xe.
Ngồi trên xe, Hồ Điệp suy nghĩ mông lung.
Cô nghĩ, bây giờ anh ấy đã chính thức trở thành chồng mình rồi. Nhưng anh ấy đăng ký kết hôn với mình trong lúc bị...” như thế “ thì lúc trở lại bình thường, anh ấy có nhận ra mình không? Hay là sẽ...quên mình...
“ Vợ, vợ ơi! “
“ . . . “
“ Vợ ơi! “
“ D \- dạ? “
Hồ Điệp sực tỉnh. Giọng kêu của anh đã giúp đầu óc cô trở về thực tại.
“ Vợ đang suy nghĩ chuyện gì mà trông thất thần thế? “
“ À, không có gì đâu anh. Em chỉ suy nghĩ mông lung thôi. “
“ Vậy à. Chúng ta đến nơi rồi đấy. “
Họ vào một nhà hàng có tên là Sorae Restaurant Lounge.
Sorae Restaurant – Lounge có view tuyệt đẹp của trung tâm thành phố qua những ô kính lung linh bao quanh bốn mặt nhà hàng.
Bước vào đây, bạn sẽ bị choáng ngợp bởi nhà hàng có thiết kế sang trọng theo phong cách cực độc đáo là sự kết hợp giữa Âu và Á.
Với không gian rộng thoáng ở hai tầng, nhà hàng có nhiều khu vực và cả phòng riêng cho nhóm đông. Sorae cũng có những không gian đủ rộng và riêng tư cho cả gia đình. Nếu bạn chọn nơi đây làm điểm hẹn hò thì đảm bảo không thể lầm được vì không gian ở đây đặc biệt lãng mạn.
Tuyệt nhất nếu bạn có thể ngồi bàn ở vị trí ngay sát cửa kính, vừa dùng bữa vừa thưởng thức món Nhật.
Đẳng cấp của Sorae Restaurant – Lounge còn thể hiện qua ẩm thực ở đây. Các món ăn đều là cá, hải sản tươi ngon nhất.
Không chỉ vậy, thực đơn của Sorae còn phong phú các món ăn đặc sắc của Nhật Bản.
“ Xin chào quý khách. Quý khách đi bao nhiêu người? “
" Đi hai người. Mà này chị ơi, bọn em là vợ chồng nên hãy lấy chỗ nào thật là đẹp, thật là lãng mạn và riêng tư cho bọn em nhé! “
Bạch Thiếu Huy vui vẻ nói như đang muốn khoe với mọi người rằng “ Chúng tôi đã là vợ chồng rồi đấy. “
“ Vâng, xin mời hai vị đi lối này. “
Người đó có chút bất ngờ nhưng cũng mỉm cười, vui vẻ dẫn đường cho bọn họ.
Cô phục vụ dẫn họ đến bàn rồi rời đi. Một người phục vụ khác đi đến kéo ghế cho Bạch Thiếu Huy và Huyết Hồ Điệp ngồi xuống. Sau đó thì đưa thực đơn cho cô và anh.
“ Mời hai vị gọi món. “
“ Vợ gọi trước nhé? “
“ Vâng. Vậy cho tôi một phần set sushi. “
“ Anh muốn kêu thêm gì nữa? “
“ Vậy chồng kêu thêm sashimi và hai phần mì udon bò! “
“ Vâng. “
“ Xin quý khách chờ một lát. Chúng tôi sẽ nhanh chóng mang những món đó ra ngay. “
Người phục vụ ghi lại những món đó rồi cúi đầu xoay người rời đi.
Khoảng mười lăm đến hai mươi sau thì phục vụ mang những món đó ra.
“ Chúc quý khách ngon miệng. “
Nói xong, người phục vụ rời đi, để lại không gian riêng tư cho hai người.
“ Vợ ăn ngon miệng nhé! “
“ Vâng, anh cũng vậy. “
“ Mà vợ này. “
“ Dạ? “
“ Vợ có vui không? “
“ Vui? “
“ Ý chồng là vợ có vui khi làm vợ của chồng không? Vì có rất nhiều người con gái không thích lấy chồng. Ngoại trừ vợ. “
“ Vậy vợ có vui không? “
“ Dĩ nhiên là em vui chứ. Anh đối xử với em rất tốt, vô cùng dịu dàng, chiều chuộng em hết mức như thế. “
“ Thì làm sao mà em lại không vui khi lấy anh chứ. “
Huyết Hồ Điệp mỉm cười nói.
“ Vậy thì tốt quá, chồng cứ thưởng vợ sẽ ghét chồng lắm cơ. “
“ Không đâu. Em không ghét anh. Mà là yêu anh. “
Câu cuối cô nói giọng với giọng rất nhỏ nhưng Bạch Thiếu Huy vẫn nghe thấy.
“ Chồng cũng yêu vợ nhiều lắm! “
Anh cười nói.
Nghe Thiếu Huy nói thế thì Hồ Điệp ngại ngùng, đỏ mặt không dám nhìn anh.
Hai người họ vừa ăn vừa trò chuyện được một lúc thì Thiếu Huy có điện thoại.
Anh lấy điện thoại ra, nhìn chằm chằm vào dòng tên hiện lên trên màn hình rồi nhẹ cau mày.
“ Chồng đi ra đằng kia nghe điện thoại một chút nhé! “
“ Vâng. “
Hồ Điệp gật đầu.
Bạch Thiếu Huy đứng lên, đi ra xa khỏi chỗ của Huyết Hồ Điệp. Anh đứng nhìn trái nhìn phải, chắc chắn không có ai thì anh mới bắt máy.
“ Chuyện gì? “
Giọng anh lạnh lùng, khiến người nghe phải rợn cả tóc gáy.
“ Thưa lão đại, Tiêu Chiến lão đại bị thương rồi. “
Là đàn em của Thiếu Huy.
“ Gì chứ?! Là do bọn của băng Đại Bàng đúng không? “
“ Vâng. “
“ Tch, tôi đến đó ngay. “
Thiếu Huy khó chịu, tặc lưỡi một cái. Mặt anh bây giờ trông thật lạnh lùng, máu lạnh. Khác hoàn toàn so với bình thường.
Quay người trở lại bàn, mặt anh lại trở lại như cũ, vẻ mặt hồn nhiên như một đứa trẻ.
“ Vợ ơi, bạn của chồng mới vừa gọi điện thoại cho chồng, bây giờ người đó đang bị thương rất nặng. “
“ Vậy sao? Thật tệ quá! “
“ Vậy nên vợ cho chồng đi đến thăm bạn được không? “
“ Được chứ, anh cứ đi đi. “
“ Cảm ơn vợ. Chồng sẽ ra ngoài tính tiền luôn cho vợ. “
“ Vâng. “
Bạch Thiếu Huy nói rồi chạy đi tính tiền, sau đó thì đi đến chỗ của Tiêu Chiến.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Mình xin lỗi các bạn nhiều nhé. Thực ra mình đã định đăng chap mới từ hôm qua rồi, nhưng do mình đi chơi với mẹ, không có về nhà. Mà cuốn sổ ghi truyện này của mình lại để ở nhà, nên mình không nhớ rõ hết nội dung của chap này.
Mãi tới trưa ngày hôm nay thì mình định đăng, nhưng mới vừa cầm máy lên, bấm xong mật khẩu là máy tắt nguồn cái "bụp". Thế là đến tối mình mới đăng chap mới được.
Một lần nữa, mình thực sự, thực sự xin lỗi các bạn nhiều ??.