Chương 67: Mở mắt chó của mày ra mà nhìn cho rõ
“Chuyện này đều là do tớ gây ra, làm sao có thể trách cậu được chứ? Tớ mới là người cần nói xin lỗi với cậu, sự việc lần này có liên lụy đến cậu không?”
“Lâm Ngọc Linh, cậu tuyệt đối đừng nghĩ như vậy, trong trường này ai dám nói xấu tớ chứ!” Hà Thanh Nhàn ngang tàn nói, đây là sự thật. Ở trong trường cô gái này có biệt danh là “la sát bảo bối”, vì vậy không ai dám chọc giận cô ấy.
Lâm Ngọc Linh được an ủi thoải mái cười, chỉ cần không liên lụy đến người vô tội cô bị người ta nói như thế nào cũng không quan trọng.
Dù sao thì cô cũng không thẹn với lương tâm mình.
“Leng keng, leng keng!”
Bồng một tiếng chuông vào học vang lên trên hành lang trường Hà Thanh Nhàn nhất thời liền có chút lo lắng nói: “Cái đó, Ngọc Linh, mặc dù buổi sáng tớ không có ca học, nhưng vẫn phải đi điểm danh, bây giờ tớ phải trở lại lớp”
“Vậy cậu đi mau lên đi”
“Ngọc Linh, cậu cũng đừng quá để ý đến mấy lời nói nhảm của bọn họ, cậu cứ coi như bọn họ đánh rắm trước mặt cậu là được rồi, hiện tại cậu đã lãnh giấy chứng nhận kết hôn rồi, đã ngồi vững chiếc ghế vợ của thủ trưởng, cậu còn sợ cái gì chứ?”
Hà Thanh Nhàn lo lắng đủ kiểu giống như một người mẹ không yên lòng vì con gái: “Có việc gì thì hấy gọi điện thoại cho tớ, tớ sẽ đến ngay lập tức!
“Được rồi, cậu mau đi nhanh đi, tớ không có chuyện gì đâu” Lâm Ngọc Linh bất đắc dĩ đỡ trán Khó khăn lắm mới tiễn được Hà Thanh Nhàn đi, Lâm Ngọc Linh đứng ở cửa hít một hơi thật sâu cố gắng điều chỉnh tâm trạng rồi đẩy cửa bước vào.
Buổi học đầu tiên hôm nay là buổi học chính nên toàn bộ phòng học đều chật cứng người, không còn một chỗ trống, kể cả vị trí của Lâm Ngọc Linh.
Ngay khi thấy cô bước vào cửa, cả lớp im lặng hẳn, ánh mắt của mọi người như cái máy quét hướng về phía Lâm Ngọc Linh.
Cũng may là Lâm Ngọc Linh đã chuẩn bị tinh thần từ trước nên vẫn có thể đối phó với nó.
Cô thờ ơ đi về phía vị trí của mình, sau đó cô nhìn thấy một người chị đại không theo trào lưu nhuộm tóc màu đỏ đang ngồi ở vị trí của cô.