Chương 216: Ngoan, Một Lần Cuối Cùng Thôi, Anh Khó Chịu
Lâm Ngọc Linh giống như một đứa bé ăn bánh kem vậy, ngay khi bắt đầu thì thỏa mãn, sau đó hưởng thụ, cuối cùng được ăn no…
Còn Chu Hoàng Anh lại là một quân nhân, anh có thể lực vô hạn, nhưng cô cũng chỉ là một người bình thường mà thôi.
“Em… em không chịu được nữa” Giọng Lâm Ngọc Linh đứt quãng xin tha, móng tay đâm sâu vào trong đùi anh.
“Ừm..”
Chu Hoàng Anh bị đâm hơi đau, ngay cả tiếng kêu bật ra của anh cũng gợi cảm trêu chọc người ta.
“Xong ngay đây” Anh đồng ý, hôn vào giữa vùng lông mày đang nhãn lại của cô, nhưng.
động tác lên xuống thoải mái lại không có bất cứ dấu hiệu dừng lại nào.
Lâm Ngọc Linh khóc không ra nước mắt cầu xin: “Vậy anh mau xuống khỏi người em đi”
“Ngoan, một lần cuối cùng, anh khó chịu, cho anh..” Đôi mắt Chu Hoàng Anh như viên ngọc đen sáng rực, không chút che giấu bản thân đang khó chịu thế nào, anh hơi cắn môi có chút cầu xin nhìn Lâm Ngọc Linh.
Chắc chắn anh đã biết rõ cô sẽ không nỡ để anh khó chịu.
Lại một màn động tình diễn ra lần nữa.
Cuối cùng cũng chấm dứt sau tiếng than thoải mái của người đàn ông.
Người Lâm Ngọc Linh mềm nhũn như thuốc cao bôi trên da chó, cô tùy ý để Chu.
Hoàng Anh ôm mình đi tắm rửa, mặc quần áo, cuối cùng ôm cô lên giường đắp chăn nghỉ ngơi.
Tuy cả người đều bị anh lăn qua lăn lại vô cùng mệt mỏi, nhưng trong lòng Lâm Ngọc Linh lại ngọt ngào như ăn mật vậy.
Một tuần sau.
Quán cà phê.
Trên người Lâm Ngọc Linh mặc một chiếc váy dài thêu hoa màu trắng nhạt, ôm túi xách vội vàng chạy đến vị trí cạnh cửa sổ, áy náy nói với người phụ nữ ở trước mặt: “Xin lỗi nhé Thanh Nhàn, trên đường bị kẹt xe nên tớ tới muộn một chút”
Hà Thanh Nhàn cắn đầu ống hút trà sữa, chép miệng nói: “Không hổ là phu nhân mới cưới nha, cậu nhìn này, rố ràng thần sắc không giống như lúc trước nữa rồi. Xem ra mấy ngày nay thủ trưởng Chu chăm sóc cậu rất “Ôi trời! Cậu đừng nói linh tinh nữa!”
Lâm Ngọc Linh bị trêu chọc ngượng ngùng một hồi, cô thở dài nói: “Tớ muốn tìm cậu ra ngoài chơi từ sớm rồi nhưng Hoàng Anh lại muốn tớ khỏi bệnh mới cho đi, tớ sắp buồn chán mọc rễ luôn đây”