Chương 211: Dù Thế Nào Thì Anh Cũng Không Rời Xa Em Đúng Không?
Tự mình ra tay?
Trần Tuấn Anh không ngờ được Lâm Ngọc Linh lại dã man như vậy, hơi thở của anh ta hơi ngưng lại, theo bản năng bàn sờ tay vào trong túi quần.
Động tác của anh ta rất nhỏ nhưng vẫn bị Lâm Ngọc Linh nhìn thấy.
Cô cũng nhanh chóng cho tay vào trong túi áo, sau đó lấy ra được một chiếc điện thoại lúc trước bị Hà Thanh Nhàn vứt vào trong bể bơi.
Trần Tuấn Anh chẳng thể nào tiếp tục lừa được nữa, trong chiếc điện thoại này đúng là có giấu một phần tài liệu tự động điều tra được liên quan đến vụ bắt cóc, nhưng anh ta còn chưa kịp xem, hơn nữa nó cũng chỉ có một bản này thôi!
Vẻ mặt Trần Tuấn Anh vô cùng nghiêm túc muốn lấy lại, nói: “Chị dâu, chị đừng làm bừa, trả lại cho em đi!”
Phản ứng trời sinh của Lâm Ngọc Linh còn nhanh nhẹn hơn những quân nhân đã trải qua huấn luyện kia, ngay cả góc áo của cô Trần Tuấn Anh cũng không động vào được, còn khiến chính anh ta mệt mỏi.
Lâm Ngọc Linh hiện lên nụ cười khi đạt được mục đích, cô nói: “Nếu đã là trò quỷ của Thanh Nhàn thì người chị em tốt là tôi sẽ sửa lại cái điện thoại này giúp cậu. Đợi sau khi sửa xong tôi sẽ trả cho cậu!”
Nói xong, Lâm Ngọc Linh liền ôm điện thoại chạy xa Trần Tuấn Anh: “..”
Đợi cô trả lại cho anh ta thì có khi hoa cải cũng đã tàn rồi đó?
Nhưng anh ta cũng không dám làm gì Lâm Ngọc Linh cả, rơi vào đường cùng chỉ đành bất lực nói tin này cho Chu Hoàng Anh.
Sau khi Chu Hoàng Anh nghe xong chuyện này thì chắp hai tay sau lưng, ánh mắt thâm thúy nhìn Lâm Ngọc Linh đang điềm nhiên nói chuyện với Hà Thanh Nhàn như không có chuyện gì xảy ra, hơn nửa ngày anh cũng không lên tiếng.
Trái tim nhỏ bé của Trần Tuấn Anh bị dọa sợ tới mức đập thình thịch không ngừng, anh ta cẩn thận nói: “Đại ca, anh nói gì đi chứ…”
Chu Hoàng Anh lạnh lùng liếc nhìn anh ta, dường như đang nói làm hỏng chuyện thành ra thế này còn có mặt mũi nói chuyện với anh à?
Trân Tuấn Anh tự biết mình đuối lý, bộ dáng vô cùng hối lỗi, chỉ thiếu nước ba quỳ chín lạy nói: “Em biết sai rồi, anh không biết sức chiến đấu của chị dâu mạnh mẽ thế nào đâu? Hơn nữa, trong tình huống đó thực sự em cũng không dám tranh với chị ấy mài Anh mắng nhẹ thôi, em lập tức cho người đi điều tra một phần nữa!”
“Không cần” Chu Hoàng Anh thản nhiên mở miệng ngăn anh ta: “Chuyện này cứ đến đây thôi”