Ông Xã Là Chiến Thần
An Mạch không đáp, Ngọc Linh lại khó mở lời hỏi thẳng, vì vậy cô chỉ có thể chào tạm biệt người hâm mộ trong phòng phát sóng, sau đó rời đi.
Lạch cạch!
“Cậu chủ, chuyện ngài căn dặn đã làm xong rồi ạ”
Đức Anh đẩy cửa phòng bước vào ngay khi Ngọc Linh vừa nói lời kết thúc chương trình phát sóng. An Mạch nghe xong báo cáo.
từ cấp dưới thì khẽ gật đầu.
“Được rồi, lui xuống đi. Nói nhà bếp chuẩn bị buổi tối”
“Vâng ạ”
Phát sóng trực tiếp sắp hết, những món quà được bản ngập màn hình cùng những câu chúc dịu dàng như “Gia Bảo, Cậu chủ, ngủ ngon nha,..”
Đức Anh xuất hiện, tiếng vang trong phòng phát sóng gần như muốn nổ tung.
“Cái gì phòng bếp? Cái gì bữa tối? Lui xuống đi? Cậu chủ quả nhiên là có gia tài bạc tỉ đúng không hả?”
“Giàu có như vậy mà lại đi chơi loại game.
series này sao?”
“Trời đất quỷ thần ơi, còn có bếp trưởng gì đó nữa chứ? Cái người mới đi vào hồi nãy có phải là quản gia không vậy?”
“Quá Marry Sue rồi. Cậu chủ, anh muốn có thêm người bạn gái nữa không! Em rất là đáng yêu luôn ái”
“Làm ơn nhặt cái liêm sỉ của cô lên giùm tôi”
Lâm Ngọc Linh nhìn bình luận chạy dọc màn hình, vừa thích thú lại có chút đau đầu.
An Mạch thấy cô vẫn không nói gì, nhìn về phía màn hình, khẽ cong môi trêu chọc.
“Tôi còn chưa có bạn gái chính thức đâu.”
Câu nói mập mờ này lần nữa lại khiến cả phòng phát sóng trực tiếp muốn nổ tung.
“A, cậu chủ ơi em đây em đây!”
“Này là đang ám chỉ có đúng không?”
“Người nổi tiếng công khai anh ấy muốn chơi bời với người hâm mộ đây này!”
An Mạch nhướng mày, nụ cười mang theo vẻ quyến rũ cùng sự dịu dàng chẳng thể nói thành lời. Hẳn lật màn hình lên một chút, trả lời.
“Người mang biệt danh Quan Duyệt Đồ đáng yêu nhớ tới phần private chat của tôi nhé”
“Anh sẽ không phải thật sự muốn chơi bời với đối phương chứ?”
Lâm Ngọc Linh ngơ ngác hỏi lại. An Mạch nếu muốn cùng bất kì cô gái nào đó phát triển đến loại sự tình khó nói vốn dĩ cũng không sao. Nhưng mà nếu Quan Duyệt cậu chủ cùng với người hâm mộ làm điều vượt quá giới hạn, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.
Nhất định xuất thân của đối phương sẽ bị xới tung lên ngay trước mắt mọi người, soi mói đủ đường. Thậm chí có thể sẽ giật tít với tiêu đề cậu chủ nhà giàu ngụy trang lừa gạt trinh tiết thiếu nữ chẳng hạn…
Tình cảnh trong tưởng tượng bỗng dưng xẹt ngang qua não Lâm Ngọc Linh, khiến cô không khỏi nghĩ nhiều. Lâm Ngọc Linh thoáng rùng mình, cảm thấy như vậy đúng là quá mức đáng sợ mà.
“Chơi bời? Sao không phải là yêu đương?”
An Mạch trả lời như thể đó là chuyện vô cùng hiển nhiên.
Lâm Ngọc Linh nghe vậy cảm thấy rất hợp lý, trực tiếp để acc “Quan Duyệt đồ đáng yêu” trở thành người quản lý phòng phát sóng trực tiếp của mình.
Lần này, mọi thứ đều bùng nổ ngoài sức tưởng tượng. Người hâm mộ gào thét ầm ï, người qua đường lại cảm thấy bối rối biết bao.
“Tại sao tôi lại không sớm bày tỏ tình cảm của mình với cậu chủ cơ chứ?”
“Tình địch hóa ra là thật series đây rồi!”
“Cậu chủ, anh nhìn em một chút đi, em vừa đáng yêu vừa hiểu chuyện lắm đói!”
An Mạch trực tiếp bỏ qua những ngôn luận ồn ào kia, xoay người chậm rãi thu dọn đồ đạc trên bàn. Hắn tùy hứng làm ra chuyện này nhưng thực chất cũng chỉ là bất đắc dĩ.
Từ sau khi trở thành Mạc Vinh Thành, cảm giác của hẳn đối với Lâm Ngọc Linh càng ngày càng rõ ràng…
Nhưng nếu để Ngọc Linh phát hiện, không biết cô sẽ nghĩ như thế nào?
Chỉ sợ rằng cô sẽ tìm cách rời xa hắn mà thôi.
An Mạch thoáng rũ mắt, gọi khẽ.
“Ngọc Linh”
Lâm Ngọc Linh hiện tại đã chính thức kết thúc buổi phát sóng trực tiếp, bấy giờ ngẩng đầu lên hỏi.
“Hửm, có chuyện gì sao?”
“Cô biết người hâm mộ này không?”
“Đương nhiên là tôi biết rồi. Trong phòng phát sóng, cô ấy lúc nào cũng tích cực hết, vẻ ngoài cũng đễ thương nữa. Về tuổi thì ừm, tôi đoán cô ấy không lớn lắm đâu, có thể là bằng tuổi tôi đấy. Anh thật sự định gieo vạ cho người khác đấy à? Gieo vạ thì gieo, đừng để bản thân bị lôi lên đầu đề”
“Lên đầu đề?”
“Một chân đạp hai thuyền, cậu chủ đào hoa sát gái gì gì đó chẳng hạn…”
Thật sao? Trong lòng Lâm Ngọc Linh, hẳn như vậy mà lại là một tay chơi?
An Mạch khẽ cười.
“Tôi sẽ cố gắng”
“Đúng là, khó trách mọi người đều nói đàn ông giống như cái móng heo vậy”
Không đợi An Mạch trả lời, một thanh âm trầm thấp vang lên cắt ngang lời cô “Móng heo?”
Lỗ tai nhỏ nhắn mềm mại của Lâm Ngọc.
Linh khẽ nhúc nhích, đôi mắt nhìn lấp lánh nhìn về phía phát ra âm thanh.
“Anh-”
Lâm Ngọc Linh vội vàng đứng dậy, chạy.
như bay về phía người đàn ông, nhào vào.
lồng ngực rắn chắc của anh.