Ông Xã Là Chiến Thần

Chương 388




Nhìn thấy Lâm Ngọc Linh mất hồn.

Chu Hoàng Anh đưa tay ở trước mặt cô quơ quơ: “Làm sao vậy?”

“Em đang suy nghĩ chuyện của Tạ Miên, trước đó cô ấy không tìm được chỗ ở, hiện tại cũng không biết ở nơi nào, còn có chuyện cổ phiếu của tập đoàn Hồng Liên” Cô nói xong thở dài.

Cho tới bây giờ cô vẫn còn chưa tin, Tạ Miên sẽ bịa đặt những điều này để đạt được mục đích.

Nhìn thấy vẻ mặt rỗi rắm trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, Chu Hoàng Anh cười lạnh một tiếng, nhưng trong con mắt lại tràn ngập cưng chiều với cô: “Nữ nhân ngốc, em cho là cổ phiếu không ổn định, không thể do người tạo ra?”

“A?” Cô mờ mịt ngẩng đầu.

“Chơi chứng khoán, không đơn giản như em nghĩ, mánh khóe của Tạ Miên rất đơn giản, bán ra cùng một lúc số lượng lớn cổ phiếu, dẫn đến cổ phiếu tập đoàn Hồng Liên điên cuồng rớt giá, tự nhiên như vậy sẽ có người đến tấn công cô ta và tập đoàn Hồng Liên, vì tin rằng họ đã bị lừa” Chu Hoàng Anh giải thích.

“ý của anh là, Tạ Miên tự mình bán số lớn cổ phiếu?”

“Ừ, có hai khả năng, tập đoàn Hồng Liên có bê bối, hoặc tin tức đấu đá nội bộ khiến người sở hữu cổ phiếu bỏ chạy và vứt bỏ cố phiếu trong tay, nhưng không có tin tức này.

Khả năng thứ hai, chính là anh vừa nói với em, là chính cô ta bán ra cổ phiếu, bất quá, nếu như là như vậy, tiền mặt trên tay cô ta phải lên đến 210 tỷ đồng” Chu Hoàng Anh sau khi giải thích xong, trong lòng một cảm giác khó chịu dâng lên, anh nên sớm không để cho Lâm Ngọc Linh tiếp xúc những thứ này.

Lâm Ngọc Linh dùng một chút thời gian, tiêu hóa hết những lời anh vừa nói.



Sau một lúc, nhấn nhấn ấn đường: “Ý của anh là nói, như bán ra cổ phiếu là người đầu tư, như vậy sẽ có tin tức truyền ra, nhưng hiện tại không có, cho nên chắc là Tạ Miên bán, mà nếu như là cô ta bán, cô ta lại không thể không có tiên?”

*Ừ” Người đàn ông gật đầu khen ngợi Được.

Xem ra khả năng lý giải của anh cũng không quá kém cỏi, Lâm Ngọc Linh cuối cùng cũng ý thức được bản thân trước kia là bị kỹ năng diễn xuất của Tạ Miên lừa, có chút oán trách nhìn Chu Hoàng Anh. Bất quá, nghĩ đến trước đây anh sớm đã đề cập với cô, là do cô ngốc, vẫn rất tin tưởng Tạ Miên.

Quả nhiên người hiền liền bị bắt nạt, hừ.

Nhìn thấy cô nhíu mày, miệng nhỏ cong lên, Chu Hoàng Anh biết, cô lần này có chút không tin tưởng vào bản thân, nghĩ Tạ Miên có vấn đề.

Đúng lúc này, điện thoại di động của Chu Hoàng Anh vang lên, anh không có kiêng ky, trước mặt Lâm Ngọc Linh liền bắt máy: “Chuyện gì?”

“Đại ca, người của phía trên quá tàn bạo!

Cư nhiên bảo chúng ta xuất phát sớm hơn, có khả năng sau ngày mai sẽ đi, tôi…Tôi ủy khuất, tôi không muốn đi, tôi nghỉ ngơi còn chưa có đủ mà!” Trần Tuấn Anh một hồi gào to.

Sau ngày mai đi?

Vốn là dự định hành động sớm?

Làm sao sẽ đột nhiên như vậy?



Anh rất lo lắng nữ nhân trước mặt này, nếu như trong giờ phút quan trọng này anh rời khỏi, không khó nghĩ đến cô vô cùng có khả năng bị Tạ Miên nhắm vào, nhưng đảm nhận nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm, không có khả năng mang cô theo cùng “Tôi đã biết, thông báo mọi người, sáng ngày kia năm giờ tập hợp ở quân khu”

*“A? Đại ca, anh thật sự không quan tâm cái mạng nhỏ của tôi, thật không thể đuổi kịp anh..”

“Thi hành mệnh lệnh.”

Chu Hoàng Anh cất cao giọng nói, Trần Tuấn Anh ngay lập tức liền yên: “Dạ…”

Cúp điện thoại, Lâm Ngọc Linh nghiêng đầu nhìn về phía anh: “Có chuyện gì?”

“Nhiệm vụ kế hoạch ban đầu bị đẩy lên trước thời hạn” Trong con mắt anh lóe lên đối với cô không muốn Lâm Ngọc Linh lộ ra hàm răng trắng.

noãn, khéo léo cười, tiến lên ôm cổ của anh làm nũng nói: “Được, em sẽ ở nhà chờ anh trở về, anh yên tâm đi ra ngoài, vừa lúc mấy ngày này em cũng muốn quay về trường học một chuyến, bổ sung một chút thủ tục.”

Gần tới kỳ tốt nghiệp, cũng là thời điểm cô phải lên kế hoạch chuyển đổi Chu Hoàng Anh gật đầu: “Hôm nay, ngày mai, có chuyện gì không?”

“Không có, làm sao vậy?”

“Theo anh”

Anh nói nhẹ hai chữ, lại như nói gì đó dỗ ngon dỗ ngọt vậy, khiến cho tâm cô ngứa ngáy, không nói, toàn thân yếu mềm, ngoại trừ ngoan ngoãn gật đầu, cái gì khác cũng không muốn làm.